Ngay tại khi hào quang muốn đánh vào Thân Đồ Nguyên, Đường Kiếp đột nhiên bạo rống lên một tiếng:
- Đốt!

Tiếng hô như sấm, chấn động khiến huyền quang cũng rung rrên không trung một chút, Đường Kiếp đã lôi Thân Đồ Nguyên tránh sang một bên.

Dù là như vậy, huyên quang kia vẫn đánh xuống, dù chưa đánh trúng đầu Thân Đồ Nguyên, nhưng cũng đập lên lưng gã. Thân Đồ Nguyên đau đớn thét lên, kêu một tiếng thảm thiết, bị đanh văng lên không trung. Ngay sau đó Tây Môn Trường Phong, Dạ Kiêu, Băng Hoàng đều đồng loạt ra tay.

Tiếng nổ lớn vang lên, chỉ thấy mội đạo hắc ảnh ngã bay ra, rơi trên mặt đất, nhưng lại phát ra tiếng kêu leng keng giống như kim thiết va trên mặt đất.

Mượn ánh sáng từ kiếm quang vừa rồi, mọi người đã kịp nhìn rõ rang, một vật toàn thân đều bọc trong giáp trụ màu đen, trong tay nắm thanh đại kiếm huyền thiết, tuy rằng liên kiếp trúng phải phản kích của mọi người, nhưng nó dường như không có chuyện gì, tiếp tục đứng dậy.

- Đây là…
Mọi người kinh ngạc.

- Là quỷ tướng Minh phủ.
Dạ Kiêu đã kêu lên.

Theo tiếng kêu của gã, chỉ thấy bóng đen kia chậm rãi ngẩng đầu, lộ ra một bộ mặt xương khô được sương mù ngưng kết lại, đối với mọi người phát ra âm thanh xi xi xi, con quỷ rất nhanh lại vọt tới, đại kiếm trong tay tiếp tục bổ xuống.

Đường Kiếp bước về phía trước một bước, cánh tay phải vừa nhấc lên, đại kiếm đã trảm lên trên cánh tay của hắn, như va trúng kim thiết, tràn ra một mảnh hỏa hoa nhưng lại không thể làm bị thương Đường Kiếp chút nào, chỉ có điều một cỗ hàn khí trên thân kiếm đã theo kiếmxâm nhập vào cơ thể, đúng là trực tiếp xâm nhập vào ngũ tạng lục phủ của Đường Kiếp.

Lúc này tiếng la của Dạ Kiêu cũng đã truyền đến:
- Cẩn thận, công kích của qủy tướng Minh phủ cũng giống như công kích của đám sương quỷ, có thể trực tiếp ảnh hưởng đến linh hồn, vả so với đám sương quỷ lại càng thêm lợi hại!

- Nhắc chậm rồi.
Đường Kiếp tức giận trả lời một tiếng, trong cơ thể dương cương khí vận chuyển, đã hóa giải cỗ hàn khí đến từ quỷ tướng, chỉ có điều cỗ lực lượng này rõ ràng so với sương quỷ cường đại hơn rất nhiều, làm cho Đường Kiếp tiêu hao cũng khá lớn.

Quỷ tướng lại chém ra một kiếm, lần này Đường Kiếp rút được kinh nghiệm, nghiêng người né tránh, đồng thời đánh ra một quyền, phịch một tiếng vang dội, quỷ tương kia bị một quyển của Đường Kiếp đánh bay, vẫn chưa chết, miệng phát ra tiếng răng rắc, sau đó lung la lung lay đứng dậy.

Loại quỷ vật này không biết đau đớn không sợ chết, chỉ là nếu không diệt nó, nó sẽ vĩnh sẽ không từ bỏ chiến đấu.

- Còn có kinh nghiệm đánh đấm.
Đường Kiếp lại bồi tiếp một cước, đá vào ngực quỷ tướng kia, khiến giáp trụ màu đen vỡ ra, một cỗ sương mù màu đen từ trong giáp trụ tràn ra, cuối cùng trên không trung ngưng thành một giọt nước, Đường Kiếp vươn tay tóm lấy giọt nước.

- Đây là cái gì?
Hắn hỏi Dạ Kiêu.

Dạ Kiêu kích động nói:
- Đó là nước hoàng tuyền, là vật chí hàn chí âm, Minh phủ quỷ tướng chính là dùng nước này mà thành.

Đường Kiếp nghe xong, liền lấy ra cái bình nhỏ, đưa giọt nước hoàng tuyền vào trong bình, lách cách một trận rung động vang lên.

Dạ Kiêu đã nói:
- Thông đạo Minh giới đã mở, trừ sông Hắc Thủy từ trong Minh Hà tràn ra, những quỷ vật ở Minh phủ cũng theo ra không ít. Quỷ vật xưa nay khó gặp, bất kể quỷ nguyên, nước hoàng tuyền đều là vật hiếm có, giá trị cực lớn, hôm nay có cơ hội không cần bỏ qua. Vẻn vẹn chỗ đó, chuyến này tới đây cho dù chỉ vậy cũng không thiệt rồi.

Mọi người vừa nghe vậy, đều là tinh thần đại chấn, cùng nhau nhìn xem chung quanh còn có quỷ tướng, mà ngay cả kẻ bị chém một kiếm còn rên hừ hừ là Thân Đồ Nguyên cũng nhìn ngó xung quanh.

Mắt vừa thấy ở xa xa một đạo hắc ảnh, rõ ràng lại là một gã quỷ tướng, Thân Đồ Nguyên mừng rỡ nói:
- Chớ giành, đây là của ta đấy!

Bản thân của gã mặc dù chỉ là tu vi Linh Hoàn, nhưng con rối chiến cùng cấp đã có hơn hai mươi con, thực tế chiến lực mạnh hơn cả Tâm Ma chân nhân, thời khắc này vung tay lên, hai cỗ con rối chiến đã dẫn đầu xông lên. Con rối chiến không có linh hồn, quỷ tướng công kích chúng cũng không có hiệu quả, ngược lại công kích đến từ con rối công kích đánh đập quỷ tướng liên tục bại lui. Nhưng vào lúc này, quỷ tướng kia đột nhiên nâng kiếm lên, làm trước tư thế bổ xuống, thoạt nhìn không giống bổ xuống, mà lại giống như chỉ huy tiến công.

Chỉ thấy phía sau quỷ tướng đã xuất hiện lờ mờ hơn mười bóng dáng, nhìn kỹ lại, không ngờ đều là quỷ tướng, chính đang từng bước một hướng về phía bọn họ đi tới.

Nhiều quỷ tướng đồng thời xuất hiện như vậy, nhìn cảnh đó trong lòng mọi người cả kinh, Thân Đồ Nguyên đã nói:
- Làm sao bây giờ?

- Còn có thể làm gì? Giết!
Tây Môn Trường Phong lớn tiếng đáp trả, sau đó đã bổ ra một đạo kiếm quang.

Kiếm quang trảm lên con quỷ ở phía trên cùng, khiến thân thể con quỷ lay động, nó ngửa đầu phát ra tiếng rít bén nhọn thê lương. Tiếp theo tất cả quỷ tướng cùng nhau gào thét, chúng nó ở

sông Hắc Thủy nhấc lên tảng lớn âm phong, sau đó gào thét cuốn tới, như vòi rồng lao đến, bao trùm cả không gian là tiếng gió gào thét.

Mọi người đồng thời ra tay, chỉ có điều phía sau vẫn còn có quỷ tướng không ngừng xuất hiện, trong nháy mắt số lượng đã từ hơn mười tăng lên đến trên trăm tên. Gần trăm quỷ tướng, từng tên đều có thực lực gần bằng Linh Hoàn, công kích lại có chứa thuộc tính tổn hại linh hồn, thêm nữa bản tính hung hãn không sợ chết, cho dù là đám người Đường Kiếp cũng cảm thấy đau đầu. Bọn họ rốt cuộc hiểu được vì sao Yêu tộc lại có người chết ở chỗ này rồi, vì yêu vật trong sông Hắc Thủy quả thực giết không hết.

- Mau, mau, đột phá nơi này!
Dạ Kiêu kêu to.

Chỉ có điều này đó quỷ tướng thực tại khó chơi, chúng nó cũng không giống như đám sương quỷ dễ dàng đối phó, không chỉ là tre già măng mọc, thi nhau xông lên đơn giản. Nhất là công kích của quỷ tướng, mỗi một lần giao thủ, đều đối với linh hồn tạo thành thương tổn nhất định, tầng tầng lớp lớp đánh tới, mọi người dần dần đã cảm thấy trước mắt một mảnh hắc ám lạnh lẽo, ngay cả nhận thức đều có chút không tỉnh táo.

- Đường Kiếp, thả con rối chiến đi!
Thân Đồ Nguyên hét lớn. Con rối kháng được các đồn đánh tinh thần, thời khắc này bởi vì linh hồn chịu tập kích, lực chú ý không thể tập trung, mà ngay cả con rối đều có cảm giác khống chế nó cũng gian nan, đã không còn cách nào đồng thời thao túng hơn hai mươi con rối chiến, chỉ có thể để con rối chiến tự mình chiến đấu. Chỉ dựa vào bản năng tác chiến, nên uy lực của con rối chiến lập tức bi giảm sút.

Nhìn đến cảnh này, Đường Kiếp biết rằng là lúc rồi, tay phải vừa nhấc, đã thả ra một pho tượng giống như kim giáp chiến tướng, chính là con rối chiến Vân Mẫu lấy Quỷ Vệ làm hạch tâm chế tác.

Con rối chiến Vân mẫu vừa mới xuất hiện, ít nhất có bốn quỷ tướng chém tới.

Con rối chiến cũng không né tránh, tùy ý để trọng kiếm hạ xuống, hỏa hoa liên tiếp lóe lên, nó nâng bàn tay lên vỗ về phía trước, một gã quỷ tướng đã bị nó tóm được xé tan xương nát thịt. Tiếp theo cánh tay quét ngang, cánh tay phải ở nháy mắt biến hình thành một chiến nhận dài, một kích gọt bay đầu quỷ tướng. Khả năng biến hình, chính là thuộc tính trọng yếu nhất của con rối chiến khi chiến đấu cận chiến. Vì đạt tới được mức độ này, hắn thậm chí phân một bộ phận của Đế Nhận ra, đặt lên người con rối chiến, do đó cũng tạo cho nó đặc tính không có thứ gì kiên cố mà không phá nổi, đương nhiên giới hạn cho cánh tay phải mà thôi.

Cùng lúc đó, bên vai trái của con rối chiến Vân mẫu cũng sáng lên vầng sáng quay tròn liên tục.

Vầng sáng đó liền giống như có vô số cái điểm sáng ở bên trong con rối chiến, tạo thành một mảnh quang hoa rực rỡ, cũng ở lần hội tụ cuối cùng hợp thành một luồng sức mạnh mãnh liệt dọc theo cánh tay tiến vào trong lòng bàn tay. Con rối chiến đã nâng cánh tay trái đẩy về phía trước, chỉ thấy một mảnh khí triều mãnh liệt cuông bạo cuốn ra, bao bọc lượng lớn quỷ tướng xông lên trời.

Ngay sau đó là vô số tinh quang lóng lánh ở trong không gian, nổ tung, giống một cơn gió cuồng bạo nổ tung trên không trung, mọi người chứng kiến cảnh này đều trợn mắt há hốc mồm, Thân Đồ Nguyên lại lẩm bẩm nói:
- Sao viêm cực quang trận... Thật đẹp!

Vừa rồi con rối chiến Vân mẫu sử dụng, chính là tổ hợp trận pháp mà Thân Đồ Nguyên và Đường Kiếp cùng nhau vì con rối chế tạo ra, Sao viêm cực quang. Nó hình thành do ba trận pháp liên hợp trên cánh tay trái, cấu thành một pháp trận với uy lực lớn hơn nhiều.

Chỉ một kích này, liền giết chết hơn mười chỉ quỷ tướng, trọng thương vô số.

Sau một kích, hai chân con rối Vân mẫu lại là một vầng sáng sáng lên, đó là Truy Điện trận lóng lánh ánh hào quang, cấp cho con rối chiến Vân mẫu tốc độ hùng mạnh. Con rối chiến Vân mẫu liền xông ra ngoài, giống một con sư tử dũng mãnh mạnh mẽ lao thẳng vào bầy sói, sau đó là bộ ngực thắp lên một mảnh quang mang màu đỏ, theo sau quang điểm sáng lên, lấy con rối chiến làm trung tâm, một ngọn lửa gió lốc ầm ầm được tạo ra.

Lại là một liên hợp pháp trận được vận dụng.

Công kích linh hồn của quỷ tướng không có tác dụng đối với nó, mà công kích bình thường lại không phá vỡ được phòng ngự của đá Vân mẫu tinh kim, đám quỷ vật này đối với người tu mà nói là phiền toái cực đau đầu, nhưng đám quỷ tướng dưới tay con rối chiến Vân mẫu tựa như sủng vật bình thường vô hại vậy, mặc cho nó tùy ý tung hoành, đại khai sát giới.

Chỉ thấy quỷ tướng từng đợt rồi lại từng đợt bị pháp thuật quang diễm không ngừng bùng nổ trên không, con rối chiến Vân mẫu bay nhanh qua đám quỷ tướng, không biết mệt mỏi thu gặt lấy sinh mạng của đám quỷ tướng. Tay trái của nó không ngừng phóng xuất ra pháp thuật, sau khi pháp thuật được vận dụng, toàn thân từng bộ vị tương ứng của lóe lên quang hoa. Tay phải thì lợi thế đơn giản nhất là linh hoạt, sắc bén vật lộn công kích, mỗi một lần ra tay đều sẽ trực tiếp lấy đi sinh mạng của một quỷ tướng.

Quang hoa trên hai chân càng không ngừng tăng lên, đó là Truy Điện trận và Dữ Tật Phong trận liên hợp, tạo thành ảo ảnh quang trận, khiến cho tốc độ con rối càng nhanh hơn, gấp hơn, giết chóc cũng càng kịch liệt hơn.

Mọi người nhìn thấy số lượng quỷ tướng giảm xuống nhanh chóng, lúc trước còn đông đúc rậm rạp nhóm lớn nhóm nhỏ vọt tới, trong chớp mắt liền trở nên cung không đủ cầu. Số lượng càng đánh càng ít, đến cuối cùng thậm chí chỉ còn lại có hai ba quỷ tướng.

Chiến lỗi cánh tay phải như thế khi kéo dài biến hình, hóa thành một phen kỳ dài chiến đao, phần phật một quay về, chỉ thấy kia cuối cùng vài tên quỷ tướng đã đồng thời đầu lên không, toát ra tảng lớn màn sương đen rồi ngã xuống.

Đến lúc này đây, trận chiến đấu cuối cùng kết thúc.

Một hồi chiến đấu đơn giản, linh hoạt, sắc bén, đồng thời lại nhẹ nhàng, vui vẻ.

Không có gì trì hoãn, cũng không có cái gì nguy hiểm cả, đây là một hồi giết chóc triệt để, chiến đấu đơn giản đến không ngờ, giống như người học võ đạo, ở trên võ đài tùy ý đường hoàng, tạo ra phong thía hoàn mỹ nhất của bản thân —— con rối chiến Vân mẫu lần đầu tiên xuất trướng, liền lấy phương thức hoàn mỹ như vậy để chào hỏi.

Đám người bên cạnh Thân Đồ Nguyên đều ngẩn người nhìn con rối chiến.

Tuy rằng đã sớm biết con rối chiến rất hùng mạnh, nhưng dù sao vẫn chưa chân chính chứng kiến nó phát uy, lần tác chiến duy nhát với Đường Kiếp, cũng không chiếm được tiện nghi. Nhưng thời khắc này nhìn đến con rối chiến Vân mẫu phát huy ra chiến lực cường đại của nó, phương thức chiến đấu nhẹ nhàng vui vẻ, đơn giản đến mức tận cùng nhưng lại bạo lực, khiến cho mọi người cảm thấy hài lòng.

Đương nhiên, có thể có được thành tựu như thế, không thể phủ nhận có nguyên nhân tương sinh tương khắc, công kích của quỷ tướng có chứa đựng thuộc tính trảm linh hồn, đối với bất cứ kẻ nào bao gồm Đường Kiếp mà nói đều là cực kỳ đau đầu đấy, công kích kiểu đó đối với con rối lại vô dụng. Nhưng con rối lại chịu sự khống chế của người tu, tinh thần mà bị kiềm chế, chiến lực của con rối cũng sẽ giảm xuống, con rối chiến Vân mẫu chịu sự khống chế của Quỷ Vệ lại giải quyết được vấn đề. Chính vì nguyên nhân này, nên mới có thể thoải mái lập nên chiến tích như vậy.

Mặc dù vậy, nhưng sự hùng mạnh của con rối chiến Vân mẫu là không thể nghi ngờ, mọi người đều trầm trồ khen ngợi.

Lúc này đám sương đen ngưng kết lại thành nước hoàng tuyền, mỗi một giọt đều dưới sự sắp đặt của Đường Kiếp đều được con rối chiến thu lại, dừng ở trong tay con rối, nó từng bước một đi trở về đến bên người Đường Kiếp, qùy một gối, dàng nước hoàng tuyền trong tay lên.

Đường Kiếp thu lấy, cũng không nuốt hết toàn bộ, đổ lại một chút chia cho mọi người.

Lúc này mới mở Ám môn sau lưng con rối, kiểm tra một chút Khai môn trận nguyên, nhìn một chút nặng lượng tinh hạch bị tiêu hao, nói:
- Tiêu hao mất một phần mười.

Một hơi giết chết trên trăm quỷ tướng, lại chỉ tiêu hao một phần mười năng lượng tinh hạch, mọi người lại lần nữa phấn chấn không ngừng. Đường Kiếp thay đổi, dùng một viên tinh hạc khác thay thế viên tinh hạch vừa rồi, đẩy viên tinh hạch đã dùng tiến vào trạng thái khôi phục, sau đó, số năng lượng đã bị tiêu hao, qua thời gian nữa sẽ khôi phục lại toàn bộ.

Làm xong chuyện này, Đường Kiếp trực tiếp để con rối mở đường.

Có tiểu tử này ở đây, thì đánh lén dạng gì cũng không cần phải lo lắng nữa rồi.