Đường Kiếp biết rằng, đây chính là thần hồn của bản thân rồi.

Thần hồn lúc này vẫn chỉ là một tia một đám, cần Đường Kiếp không ngừng bồi dưỡng lớn mạnh, để tạo thành hình hài thật sự.

Tiếp theo Đường Kiếp liền tiếp tục vận chuyển theo tâm pháp, hóa linh khí không ngừng vào Thức Hải, ngưng tụ trên tâm niệm, khiến thần hồn tăng trưởng.

Thần hồn tăng trưởng là bước quan trọng nhất của người tu luyện Tâm Ma, cũng là trực tiếp quyết định sự cao thấp của một người tu luyện Tâm Ma, nhưng đồng thời cũng là bước nguy hiểm nhất. Từ luồng thần hồn thứ nhất bắt đầu hình thành, cũng có nghĩa là sự ra đời của Ma Niệm không còn xa nữa.

Kèm theo vô số ý niệm hóa thành Thần niệm, từng chút từng chút dung nhập trong thần hồn, luồng ma niệm đầu tiên cũng từ đó mà sinh ra.

Đó là một Tâm Ma có một bộ mặt mơ hồ không rõ sự tồn tại, là do ác niệm trong tâm con người mà thành, do vô số ý niệm cụ thể, hình thái không cụ thể, thân hình như khói sương biến hóa.

Cùng với tạp niệm không đầu của Huyễn Tâm Quan, Tâm Ma tồn tại thât sự, bởi vậy ác niệm hóa hình mà sinh ra, trời sinh hung ác, đồng thời khi xuất hiện lại ngay trong Thức Hải trí mạng nhất. Đây cũng là nguyên nhân cơ bản đáng sợ nhất của Tâm Ma, chúng nó chưa chắc mạnh bao nhiêu, nhưng một khi sinh ra thì là điểm trí mạng của người tu hành.

Thời khắc mà Tâm Ma kia vừa mới hình thành, thì phát ra một tiếng kêu thê lương, hướng về phía thần hồn của Đường Kiếp mà đánh tới.

Hồn vốn vô hình, đương nhiên không thể công. Nhưng sau khi hóa thành thần hồn thì có hình thể, đã có thể là mục tiêu công kích. Một khi bị Tâm Ma đánh chết, hồn diệt nhân vong, vì vậy rất là hung hiểm.

Nhưng khi Tâm Ma bắt đầu xuất hiện, Đường Kiếp đã bắt đầu tụng kinh văn.

Ngay lúc hắn đang tụng kinh văn, Thức Hải Thần Hồn cũng theo động tác, niệm niệm hữu từ, từng chữ từng chữ phù văn màu vàng dâng lên trong thần hồn, hóa thành từng mảng kim quang. Gặp Tâm Ma kia đột kích, phù văn kim quang bốc lên, khiến Tâm Ma kia lạnh run không dám tập kích đến.

Ngay sau đó, Đường Kiếp đột nhiên hét lên:
- Đi!

Chỉ thấy một chữ Kim Hoa phóng lớn lên, chiếu vào trên người Tâm Ma, Tâm Ma đã thét lên rồi tan đi như băng tuyết.

Sau khi Tâm Ma này biến mất, Đường Kiếp cảm thấy tâm linh của bản thân trong thời khắc này đã trong suốt xuyên thấu một chút, tốc độ của thần hồn ngưng tụ cũng nhanh lên một chút.

Nhưng kèm theo tốc độ thần hồn ngưng tụ nhanh hơn, sự tạo ra Ma Niệm cũng theo đó biến nhanh hơn.

Ngay sau đó, lại là hai Tâm Ma hình thành.

Lúc này đây, Đường Kiếp rõ ràng thấy được gương mặt quen thuộc.

Thị Mặc!

Gương mặt vặn vẹo của thiếu niên hiện lên nét mặt dữ tợn hung ác nhất:
- Đường Kiếp, trả mạng cho ta!

Loại Tâm Ma có hình thế và nội dung thực sự, so với ác niệm đơn thuần lúc trước càng đáng sợ hơn, chúng nó đại diện cho thực tế đã từng xảy ra! Loại trước chỉ có ác niệm, người sau lại có ác hành, ý nghĩa hoàn toàn không giống nhau, thực lực đương nhiên cũng là một trời một vực.

Mặc dù Đường Kiếp tự hỏi đối với Thị Mặc không thẹn với lương tâm, nhưng thực sự hắn không thể nói cái chết của Thị Mặc hoàn toàn không có liên quan đến mình, chính vì nguyên nhân này, Thị Mặc vẫn xuất hiện như trước, hóa thành ác quỷ đến lấy mạng hắn!

Đối mặt với ác quỷ này, ngay cả Đường Kiếp cũng phải kêu lên một tiếng, sự xuất hiện của Thị Mặc, không thể nghi ngờ cũng đã xúc tác đến tiếng lòng từng mềm yếu của hắn.

Mặc dù như thế, Đường Kiếp vẫn thấp giọng tụng kinh văn, một loạt Kim Văn trong Thức Hải lại sáng lên, đánh vào tên Tâm Ma đánh vào Thị Mặc, trấn áp thành tảng sương lớn khiến nó tiêu tan.

Tâm linh của Đường Kiếp liền trở lại nhẹ nhàng.

Vào lúc này, hắn dường như nhìn thấy linh hồn của Thị Mặc đang bay lên trên không trung, gật đầu thăm hỏi mình.

Đường Kiếp biết rằng, đây không phải là Thị Mặc đang cười với chính mình, mà trong lòng của hắn đang tẩy đi hết mọi khúc mắc, khiến cho tâm hồn càng thông suốt hơn, càng khoan dung, càng rộng rãi hơn.

Quá trình tấn công tâm ma, là quá trình sáng tạo thần hồn, là quá trình chiến đấu quá khứ, cũng là quá trình rửa sạch tâm linh.

Mà mỗi một lần rửa sạch tâm linh, đều khiến cho ý niệm trong đầu gia tăng tốc độ. Loại gia tăng này sẽ khiến cho tốc độ thần hồn ngưng tụ gia tăng, đồng thời cũng khiến cho tốc độ ngưng tụ của Tâm Ma gia tăng, nguy hiểm cũng theo vậy mà tăng lên.

Nhưng mà các người tu hành lại không muốn do vậy mà tốc độ chậm lại, dù sao thần hồn ngưng tụ càng nhanh, cũng càng hoàn chỉnh, càng mạnh mẽ.

Không thêm kết quả khống chế, thì Tâm Ma mới sinh ra càng ngày càng nhiều.

Lần này một chốc đã xuất hiện hơn mười con, chúng nó mặt mũi hung tợn, giương nanh múa vuốt, trong làn khó đen nồng đậm mà đến, trong tiếng phát động công kích thét gào thê lương, trong đó không ít là oan hồn ác linh chết dưới kiếm của Đường Kiếp, thực lực của các Tâm Ma này rõ ràng lại mạnh hơn rất nhiều so với lúc trước.

- Yêu ma quỷ quái!
Đối diện với tất cả, Đường Kiếp chỉ khinh thường hừ lạnh một tiếng, tiếp tục tụng kinh văn.

Một loạt phù văn màu vàng trong thức hải liên tục ngưng tụ lại với nhau, biến thành một thanh trường kiếm màu vàng chém xuống.

Chỉ một kiếm, một Tâm Ma đã biến thành hồng phi mù mịt, tan thành mây khói.

Tiếp theo bảo kiếm màu vàng này liên tục chém xuống, mỗi cây kiếm đều lấy đi một Tâm Ma, hơn mười cây kiếm, trong Thức Hải đã khôi phục trở nên sáng trong.

Mà ngay cả Đường Kiếp cũng phải thán phục, Tuệ Kiếm Tâm Kinh quả nhiên là mạnh, đúng là phương pháp trị Tâm Ma tốt nhất.

Trước đây người khác qua Tâm Ma Kiếp, đối mặt Tâm Ma xâm nhập, chủ yếu là dựa vào các loại thần hồn phòng ngự, sau đó lấy bí pháp tiêu trừ Tâm Ma, khiến cho Tâm Ma trong quá trình đang công kích dần dần tiêu vong. Cách làm này điểm có hại nhất chính là thần hồn không thể tránh né vẫn chịu hai tổn, hai là tốc độ tiêu diệt tâm ma rất chậm, làm cho tốc độ thần hồn ngưng tụ cũng chậm, cường độ thần hồn giảm xuống.

Tuệ kiếm tâm kinh chính là lối tắt, hoàn toàn là chủ động xuất kích, lấy công thay cho thủ, trực tiếp chém giết Tâm Ma, uy lực vô cùng hùng mạnh. Nếu phối hợp với phòng ngự hoàn mỹ, đối với người khác Tâm Ma Kiếp khó hơn cả lên trời lên trời thì đối với Đường Kiếp mà nói kỳ thật thì chỉ là một bữa ăn sáng.

Đáng tiếc hiện tại Đường Kiếp đang ở bên trong Xã Tắc Đồ, điều kiện hữu hạn, tuy có tuệ kiếm tâm kinh, nhưng lại thiếu phương pháp hộ hồn hoàn chỉnh, dựa vào một Thanh Tâm Phổ Thiện Trận, năng lực phòng thủ quả thực không đủ. Điều này cũng có nghĩa là Đường Kiếp qua kiếp nạn này chỉ nhờ vào Tuệ Kiếm, chỉ có chút sai lầm, ắt sẽ gặp hung hiểm.

Dưới điều kiện không hoàn thiện tấn công Tâm Ma, yêu cầu của Đường Kiếp đã tăng lên tới một độ cao hoàn toàn mới, mặc dù là lúc đầu Vân tổ sư sáng lập, ước chừng cũng không từng nghĩ đến dùng Tuệ Kiếm để qua tâm Ma, nhưng đối với Đường Kiếp mà nói, giờ này khắc này, không có sự lựa chọn nào khác.

Theo sự diệt vong của đợt sóng Tâm Ma thứ ba, càng nhiều Tâm Ma đang bay nhanh ra.

Nếu đổi lại là người khác, lúc này còn có khả năng đang ở vòng Tâm Ma thứ nhất, sự xuất hiện của Tâm Ma đầu tiên của Đường Kiếp nhanh như vậy, nhiều như vậy, nhưng lại sớm đã vượt xa người bên ngoài.

Lần này Tâm Ma xuất hiện đã có hơn vài chục, Tâm Ma cầm đầu toàn thân như khó, đen xì như mực, gương mặt lại là Trang Thân. Hắn trôi nổi trong Thức Hải, lớn tiếng thét lên:
- Đường Kiếp, trả mạng cho ta!

Đường Kiếp cười lạnh, thần hồ dĩ nhiên phát ra tiếng:
- Ngươi muốn giết ta mà không thành, bị ta tập kích lại, là ta phòng vệ chính đáng, giết ngươi không chút áy náy, ngươi dựa vào gì mà trở thành Tâm Ma của ta? Còn không mau tan biến đi!

Dưới lời nói này, thần hồn phóng ra quang minh, Ma niệm hóa thành Trang Thân dưới ánh sáng không ngờ thét lên một tiếng thê lương, sau đó không cần tuệ kiếm chém vào, đã tự tiêu tan mất.

Trừ đi Tâm Ma, không phải chỉ có duy nhất Tuệ Kiếm, không thẹn với lương tâm, mới là chính đạo!

Đức của người tu đạo, Tâm Ma không sợ.

Đường Kiếp mặc dù không phải thánh nhân, nhưng tự hỏi cũng không lấy giết người để nhanh chóng tiến lên, giết chết nhiều đa số là địch thủ.

Kẻ địch chưa chắc là ác, nhưng vì chiến tranh giết người vô tội, trong tình thế đối địch, giết địch cũng thuộc về tự bảo vệ mình, tuy không thể nói hoàn toàn không thẹn với lương tâm, cũng không tới nỗi lương tâm không bình an, tuy thành Tâm Ma, nhưng uy lực hữu hạn.

Về phần Trang Thân kia, chủ động ra tay đánh lén Đường Kiếp, Đường Kiếp giết hắn ngay cả một chút bất an cũng không có, do vậy dưới lời nói này, liền biến thành tro tàn.

Tiếp theo bồi tiếp quang huy Tuệ Kiếm, giết hết tất cả những Tâm Ma còn lại, Tuệ Kiếm đến đâu, Tâm Ma tan rã đến đó, không còn dấu vết.

Thần hồn của Đường Kiếp cũng trở nên kinh định hơn, trong Thứ Hải phiêu du ngưng tụ, đã có vài phần hình ảnh của bản thân Đường Kiếp.

Ngay sau đó, lại là hàng trăm Tâm Ma chen chúc chui ra.

Lần này Tâm Ma càng hùng mạnh hơn, cũng càng thêm hung ác, kẻ cầm đầu rõ ràng là Cố Trường Thanh.

Chỉ tiếc Trang Thân cũng được, Cố Trường Thanh cũng thế, đều là kẻ đối địch, cho dù ngươi là kẻ địch quang minh cũng tốt, kẻ địch ti tiện cũng thế, đã là kẻ địch, giết không thế, Đường Kiếp cũng không cảm thấy xấu hộ, dũng cảm tiến tế, mặc kệ Tâm Ma tung hoành, vẫn từng kiếm từng kiếm chém xuống không chút khách sáo.