Trước khi đi, theo như lệ thường còn muốn kiểm tra một chút mấy thứ mà mọi người đoạt được.

Bởi vì bảo vật đều thuộc về Đại Hành Giả nên bốn lão già trấn thủ Vạn Bảo Thiên lần này cũng không hề kiểm tra cẩn thận, chỉ đơn giản nhìn một chút, sau đó ghi lại liền cho mọi người rời khỏi.

Trong lòng nhóm Đại Hành Giả có quỷ, tự nhiên không dám ở lâu, kiểm nghiệm xong đều rời đi.

Nhìn đám người từng kề vai chiến đấu tán đi, trong lòng Liễu Thiện Y lại một trận thẫn thờ.

Nhìn lại cửa đá phía sau, nàng biết nam nhân từng không sợ cường quyền, chém giết đẫm máu đã không có khả năng từ cửa đá này chạy ra.

Tâm tình mất mát lắng đọng lại, phập phồng, mờ mịt không biết làm sao, Liễu Thiện Y máy móc mà chết lặng nhận sự kiểm tra, từng bước một tiến lên phía trước. Gió đưa tới đoạn đối thoại vụn vặt:

- Đây là cái gì?

- Di vật của vài bằng hữu mà thôi.

- Di vật hay là bảo vật?

- Điều này rất quan trọng sao? Chung quy lại cũng đều là Thiên Vương Doãn Nặc thưởng xuống…

Là Tả Toàn Danh.

Tên bại hoại đáng chết này.

Người chết ở trong Vạn Bảo Thiên không ít, phỏng chừng là lại sờ soạng được từ một ít thi thể.

Tuy rằng rất muốn dạy dỗ tên khốn kiếp này một chút, nhưng Liễu Thiện Y biết làm như vậy chỉ khiến sự việc náo loạn hơn, rất có thể sẽ phủ định lời nói dối lúc trước. Hơn nữa Tả Toàn Danh cuối cùng còn giúp mình nhiều chuyện, nàng chung quy cũng không thể trở mặt.

Quan trọng nhất là, Đường Kiếp không phải là gì của nàng!

Nghiêm khắc mà nói, thậm chí ngay cả bằng hữu cũng không phải, nàng có tư cách gì, lý do gì để đi báo thù cho Đường Kiếp chứ?

Cho dù sâu trong đáy lòng, bóng dáng kia cứ ẩn thật sâu ở trong lòng.

Nàng lại chỉ có thể thở dài một tiếng, cúi đầu đi về phía trước.

Nhưng càng muốn quên lại cố tình không thể quên được.

Trong đầu nổi lên giọng nói của hắn, có thể nào cũng không bỏ rơi được.

Càng nghĩ muốn quên, cố tình lại càng không cách nào quên.

Trở lại tháp Thiên Hỏa, đi vào trước đại sảnh trống trải kia, Liễu Thiện Y dường như trở lại thời khắc mới gặp Đường Kiếp.

Nàng đứng ở tại vị trí mình từng đứng, nghiêng nhìn về phía đối diện, giống như Đường Kiếp đang ở chỗ này, giả vờ ho khan, lấy ra Thiên Cẩm Hương La… lần đầu tiên gặp mặt liền bị người khác sử dụng ảo thuật lừa gạt.

Trên mặt Liễu Thiện Y lộ ra một nụ cười bất đắc dĩ.

Sau đó thân thể của nàng chấn động một cái, thốt ra:
- Ảo thuật!

Tất cả phát sinh lúc trước đều hiện lên trong đầu Liễu Thiện Y.

Diễn biến mọi thứ, Tả Toàn Danh bị Đường Kiếp dùng đao mang đặt lên cổ, hô tô:
- Ta giết người
Khi Đường Kiếp tính toán kỹ lường lừa gạt Huyết Hà; đánh chết Huyết Hà Đường Kiếp vô lực rơi xuống; một cước của Tả Toàn Danh giết chết Đường Kiếp; Y Y thần bí biến mất; Sơn Hà Xã Tắc Đồ bị hủy diệt; Tả Toàn Danh định liệu trước những phát ngôn bừa bãi….

Tất cả mọi thứ đều nhanh chóng hiện lên trong đầu Liễu Thiện Y, thẳng đến khi lời nói quen thuộc kia xuất hiện lần nữa:

- Đây là cái gì?

- Di vật của vài bằng hữu mà thôi.

- Di vật hay là bảo vật?

- Điều này rất quan trọng sao? Chung quy lại cũng đều là Thiên Vương Doãn Nặc thưởng xuống…

Liền giống như có một chậu nước lạnh trực tiếp dội xuống, toàn thân Liễu Thiện Y run lên, bật thốt kêu lên:
- Đường Kiếp!

————————

Đi ra hang đá, trở lại tháp Thiên Hỏa, Tả Toàn Danh không cùng mọi người đi ra khỏi tháp mà là đi về hướng bên kia.

Đi thẳng tới một chỗ góc tối không người, Tả Toàn Danh nhìn chung quanh một chút, lúc này mới thấp giọng nói:
- Có thể.

Chỉ thấy một đóa hoa nhỏ từ cổ tay áo Tả Toàn Danh bay ra, bay vào không trung, biến thành bộ dáng của Y Y rơi xuống đất.

Tiểu cô nương này cười hi hi quay người lại, tay nhỏ giơ lên, trong tay đã hiện ra một vật, rõ ràng là Sơn Hà Xã Tắc Đồ bị hủy diệt kia.

Nhẹ nhàng bày ra bức họa đang cuộn tròn, trong Đồ bay ra một đạo nhân ảnh, đúng là phân thân Đường Kiếp.

- Ca ca!
Nhìn thấy Đường Kiếp đi ra, Y Y bổ nhào vào trước ngực Đường Kiếp.

Ôm Y Y, Đường Kiếp nhìn về phía Tả Toàn Danh, gật đầu nói:
- Làm tốt lắm.

Tả Toàn Danh vội vàng khom người trả lời:
- Hổ thẹn không dám nhận, hết thảy đều là công tử thần cơ diệu toán, tiểu nhân chỉ theo lệnh mà làm, không dám nhận.

Trong lòng nghĩ lão tử cũng không dám không nghe theo, ngươi biến tiểu tổ tông này thành hoa đi theo ta, không phải là sợ ta không mở Đồ thả ngươi ra sao. Có điều tiểu cô nương này đến gần, thứ nhất có thể giúp ngươi truyền lời bày mưu đặt kế, thứ hai chính là có thể giám thị. Chính mình nếu không thần phục, chỉ sợ Y Y sẽ chỉ huy cây đậu sinh trưởng và nuốt thân thể mình.

Đương nhiên, hai điểm này tất cả mọi người đều nắm chắc, nhưng lại không ai nói toạc ra.

Đường Kiếp vẫn cười như trước:
- Cho dù nói thế nào thì lần này đều nhờ tài năng của ngươi mới thành công, ngươi yên tâm, ngươi giúp ta làm chuyện trọng yếu như vậy, ta sẽ không bạc đãi ngươi.

Đường Kiếp tự nhiên có thể biến thành bộ dáng của Tả Toàn Danh, nhưng đừng quên hắn còn phải vượt qua ải của bốn Thiên Vương.

Tứ Đại Thiên Vương có bản lĩnh gì hắn cũng không biết rõ, một khi người nào đó thấy rõ, nhìn thấu chân thân của hắn, sự tình liền phiền toái. Cho nên để kế này an toàn, kế hoạch vẫn là để cho Tả Toàn Danh đến thực hiện, chính hắn chỉ trốn ở phía sau màn biểu diễn chỉ huy. Cuối cùng Tả Toàn Danh cũng không khiến hắn thất vọng, diễn trò diễn đạo lý rõ ràng lừa hết tất cả mọi người.

Thời khắc này Đường Kiếp lại nói tiếp:
- Hiện tại ngươi lập tức rời khỏi tháp Thiên Hỏa đi, đến cửa hàng Tê Hà tìm một cô nương tên là Tiên Đào, nàng sẽ an bài ngươi rời khỏi Huyết hà giới.

- Ròi khỏi Huyết hà giới sao?
Tả Toàn Danh bị lời nói của Đường Kiếp làm hoảng sợ.

- Đúng, rời khỏi Huyết hà giới!
Đường Kiếp cũng không giấu diếm hắn, lúc này mới nói đại khái lai lịch của mình một chút:
- Sau khi rời khỏi Huyết hà giới, người liền đi tới Tẩy Nguyệt phái, có sự giới thiệu của ta ngươi có thể trực tiếp tiến vào Tẩy Nguyệt phái, từ nay về sau chính là môn hạ của Tẩy Nguyệt chúng ta, nếu không sẽ trở thành cô hồn dã quỷ tán tu bình thường trong gian hồ.

- Tẩy Nguyệt phái sa?
Tả Toàn Danh không rời khỏi Huyết hà giới, đương nhiên không hiểu lắm về Tẩy Nguyệt phái.

Đường Kiếp cười cười:
- Là một môn phái có một Tiên Đài Đại Năng trấn giữ cao nhất.

Đầu óc của Tả Toàn Danh ông một chút vang lên.

Hạnh phúc tới nhanh như vậy, khiến Tả Toàn Danh lại có loại cảm giác trở tay không kịp.

Một tán tu giang hồ như hắn, rõ ràng nhất chính là không có một danh sư chỉ đạo, tu luyện sẽ vô cùng khổ cực.

Như Đường Kiếp có thể một đường đi đến hiện tại cố nhiên là do chính hắn cố gắng, còn có một nguyên nhân trọng yếu chính là hắn không thiếu danh sư chỉ điểm, trên đường tu luyện chưa từng đi qua bất kỳ đường vòng nào.

Cho dù như thế, Tả Toàn Danh vẫn do dự một chút.

Ngẫm nghĩ một chút, hắn nói:
- Nhất định là bây giờ liền rời đi sao?

- Sao vậy? Luyến tiếc à?

Tả Toàn Danh thở dài:
- Cho dù thế nào thì nơi này cũng sinh ra ta, nuôi dưỡng ta, nói đi là đi, chung quy cũng có chút…

Đường Kiếp lại lắc đầu:
- Chỉ sợ ngươi không có quá nhiều thời gian ở trong này nhớ lại đâu. Ngươi và người khác bất đồng, người khác bất quá là nhất thời bị bịt mất, ngươi lại là đồng lõa của ta. Huyết Hà Chủ và tứ Đại Thiên Vương đều sẽ không bỏ qua cho ngươi. Nhất là bốn Thiên Vương, chưa đến một ngày bọn họ sẽ tìm đến. Cho nên người nhất định phải rời đi ngay lúc này.

- Không đến một ngày?
Tả Toàn Danh ngạc nhiên:
- Ta và bốn Thiên Vương cũng không có thâm cừu đại hận, cho dù lừa bọn họ cũng sẽ không làm cho bọn họ…

Hắn không nói chuyện tiếp, đột nhiên kịp phản ứng cái gì, trừng to mắt nhìn Đường Kiếp, toàn thân đều run rẩy.

Hắn run rẩy giơ tay chỉ vào Đường Kiếp:
- Ngươi… ngươi sẽ không… không phải là muốn…

Đường Kiếp gật gật đầu:
- Đúng! Ngươi nghĩ rằng ta giả chết là để chạy trối chết sao? Không, ngươi sai lầm rồi. Ta giả chết không phải vì chạy trối chết mà là để phản kích tốt hơn!

Nói xong sắc mặt của Đường Kiếp đã chìm xuống:
- Hỏa Thiên Tôn, bốn Thiên Vương…. Hừ, không ngờ lại bán đứng ta. Hôm nay ta còn chính là muốn khiến bọn họ biết được bán đừng ta sẽ trả giá cao thế nào!

- Đây chính là một vị Tiên Đài và bốn vị Tử Phủ!
Tả Toàn Danh run run nói.

Không ngờ Đường Kiếp muốn dạy dỗ đại nhân vật như vậy, hắn điên rồi sao?

- Thì sao chứ?
Đường Kiếp bĩu môi:
- Lão tử không phải đã giết hết mười mấy phân thân của Huyết Hà hay sao?

- Nhưng đó là bởi vì bản thể Huyết Hà không thể di động, bốn Thiên Vương lại khác!

- Vấn đề là hiện tại bọn họ cũng không có ở đây.
Đường Kiếp cười ha hả:
- Ai nói giáo huấn bọn họ liền nhất định phải đánh với bọn họ một trận chứ?

Tả Toàn Danh ngẩn ra:
- Chẳng lẽ ngươi nghĩ muốn….

Đường Kiếp thản nhiên trả lời:
- Ngàn năm lấy hàng, hai mươi năm luân hồi. Vạn Bảo Thiên đoạt bảo vô số lần, như vậy tháp Thiên Hỏa chắc cũng đã sớm tụ tập vô số bảo bối? Hơn nữa sân thi đấu cũng là nơi kiếm tiền tốt, chỉ sợ tháp Thiên Hỏa đã giàu đến chảy mỡ rồi. Nếu Vạn Bảo Thiên đã bị ta thu vào trong Đồ, vậy cũng không ngại chiếu cố tháp Thiên Hỏa thật tốt một chút, đều thu hết vào trong.

Tả Toàn Danh bị lời nói của Đường Kiếp chấn động đến mức sợ choáng váng.

Phát sinh chuyện như vậy, bốn Thiên Vương chỉ sợ là nhất định muốn điên rồi, khó trách Đường Kiếp nói bốn Thiên Vương sẽ không bỏ qua cho mình.

Ngay sau đó Đường Kiếp vung tay lên, đã biến thành bộ dáng của Tả Toàn Danh, nói với Tả Toàn Danh:
- Ngươi còn không mau đi!

Trước mắt Tả Toàn Danh tối sầm, biết Đường Kiếp đây là muốn hoàn toàn cắt đứt đường lui của hắn, trong lòng bi phẫn, chỉ có thể quay đầu rời đi. Cũng may Đường Kiếp đồng ý cho hắn gia nhấp Tẩy Nguyệt phái, khiến cho phần tâm tình xa xứ này giảm đi rất nhiều.

Nhìn theo Tả Toàn Danh rời đi, Đường Kiếp lại phát tin tức cho Hứa Diệu Nhiên, nói đại khái một chút chuyện phát sinh bên này, dặn nàng ta làm việc cẩn thận. Quan hệ của Hứa Diệu Nhiên và Đường Kiếp chưa bao giờ công khai đối ngaoij, bên Huyết hà giới gần như không có người biết được, đồng dạng cũng không biết còn có cửa hàng Tê Hà. Bởi vậy chỉ cần Hứa Diệu Nhiên bên kia giữ kín miệng, cho dù Đường Kiếp gây ra nhiều động tĩnh cũng sẽ không ảnh hưởng tới mậu dịch hai giới.

Động phủ Thiên Phủ Sơn, Hứa Diệu Nhiên đang luyện chế một lò linh đan cực kỳ trọng yếu. Linh đan này lúc trước đã trải qua không biết bao nhiêu lần thất bại, lần này rốt cục thành công vượt qua giai đoạn gian nan nhất, tiến vào thời điểm cuối cùng. Mắt thấy đan dược sắp thành liền có tin tức truyền đến.

Hứa Diệu Nhiên tiếp nhận xong, mặt mày biến sắc:
- Đường Kiếp và tháp Thiên Hỏa trở mặt, chúng ta nhất định phải lập tức rời khỏi, để tránh có việc, Còn có, bên trong động phủ này có lưu lại quá nhiều dấu vết của chúng ta, nhất định phải rửa sạch nơi này, chú ý nhớ không được để người khác phát hiện.

- Nhưng đan dược này qua mấy canh giờ nữa là có thể tốt lên…
Trợ thủ Hồng Uyên bên cạnh khẩn trương.

- Đến lúc này còn quản đan dược gì nữa?
Hứa Diệu Nhiên bay lên xuất ra một cước đá ngã lò luyện đan kia, nắp lò mở ra, ngọn lửa từ trong lò trào ra ngoài.

- Không!
Hồng Uyển bi thảm kêu lên một tiếng, muốn xông lại cứu. Hứa Diệu Nhiên đã giữ chặt nàng:
- Đốt nó đi. Thu thập xong đồ chúng ta sẽ lập tức rời khỏi.

- Nhưng trong động còn có pháp trận, còn có mấy thứ mà trước đó chúng ta mới gieo xuống không lâu…

- Không thể mang đi cũng không sao!
Hứa Diệu Nhiên quát lớn:
- Chỉ cần người còn sống, cái gì cũng có thể lấy lại.

Nói xong ống tay áo vung lên, sau khi cuốn một vài thứ trọng yếu nhất trong động liền lôi kéo Hồng Uyển bay khỏi.

Hỏa Nhãn sau lưng các này hừng hực thiêu đốt, rất nhanh đã khiến động phủ này hóa thành nơi gạch ngói vụn nát.