Chữ “SÁT” vừa xuất hiện trên bầu trời, lập tức trong không gian liền tràn đầy một cỗ Sát khí lạnh thấu xương.

Gió lạnh thổi tới, khiến Sát ý càng thêm nồng đậm.

Trong những nét bút hạ xuống, có cả tội lỗi và trừng phạt.

Dưới ngòi bút, chữ Sát mang theo lạnh lẽo vô ngàn, cuốn theo sát ý lẫm liệt.

Lũ yêu nhìn thấy chữ Sát trên không trung đang không ngừng xoay tròn, trong nháy mắt hóa thành vô số chữ Sát.

Những chữ Sát này lớn nhỏ không giống nhau, kiểu chữ cách sắp xếp cũng không đồng nhất, như thể vô số đại gia về thư pháp trong trăm ngàn năm qua của Phương Sơn quốc, đang lần lượt viết thành vô số chữ Sát khác nhau, từng chữ đều mang theo ý chí chiến đấu sôi sực, cứ như vậy hạ xuống.

Những chữ Sát giống như pháp bảo đang phhast ra công kích sắc bén, hoang dã, trong nháy mắt khiến cho cả đất trời trở nên lạnh lẽo hiu quạnh, bao phủ cả lũ yêu ở trong đó. Lũ yêu chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh vô biên đang điên cuồng đè ép, xé rách, thậm chí nghiền nát chúng.

Chúng đang điên cuồng kháng cự, nhưng dưới sức mạnh to lớn của đất trời, hết thảy mọi chống cự đều tỏ ra vô cùng yếu ớt.

Một yêu tướng trong đám, đứng mũi chịu sào, kok chịu nổi liền kêu lên. Một chữ Sát màu vàng kim xuyên qua than thể nó, giống như vô số thanh kiếm đâm xuyên qua, đâm thủng cơ thể nó. Tiếp theo lại thêm một yêu tướng nữa tan thành tro bụi, một chữ Sát lớn xẹt qua thân thể yêu tướng đó, khiến nó giống như bị vô số thanh đao cắt qua, thân thể bị xé thành phấn vụn. Có một chứ Sát từ trên trời giáng xuống, giống như chiếc búa tạ, đập nát yêu tướng thành bột mịn…

Mặc dù yêu vương đối mặt với những chữ Sát này, cũng không chịu nổi loại thống khổ như vậy.

- Tam tự chân phù kinh!
Qủy diện vương phun ra mấy chữ này từ trong kẽ răng.

Đây chính là Tam tự chân kinh phù mà Tôn Thư Minh đắc ý nhất.

Tam tự chân kinh phù của Tôn Thư Minh chỉ có tổng cộng ba thuật pháp, lần lượt là sát, diệt, tuyệt. Uy lực có thể nói là long trời lở đất, trấn áp bát hoang, giết quỷ sát thần, uy năng gần như thần thông.

Chỉ có điều chẳng ai ngờ được rằng loại pháp thuật hàng đại chiêu này lại được Tôn Thư Minh vừa vào trận đã dùng.

Tôn Thư Minh lại nói:
- Nếu là chiêu thức quần công, đương nhiên càng dùng sớm càng tốt, đánh thêm được một là có lợi một còn gì.

Nói xong tuyệt bút lại vung lên, thét dài một tiếng:
- Diệt!

Xem ra đúng là phải trực tiếp dùng đến chữ thứ hai trong Tam tự chân kinh phù mới được.

Quỷ diện vương làm gì có chuyện để gã dễ dàng thi triển tuyệt chiêu như vậy, lập tức quát to:
- Ngăn gã lại!

Tam tự chân kinh phù uy lực tuy lớn, nhưng thời gian thi pháp lại chậm. Hai gã yêu vương đồng thời ra tay, một kẻ tung ra kim toa, kim toa như một con thoi nhanh như chớp, mang theo điện quang lao tới. Một kẻ thì hóa thành bản thể, là một con Thiên khuyển, thân thể chớp động, cùng lao về phía Tôn Thư Minh.

Nhưng không ai nghĩ rằng, ngòi bút của Tôn Thư Minh hạ xuống, không phải chữ Diệt màu vàng kim xuất hiện, mà lại chính là đang điều khiển chữ.

Qủy diệm vương kinh hãi, biết mình bị Tôn Thư Minh lừa, vội vàng la lên:
- Mau lui lại!

Nhưng vẫn chậm một bước.

Những chữ trên không trung phát ra ánh sang chói lóa, tựa như một tấm khiên khổng lồ, chặn đứng công kích của hai đại yêu vương cùng nhau phát ra. Không chỉ có vậy, Tôn Thư Minh còn hạ một chữ, chỉ vào đỉn đầu yêu vương, khiến cho khuyển yêu không thể nhúc nhích được.

Đồng thời Liễu Vân Sởn ở bên cạnh hét lên một tiếng, cự kiếm lại lần nữa từ trên trời giáng thẳng xuống, hạ thẳng vào đầu yêu khuyển.

Đích thiên kiếm của Thiên Kiếm Tông, công phạt dũng mãnh, uy lực to lớn, không hề kém so với Tam tự chân kinh phù của Tôn Thư Minh. Một kiếm đánh trúng, khuyển yêu kia cũng không thể chịu nổi, cả chiếc đầu của nó có thể bị bổ đôi. Liều lĩnh tìm cách tháo chạy, lại bị Tôn Thư Minh giữ chặt, những người tu khác bên cạnh lại đồng loạt ra tay, thuật pháp thi nhau đánh về phía khuyển yêu.

Đám yêu và yêu vương thấy vậy, vừa sợ vừa uất hận, chỉ có điều chúng bị vạn quỷ kiềm chế, khó mà thoát thân được, chỉ có thể trơ mắt nhìn yêu vương bị mọi người vây đánh tới chết.

Xoẹt!

Thanh cự kiếm chém xuống đầu khuyển vương, Liễu Vân Sơn thét dài một tiếng:
- Hôm nay các ngươi đều phải chết ở nơi này!

Qủy diệm vương biết không ổn, đột nhiên gào lên một tiếng:
- Thực sự nghĩ rằng bằng mấy trò đó, có thể diệt được ta sao? Qúa ngây thơ rồi!

Nói xong nó liền lấy một vật ra, là một thanh chiến đao đã rỉ sét loang lổ.

Nhưng khi nhìn thấy chuôi đao, ngay cả Tôn Thư Minh cũng thay đổi sắc mặt, chấn động toàn thân, bật thốt lên:
- Thiết huyết đao! Tại sao ngươi lại có vật đó?

Qủy diệm vương cười hắc hắc nói:
- Còn có thể thế nào nữa? Tất nhiên là do Yêu Hoàng đại nhân coi trọng ta, cho ta mượn dùng chứ sao.

Đây chính là Thiết huyết đao, là thần trân mà Yêu Hoàng đích thân sử dụng.

Khi có thần trân, khác hẳn với việc có thần binh, trên Thiết huyết đao của Yêu Hoàng có một khối ý chí, khiến cho y lực của nó càng hùng mạnh, vượt xa thần binh vô chủ bình thường khác.

Thiết huyết đao thành danh là thần binh của Yêu Hoàng, uy lực người thường càng không thể tưởng tượng nổi.

Thời khắc này Qủy diệm vương cầm đao trong tay, liền lập tức gầm thét chém ra một đao.

Đao này tuy không phải hướng tới đám người Tôn Thư Minh chém xuống, mà là chém thẳng ra phía sau Qủy diệm vương. Thoạt nhìn một cây đao rỉ sét loang lổ, trong khoảnh khắc chợt dâng lên sát ý mãnh liệt, rỉ sét trên thân đao rung lên, chỉ thấy bầu trời ầm ầm một tiếng trầm đục, trên trời liền hiện ta vô số ảo ảnh. Tỉ mỉ cảm thụ, thì những ảo ản đó đều là những kẻ mạnh mẽ, mang theo uy nghiêm khôn cùng, quân lâm thiên hạ, làm người ta sợ hãi bái vọng, nhưng không hề gây ra cảm giác phản cảm.

Dưới vô số ảo ảnh của các cường nhân, quỷ vương cũng ngẩn người, đứng đơ ra không động đậy.

Ngay sau đó Thiết huyết đao xẹt qua cổ quỷ vương, cổ của nó bị chém đứt. Qủy là vật thể khó chết, nhất là khi đã tu luyện tới cấp bậc quỷ vương, chỉ cần linh hồn chi hỏa còn tồn tại, thì nó chính là bất sinh bất diệt. Nhưng dưới sự tấn công của Thiết huyết đao, trong khoảnh khắc lướt qua đầu quỷ vương, vô tận ý chí xông ra áp chế, linh hồn chi hỏa của quỷ vương như ngọn nến trong gió bão, lập tức tắt lịm, không hề có một chút khả năng phản kháng nào.

Một vị quỷ vương với thực lực cường đại, mà cứ như vậy bị tiêu vong tan biến.

- Grào!
Qủy diệm vương nâng Thiết huyết chiến đao lên, ngửa đầu phát ra tiếng thét cuồng loạn.

Thiết huyết đao thi theo Yêu Hoàng nhiều năm, từng giết chết vô số cường nhân. Mỗi một điểm rỉ sét ở trên thân đao, chính là kỷ niệm được lưu lại sau khi giết chết một kẻ cường nhân, có chứa ý chí bất diệt của kẻ đó. Mỗi một đao chém ra, những điểm rỉ sét đại biểu cho ý chí trên thanh đao đều lay động, khiến mục tiêu bị công kích phải đồng thời đối mặt với vô số cường nhân, ý chí của kẻ đó chỉ cần hơi bạc nhược, có thể sẽ bị chết ngay tịa chỗ.

Chính bởi vì vậy, sử dụng đao này cũng không hề dễ dàng, cần phải là người có ý chí hùng mạnh, để vận dụng được ý chí của Thiết huyết đao. Yêu Hoàng đã từng nói, không có ý chí, không thể sử dụng được Thiết huyết đao. Đây cũng là nguyên nhân vì sao ban đầu Qủy diệm vương không sử dụng nó ngay, vì khi sử dụng đao này, phải chịu uy áp của vô số ý chí đè nén, cảm nhận tuyệt không hề dễ chịu.

Nhưng trong khoảnh khắc này, nó không thể không dùng. Thiết huyết đao mang theo ý chí của cường nhân, chính là khắc tinh của quỷ vật. Dưới sự sát phạt của đao này, quỷ vương đã chết ngay tại chỗ, vài tên Qủy vệ bị nó khống chế cũng lập tức mất đi sức chiến đấu, áp lực của yêu tộc chợt được giảm bớt.

Cùng lúc đó, Qủy diệm vương giơ cao Thiết huyết đao, ý chí cường nhân trên thanh đao cùng nhau lay động, giống như mặt trời chói chang nhô lên cao, chấn động vô số quỷ vật, khiến chúng không ngừng gào thét, một lượng lớn quỷ vật bị ý chí chiến đấu của Thiết huyết đao trực tiếp hủy diệt.

Trong khoảng thời gian ngắn, công kích từ phía đám quỷ vật đã bị thanh đao ngăn chặn, khiến chúng tan thành mây khói.

Cảnh tượng này khiến đám người Tôn Thư Minh cũng phải trợn mắt há mồm.

Bọn họ hiện tại sở dĩ có thể giết chết hai gã yêu vương, cũng là bởi vì có quỷ vật kiềm chế. Cả Hắc thủy yêu xà và quỷ vật mới kiềm chế được lũ yêu, mới khiến bọn họ có cơ hội đánh lén, nếu không với thực lực mười tám yêu vương liên kết lại, không phải năm Hóa Hồn là có thể chống đỡ được.

- Thật bất ngờ phải không?
Qủy diệm vương xoay người lại, cười hả hả nói:
- Đã biết trước các ngươi có quỷ kế, lão tử mới cô ý để lại chiêu này, chính là vì muốn chiêu đãi chư vị.

Tới bây giờ mới sử dụng Thiết huyết đao, tất nhiên ngoài việc sợ khó có thể khống chế nó, nhưng cũng có thêm nguyên nhân là đề phòng có biến, chỉ có điều Qủy diệm vương cũng không ngờ, đám Tôn Thư Minh lại xuống tay âm độc như vậy, lien tiếp giết chết hai yêu vương, khiến cho trận thắng này không còn hoàn mĩ nữa.

Nhưng dù nói thế nào, thì dưới uy năng của Thiết huyết đao, quỷ vật tan thành mây khói, đã không có quỷ vật kiềm chế, lũ yêu cuối cùng cũng có thể xuất thủ đối phó với con người.

Ít nhất bảy yêu vương và mười bốn yêu tướng cùng nhau xông lên, bay về phía Tôn Thư Minh bọn họ, số còn dư lại thì tiếp tục áp chế quỷ vật, tình thế trong nháy mắt đã nghịch chuyển, biến thành người quỷ đều bị lũ yêu chèn ép.

Lấy năm đấu với bảy, mặc dù là đám người Tôn Thư Minh cũng chỉ dám phòng thủ, không thể tiếp tục tấn công.

Một loạt chữ màu vàng kim bay ra, nhưng không hề phát huy được khí thế tiêu sái như lúc trước, ngược lại mỗi một nét bút đều nặng nề, mang theo áp lực thật lớn.

Thiên kiếm của Liễu Vân Sơn cũng không còn khí thế hào hùng như lúc trước, nguyên bản công kích linh hoạt, sắc bén lúc trước đã mất đi, mười kiếm tung ra thì có tới bảy tám kiếm là để phòng thủ.

Dưới sự tấn công của hơn hai mươi yêu tộc, nhân loại bị chèn ép không gượng nổi, nhưng lúc này xui xẻo nhất là đám quỷ vật. Thiết huyết đao với ý chí cường nhân trấn áp vạn quỷ, khiến cho mấy tên quỷ vương cũng chỉ có thể kêu gào một chỗ. Đám yêu tộc còn lại cùng nhau phản kích, với thực lực cường đại, thổi quét đám quỷ vật, vạn quỷ gần như không còn chống đỡ nổi.

- Cố gắng lên! Thiết huyết đao ý chí hơn người, thường nhân khó mà chống đỡ được, lão giao long cũng không kiên trì được lâu đâu.
Tôn Thư Minh thét lên.

- Không kiên trì được bao lâu?
Qủy diệm vương cười ha hả:
- Ngươi cũng quá coi thường ta rồi.

Nói xong nó đột nhiên lấy ra một bình ngọc, từ trong bình một giọt máu tươi lăn ra, bay ở không trung rồi hạ xuống.

Đó là một giọt máu tươi có mang theo một chút màu nâu, tuy chỉ một giọt, nhưng lại tản mát ra một cố khí thể, rất nặng nề, ẩn chứa sức mạnh cường đại, khiến người ta phải khiếp sợ.

- Máu huyết Yêu Hoàng!
Tôn Thư Minh trong long run rẩy.

Xuất hiện trước mắt, là một giọt cấp bậc máu huyết của Yêu Hoàng, không cần hỏi cũng biết, đó là thiết huyết Yêu Hoàng.

Có giọt máu huyết của Yêu Hoàng, thì Qủy diệm vương có thể chống đỡ thời gian tăng lên nhiều, khó trách gã lại tự tin như vậy.

Nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng mọi người đều phát ra tia tuyệt vọng, duy nhất chỉ có Tôn Thư Minh trấn định nhìn Qủy diệm vương.

Qủy diệm vương vươn tay chộp lấy giọt máu, đồng thời nói:
- Nuốt giọt máu huyết này, thực lực ta sẽ đại tăng, còn sợ gì các ngươi chứ. Tuy nhiên chư vị cần phải làm chứng cho ta, ta đây là vì mọi người mới sử dụng vật này, chứ không phải là do ta tư lợi.

Máu huyết Yêu Hoàng cũng không phải thứ có thể tùy tiện sử dụng, thiết huyết Yêu Hoàng yêu cầu gã phải trong lúc bất đắc dĩ mới được sửu dụng. Cho nên thời khắc này, cho dù dùng nhưng Qủy diệm vương vẫn muốn nói trước với những kẻ khác trong yêu tộc, miễn sau này lại có kẻ nói gã hôm nay xuất phát từ tư dục bản thân, như vậy sẽ không dễ trả lời.

Lũ yêu cùng nhau đồng thanh nói:
- Xin Giao long vương cứ yên tâm, chúng ta sẽ bẩm báo lại với Yêu Hoàng.

Qủy diệm vương lúc này mới cười ha ha, rồi bỏ thiết huyết vào miệng.

Đúng lúc đó, Tôn Thư Minh đột nhiên nói:
- Ngươi còn không ra tay? Thực sự muốn ngồi xem chúng ta bị diệt tộc hay sao?

Qủy diệm vương ngẩn ra, trong lòng biết không ổn, vội vàng nuốt máu huyết xuống.

Chợt nghe vù vù một tiếng.

Giống như có thứ đồ vật gì đó vừa bị nổ, mang theo tiếng gầm rú kỳ lạ, sau đó mới ý thức được rằng đó là tiếng âm khi dùng tốc độ cực nhanh xé gió lao ra.

Một bóng người phóng đại trước mắt, chỉ trong chớp mắt đã xông tới chiến trường hỗn hợp giữa quỷ và yêu, hiện ra ngay bên người Qủy diệm vương.

Qủy diệm vương mang theo ánh mắt hoảng sợ nhìn Đường Kiếp, gã liều mạng muốn đưa máu huyết vào miệng, nhưng lại phát hiện ra mình căn bản mất đi sức lực, toàn thân không thể nhúc nhích được.

Dưới tiếng vang kỳ dị vừa rồi, cất dấu một âm luật huyền ảo, trấn trụ toàn bộ cơ thể gã.

- Kỳ thức ta rất muốn để ngươi ăn nó, rồi giết sạch sẽ đám quỷ vật này, tuy nhiên Tôn đại nhân lại không hy vọng như vậy, cho nên ngươi cũng quên đi.
Đường Kiếp nhẹ nhàng nói, sau đó vươn tay đoạt lấy giọt máu huyết.