Cuộc sống không có Yêu Tộc công thành khiến Đông Tân Quan vô cùng yên tĩnh.

Ngoại trừ nghiên cứu trận đạo và Cương Phong ma luyện ra, Đường Kiếp cũng thường xuyên lui tới với những tu giả khác.

Hôm nay Đường Kiếp đang ở trong viện nhà mình tìm hiểu một phần trận đồ Tiểu Thiên Tuyền Tham Đấu trận. Pháp trận này cũng không quá phức tạp, Đường Kiếp tiện tay có thể bố trí bảy tám loại phong cách khác với Tiểu Thiên Tuyền Tham Đấu trận, nhưng phần trước mắt này liên hợp với trận pháp khác lại có chút tinh diệu, khéo lóe đem bản thân và bốn trận hình pháp trận khác kết nối với nhau, trong đó ý nghĩ độc đáo này là chỗ rất đáng để học tập.

Nếu có thể hiểu rõ, như vậy Đường Kiếp có thể được nâng cao rất nhiều trong thủ pháp trận chồng trận.

Cho tới nay, Đường Kiếp am hiểu đều là trận pháp tự nhiên, chính là đem trận đạo hòa làm một thể với tự nhiên, đối với trận trong trận, thông qua thủ pháp trận trùng nhau nâng cao uy lực trận pháp lại tương đối khá thấp.

Hiện giờ có thể tham khảo học tập mục tiêu, tất nhiên là chăm học không ngừng, thời khắc này nhìn trận vân, cẩn thận nghiền ngẫm bố trí và an bài trong đó, ngón tay vô ý thức vẽ loạn một bức tranh trên mặt đất, tảng đá cứng rắn kia liền giống như đậu hủ bị hắn thoải mái họa xuất ra một đạo hoa văn.

Bên trái lại có Quỷ Vệ và Y Y làm bạn.

Đang lúc nghiên cứu, chợt nghe bên ngoài có tiếng người hô:
- Đường huynh có ở nhà không? Là chúng ta đây!

Mấy ngày nay Đường Kiếp cũng lăn lộn với nhiều người, vừa nghe thanh âm liền biết là Thân Đồ Nguyên.

Khẽ vỗ tay, cửa liền mở ra.

Bên ngoài đi tới bốn người, chính là Tây Môn Trường Phong, Thân Đồ Nguyên, Băng Hoàng và Dạ Kiêu, không nghĩ tới bốn người này lại dắt tay nhau chạy đến nhà hắn hỏi thăm.

Bốn người tiến vào chắp tay với Đường Kiếp, Thân Đồ Nguyên khẽ nhìn thoáng qua trận vân khắc trên mặt đất, cười nói:
- Sớm nghe nói Đường huynh ngoại trừ dũng mãnh gan dạ vô song ra, vẫn rất am hiểu về trận đạo, hôm nay vừa thấy quả nhiên không giả. Vừa lúc tại hạ cũng hiểu một ít trận đạo, không ngại cùng bàn luận một chút chứ.

Biết nhau thời gian dài, mọi người cũng không khách khí, trực tiếp xưng huynh gọi đệ. Bởi vì thực lực của Đường Kiếp, tuy rằng tuổi của hắn còn trẻ nhưng mọi người vẫn gọi một tiếng Đường huynh.

- Tốt!
Đường Kiếp nhanh chóng đáp ứng.

Gia tộc Thân Đồ nổi tiếng điều khiển con rỗi, tất nhiên cũng am hiểu trận đạo.

Dạ Kiêu vừa nhìn thấy Quỷ Vệ liền không bước đi nổi, chỉ vào Quỷ Vệ nói:
- Này… Đây là…. Quỷ đạo!

Đây là lần đầu tiên Dạ Kiêu nhìn thấy Quỷ Vệ, liền giống như sắc lang gặp được mỹ nữ, lập tức không bước đi nổi.

Liên tục chuyển động vây quanh Quỷ Vệ, vừa xem vừa tán thành nói:
- Hay a, quả nhiên là hay! Thủ pháp như thế vẫn chưa bao giờ nghe thấy!

Mơ hồ không chú ý tới hai con ngươi của Quỷ Vệ đang xoay tròn nhìn hắn.

Đường Kiếp cười nói:
- Ngẫu nhiên tập được môt ít thuật Quỷ đạo, không đáng nhắc tới, vẫn còn kém xa so với Dạ huynh.

Dạ Kiêu lại liên tục lắc đầu:
- Nếu luận về thủ pháp, thủ pháp này chế tác mới lạ, đích xác không thể tính là cao nhân. Nhưng trung tâm bí pháp cũng tương đối tinh diệu, tuyệt đối là một bí thuật đại tông môn Quỷ đạo truyền xuống. Chỉ có điều Đường huynh nghiên cứu chưa sâu nên chỉ làm ra được một Quỷ Vệ, cũng là đáng tiếc. Nếu có thể phát triển mạnh lên nhất định có thể trở thành kỳ tài Quỷ đạo, chẳng phải là sẽ mạnh hơn nhiều so với làm một anh chàng man phu lỗ mãng sao.

Hắn nói đến mê mẩn, ngay cả thân phận thể tu của Đường Kiếp đều khinh bỉ.

Vẫn là Băng Hoàng khẽ kéo hắn, này mới khiến Dạ Kiêu tỉnh táo lại, ý thức được chính mình lại nói một Hóa Hồn là “anh chàng man phu lỗ mãng”, bất cứ lúc nào cũng có thể chụp chết một “Kỳ tài Quỷ đạo” gầy yếu như hắn.

Cũng may Đường Kiếp biết được người tu đạo đều có chút si mê, đều không phải cố ý chửi bới nên cũng không tính toán với hắn.

Đem lực chú ý từ trên Dạ Kiêu và Quỷ đạo kéo trở về, lúc này mọi người mới vào vấn đề chính.

Sai một lúc hàn huyên, Băng Hoàng nói:
- Lúc này tới bái phỏng cũng là có hai chuyện muốn mời Đường huynh hỗ trợ!

- Cứ nói đi đừng ngại!
Đường Kiếp nói.

- Một là muốn hỏi một chút, ngày đó giết chết Yêu Vương, đạt được Ngà Voi và tuyến độc. Ta muốn mua vật ấy từ Đường huynh.

Bởi vì Yêu Vương là Hóa Hình hậu kỳ, một thân máu thịt có thể nói là bảo vật, có những thứ mà trên người những yêu vật khác không có. Như sức lực lớn nhất, lại có một đôi ngà voi trân quý nhất, có thể dùng để dung luyện pháp bảo công kích, nâng cao phẩm chất và uy lực. Về phần tuyến độc Thôn Nguyệt Kim Thiềm lại càng là một loại nguyên liệu chế dược hiếm thấy. Ngày đó sau khi Đường Kiếp bắt nhị yêu vương, cũng không biết có bao nhiêu người mơ ước, chỉ có điều vì kiêng kị thực lực của Đường Kiếp nên cũng không có người nào điên cuồng tới đoạt.

Khi đó đám người Băng Hoàng và Đường Kiếp không quen biết, không biết tính tình của hắn nên cũng không dám đến mua, dù sau tu giả có không ít người tính tình quái dị, nếu chẳng may va vào cái khó dây dưa, ngươi đến mua đồ ngược lại còn đắc tội hắn.

Đợi đến khi quen biết một thời gian dài, nhìn Đường Kiếp quả thật không phải người khó chung đụng, đôi bên lại có chút giao tình liền nhắc tới việc này, tin tưởng Đường Kiếp cũng sẽ không sử dụng công phu sư tử ngoạm.

Nghe được thứ bọn họ muốn, Đường Kiếp gật gật đầu nói:
- Đều có, nếu nhị vị muốn vậy các ngươi cứ ra giá đi.

Hắn cũng không có nói miễn phí đưa tặng, cũng không phải hắn luyến tiếc chút ích lợi đó, chỉ có điều ở chung với nhau không phải là ngươi đối với người khác tốt là được, quá mức nhiệt tình có khi lại làm cho người khác cảm thấy hèn hạ.

Thời điểm nghe được Đường Kiếp đồng ý, bốn người liền cao hứng, lập tức ra giá. Giá cả coi như hợp lý, có thể thấy được bốn người rất hiểu lý lẽ, không dùng danh nghĩa bằng hữu để chiếm tiện nghi, Đường Kiếp liền gật đầu đồng ý.

Sau khi mang ngà voi và tuyến độc giao cho đám người Băng Hoàng, Đường Kiếp hỏi chuyện thứ hai.

Thân Đồ Nguyên nói:
- Ta nghe nói có một quãng thời gian Đường Kiếp luôn luôn tìm kiếm mấy thứ đồ, như là Long Cốt linh, cũng nguyện ý trả giá tiền rất cao cho cái này đúng không?

Trong lòng Đường Kiếp chấn động:
- Các ngươi có tin tức về Long Cốt linh sao?

- Cũng không phải.
Thân Đồ Nguyên nói:
- Tuy nhiên lại có tin tức về Âm Khô thảo.

Âm Khô thảo cũng là một loại tài liệu hi hữu khác mà Đường Kiếp tìm kiếm, vật ấy hư hư ảo ảo, khó có thể nắm lấy, nghe nói chỉ tồn tại ở bên trong Minh Hà. Chỉ có điều Minh Hà chỉ ở trong Minh giới mới có, giới khác làm sao có được, cũng cực kỳ khó có.

Thời khắc này nghe được có tin tức của Âm Khô thảo, tinh thần của Đường Kiếp liền đại chấn:
- Ở nơi nào?

Thân Đồ Nguyên đã nói:
- Xác thực mà nói, kỳ thật không phải tin tức của Âm Khô thảo mà là sông Hắc Thủy.

- Sông Hắc Thủy?
Đường Kiếp khẽ ngốc lăng.

Dạ Kiêu đã tiếp lời nói:
- Sông Hắc Thủy chính là một mạch sông ngầm chảy ra từ Minh Hà.

Ở bên trong Tinh La Đại Thiên Giới có một ít giới khá đặc thù, cũng không chân thực mà tồn tại ở trong hư không vô tận, mà là dùng một hình thức đạc thù tồn tại ở trong không gian, đều sinh ra liên hệ với tất cả giới khác.

Minh giới, Âm giới các loại… chính là giới như vậy, mà điển hình lớn nhất chính là Hồng Mông giới, được xưng là chính giới chi phản, giới chi ám diện.

Bởi vì quan hệ như vậy, tuy rằng Minh Hà chỉ có ở trong Minh giới nhưng vẫn có khả năng xuất hiện ở giới khác, đây cũng là vì sao Âm Khô thảo còn có hi vọng xuất hiện ở giới khác.

Mà theo lời Dạ Kiêu, Minh Hà từng xuất hiện ở Thanh Vân Giới, nhánh sông phân ra ở Thanh Vân Giới được kêu là Hắc Thủy. Nếu sông Hắc Thủy là sông ngầm Minh hà, dĩ nhiên là có khả năng tìm được Âm Khô thảo rất lớn.

- Sông Hắc Thủy ở nơi nào?
Đường Kiếp hỏi.

Trên mặt đám người Thân Đồ Nguyên đã lộ ra nụ cười chiến thắng, lúc này mới chậm rãi nói tới.

Hóa ra bên ngoài Đông Tân Quan trăm dặm, một chỗ góc núi có một vực sâu gọi là Vân Mặc Uyên, ở phía dưới Vân Mặc Uyên chính là cửa tiến vào Minh Hà. Mỗi một trăm năm thông đạo Minh Hà sẽ mở ra, sông Hắc Thủy sẽ vì thế mà chảy ra. Tuy nhiên cùng lúc đó, trong sông Hắc Thủy cũng sẽ xuất hiện một loại yêu vật gọi là Hắc Thủy yêu xa.

- Hắc Thủy yêu xà?
Đường Kiếp ngẩn người.

Yêu vật này hắn đã nghe nói, là một yêu vật vô cùng hung mãnh, nhiều năm sinh hoạt trong thủy vực có âm khí rất năng, một khi công kích chính là không chết không ngừng. Tuy nhiên mấu chốt chính là yêu vật dính liền xen lẫn với Hắc Đàm hoa. Nơi có Hắc Đàm hoa liền sẽ có Hắc Thủy yêu xà. Hắc Đàm hoa là một loại kỳ hoa thiên hạ, vật ấy trăm năm mới nở một lần, mỗi lần nở ra chỉ có một canh giờ.

Nếu như có người có thể hái hoa xuống vào lúc này sẽ có hiệu quả công sâm tạo hóa.

Vừa nghĩ tới Hắc Đàm hoa, Đường Kiếp liền biết bốn người bọn họ muốn mình làm cái gì, nói:
- Các ngươi muốn có Hắc Đàm hoa sao?

Băng Hoàng đã che miệng cười nói:
- Cuối cùng cũng không thể gạt được Đường huynh. Tương truyền Hắc Đàm hoa kia là do một vị Nhân Tộc Đại Năng gieo xuống. Vân Mặc Uyên trăm năm mới mở, Hắc Đàm hoa trăm năm vừa hiện, chiếu rọi lẫn nhau, đều là sự nghiệp của vị Nhân Tộc Đại Năng kia. Ngày xưa Nhân Tộc mỗi một trăm năm đều có thể đi hái Hắc Đàm hoa một lần. Trước kia Hắc Đàm hoa là vật sở hữu của Phượng Sơn quốc, tiểu nhân vật như ta tất nhiên không có cơ hội. Nhưng từ khi Yêu Tộc đại thịnh, Nhân Tộc bại lui, hiện giờ Vân Mặc Uyên là lãnh địa của Yêu Tộc, cũng không còn là việc của triều đình nữa, mỗi người đều có thể lấy.

- Yêu Tộc cũng biết việc này chứ?
Đường Kiếp lập tức ý thức được mấu chốt của vấn đề.

Thân Đồ Nguyên tiếp lời:
- Những năm gần đây Yêu Tộc liên tiếp xâm phạm, bắt được vô số nhân loại chúng ta, muốn nói không biết là chuyện không thể nào, tuy nhiên chưa hẳn biết được tình huống cụ thể.

- Nói cách khác, nếu chúng ta đi nơi đó, ngoại trừ phải suy xét đối mặt với Hắc Thủy yêu xà ra còn phải cân nhắc Yêu Tộc nữa?
Đường Kiếp nói.

- Còn có các Nhân Tộc khác.
Tây Môn Trường Phong tiếp lời:
- Hắc Đàm hoa vô cùng quý hiếm, tuy rằng ở trước mặt Yêu Tộc mọi người cùng chống chọi với cường địch, nhưng một khi bị hấp dẫn cũng không thể nói được khi nào sẽ tự giết lẫn nhau.

Lúc này Dạ Kiêu lại nói:
- Cho nên chúng ta cũng không trông cậy Đường huynh giúp chúng ta hái đóa Hắc Đàm hoa kia xuống, chỉ hi vọng có thể kết bạn đồng hành với Đường huynh. Tuy Hắc Đàm hoa kia chỉ có một đóa nhưng lại phân năm cánh hoa. Có thể có được một mảnh đã đủ rồi.

Hiểu rõ ý tứ của bốn người, Đường Kiếp hơi suy nghĩ một chút liền gật đầu nói:
- Được, ta đồng ý.

Bốn người mừng rỡ, có Đường Kiếp làm cường viện, cơ hội bọn họ đoạt được Hắc Đàm hoa liền tăng lên rất nhiều.

Đường Kiếp lại nói:
- Tuy nhiên, nếu như vậy ta cũng có chút yêu cầu muốn các vị hỗ trợ.

- Đường huynh cứ nói, chỉ cần có thể làm được, bọn ta sẽ dốc hết sức.

Đường Kiếp thản nhiên nói:
- Cũng không có gì, chỉ là muốn Thân Đồ huynh làm giúp ta một con rối.

Vốn nghĩ tới Đường Kiếp còn có thỉnh cầu gì đó làm khó người khác, vừa nghe như vậy, tất cả mọi người đều nhẹ nhàng thở ra.

Thân Đồ Nguyên đã cười ha ha nói:
- Không có vấn đề gì. Không phải chỉ là một con rối thôi sao, chuyện nhỏ.

- Chuyện nhỏ sao?
Đường Kiếp cười cười:
- Dùng cái này làm cũng là chuyện nhỏ à?

Hắn tiện tay quang ra, một khối kim loại lớn dừng ở dưới chân Thân Đồ Nguyên, chính là đá Vân Mẫu Tinh Kim.

Lúc trướ từ trong mảnh vỡ Vương Đình lấy được Vân Mẫu Tinh Kim, sau khi chết thành đại phủ và một kiện khôi giáp sau, Đường Kiếp còn thừa lại rất nhiều, lưu trừ lại để chuẩn bị tạo ra con rối. Đáng tiếc sau lại bận rộn vẫn không có cơ hội giao cho Vệ Thiên Xung. Quan trọng nhất là, thực lực bây giờ của Vệ Thiên Xung vẫn không thể gia công Vân Mẫu Tinh Kim. Bởi vì linh tính của Vân Mẫu Tinh Kim không thể tồn tại trong thời gian dài, sau khi bị Đường Kiếp lấy ra, linh tính dần dần biến mất, đã sớm không thể nhận ý chí biến hóa hình thái, chỉ có thể thông qua ngoại lực cưỡng ép thay đổi. Đây cũng là lý do vì sao sau khi chiến giáp Vân Mẫu Tinh Kim bị cương phong cuốn tới làm biến hình, Đường Kiếp không thể nào phục hồi lại như cũ.

Xét đến cùng, nó vẫn chỉ là một khối kim loại, chỉ có Đế Nhận mới là sống.

- Đây là…. Vân Mẫu Tinh Kim?
Nhìn một đống vật thể ánh vàng rực rỡ dưới chân kia, Thân Đồ Nguyên dụi dụi mắt không thể tin được hỏi.

Sau khi xác nhận khối kim loại trước mắt này chính là Vân Mẫu Tinh Kim, Thân Đồ Nguyên hoàn toàn ngây ngốc.