Trên rừng cây ở Bạch phủ, lúc này treo thêm hơn một ngàn người.

Giống như trên cây kết xuất ra quả, hơn ngàn người treo ở trên đó, trận kia có thể nói là đồ sộ.

Sự tình đến lúc này đã không nhỏ nữa, rốt cục không áp được nữa, nhất là bên trong còn có một vị thống lĩnh.

Thiên Tâm là lực lượng tu giả trung kiện, mặc kệ ở thế giới mà đều là như thế, mà ở Thanh Vân Giới, địa vị của chân nhân Thiên Tâm liền càng không thể có hy vọng thu được.

Một vị chân nhân Linh Hoàn chiến bại bị bắt, ý nghĩa cho tính chất của sự việc trực tiếp diễn biến thành chiến đấu thượng tầng.

Tuy rằng không thể xác định phiền toái tìm đến rốt cục là Tâm Ma cấp, Hóa Hồn cấp hay Tử Phủ cảnh, nhưng mặc kệ là cấp bậc nào cũng đều được coi là đại nhân vật.

Dưới tình huống như vậy, phủ Xương Binh lại phá lệ không tiếp tục phái người tới tiến công mà lại trầm mặc hiếm thấy, hiển nhiên là đang thương thảo đối sách.

Bọn họ bên này trầm mặc, bên Y Y lại nhàm chán.

Án tử ở Đạo Hương thôn thật ra cực kỳ đơn gian, hơn nữa nàng cũng không hiểu thẩm án, muốn phức tạp cũng không phức tạp nổi, thẩm vấn hai ba lượt liền thẩm xong án tử, kết cục không ngoài ý phán định Bạch phủ có tội, dù sao bọn họ có tội hay không thì hiện giờ đều đã bị treo ngược trên tàng cây rồi.

Ngoài ra còn có chính vị Đỗ tri phủ vắng mặt cũng bị xét xử là có tội, phán định thôi chức bắt giữ tạm giam, về phần thời gian thì chưa có quyết định, dù sao cũng không có người chấp hành.

Sau khi phán án xong, thấy phủ Xương Bình không phái người đến khiến Y Y nhất thời không biết nên làm cái gì bây giờ.

Vừa vặn lúc này một gia đinh Bạch phủ bị treo ngược lên đang duỗi người ra tường viện Bạch phủ, một gã ăn mày đã nhảy tới, nhảy dựng lên phun một bãi nước miếng lên trên mặt gia đinh kia.

Y Y nhìn thấy tò mò liền hỏi tên khất cái kia vì sao lại làm thế.

Tên khất cái kia liền nói cho Y Y, hóa ra nhà hắn bị người Bạch gia ức hiếp khiến cửa nát nhà tan, hắn lưu lại thành tên ăn mày, cả ngày lẫn đem đều ngóng trông Bạch gia gặp xui xẻo, không ngờ được rốt cục đã tới một ngày này.

Y Y nghe được hai mắt liền tỏa sáng.

Đúng vậy!

Người của Bạch gia ngang ngược kiêu ngạo, khẳng định làm không ít chuyện xấu.

Nếu như thế cũng phải để người khác xả giận mới được.

Trong đời người, cái gọi hành hiệp trượng nghĩa chính là gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ mà không phải chỉ đòi công đạo cho người quen.

Kéo dài xa hơn một chút, khổng phải chỉ có Bạch gia bị thẩm pháp mà những cường hào làm giàu bất nhân khác cũng nên bị thẩm phán mới đúng.

Ngoài Bạch gia ra, ở trong phủ Xương Bình này cũng không biết bao nhiêu quan tham, cường hào tranh đoạt của dân.

Y Y đã lớn tiếng nói:
- Bản quan hôm nay ở Bạch gia thiết lập thẩm án, tất cả án tử oan khuất có thể đến nơi này của bản quan khiếu nại!

Lần này toàn bộ phủ Xương Bình đều náo nhiệt.

Mỗi người đều nhanh chóng tới bẩm báo, trong lúc nhất thời có vô số người chen chúc chạy về phía Bạch phủ.

Những người này đương nhiên không phải đều là đến cáo tráng, kỳ thật đại đa số người thấy Y Y tự phong Tri phủ không ổn, dù sao cái mà nàng đối mặt là cả Phượng Sơn quốc. Nhưng cũng có một ít người đã không có gì để mất đi, chỉ biết bám vào một cơ hội này.

Dưới tình huống như vậy, thật là có người đánh cược mạng của mình để có được một cơ hội.

Lúc này liền có người cáo trang một đại gia tộc Lâm gia khác trong phủ, cáo trạng này liên quan tới đất vườn. Lâm gia kia ở cách nơi này không xa, nơi này vốn là ngõ Đại Liễu, là nơi ở của các nhà đại phú.

Vì thế Y Y vung tay lên, liền khiến Quỷ Vệ xuất hiện mang tất cả người trong Lâm gia tới, bắt đầu thẩm tra xử lý.

Tiểu nha đầu kỳ thật không có nhiều kinh nghiệm đối với thẩm án, nhưng sau lưng nàng lại có Đường Kiếp. Hơn nữa loại án tử dân gian này bình thường đều không phức tạp, người làm giàu bất nhân đa số đều lấy tiền để mở đường, cũng không thèm để ý tới các loại chứng cứ, nhưng gần như mỗi người đều biết có oan khuất. Hiện giờ đụng tới Y Y, sở trường ngày xưa hết thảy không có tác dụng, bị hỏi hai ba lượt liền bứt ra chân tướng, kết cục tự nhiên là giống với Bạch gia, tất nhiên là có phải tốt hay không đều bị treo ngược lên tàng cây.

Ngẫu nhiên có kẻ giảo hoạt biết trước đã diệt chứng cớ, khai chung khẩu cung sẽ có một ít khó khăn, nhưng vẫn không lừa được Đường Kiếp có thể phân biệt được thật giả loại tiểu kế bình thường.

Ngoài ra Đường Kiếp còn có một tuyệt kỹ sở trường: Thủ đoạn tiên gia.

Chỉ cần một tờ phù chú nói rõ có thể phân biệt thật giả, người nói dối sẽ bị trừng phạt nặng hơn. Thủ đoạn tiên gia thần kỳ vô cùng, phàm phu tục tử làm sao có thể biết cụ thể, chỉ cần có chiêu thức ấy, đại bộ phận người nói dối đều tự động nhận tội.

Cuối cùng những thứ thật sự rách nát không tốt cũng có thể lựa chọn nhảy qua. Dù sao nhiều người cáo trạng như vậy, chính mình lập tức không thể xử lý xong hết, tự nhiên là trước tìm án tử đơn giản để phá trước.

Cứ như vậy, Y Y một đường thẩm án xử án, chỉ trong thời gian nửa ngày đã xử lý hơn mười án tử, người bị bắt lại nhiều đến hơn một ngàn.

Toàn bộ hơn mười nhà phú hộ ở ngõ Đại Liễu không nhà nào thoáy được, kết quả chính là rừng rậm vốn ở trong tòa nhà lớn của Bạch phủ bị lan tràn tới ngõ Đại Liễu, một mảnh không gian lớn đều bị rừng rậm bao trùm.

Y Y còn đang kỳ quái vì sao bây giờ người quan phủ vẫn không phái người đến đánh, lại không biết hoàn toàn là bởi vì trong quá trình bắt giữ do nàng không ngừng thi triển ra thực lực của mình.

Mới đầu phủ Xương Bình thảo luận sẽ tới cường công một lần nữa. Bởi vì ngoại trừ bị Lâm thống lĩnh bị bắt kia, không tính tán tu dân gian, quan phủ Xương Bình trước mắt còn có năm vị Thiên Tâm, trong đó có một vị Tâm Ma kỳ, tổng thể thực lực ở trên người kia, không cần phải sợ hãi, có chuyện gì cứ hạ trước nói sau.

Kết quả không lâu sau Quỷ Vệ lại xuất hiện.

Hai tu giả cấp Thiên Tâm phủ Xương Bình lập tức kinh hãi, dù sao yêu vật chắc sẽ không giao hảo với người mà không có nguyên nhân, nói cái khác sau lưng rất có thể còn có một cường nhân nhân loại chân chính chỉ huy. Dưới loại tình huống này mọi người cũng không dám nói tất thắng. Hơn nữa dưới loại tình huống này, cho dù có thể thắng chỉ sợ cũng sẽ mang tới thương tổn rất lớn cho phủ Xương Bình.

Vì thế cuộc tranh luận mới liền bắt đầu.

Sau một lần thương thảo cuối cùng, mọi người rốt cục quyết định không dùng vũ lực, chuyển thành đàm phán. Xem tình huống tới bây giờ ma nữ kia vẫn chưa giết một người, rõ ràng là không muốn làm chuyện đó, cái này ý nghĩa còn có thể đàm phán.

Nhưng nàng ở trường hợp công khai thẩm vấn Tri phủ đại nhân, loại hành vi này có thể nào cũng không thể chịu được, điểm mấu chốt bây giờ nhất định phải để nàng thừa nhận lúc trước thẩm phán đều vì chơi đùa, Tri phủ đại nhân là trong sạch, về phần sau này như thế nào thì cứ để sau.

Kết quả bên này vừa mới ra quyết định, bên kia truyền đến tin tức từ Bạch phủ lao ra một con thỏ, chạy tới thành bên kia, tốc độ vô cùng nhanh, phán đoán cũng là cấp Hóa Hình.

Đó là Đồ Đồ phụng mệnh đi tróc nã một người ở chỗ khá xa.

Ba Thiên Tâm cấp, mọi người bắt đầu cảm thấy chuyện của Tri phủ cũng không phải là không thể thương lượng được.

Đương nhiên vị Tri phủ đại nhân kia tuyệt đối không thể tiếp nhận, luôn mồm nói hiện giờ xuất hiện ba tên, cả đám đều không phải người, rõ ràng là Yêu Tộc làm bậy, không thể bỏ qua. Phủ Xương Bình còn có đại trận, một khi khởi động, cho dù là chân nhân Tâm Ma cũng không thể địch lại.

Trong lòng những người khác khinh miệt, nghĩ thầm rằng nếu thật là Yêu Tộc sẽ chạy tới thẩm án sao? Không phải Yêu Tộc đến công kích mà lại dám khởi động đại trận thật là quá mức.

Bất quá hắn vẫn là Tri phủ, chỉ cần còn ở trên địa vị này, mọi người đều không thể xem thường hắn.

Lúc tranh luận bên ngoài lại truyền tới tin tức, nói ngõ Đại Liễu lại lao ra một đám Đậu Binh, mặc dù không lớn nhưng lại vô cùng hung hãn, đi khắp hang cùng ngõ hẻm từng nhà bắt người, phủ Xương Bình phàm là có tiền có thể lại có chút ác cơ bản đều bị bọn chúng lấy. Ngay cả tiên sư được mời tới bảo vệ cũng không đấn lại cây đậu, một đám bị ném trên mặt đất, bị trói như trói heo. Vả lại những cây đậu này còn liên tục từ ngõ hẻm đi ra, cũng chẳng biết lúc nào là cuối, thoạt nhìn có rất nhiều bộ dạng.

Nghe nói như thế Tri phủ đại nhân hoàn toàn tuyệt vọng.

Hắn biết mình lúc này đã đụng phải miếng sắt.

Suy xét tới vị cường nhân nhân loại còn chưa xuất hiện, cho dù là đem trọn phủ Xương Bình để lên, sợ là chính mình cũng không thể lật ngược tình thế.

Không ngờ người tinh tường đầu tiên lại là vị tiểu tướng trên đầu thành kia.

Sự tình lớn như vậy hắn tự nhiên cũng biết bọn Đường Kiếp chạy tới để làm gì.

Việc này không dám giấu diễm, vội vàng chạy tới nói với người lãnh đạo trực tiếp của mình, thủ trưởng kia vừa nghe liền hoảng sợ, vội vàng chạy tới thông báo cho cấp trên của bình, cứ một cấp báo một cấp như thế, rốt cục rơi vào trong tai mấy vị đại nhân của phủ Xương Bình.

Tin tức truyền đến, tất cả tranh luận trong nháy mắt biến mất.

Thực lực mạnh nhất ở phủ Xương Bình là vị tu giả Tâm Ma kia quyết định thật nhanh, trực tiếp ra tay bắt lấy Tri phủ, thủ pháp rõ ràng, vô cùng lưu loát, sau đó nói:
- Kính xin chư vị cùng ta đi gặp vị anh hùng cái thế kia.

Đến lúc này, cuối cùng Y Y cũng thấy phủ Xương Bình có phản ứng.

Sau khi thẩm vấn xong một gia đình giàu có, liền thấy xa xa bay tới năm người.

Bạch phủ và đám người liên can đều hoan hô:
- Ông đại nhân đã tới rồi!

Nhưng ngay sau đó, chỉ thấy một người dẫn đầu có khuôn mặt gầy gò, thân hình cao lớn, chắp tới nói với phía trước:
- Tổng lĩnh Thiên Khu vệ Xương Bình, Trấn Viễn tướng quân tứ phẩm Ông Đồng Nhượng bái kiến tiên tử.

- Tổng binh phủ Xương Bình, Phục Ba tướng quân ngũ phẩm Vệ Nguyên Chân bái kiến tiên tử.

- Thống lĩnh Thiên Khu vệ Xương Bình, Hoài Uy tướng quân lục phẩm Vu Nhân Kiệt bái kiến tiên tử.

- Binh Mã Ti Đốc quản phủ Xương Bình, Hoài Uy tướng quân lục phẩm Thẩm Bằng bái kiến tiên tử.

- Trấn Thủ Ti Đốc phủ Xương Bình, Hoài Uy tướng quân lục phẩm Trâu Nguyên Dã bái kiến tiên tử.

Liên tiếp năm thanh âm kéo đuôi nhau vang lên, lúc này cộng thêm thống lĩnh Thiên Khu vệ Lâm Quan bị Y Y bắt giữ, toàn bộ sáu Thiên Tâm của phủ Xương Bình đều có mặt đầy đủ.

Y Y giương mắt nhìn bọn họ, tức giận nói:
- Còn nghĩ đám ngươi ngươi đến nhiều ít ra sẽ có được người giỏi, vậy mà chỉ đến có vài người.

Ông Đồng Nhượng dẫn đầu nghe vậy hoảng sợ, vội vàng nói:
- Tiên tử chớ nên hiểu lầm, ta đến đây không phải để chiến đấu.

Hơn ba mươi Biến Hoa, cộng thêm một Yêu Vương và mấy ngàn Yêu Binh của thành Bách Chiến đều bị người trước mắt tiêu diệt, Ông Đồng Nhượng nào dám có chút vô lễ trong lời nói chứ.

Cả đám nhìn thấy ngay cả tu giả Tâm Ma như Ông Đồng Nhượng cũng phải ăn nói khép nép với Y Y, biết rõ lần này xong rồi.

- Vậy các ngươi tiến tới đây làm gì?

Ông Đồng Nhượng đã lôi Tri phủ ra, cười nói:
- Tiên tử muốn thẩm tra Tri phủ đại nhân nên ta đem Tri phủ tới giao cho tiên tử xử lý.

Lời vừa nói ra khiến mọi người đều ồn áo.

Cái này đại biết mọi quyết định lúc trước của Y Y đều là hợp pháp!

Ông Đồng Nhượng lại nói:
- Đương nhiên, nếu tiên tử và vị đại nhân kia không chê, xin mời tiên tử và đại nhân di giá tới Thiên Khu phủ của ta, bọn ta nhất định sẽ dọn sạch giường chiếu chào đón.

Y Y lại có lòng làm khó dễ:
- Chỗ này của ta còn có án tử chưa thẩm án xong.

Ông Đồng Nhượng cười nói:
- Nếu tiên tử muốn thẩm án thì cứ tiếp tục. Tuy nhiên mấy án tử thế này vĩnh viễn cũng không thẩm án xong. Nếu tiên tử không có gì gấp có thể lưu lại từ từ thẩm tra. Dù sao hiện giờ Tri phủ đã bị bắt, đại sảnh của Tri phủ, chỉ cần tiên tử muốn đi thì bất cứ lúc nào cũng có thể đi.

Y Y ngạc nhiên:
- Nhưng ta không phải là quan viên như các ngươi, ngươi lại…

Ông Đồng Nhượng đã nghiêm mặt nói:
- Thiên hạ chính nghĩa, là nơi của người có đức! Phượng sơn quốc ta có tiên tử làm việc công bằng, rửa sạch quan trường, vì dân chúng giải oan khuất, vì vạn dân cầu công đạo đúng là chuyện không gì tốt hơn. Có tiên tử ở đây nhất định có thể gột sạch tệ nạn quan trường kéo dài lâu nay, khiến Phượng Sơn quốc chúng ta ngày càng phát triển, làm sao có thể vì thân phân của tiên tử mà làm tổn hại công lý chính nghĩa chứ!

Nói xong tất cả nhưng Y Y cũng không nói gì.

Lúc này thanh âm của Đường Kiếp lại vang lên:
- Thôi, Y Y, việc này dừng lại ở đây đi.