Đây là một con quỷ vật cường đại hoàn toàn mới.

Nó không phải nhân loại mà là từ một con hầu yêu biến thành, sau khi biến thành quỷ vẫn giữ lại vài đặc tính của hầu yêu, cho nên tuy kính cẩn đứng trước mặt Quỷ Vương nhưng lại không an phận. Khi còn sống, thực lực của nó đã đạt tới Hóa Hình, bởi vậy ngay từ lúc bắt đầu biến hóa, nó đã có được thực lực hùng mạnh.

Nếu nhìn kỹ sẽ nhận ra nó hơi giống với con vượn mà Đường Kiếp lấy Quỷ Kinh luyện hóa lúc trước.

Trên thực tế, đây cũng là quỷ vệ, chỉ là phương pháp luyện chế quỷ vệ Minh phủ dễ dàng và dũng mãnh hơn mà thôi. Có rất nhiều bí pháp Quỷ đạo của nhân loại được cải tiến từ phương pháp Minh giới đấy.

Thời khắc này, Quỷ Vương vuốt ve đỉnh đầu của nó, sau đó chỉ tay về phía trước, quỷ hầu kia liền đứng lên gào rú một tiếng rồi lao nhanh tới lũ yêu. Nó còn chưa xông đến đã tung ra quỷ trảo, từng mảnh ảo ảnh chụp xuống đầu lũ yêu.

Đương nhiên là với thực lực quỷ hầu này sẽ không thể làm gì được đám yêu vương, nhưng dùng nó để chế ngự đám yêu tướng lại là chuyện cực kỳ đơn giản.

Ngay sau đó, Quỷ Vương kia lại giở trò cũ, lại bắn ra một mũi tên đen. Nó biết rằng khó có thể giết chết được nhóm yêu vương có thực lực cường đại này, cho nên mũi tên đen chỉ nhằm tới đám yêu tướng có thực lực thấp hơn. Nó muốn biến lũ yêu thành quỷ, sau đó thu vào duới trướng.

Ở bên trong Minh giới cũng có tranh chấp, mỗi Quỷ Vương đều phải nghĩ mọi cách để tăng thêm thực lực của mình. Nhưng quả thật rất khó có được thủ hạ ưu tú, từng Quỷ Vệ hùng mạnh đều cần phải trải qua muôn ngàn thử thách mới có thể sinh ra. Bởi vậy hiển nhiên việc trực tiếp giết chết sinh linh hùng mạnh, lấy bí pháp chuyển hóa thành thủ hạ của mình, có thể giữ lại thực lực khi còn sống, chính là phương pháp tốt nhất để đạt được thủ hạ cường lực. Chính vì nguyên nhân này cho nên từ trước đến nay các Quỷ Vương rất thích giết chóc tại nhân gian một phen.

Thậm chí hiện tại, ở trong mắt của Quỷ Vương kia, những yêu vương yêu tướng này chính là nguồn nguyên liệu tốt nhất, là suối nguồn lớn mạnh nhất của nó.

- Tránh ra!

Một gã yêu vương run tay bổ ra một chưởng, chặt đứt mũi tên đen, giải cứu một tên yêu tướng thuộc hạ của mình.

- Đa tạ Đại vương!

Yêu tướng kia vô cùng cảm kích, nhưng vừa dứt lời thì đột nhiên nước sông tăng vọt, một bàn tay khổng lồ do nước sông hóa thành bỗng duỗi ra bắt lấy tên yêu tướng vừa mới được cứu kia. Chỉ trong tích tắc, tên yêu tướng đã bị kéo xuống đáy sông, ngay sau đó là tiếng thét kinh hãi chói tai vang lên.

- Khốn khiếp!

Yêu vương kia thấy thủ hạ mình lại bị hạ độc thủ thì liền tức giận mắng to. Chỉ thấy nước sông quay cuồng một trận, sau đó một quỷ vật chợt hiện hình. Toàn thân nó được tạo thành bởi màn khói đen, bóng dáng mơ hồ, cũng không ngừng phát ra tiếng cười man rợ, lại là một con quỷ vương.

Hai con quỷ vương trước sau xuất hiện ở đầu sông bên kia. Một con lưỡi dài tai lớn, tay cầm gậy đại tang, một con thì đầu không ở trên cổ mà là nắm ở trong tay. Chúng cười ha hả quái dị, bên người còn có bốn con quỷ đèn lồng, không ngừng lay động ở trên không trung.

Những quỷ vật này đủ mọi hình thù kỳ quái, thi nhau phát ra những tiếng cười tà ác, nhìn cảnh tượng này, ngay cả lũ yêu cũng phải rùng mình run sợ.

Nhưng việc đã đến nước này cũng không thể không chiến, chúng lại phân ra vài yêu vương đi giúp yêu tướng chống đỡ, từ đó, lực lượng công kích yêu xà kia đã yếu đi vài phần.

Ngược lại, Quỷ Vương kia thừa cơ lại bắn ra liên tiếp mấy mũi tên đen về phía bầy yêu, trong nháy mắt đã chuyển hóa ra ba con quỷ vệ hùng mạnh.

Cứ thế thực lực một bên tăng lên một bên giảm xuống, bầy yêu chẳng những mất đi ba viên chiến tướng mà còn bị ba tên quỷ vệ kiềm chế ba chiến tướng khác, bởi vậy chiến đấu ngày một gian nan. Lũ yêu xà đằng xa kia thấy lực công kích của lũ yêu giảm xuống, càng lúc càng chống đỡ dễ dàng, cho nên mơ hồ có thái độ sẵn sàng vồ đến.

Quỷ Diện Vương kinh hãi kêu lên thất thanh:

- Không đạo lý, không có đạo lý này!

Quả thực là rất không có đạo lý.

Cho dù không xét tới chuyện Tôn Thư Minh mở rộng thông đạo, thì lực lượng thủ hộ nơi này cũng không nên cường đại như thế.

Nếu Hắc Thủy Yêu Xà thật sự mạnh mẽ đến như vậy, vậy trước kia Phượng Sơn quốc đoạt bảo như thế nào? Nó không tin mỗi một lần Phượng Sơn quốc đều sẽ phải phái ra chiến lực tương đương với mười tám yêu vương và gần trăm yêu tướng.

Chiến lực nhân loại không thể xa xỉ đến mức độ như thế.

Vậy bọn họ đã làm cách nào để có thể lấy đi?

Nhất định trong chuyện này còn có ẩn tình.

Quỷ Diện Vương đã nghĩ tới chuyện này.

Chỉ có điều cho dù nó suy nghĩ nát óc thì cũng vẫn không thể giải thích được nghi vấn này, tình thế đã bắt đầu trở nên ác liệt.

Quỷ Diện Vương biết nếu tiếp tục kéo dài tình trạng này, toàn quân sẽ bị giết chết. Nó kêu lên:

- Bạch Mi Vương, Cửu Mệnh Vương, cùng ta đi giết Quỷ Vương.

Cửu Mênh Vương chính là con báo hoa kia, mèo có chín mệnh, tuy nhập hoàng tuyền cũng có thể trở về. Hơn nữa, con mèo hoa lớn này cũng khá hiểu biết việc Minh phủ, bởi vì cũng đã từng chết qua mấy lần cho nên có chút kinh nghiệm.

Thời khắc này, ba yêu vương đồng loạt đánh về phía Quỷ Vương đang sử dụng mũi tên đen.

Chỉ vừa nhìn là đã nhận ra, Quỷ Vương này chỉ biết dùng mỗi loại pháp thuật kia, tuy pháp lực hùng mạnh nhưng rất kém cận chiến. Là yêu nên trời sinh thân thể vốn dũng mãnh, gần như mỗi loại yêu đều có được khả năng đánh giáp lá cà nhất định. Ba yêu cùng lên chính là muốn lấy dài đánh ngắn, đánh tan từng cái.

Quả nhiên nhìn thấy ba yêu bồ tới, Quỷ Vương kia liền lùi bước về phía sau, đồng thời quyền trượng bằng xương kia đã vẽ ra từng tầng, từng tầng quỷ khí.

Quỷ khí này mang theo hơi thở ăn mòn mãnh liệt mà chỉ Minh phủ mới có. Lũ yêu không dám để đám khí tức này dính vào người, chỉ có thể xuất chưởng đánh tan. Thấy vậy, Quỷ Vương kia lại càng không ngừng phóng ra quỷ vụ, từ giữa màn sương quỷ chợt phát ra tiếng rít dài rồi lao về phía ba yêu vương. Tuy lực công kích của đám sương quỷ này rất thấp nhưng công kích của nó là nhằm vào linh hồn, khiến người ta đau đầu chóng mặt, mặc dù thực lực của ba yêu vương cực kỳ mạnh mẽ nhưng cũng cảm thấy thứ này phiền toái vô cùng.

Quỷ Diện Vương không kiềm nén được, liền hé miệng, quang lam lúc trước từng giết chết một Quỷ Vương lại được phun ra lần nữa.

Đây chính là chân nguyên bổn mạng của nó, phải tiêu hao lực lượng nội đan mới có thể phát ra, uy lực quả thực là vô biên. Nhưng với thực lực của Quỷ Diện Vương thì cũng chỉ có thể phun ra ba lượt, nếu sau ba lượt mà vẫn muốn dùng tiếp thì sẽ trực tiếp ảnh hưởng tới tu vi, lực lượng mất đi sẽ không cách nào phục hồi như cũ. Về phần những yêu vương khác không có thực lực bằng nó thì thậm chí còn không thể vận dụng được tới ba lần, còn chưa tới thời khắc sống chết đương nhiên không dám dùng.

Lam quang vừa xuất hiện, Quỷ Vương kia vội xoay mình rít lên một tiếng rồi lùi ra sau, trước người đột nhiên xuất hiện một vòng khói đen bảo hộ, nhưng lam quang lập tức xuyên qua vòng bảo hộ, đánh thẳng vào người Quỷ Vương. Quỷ Vương kia đau đớn kêu lên một tiếng, toàn thân đã bốc lên một tầng khói xanh. Nó vẫn chưa chết nhưng đã bị thương khá nặng, mấy quỷ vương bên cạnh kia cùng nhau bật cười, nhưng không một ai tới cứu nó. Hiển nhiên giữa các Quỷ Vương cũng không hòa thuận.

Nhìn thấy Quỷ Vương bị ba yêu cường công sắp chết, phía sau đột nhiên vang lên một tiếng kêu to.

Một đạo thanh quang bắn tới Bạch Mi Vương.

Bạch Mi Vương chỉ hừ một tiếng rồi há miệng phun ra một hạt châu nhỏ màu đỏ. Hạt châu này vừa xuất hiện đã phóng ra vạn đạo hồng quang bảo hộ nó ở bên trong ánh sáng. Vật này là chí bảo phòng ngự mạnh nhất mà nó nhiều năm mới luyện hóa thành, tác dụng vô song, lực phòng ngự cực kỳ mạnh mẽ.

Một tiếng nổ uỳnh vang lên, thanh quang kia sau khi đánh vào vầng hào quang màu đỏ thì chợt biến mất vô tung. Nhưng ngay sau đó, lồng ánh sáng màu đỏ đột nhiên run rẩy kịch liệt, ầm ầm nổ tung, nguồn năng lượng mênh mông tấn công Bạch Mi Vương, khiến Bạch Mi Vương khóc thét bay ra ngoài.

Sau đó, một thanh kiếm lớn chợt từ trong hư không chém thẳng tới Bạch Mi Vương.

- Thiên kiếm!

Bạch Mi Vương kinh sợ kêu lên, không dám đón đỡ, thân hình lay động một cái, nháy mắt đã kéo ra một đạo ảo ảnh, khó khăn lắm mới tránh được một kiếm này.

Nhưng trong tích tắc tránh thoát kiếm này, một đóa sen trắng đột nhiên bay ra từ không trung, tỏa ra một tia sáng trắng xuống chỗ mà Bạch Mi Vương vừa dời tới, Bạch Mi Vương như bị đóng đinh, không thể tiếp tục di chuyển.

Tiếp đó, lại thấy một lá bùa lớn màu vàng bay ra từ trong hư không, một đường nhập thẳng vào trong óc Bạch Mi Vương.

Bạch Mi Vương điên cuồng gào thét, vô số kim quang từ trong đầu nó phát ra, cuối cùng đầu của Bạch Mi Vương nổ uỳnh một tiếng.

Dù như vậy nhưng nó vẫn không chết, một đầu ngoan cường lại vươn ra từ trong lồng ngực. Thời khắc này, Quỷ Diện Vương đã điên cuồng gào thét muốn vọt tới cứu viện.

Nhưng lúc này Quỷ Diện Vương đang bị ngăn cản bởi hai luồng kình phong. Đúng lúc này, một tiếng nói cay nghiệt truyền đến:

- Ngươi cứ an tâm đi chết đi!

Đại kiếm từ trên trời giáng xuống, một kích đã chia năm xẻ bẩy thân thể Bạch Mi Vương. Trong nháy mắt, kiếm khí mãnh liệt đã phá hủy hết năng lực tái sinh của từng tế bào, hoàn toàn đoạn tuyệt khả năng sống lại của Bạch Mi Vương.

Một vị yêu vương cứ như vậy ngã xuống.

- Tôn Thư Minh.

Nhìn cảnh tượng này, Quỷ Diện Vương tức giận gào lên.

Không hỏi cũng biết kẻ ẩn núp trong bóng tối kia chính là đám người Tôn Thư Minh. Bọn họ chẳng những đã sớm làm xong chuẩn bị phục kích, hơn nữa còn phối hợp tinh diệu, có phụ trách phá giáp, có phụ trách định thân, có phụ trách chặn lại, có phụ trách chém giết, thậm chí còn đoán ra được đường lui của Bạch Mi Vương. Tất cả bọn họ liên thủ mới có thể khiến một vị yêu vương bị một kích mất mạng.

- Ha ha, việc gì Giao Vương phải tức giận như thế. Chút thủ đoạn này không đáng được nhắc tới.

Theo tiếng cười dài, phía trên sông Hắc Thủy đã hiện ra một loạt bóng người, chính là đám người Tôn Thư Minh.

Y cầm trong tay một cây bút lớn, nhìn đám Quỷ Diện Vương, mỉm cười nói:

- Vốn tưởng rằng dựa vào lực lượng Hắc Thủy Yêu Xà và Quỷ Vương, cho dù không thể giết chết chư vị thì cũng có thể khiến cho đại đa số bị thương, tới lúc đó ta sẽ ra tay đánh bất ngờ, giết mấy vị yêu vương hẳn là không thành vấn đề. Nhưng không ngờ mười tám yêu vương lại liên kết dũng mãnh như thế, ngay cả Quỷ Vương cũng khó lòng chống đỡ. Bị rơi vào đường cùng cho nên ta đành phải ra tay trước, nhưng cuối cùng lại chỉ lấy được tính mạng một vị yêu vương, thật là đáng tiếc.

Khi nói những lời này, vẻ mặt của y giống như kẻ hôm nay làm bữa cơm không tốt, xấu hổ đứng trước mặt khách nhân.

Vừa nói chuyện, y vừa vung bút vẽ vài nét lên khoảng không, một kiếm tự sáng lóa bỗng nhiên xuất hiện. Tuyệt bút của Tôn Thư Minh điểm nhẹ một cái, kiếm tự kia đã hóa thành một thanh trường kiếm.

- Phượng sơn nam nhi hà tráng chí, trường không đương vũ trảm yêu ca! Đi!

Sau khi nói xong mấy câu khách sáo, y liền lập tức động thủ.

Theo tiếng ngâm nga này của Tôn Thư Minh, kiếm quang đã chém xuống đầu Quỷ Diện Vương.

Quỷ Diện Vương cũng không ngờ người này lại làm việc dứt khoát như thế, nó vô cùng giận dữ muốn đánh nát kiếm quang kia, lại chợt nghe phong thanh sau lưng nổi lên, biết ngay không tốt, liền nhanh chóng quay ngược thân đánh ra một chưởng.

Một mũi tên đen đã đam vào tay nó.

Quỷ Diện Vương rú lên, phát ra yêu lực toàn thân, cứng rắn chống đỡ một kiếm của Tôn Thư Minh, đồng thời cắn răng đập gẫy cánh tay phải của mình. Một cánh tay cụt bay lên, còn chưa rơi xuống đã bị ăn mòn thành xương trắng. Ngay sau đó, một cánh tay phải mới nhanh chóng được sinh ra, lúc này sắc mặt của Quỷ Diện Vương đã trở nên tái nhợt.

Thấy vậy, Tôn Thư Minh lại thở dài một tiếng:

- Lần này gấp gáp quá, ta vội vàng ra tay với Quỷ Diện Vương nên không thể phối hợp cùng chư vị, khiến cho việc thất bại trong gang tấc. Vân Sơn, nếu như ngươi đuổi kịp một kích vừa rồi của ta thì cho dù không thể giết chết nó nhưng cũng khiến nó bị trọng thương. Sai sót như vậy cũng là do chư vị không tập trung, lần sau không thể tái phạm.

Thiếu tông chủ Thiên Kiếm Môn Liễu Vân Sơn cười nói:

- Là lỗi của ta, lần sau ta nhất định sẽ đuổi sát Tôn tiên sinh.

Những người khác cũng đồng thanh lên tiếng, làm cho một đám yêu vương ngơ ngẩn.

Tôn Thư Minh lại nhìn thẳng vào mắt Quỷ Diện Vương, nói:

- Ngươi yên tâm, lần sau nhất định không để cho ngươi tránh thoát.

Nói xong liền vung tuyệt bút, một chữ vàng bừng bừng xuất hiện.

Giết!