Thiên Hồi sơn.

Đây là một ngọn núi lớn từng tọa lạc ở trong Vạn Bảo Thiên, tuy nhiên hiện tại nó đã chuyển nhà tới trong Xã Tắc Đồ rồi.

Lần chuyển nhà này khiến nó từ ngọn núi lớn sáu ngàn tám trăm mét tụt xuống còn bốn ngàn hai trăm mét, một ngọn núi lại biến mất không thấy gì nữa, sau đó hiện ra ở một xó khác trong Xã Tắc Đồ. Đỉnh núi bằng phẳng thoạt nhìn giống như một quảng trường thật lớn, lại giống như bị người khác cưa thành hai nửa.

Chỗ trung tâm quảng trường có một cây đại thụ sinh trưởng, tuy chỉ là một lá cây nhưng lại có tán cây dày đặt như một cánh rừng.

Ở trên cành đại thụ còn treo một chiếc đèn hoa sen, ở giữa tim sen có một ngọn lửa nhỏ mang theo một luồng hơi thở thơm mát.

Ở dưới đèn có một người ngồi, chính là Đường Kiếp.

Hắn khoanh chân mà ngồi, dưới chân còn khắc một Tụ Linh trận.

Hai tay biến hóa ra một đám pháp ấn, lúc hô hấp ở lỗ mũi phun ra hơi thở màu trắng, giống như con rằng nhỏ linh động không ngớt. Cũng không biết đã tu luyện bao lâu mới dừng lại, nhìn nhìn bảo liên đăng trên đỉnh đầu, thở dài một hơi.

Bảo Liên đăng này quả thật là bảo bối tốt, lúc này dưới sự trợ giúp của nó, Đường Kiếp rõ ràng cảm thấy tốc độ tu luyện của mình nhanh hơn trước rất nhiều. Tu vi đạt tới cảnh giới bây giờ, kỳ thật mỗi một điểm muốn nâng cao đều trở nên rất khó, Đường Kiếp đã rất lâu rồi không cảm thấy tiến độ tu luyện tăng rõ ràng như thế.

Trong nháy mắt đã là hai năm trôi qua, thời gian hai năm qua Đường Kiếp vẫn ở trong Đồ tu luyện, về phần Ngọc Tiên các lại giao cho Quỷ Vệ chủ trì.

Hai năm tu luyện thực lực của Đường Kiếp từ Linh Hoàng trung kỳ dần dần tiến vào hậu kỳ. Có thể trong thời gian hai năm đạt được thành tựu như thế, ngoại trừ Bảo Liên đăng, Tụ Linh trận và các nhân tố khác ra, còn có một vật có ảnh hưởng cực kỳ trọng yếu, chính là Uẩn Thần Lưu Nguyên Đan.

Nếu như nói Bảo Liên đăng và Tụ Linh trận là trường kỳ mà chậm rãi nâng cao, như vậy Uẩn Thần Lưu Nguyên Đan chính là tăng lên giai đoạn.

Mỗi khi dùng một viên đều khiến tu vi của Đường Kiếp tăng trưởng một đoạn, hiệu quả thần kỳ.

Nếu không có như thế, Đường Kiếp không thể chỉ trong hai năm lại có thể tăng tới cảnh giới như vậy. Đáng tiếc chính là loại đan dược này cũng không có nhiều, mỗi hai tháng Đường Kiếp sử dụng một viên, hai năm trôi qua, hiện giờ đã chỉ còn một viên cuối cùng.

Thời khắc này lấy chai thuốc ra, Đường Kiếp đổ ra một viên cuối cùng, nhìn nhìn lẩm bẩm:
- Ăn một hạt này cũng không sai biệt lắm.

Nói xong đã ngửa cổ nuốt Lưu Vân Đan vào.

Lưu Vân Đan vào bụng, dược lực tan ra, một cỗ nhiệt lưu quen thuộc đã bắt đầu lưu chuyển trong người.

Đường Kiếp dẫn dắt dược lực tiến vào các nơi trong thân thể đâu ra đấy, trong linh không bắt đầu xuất hiện mưa to, tàn sát bừa bãi vào Linh Hải, cuồng phong bại cuốn, lúc này đỉnh đầu Đường Kiếp xuất hiện mồ hôi, thân thể khẽ loạng choạng.

Mặc dù đã sử dụng hơn mười một lần, nhưng khi đối mặt với dược lực này Đường Kiếp vẫn còn có chút cảm giác ăn không tiêu.

Cũng may rốt cục đã quen thuộc tiết tấu, không lâu sau Đường Kiếp liền ổn định thế cục.

Linh không rất nhanh khôi phục yên tĩnh, chỉ có linh khí vô biên nhộn nhạo trong người, một đạo linh khí kim sắc từ trong cơ thể Đường Kiếp tản ra, kéo dài tới phía dưới chân Y Y, phát tán ra lực lượng hùng hậu, nồng đậm.

- Hô! Cuối cùng đã thành công rồi!
Đường Kiếp lau mồ hôi trên trán.

- Ca ca đã đại thành hậu kỳ sao?
Y Y chớp đôi mắt to hỏi.

Đường Kiếp gật gật đầu.

- Ô, quá tốt rồi, ca ca có thể tấn công Tâm Ma rồi!
Y Y quơ cánh tay kêu lên.

- Không vội, không vội, trước cứ ổn định cảnh giới rồi nói sau.
Đường Kiếp cười nói.

Bây giờ hắn xác thực có thể tấn công Tâm Ma kỳ rồi, nhưng dục tốt bất đạt, Đường Kiếp tính toán trước cứ vững vãng rồi nói sau.

- Chỉ sợ đến lúc đó ngươi không kịp.
Y Y bĩu môi nói.

Nàng nói không kịp là nói Đường Kiếp xuyên qua cương phong trước khi tăng lên Tâm Ma kỳ một bước, như vật cũng chỉ còn cách đề cao an toàn mà vượt qua.

Đường Kiếp cười nói:
- Chớ có lo lắng, đây không phải còn có thời gian nửa năm sao. Huống chi tấn công Tâm Ma kỳ cần rất nhiều chuẩn bị, mà hiện giờ lại không có. Nếu có thể ta cũng không hy vọng tấn công Tâm Ma ở trong này.

Lúc trước Đồ Đồ tính toán tốc độ lộ trình, nói hai năm có thể đạt được. Nhưng Ngọc Tiên các lại chậm hơn so với với Đồ Đổ rất nhiều, bởi vậy còn phải mất thêm nửa năm nữa mới đuổi tới kịp mục tiêu.

- Với lại mấu chốt là xông qua Cương Phong cũng không ở trong này mà ở bên kia.
Đường Kiếp đưa tay chỉ về phương xa.

Xa xa dưới chân núi, bản thể giống như một pho tượng người khổng lồ nhỏ ngồi ở trước vách đám dưới thân cũng là đại trận hoa văn kỳ dị, lại càng không ngừng lóe ra ánh sáng.

So sánh với phân thân, bản thể tấn công rõ ràng gian nan hơn rất nhiều.

Bản thể vô cùng ỷ lại linh thảo tu luyện, sau khi mất đi tài nguyên do Huyết Hà Giới cung cấp, tiến độ gần như lâm vào trạng thái đình trệ.

Mặc dù dựa vào linh khí trong thiên địa vẫn có thể giúp mình tăng trưởng, nhưng tốc độ tu luyện chậm chạp quả thực làm người ta giận sôi.

Điểm chết người chính là, bản thể hiện tại là giai đoạn mấy chốt tấn công thân thể kim cương hậu kỳ.

Đây là tương đương với cấp bậc cảnh giới Hóa Hồn, nếu như mọi khi chỉ cần gọp đủ nhiêu thiên tài địa bảo, tắm rửa một cái là có thể xong việc, nhưng lúc này không có tất cả mấy thứ đó, muốn đạt tới cưa này lại trở này lại trở thành lạch trời hiểm trở.

Cho dù bản thể cố gắng hơn nữa, tất cả linh thảo bao hoa cho bản thể sử dụng vẫn không làm nên chuyện gì. Tuy rằng thế giới trong Xã Tắc Đồ đã phong phú nhưng phải sản xuất ra số lượng lớn thiên tài địa bảo, ngoại trừ đầy đủ vật chất yêu cầu còn cần số lượng lớn thời gian, trong khoảng thời gian ngắn không cách nào làm được.

Tuy trong Xã Tắc Đồ có trận Truyền Tống, nhưng do ở khoảng cách quá xa cũng không thể khiến Đường Kiếp truyền tống trở về, trừ phi hắn tìm được càng nhiều tài liệu hơn nữa, tiến thêm một bước nâng cao trận Truyền Tống. Đây cũng là nguyên nhân hắn nhất định phải tiến vào thế giới này.

Mắt thấy bản thể sắp đột phá lại chậm chạp không thể xong, Đường Kiếp cũng có cảm giác không biết phải làm sao.

- Xem ra trước khi phá tan Cương Phong sẽ không thể nào tiến vào thân thể kim cương hậu kỳ.
Y Y thản nhiên nói.

- Đây là có được có mất đi.
Đường Kiếp cũng từ từ nói.

Hai năm tu luyện có thể nói là phân thân thật là nhanh còn bản thể lại vô cùng chậm.

Vừa được vừa mất, hiển thị đạo cân bằng của thế gian.

Thời khắc này thổn thức cảm khái một chút, Đường Kiếp đã ngồi xuống tiếp tục tu luyện, mà Y Y cũng không cam chịu yếu thế, cùng Đường Kiếp cố gắng tu luyện.

Xa hơn chút nữa lại là bọn người Hà Xung cần cù vất vả tiếp tục trọng trách cải cách thế giới.

Ngẫu nhiên Đặng Ngọc Khánh sẽ nhìn ra núi phía xa xa, trong mắt trong lúc mơ hồ có một bóng dáng nho nhỏ nhảy múa.

————————————

Thời gian thoáng một cái liền trôi qua nửa năm.

Quỷ Vệ phụ trách Ngọc Tiên các thông tri nói, nhiều nhất là qua ba ngày nữa liền có thể đạt tới mục tiêu.

Đường Kiếp đi ra nhìn một lần, từng là tinh quang rất xa hiện giờ đã phóng đại thành một thế giới đầy đủ, Cương Phong hộ giới vào lúc này tỏa lóng lánh, hình thành một mảnh cuộn sóng màu lục, khiến cho gian ngoài nhìn không thấy tình huống bên trong, chỉ có thể cảm giác được bên trong giới bừng bừng sức sống.

Mặc dù như thế, cương phong khủng bố lại không thể bởi vậy mà thu được hy vọng nhỏ, Đồ Đồ lại cảnh cáo nói, nó cảm nhận được trong kia có lực lượng cường đại, với thực lực bây giờ của Đường Kiếp chỉ sợ không thể an toàn vượt qua.

Sau khi Đường Kiếp nghe được cái này, cái gì cũng không nói, chỉ yên lặng trở lại trong Đồ.

Trờ lại Đồ, Đường Kiếp nói:
- Ta dự định tấn công Tâm Ma kỳ.

Y Y kinh hãi:
- Không phải ngươi nói hiện tại không thích hợp tấn công sao?

Đường Kiếp lắc đầu:
- Không chờ được.

Nửa năm qua tiến độ của bản thể gần như hoàn toàn lâm vào đình trệ, một cảnh cửa cuối cùng vẫn không thể nào đột phá được.

Dưới tình huống không thể nâng cao thực lực bản thể, lựa chọn duy nhất của Đường Kiếp cũng chỉ có thể nâng cao phân thân.

Tuy rằng phần thân đã là Linh Hoàn đại thành, sớm có thể tấn công Tâm Ma, chỉ có điều Đường Kiếp vẫn luôn muốn đợi tới thời cơ thích hợp nhất, làm tốt chuẩn bị mới tấn công.

Nhưng sự thật chứng minh, không phải chuyện gì cũng có thể cho ngươi làm đủ chuẩn bị.

Dù sao cũng có một chuyện chuyện làm cho người không thể không đi đối mặt, mà không có cách nào làm hoàn thiện.

Cho dù Đường Kiếp cũng hiểu được điểm ấy, nhưng tâm theo đuổi hoàn mỹ làm cho hắn từ trước đến giờ đều có gắng làm được tốt nhất.

Mãi cho tới hôm nay Đường Kiếp lại nghênh đón một thứ không hoàn mỹ đầu tiên —— hắn nhất định phải trong điều kiện chuẩn bị không nguyên vẹn mà tấn công vào cảnh giới nguy hiểm nhất, cũng là khó khăn nhất trên con đường tu giả.

Đây là báo ứng sao?

Nếu không vì sao các cửa ải khó khăn khác lại không có kiếp nạn này, sao lại tới Tâm Ma kỳ liền như thế?

Quả nhiên cuộc đời làm việc chở để có quỷ, không phải không có báo ứng mà chỉ là thời cơ chưa tới.

Nhưng bất kể nói thế nào, chuyện tới bây giờ đã khiến Đường Kiếp không thể lùi bước.

Sau khi làm xong một ít chuẩn bị, Đường Kiếp liền bắt đầu quá trình tấn công Tâm Ma —— kỳ thật cũng không có gì để chuẩn bị, chính là bố trí một pháp trận Ninh Thần Thanh Tâm, sử dụng Tam Tâm Đan Và An Thần Mộc lúc trước đã đoạt được, còn lại không dùng gì khác nữa.

Làm tốt mấy thứ này, Đường Kiếp liền chính thức bắt đầu tấn công Tâm Ma.

Cái gọi là tấn công Tâm Ma kỳ thật chính là rèn luyện linh hồn, quá trình hóa thành thần hồn.

Linh hồn vốn vô hình, cần rèn luyện mới có thực chất.

Từ lúc đạt tới Thoát Phàm cảnh, có cấp bậc Khai Thức chính là làm linh thức dài ra. Mà cái gọi là linh thức chính là nhận thức của linh hồn, ý nghĩ của linh hồn, kỳ thật chính là bước đầu tiên rèn luyện linh hồn.

Mà Linh Hoàn chính là thời điểm linh thức chính thức hiện ra, bên trong Linh Hoàn chính là lĩnh vực của tu giả, thần uy tăng nhiều. Huyết Nhục Ma Bàn của Đường Kiếp chính là lấy Linh Hoàn làm khu vực phạm vi thi triển, mới có thể có uy lực như thế, Chẳng qua sau lại lần lượt hấp thu Huyết Mã Não liền tiếng thêm một bước mạnh hơn mà thôi. Dù vậy Huyết Nhục Ma Bàn vẫn như cũ có uy lực lớn nhất trong phạm vi Linh Hoàn.

Chờ tới Tâm Ma kỳ, chính là tiến hành thêm một bước rèn luyện linh hồn, đó là thần hồn.

Thần hồn và linh hồn có bất đồng lớn nhất chính là nó không phải là ý niệm tồn tại trong đầu mà là có hình thể. Chẳng qua hình thể này vẫn còn mơ hô, hư mà không thực, còn không tính là thật thể, nhưng cũng không nhìn không thấy sờ không được giống linh hồn.

Một ý nghĩ thành thần, một ý nghĩ thành ma.

Trong quá trình ngưng tụ, thiện niệm thành thần, ác niệm thành ma, cố lấy linh khí làm vật trung gian ngưng tụ mà thành ý niệm trong đầu có tâm thần cũng có tâm ma, vì vậy thỏa mãn ma kỳ thật sự có tâm thần kỳ, thần hồn kỳ, thần niệm kỳ và xưng pháp.

Thời khắc này Đường Kiếp tập trung tâm niệm, vận chuyển theo tâm pháp.

Trong đầu nháy mắt hiện lên vô số ý niệm.

Đại não trong phút chốc đã bị kích thích, từng chuyện cũ rõ mồn một trước mắt, nhanh chóng hiện ra phía trước.

Một khắc này Đường Kiếp rốt cục hiểu được vì sao quá khứ bị quên lãng đúng lúc này vẫn có thể trở thành Tâm Ma, sẽ trở thành bóng ma đè tới trong đầu tu giả, bởi vì theo tâm pháp vạn chuyển, trong nháy mắt kích thích linh hồn kia, tất cả trí nhớ của người liền bị kích phát ra dưới sự kích thích, không thể nào tiếp tục trốn tránh.

Hình ảnh lượn vòng như biển triều cọ rửa đầu óc Đường Kiếp, trong tai hắn lại điên cuồng kêu vòng, rít gào, giống như có mười ngàn con chim đang kêu to ở trong tay hắn, kích thích khiến đầu hắn muốn vỡ tan.

Lần lượt từng cái gương mặt quen thuộc hiện ra trong đầu của hắn. Hư Mộ Dương, Vệ Thiên Xung, Thị Nguyệt, Vệ Điệp, Thái Quân Dương, Tạ Phong Đường,… mỗi người đều đại biểu cho một đoạn nhớ lại, nhớ lại như thủy triều gần như bao phủ hoàn toàn Đường Kiếp.

Trong hồi ức giống như nước lũ cuốn qua, mơ hồ có một chút thanh âm đặc biệt cao vút.

Bọn họ lớn tiếng gọi:
- Trả mạng cho ta!

Giương nanh múa vuốt xông về phía Đường Kiếp.

Nhìn kỹ lại cũng là Trang Thân, Cố Trường Thanh, Thư Thanh Dương, Mai Họa Bình, Trường Minh tâm, Phong Bất Trí,… từng người chết dưới tay hắn, cho dù biết hay không biết vẫn một người tiếp một người mãnh liệt đánh về phía hắn, số lượng vô cùng nhiều, thế cho nên sau khi nhìn thấy, Đường Kiếp mới ý thức được từ lúc bắt đầu tời bây giờ mình đã giết nhiều người như vậy. Thậm chí ngay cả loại người có quan hệ không lớn với hắn như Cơ Tử Khiến, Thị Mặc, Lâm Lãng cũng đều xuất hiện, bày ra thái độ hung ác dữ tợn nhất.

Đường Kiếp biết rằng đây là cửa ải khó khăn đầu tiên phải gặp khi tấn công Tâm Ma, tên là Ảo Tâm quan, đây từng là ác niệm và giết chóc, phàm là người có lòng hổ thẹn đều sẽ lấy hình thức oan hồn xuất hiện, rít gào giận dữ trong đầu tu giả, làm các loại hình dáng dữ tợn xấu xí, mê hoặc tâm thần, kìm hãm ý chí.

Tuy nhiên lúc này những tạp niệm đó ngoại trừ thét chói tai ra cũng không làm được gì khác, chỉ cần bảo vệ cho tâm mình liền không cần lo lắng.

Tẩy Nguyệt phái có phương pháp thanh tâm, bản tâm kinh định, qua cửa ải này rất thoải mái, bởi vậy Đường Kiếp cũng không để ý, chỉ lo phòng thủ, bất động, mặc cho nhớ lại như triều cuốn, oan hồn rít gào thê thảm vẫn bảo vệ bản tâm.

Thời gian dần qua, một đạo ảo ảnh như sương như khói bắt đầu sinh ra trong thức hải của hắn.