Tiếp theo, số lượng Tâm Ma chỉ tăng lên không giảm xuống, nhưng thực lực lại bắt đầu mạnh lên nhanh chóng.

Những người này đã từng bị hắn giết chết, bị hắn hại qua, bị hắn đối phó, từng loại từng loại biến thành Tâm ma tập kích đến.

Tâm Ma từ từ ngưng tụ thành từng người như Thư Danh Dương, Tần Chu, Nam Ngưng Giang, Hà Trường An, thậm chí ngay cả Trần Nãi Hạnh, Trần Nãi An, Tiền Anh Thần những loại này cũng không chịu cô đơn mà biến hình tiến đến phía sau xâm nhập Đường Kiếp.

Từng Tâm Ma chen chúc từng lớp nối tiếp từng lớp, tấn công thẳng vào Thức Hải của Đường Kiếp, đồng thời cũng tấn công thẳng vào tâm linh của Đường Kiếp.

Kí ức một thời lại tiếp nhau xuất hiện theo những Tâm Ma này, ảnh hưởng sâu đậm với Đường Kiếp, khiến Đường Kiếp rơi vào trong hồi ức vô tận, trong đầu đan vào các loại tạp âm phức tạp và hành vi mình từng làm, đặc biết là nhưng thứ từng là thua thiệt, áy náy, khổ sở, tại khoảng khắc này nó như thủy triều dâng lên, ảnh hưởng đến Đường Kiếp, khiến cho tâm tử hỗn độn, cảm xúc đê mê, cảm xúc tiêu cực hoàn toàn tràn ngập tâm linh.

Loại ảnh hưởng đến tâm hồn này cũng là một bộ phận của Tâm Ma, chúng nó không thấy được, nhưng lại để lại ảnh hưởng cực kỳ đáng sợ, như mưa phùn làm ướt vạn vật vậy, vô thanh vô tức ngấm vào lòng người, ảnh hưởng mỗi người tu hành.Những cảm xúc tiêu cực tích lũy một lượng lớn khiến cho người ta cảm thấy mệt mỏi, không tự tin, buông bỏ ý nghĩ chống cự, độ phản kích từ từ yếu bớt, cuối cùng khiến cho Tâm Ma xâm nhập, tinh thần thất thủ.

Đây cũng là cửa ải khó nhất của người tu hành vượt qua Tâm Ma Kiếp, nguyên nhân chính là, qua Tâm Ma Kiếp chính là phải qua ba thứ này.

Một là cửa ải của bản tâm. Làm người nhưng không thẹn với lương tâm, không dám nói không có tâm ma. Nhưng tất nhiên số lượng ít, Tâm Ma dễ qua. Như Tâm Ma của Trang Thân, Cố Trường Thanh kia, Đường Kiếp không thẹn với lương tâm, thì hoàn toàn không sợ. Nhưng hắn giết không ít người, bởi vậy số lượng tâm ma cũng không ít.

Thứ hai là cửa ải của Tâm Pháp, bất luận là bản tâm thế nào, tâm pháp hộ hồn hình mạnh nào cũng không thể thiếu cơ sở, người tu người tu, cuối cùng vẫn quy về thực lực. Như Tuệ Kiếm Tâm Kinh đó, được gọi là Độ Tâm Ma Pháp hùng mạnh. Nếu không có pháp này, Đường Kiếp sớm đã bại.

Ba là cửa ải Ý Chí, chính là chống cự lại tạp niệm Tâm Ma xâm lấn, người không có ý chí kiên định không thể thực hiện. Người bại ở cửa ải này, sẽ không tử vong, nhưng sẽ trở thành ma.

May mà trong phương diện này phái Tẩy Nguyệt là sở trưởng. Tâm pháp này đại khí mênh mông, tâm tính kiên định, hơn nữa bản thân của Đường Kiếp cũng là người ý chí kiên định, bởi vậy còn có thể chống đỡ.

Dù vậy, luồng sóng công kích của Tâm Ma vẫn khiến Đường Kiếp cảm thấy mỏi mệt không chịu nổi.

Hơn nữa càng về sau, Tâm Ma càng ngày càng mạnh, trong Thức Hải ở đâu cũng là tiếng gào thét của Tâm Ma, giống như Thiên Ma giáng lâm, điên cuồng vồ lên tập kích, bất luận là Đường Kiếp không ngừng thúc giục Kinh văn hóa thành Tâm Kiếm chém xuống, nhưng đa số Tâm Ma giết không hết, có những Tâm Ma thậm chí giết một kiếm cũng không giết chết được. Nhìn thấy những Tâm Ma giết hết đó, Đường Kiếp không thể không thở dài, đây thật sự là báo ứng hành hạ do bản thân giết quá nhiều người.

Tình huống như vậy, Đường Kiếp cũng không thể giữ được thần hồn mà không chịu công kích nào, chỉ thấy Tâm Ma thường thường đánh vào thần hồn.

Mỗi một lần va chạm, giống như là một lần quấy nhiễu trong tim của Đường Kiếp vậy, khiến cho Đường Kiếp vô cùng thống khổ.

Phòng ngự của Thanh tâm phổ thiện trận càng ngày càng không đủ để chống cự, mà lại khiến cho công kích của Tâm ma không ngừng tăng thêm.

Sắc mặt của Đường Kiếp đã hiện ra vẻ mặt tái nhợt, đây cũng có nghĩa là thần hồn đang không ngừng bị công kích đã bắt đầu chịu sự tổn thương. Loại tổn thương về mặt thần hồn đã trực tiếp tác dụng trên thân mình, khiến cho Đường Kiếp cũng chịu thương tổn. Một khi tiếp tục chịu tổn thương, , tạo thành vết thương không thể khôi phục, cho dù Đường Kiếp hiểu sinh mạng chi đạo có thể khôi phục lại, nhưng nếu thần hồn diệt vong, vậy thì không thể không chết, đây chính là chỗ đáng sợ của Tâm Ma Kiếp.

Nhưng mà lúc này Đường Kiếp cũng không có đường lui, hắn nhất định phải nghênh tiếp, vượt qua cửa này.

Mắt thấy Tâm Ma bay múa đầy trời, kinh văn của Đường Kiếp cũng càng tụng càng nhanh, Tâm Kiếm chém liên tục, liên tiếp không ngừng.Tâm niệm tiêu cực không ở lúc đó xâm nhập vào Đường Kiếp, ngược lại bị hắn ép đẩy ra.

Càng là giây phút nguy hiểm, càng là lúc không đáng sợ!

Bất luận cảm xúc tiêu cực nào đều không thể nào ảnh hưởng đến hắn, càng là lúc khó khăn, âm thanh của Đường Kiếp càng kiên định, ổn định, từng chữ từng chữ như là tiếng chuông vàng ngọc, gõ vào trong Thức Hải, chấn động tà niệm ác linh.

Đây khiến cho kỳ tích chống đỡ của hắn đến giây phút cuối cùng, thần hồn tăng trưởng mơ hồ, cuối cùng cũng hiện ra hình người hoàn chỉnh, đúng là hình ảnh của Đường Kiếp, có mắt có mũi,tuy là do sương khói tạo thành, nhưng lại vô cùng rõ ràng.

Theo sự ngưng tụ của thần hồn cuối cùng, Tâm Ma cuối cùng cũng bay ra một cách điền cường. Chúng nó điên cuồng trào ra, ồn ào đè nén cả chiến cục của Thức Hải, khiến tâm linh của Đường Kiếp trở thành một mảng đen thui.

Hắc khí tràn ngập, ngay cả cặp mắt của Đường Kiếp cũng hiện ra huyết sắc, bạo ngược và giết chóc lại lần nữa chiếm cứ thượng phong, bắt đầu ảnh hưởng tâm linh của Đường Kiếp.

Kinh văn vẫn tụng niệm như cũ, quang vẫn đang lóe lên như cũ, Tuệ Kiếm vẫn chém ra như cũ, thần hồn vẫn kiên trì như cũ, nhưng hết thảy vẫn như muối bỏ biển, nhìn không thấy hy vọng chiến thắng.

Ý chí ở trong dục vọng trầm luân, tâm linh trong bóng đêm trụy lạc!

Những tâm ma này đã bắt đầu cười ha ha, chúng nó ầm ĩ hát ca, khiến cho Tâm Ma mới đang tăng thêm mà vui mừng.

Ngay đúng lúc đó, sương mù đen đang bao trùm lấy thần hồn, đột nhiên nhoẻn miệng cười:
- Các người tưởng rằng, như vậy thì có thể thắng sao?

Ngay sau tiếng nói này, một đạo quang hoa mới sáng lên, tràn ngập khắp thức hải.

Khi tia sáng này chiếu rọi xuống, tất cả Tâm Ma đều đồng thời phát ra tiếng khóc thét lớn, tan rã như băng tuyết, ngay cả Ma Khí khôn cùng cũng chỉ còn lại một khoảng không.

Trong khoảnh khắc, Thức Hải của Đường Kiếp bỗng trở nên trong sáng, chỉ có một đám thần hồn đang an tọa như cũ.

Tâm Ma Kiếp, qua rồi!

Dưới gốc cây của Thiên Hồi Sơn, Đường Kiếp từ từ mở mắt, gương mặt tái nhợt của hắn đã hiện ra một nét hồng hào, ánh mắt đỏ hoe cũng đã theo đó mà biến mất.

- Phù!
Hắn thở dài ra một hơi.

- Ca ca!
Y Y lớn tiếng kêu lên:
- Người thành công rồi?

Đường Kiếp gật gật đầu:
- Nếu ta không thành, muội còn thấy ta à … Quá mạo hiểm rồi, cũng may mà có nói, ta mới vượt qua được ải này.

Đường Kiếp nói xong, tay cong một chút, Mệnh Vận Đạo đã xuất hiện trong tay hắn.

Ánh sáng cuối cùng đó, chính là phát ra từ Mệnh Vận Đạo Tắc.

Vận mệnh chi lực, cuồn cuộn vô biên, là thứ tự áp chế Tâm Ma nhất. Những thứ đã từng là ác linh, oan hồn chết đi bất luận là không cam lòng như thế nào, dưới tác dụng của Vận Mệnh Chi Lực, hết thảy đều là số mệnh, không thể cãi lại, không thể oán giận.

Chính vì nguyên nhân này, lúc ánh sáng vận mệnh chiếu rọi, Tâm Ma cũng lui, oán khi cũng tan, chỉ vì: Tất cả đều là mệnh hết!

Đường Kiếp không thích loại giải thích này, nhưng không thể phủ nhận, nó đích thực có thể giải thích cho mọi sự tồn tại.

Chính nguyên nhân này, Tâm Ma mới không thể kháng cự.

Đáng tiếc lực vận mệnh quá mức mờ mịt, Đường Kiếp đối với vận mệnh chi ngộ vẫn hữu hạn như cũ, đạo này chính là sức mạnh hắn chỉ có thể dùng một lần. Chính vì vậy, hắn nhất định phải đợi đến thời khắc cuối cùng.

Đây cũng là quân bài cuối cùng chưa lật của hắn.

May mà hắn chịu được cho đến bây giờ.

Vừa nghĩ tới chính mình có được tuệ kiếm tâm kinh và Mệnh Vận Đạo Tắc, mà vượt qua Tâm Ma còn khó khan như thế, Đường Kiếp cũng không khỏi đổ mồ hôi lạnh mà nói:
- Tâm Ma Đại Kiếp, quả nhiên danh bất hư truyền. May mà ta không làm qua những chuyện trái đạo đức, phạm tâm ma, bằng không chỉ sợ lần này, ta cũng chết chắc.

Y Y bĩu môi:
- Đó là vì làm quá nhiều chuyện thất đức, Tâm Ma đưa tới không dứt thì có. Độ khó của Tâm Ma Kiếp vì người mà khác, đối với người tốt mà nói thì đâu có gì là khó.

Hiếm khi Đường Kiếp không phản bác, gật đầu nói:
- Đúng vậy, mấy năm nay ta giãy dụa ở bên bờ sinh tử, cầu được sinh tồn, cầu tiến lên, đích thực là làm chút chuyện trái lương tâm, cũng khó trách sao Tâm Ma của ta đặc biệt lợi hại như vậy.

- Biết là tốt rồi!
Y Y xiên thắt lưng nói:
- Vậy sau này phải chú ý hành vi của mình đó, đừng có làm nhưng việc quá đáng nữa.

Đường Kiếp cười nói:
- Dù sao Tâm Ma đã qua, ác niệm đã tan, lòng ta đã sáng, đã không còn sợ bọn chúng đến kiếm ta gây phiền phức nữa, cho nên sau này có thể làm nhưng việc quá đáng nữa rồi.

- …
Y Y không còn gì để nói.

Đường Kiếp cười ha hả, ôm Y Y rồi hôn một cái:
- Nói đùa với nàng thôi mà!

- Đáng ghét!
Y Y đá một cước đến, cũng không biết là thấy ghét Đường Kiếp dụ dỗ nàng, hay là Đường Kiếp hôn nàng.

Lúc đùa giỡn với Y Y, Đường Kiếp cũng chú ý cơ thể của mình đang thay đổi.

Trong thức hải, thần hồn khi ngưng tụ hoàn thành đã mất đi hình người, hóa thành sương khói phiêu du trong thức hải.

Đây là bởi vì sức mạnh của thần hồn còn chưa đủ, hình thể chỉ có thể duy trì trong thời gian cực ngắn, chỉ đến thời kì hóa thần, mới có thể định hình thật sự.

Kỳ Tâm Ma là bước thứ nhất của linh hồn từ chưa đến có, cho dù vẫn là một cơ thể hư không, nhưng lại đại diện cho tiến bộ cực kì lớn trong thực lực.