- Đường Kiếp!
Liễu Thiện Y phát ra tiếng hô không dám tin.

Một khắc này một mảnh máu loãng nhuộm hồng cả tầm nhìn của nàng.

Huyết sắc ngập tràn, nàng nhìn thấy Tả Toàn Danh nhe răng cười độc ác đoạt lấy Sơn Hà Xã Tắc Đồ, sau đó đánh ra một quyền, dưới quyền phong vô biên này, thân xác và đầu của Đường Kiếp đã ầm ầm nổ tung, hóa thành vô số huyết nhục rơi rụng.

Đồng thời Tả Toàn Danh đã phi thân lui về phía sau, bay về phía cửa đá ở không trung.

- Đứng lại!

- Lưu bảo đồ lại đây!

Tiếng hô quát vang lên, Nã Sơn và đám người Họa công tử đồng thời nén giận ra tay với Tả Toàn Danh, chỉ có Liễu Thiện Y ngơ ngác nhìn huyết nhục phiêu linh đầy trời kia, đờ đẫn không biết làm gì.

Đường Kiếp cứ như vậy mà chết đi sao?

Người kia dọc theo đường đi sáng tạo ra vô số kỳ tích, ngay cả Huyết Hà Chủ cũng đều bị hắn đánh chết, cứ như vậy mà bị giết sao?

Trước khi chết thậm chí ngay cả một chút đấu tranh đều không có, cái chết như thế rất là nghẹn khuất.

Nàng quả thật không dám tin vào hai mắt của mình.

Cùng lúc đó, từng đạo pháp thuật xuất hiện gào thét trong gió, đánh về phía Tả Toàn Danh. Tả Toàn Danh dùng toàn lực bay đi, chỉ thấy bên phải chợt lóe, với thực lực của hắn, nếu muốn chống đỡ nhất thời lại không có vấn đề gì. Mà chỉ cần sống qua một đoạn đường này, đi tới cửa đá hắn sẽ tự do.

Mắt thấy hắn cách cửa đá càng ngày càng gần.
- Còn muốn chạy sao?
Trên mặt Họa công tử chợt lóe vẻ tàn ác, đột nhiên xuất ra một trảo về phía không trung, hắc động kỳ dị lúc trước từng ngăn cản Huyết Hà Chủ lại xuất hiện lần nữa. Lực hút khổng lồ từ trong động trào ra khiến Tả Toàn Danh ngay cả nửa bước cũng khó có thể đi được.

Đồng thời công kích của những người khác cũng tuôn ra lộn xộn.

Lúc này Tả Toàn Danh lại thi triển thần kỹ không gian của hắn, đầu tiên là biến mất không căn cứ, sau đó liền vặn vẹo xuất hiện từ đằng xa, không ngờ lại kỳ tích tránh thoát sự cắn nuốt của hắc động kia, cũng không dừng lại mà tiếp tục bay về phía cửa đá.

Mắt thấy hắn sắp bay tới cửa đá, Nã Sơn gào thét bổ ra một búa.

Một búa này bay thẳng tới chỗ cửa đá, nếu là Tả Toàn Danh cưỡng ép nhảy vào tất yếu sẽ ăn phải một kích này. Nã Sơn toàn lực bổ ra một búa, cho dù là Đường Kiếp cũng không dám cứng rắn chống đỡ.

Khi đó, Tả Toàn Danh giống như sinh mắt sau lưng, không ngờ đúng lúc ngừng một chút. Búa quang sát đỉnh đầu hắn đánh vào trên cửa đá, chấn động ra một mảnh quang hoa ngút trời.

Tả Toàn Danh đã thừa cơ xông tới, mắt thấy hắn sắp tiến vào cửa đá, Họa công tử từ phía xa xa xuất chiêu, thân hình Tả Toàn Danh bị kiềm hãm, nhưng lại bị đình trệ ở không trung, cùng lúc đó hai đạo quang hoa nhanh như điện phi tới, hai gã Đại Hành Giả trước sau đánh ra một đạo kiếm khí mà một đạo lôi điện, sau đó là một cự lỏng hỏa diễm màu đen đã cuốn tới, vọt về phía Tả Toàn Danh, chính là Thương Hỏa Hắc Long Viêm của Hắc Nhãn.

Lúc này Tả Toàn Danh đã trốn không thoát, mắt thấy tránh không kịp, Tả Toàn Danh cắn răng một cái, giơ Sơn Hà Xã Tắc Đồ trong tay lên chắn trước người.

Lần ứng biến này khiến mọi người biến sắc, đám người Họa công tử đã cùng nhau quát lên:
- Không được!

Nhưng vẫn đã chậm.

Đầu tiên là kiếm quang trảm ở trên Sơn Hà Xã Tắc Đồ, tuy bảo đồ có khả năng cất chứa ngàn dặm non sông, nhưng nó lại không phải thánh khí phòng ngự. Sau khi bị kiếm quang kia trảm trúng liền bị chém thành hai nữa, tiếp theo là lôi điện đánh xuống đã đập bảo đồ thành vỡ vụn, cuối cùng là hỏa diễm của Hắc Nhãn thổi quét qua, trực tiếp thiêu cháy Xã Tắc Đồ.

Giữa không trung đã nhìn thấy hỏa diễm bay khắp nơi, trong lúc mơ hồ dường như còn có vô số sinh linh khóc thét, khóc thảm, vô số tài nguyên kỳ trân cứ như vậy mà bị mai một trong hư không vô tận.

Một bảo đồ ẩn chứa, lắng đọng thế giới nhỏ hiếm có, thần trân có một không hai, cứ như vậy mà bị hủy khiến tâm mọi người đều bị rỉ máu.

Tả Toàn Danh hiển nhiên cũng là loại người ác độc, nhưng lại không hề chạy trốn, lại dùng bộ mặt dữ tợn nói:
- Bảo đồ đã không còn, hiện tại tất cả mọi người đã hài lòng chưa.

- Còn không phải bởi vì ngươi à!
Một gã Đại Hành Giả hét lớn.

Tả Toàn Danh cười lạnh:
- Đừng hòng đổ trách nhiệm lên người ta. Dưới sự truy cứu của bốn Thiên Vương, chỉ cần nói ra chuyện các ngươi truy sát ta nhằm chiếm đoạt bảo đồ, rốt cục ai xui xẻo sẽ biến liền!

Mọi người đều cứng đờ.

Chuyện này để Tứ Đại Thiên Vương biết sẽ gây ra hậu quả nghiêm trọng, dưới sự giận dữ có thể sẽ làm thịt bọn họ.

Nghĩ tới đây tất cả mọi người đều biến sắc, nhất thời không biết phải làm thế nào mới phải.

Thanh âm của Họa công tử vang lên:
- Cho dù chúng ta xui xẻo thì ngươi cũng không tốt lành gì.

Không ngờ Tả Toàn Danh lại gật đầu nói:
- Đúng vậy, Tứ Đại Thiên Vương biết là các ngươi cùng ta tranh đoạt mới khiến bảo đồ tổn hại, hết thảy Vạn Bảo Thiên không thể phục hồi, nhất định cũng sẽ không bỏ qua cho ta. Cho nên chỉ có một kế duy nhất, đó là mọi người cùng đồng tâm hiệp lực vượt qua cửa ải khó khăn này.

- Hả? Nghe ý tứ của Tả Huynh dường như có ý kiến gì đó?
Một gã Đại Hành Giả hỏi.

- Đúng vậy.
Tả Toàn Danh trả lời:
- Ỹ nghĩ của ta rất đơn giản. Chuyện của bảo đồ tốt nhất là đừng bàn nữa. Tất cả tổn thất của Vạn Bảo Thiên đều do Huyết Hà Chủ tạo thành, đều không quan hệ tới Đường Kiếp và chúng ta.

Huyết Hà Chủ là do tứ Đại Thiên Vương dẫn dụ tới đây.

Huyết Hà Chủ phá hư mọi thứ ở Vạn Bảo Thiên, nếu bàn về trách nhiệm đều sẽ do bốn Thiên Vương gánh vác. Đương nhiên nhóm Đại Hành Giả sẽ không đi tìm bốn Thiên Vương để tính nợ này, nhưng Tứ Đại Thiên Vương cũng không có lý do đổ tức giận lên trên đầu nhóm Đại Hành Giả này.

Trái lại, nếu để bốn Thiên Vương biết tổn thất ở Vạn Bảo Thiên chủ yếu là do Đường Kiếp tạo thành, mọi ưu đãi đều ở trong Đồ, mà bảo Đồ lại bị nhóm Đại Hành Giả tranh đoạt tiêu hủy, đồng ý bỏ qua cho bọn họ mới là lạ.

Bởi vậy đề nghị không nói chuyện bảo đồ của Tả Toàn Danh, lập tức khiến mọi người ngầm hiểu.

Chỉ cần mang trách nhiệm đổ lên trên người Huyết Hà, tứ đại Thiên Vương chỉ có thể câm điếc ngậm bồ hòn mà im, có khổ cũng không nói nên lời.

- Nhưng bản thể Huyết Hà vẫn còn.
Một gã Đại Hành Giả do dự nói:
- Nếu chẳng may hắn nói ra chân tướng….

Tả Toàn Danh cười lạnh:
- Hắn mưu đoạt Vạn Bảo Thiên chính là sự thật, mặc kệ thành hay không sẽ đều thành thế lửa và nước với tháp Thiên Hỏa, lời hắn nói còn có ý nghĩa sao? Lại có quyền lợi gì nữa chứ? Hơn nữa cho dù hắn có thể tự phân bua cũng là chuyện sau này. Chúng ta hay là trước cứ qua cửa ải khó khăn này rồi hãy nói sau. Về phần sau này… mọi người vẫn là sớm một chút đi cao chạy xa bay thì tốt hơn.

Mọi người đều gật đầu.

Thủy Yêu đi tới hỏi:
- Đại ca, ngươi nói làm sao bây giờ?

Nã Sơn thở dài trả lời:
- Chuyện tới bây giờ cũng chỉ có thể như thế.

- Cứ như vậy mà buông tha cho kẻ khốn kiếp giết Đường Kiếp sao?
Hắc Nhãn vẫn không cam lòng như cũ.

Nã Sơn nhìn Tả Toàn Danh thật sâu, nói:
- Đừng vội, về sau có khi sẽ có cơ hội tính sổ. Đúng rồi, các ngươi có thấy Y Y đâu không?

Đột nhiên nhớ tới Y Y không thấy, Nã Sơn nhìn chung quanh một lần, chỉ thấy tiểu nha đầu kia và bóng dáng con dáng đều không thấy, mà ngay cả chiến tướng Huyết Hà bị thu phục sau này cũng không thấy bóng dáng.

Lúc trước bởi vì chiến đấu rất kịch liệt nên không ai chú ý các nàng biến mất lúc nào.

- Hình như ta thấy Đường Kiếp đã thu các nàng vào trong Đồ rồi.
Hắc Nhãn trả lời.

Thu vào trong Đồ sao?

Đây chẳng phải là nói Y Y cũng đã tiêu vong vùng với thế giới ở trong Đồ sao?

Nghĩ tới tiểu cô nương ngây thơ và dễ thương cứ như vậy mà chết đi, hơn nữa cái chết ngay cả nơi táng thân cũng không có, Nã Sơn cảm thấy vô cùng tiếc hận, chỉ có điều ngoại trừ thở dài cũng không còn cách nào khác, cuối cùng chỉ có thể thản nhiên nói một câu:
- Đây đều là số mệnh.

Bên này mọi người cũng đã mật nghị, đều nhất trí đồng ý nói là Huyết Hà Chủ mưu đoạt Vạn Bảo Thiên, và đại chiến với Kiếm Linh làm cho núi sông bên trong Vạn Bảo Thiên bị phá nát, lại giết chết vô số Đại Hành Giả. Về phần Đường Kiếp bất quá cũng chỉ là một Đại Hành Giả ở trong đó, không tồn tại năng lực long trời lở đất nào cả, không tồn tại việc bắt lấy Kiếm Linh, tự nhiên cũng không tồn tại bảo dồ chấn động núi sông gì cả.

Cứ như vậy tứ Đại Thiên sẽ không biết ẽo cuộc chiến đấu ở bên trong Vạn Bảo Thiên. Nhưng chỉ cần tất cả vật chất còn ở trong Vạn Bảo Thiên, tứ Đại Thiên Vương sẽ không cần phải lo lắng gì cả, hai mươi năm sau tự nhiên sẽ lại là một mảnh non sống tốt tươi.

Sau đó Tả Toàn Danh lại cần một tấm trận đồ, vẽ lên vài nét bút ở phía trên, cười nói:
- Cái này chính là Sơn Hà Xã Tắc Đồ, ai muốn thì sẽ cho người đó.

Mọi người cùng nhau cười vang.

Đột nhiên có một người nói:
- Đợi chút, đừng quên chúng ta nơi này còn có đồ đệ của một vị Thiên Vương. Rất khó để nói nàng có thể để lộ bí mất hay không?

Mọi người cùng nhau quay đầu nhìn về phía Liễu Thiện Y.

Sắc mặt Liễu Thiện Y hơi trầm xuống, đang muốn nói gì, Tả Toàn Danh đã cười nói:
- Chỉ cần Liễu cô nương đồng ý lấy Tâm Ma thề, chúng ta vẫn có thể tin tưởng nàng.

Một gã Đại Hành Giả kêu lên:
- Như vậy sao được? Nếu chẳng may nàng nói ra chân tướng…

Mặt Tả Toàn Danh trầm xuống:
- Ngươi thật sự hy vong Nam Thiên Vương sẽ mất đi một ái đồ sao?

Lời này khiến Đại Hành Giả kia bị kiềm hãm, ngẫm lại thật có chút không ổn, cuối cùng chỉ có thể đồng ý.

Ngược lại Liễu Thiện Y lại nghi ngờ liếc mắt nhìn Tả Toàn Danh một cái, không biết tại sao lại cảm thấy Tả Toàn Danh nói chuyện không láu cá như trước nữa, ngược lại còn có chút cảm giác quen thuộc tính trước kỹ càng không hiểu.

Bên này mọi người thương nghị đã xong, Liễu Thiện Y phát ra lời thề, mọi người rời khỏi Vạn Bảo Thiên.

Xuyên qua cửa đá, mọi người trở lại trong thạch động ngầm, bốn bị Thiên Vương đang chờ bọn họ.

Dựa theo ước định trước đó, do Tả Toàn Danh đến trần thuật chuyện đã xảy ra, tiểu tử này lanh lợi, biết ăn nói, lại có thể tùy cơ ứng biến, lúc trước cũng là đề xuất của hắn, thích hợp nhất để đối mặt với tình hình như thế.

Quả nhiên Tả Toàn Danh đối mặt với bốn vị Thiên Vương, thao thao bất tuyệt nói lên những chuyện bọn họ đã trải qua sau khi tiến vào Vạn Bảo Thiên. Nói đến Huyết Hà Chủ lại trần ngập bi phẫn, nói Huyết Hà Chủ vừa xuất hiện liền đại khai sát giới với bọn họ, luôn mồm muốn đoạt lấy Vạn Bảo Thiên, trong tay lại có Vô Lượng kiếm, dùng khe nứt không gian đấu với Kiếm Linh. Nếu không phải bọn hắn liêu chết ngăn cản, phối hợp với Kiếm Linh công kích Huyết Hà, rốt cục phá hủy âm mưu của Huyết Hà Chủ thì bây giờ Huyết Hà Chủ đã là người đứng đầu Vạn Bảo Thiên rồi . Đương nhiên cũng vì thế mà tử thương vô số, ngay cả Huyền Quy thượng nhân cũng bị hao tổn.

Một phen nói chuyện này khiến bốn vị Thiên Vương hoàn toàn chấn kinh.

Thật sự bọn hắn cũng nhận ra bên trong Vạn Bảo Thiên khác thường, nhưng rốt cục lại không ở trong cùng một thế giới, cho dù là Tử Phủ cũng không có khả năng dễ dàng thăm dò được tình huống ở bên trong, chỉ biết bên trong chắc chắn có biến hóa. Về phần Tả Toàn Danh nói có đúng hay không, ngay cả bọn họ cũng không biết thế nào.

Tuy nhiên nhìn vẻ mặt bi phẫn của những người khác, việc này đến hơn phân nữa là không giả.

Cuổi cùng Tả Toàn Danh lại nói:
- Chúng ta vì bốn vị Thương Vương bán mạng tìm bảo, bốn vị Thiên Vương lại đánh vỡ lệ thường bỏ Huyết Hà lão tổ vào trong Vạn Bảo Thiên, hành vi như thế thật sự là làm cho lòng người lạnh ngắt!

Lời nói cuối cùng này lại có thêm vài phần chất vấn.

Chỉ có điều bốn Thiên Vương vì ngôn ngữ khiếp sợ kia, lý giải trong lòng hắn bi phẫn nên cũng không so đo với hắn, ngược lại càng cảm thấy được hắn nói đều là sự thật.

Nam Thiên Vương thấy đồ nhi yêu quý không có việc gì, cũng thở phào một cái, phẫn nộ nói:
- Thật không nghĩ tới Huyết Hà lão nhân bụng dạ khó lượng như vậy, không ngờ lại giả vờ có cừu oán với Đường Kiếp, mục đích thật sự lại là vì mưu đoạt Vạn Bảo Thiên. Sư tôn không xem xét kỹ càng, cuối cùng lại mắc mưu của hắn.

- Lão bất tử này tưởng dễ bắt nạt tháp Thiên Hỏa chúng ta lắm sao!
Đông Thiên Vương cũng hừ nói.

Tây Thiên Vương cũng dùng thanh âm lạnh lẽo nói:
- Việc này không thể cứ như vậy mà cho qua, nếu không thì tháp Thiên Hỏa chúng ta làm gì còn mặt mũi ở trong Huyết hà giới này chứ?

Bắc Thiên Vương tính tình luôn dữ dằn nhất cũng đã lớn tiếng kêu lên:
- Lão tử sẽ đi tìm Huyết Hà ki nói cho ra lẽ. Cho dù không đánh lại hắn cũng muốn đấu một trận rồi nói sau.

Nói xong đã tự lao ra khỏi hang đá ngầm, ra ngoài tháp Thiên Hỏa, lập tức đi về phương hướng Huyết Hà.

Ba vị Thiên Vương không ngăn được hắn, quyết định dứt khoát, cuối cùng cũng đuổi theo.

Lúc gần đi, Tả Toàn Danh hô một tiếng:
- Thiên Vương, còn chưa kiểm tra những thứ đã đạt được đâu.

Nói xong đã lấy ra một đống pháp bảo trình lên.

Nam Thiên Vương nhìn thấy liền cảm thấy kinh ngạc. Tả Toàn Danh nói:
- Đánh một trận với Huyết Hà, tiêu hao trọng đại, còn thừa lại một ít như thế này.

Lại nhìn những người khác cũng không sai biệt lắm.

Việc này cũng không phải giả, một trận chiến lúc trước mọi người đã tiêu hao không ít khí lực, bảo bối trong tay có thể sử dụng cơ bản đều dùng, còn thừa sớm không nhiều lắm.

Nhìn tình hình này, Nam Thiên Vương thở dài:
- Thôi, thôi, lần đoạt bảo này khiếm khuyết là do ta. Bảo vật đoạt được các ngươi cứ giữ đi, coi như là một chút bồi thường.

Lúc này mới xoay người rời đi.

Bốn người Tử Phủ bọn họ vẫn không đánh lại một Tiên Đài Huyết Hà, thế nhưng một phân thân Tử Phủ của Huyết Hà đã bị mát, thực lực đã giảm sút, hơn nữa sau lưng bọn họ cũng có Hỏa Thiên Tôn làm chỗ dựa, tất nhiên không sợ hãi.

Mắt thấy bốn Thiên Vương rời khỏi, lưu lại một đám Đại Hành Giả đứng nhìn nhau, đều từ nháy mắt ra dấu, ý là nhanh chóng rời khỏi.

Nếu như bốn Thiên Vương biết được chân tướng, tất nhiên sẽ trở về đây gây sự với bọn họ.

Bắt đầu từ lúc này, nhóm Đại Hành Giả sẽ chẩn bị lưu lạc khắp nơi.