Nhưng đám người đại hành giả bên này cũng thương vong trọng đại, chẳng dễ chịu gì, đám người Huyền Quy Thượng nhân chết đi, hơn ba mươi đại hành giả hiện giờ mất mạng cũng có gần nửa, còn lại không đến hai mươi người. Những người này Huyết Hà Chi Chủ không sợ, vấn đề là thực lực của Đường Kiếp vẫn hoàn hảo như trước, đám đậu binh vẫn còn, lại còn có thêm Chu Thiên Tinh Thần Vạn Bảo Đại Trận, những điều này tạo nên áp lực rất lớn cho Huyết Hà Chi Chủ.

Thấy cuộc chiến lại bị Đường Kiếp làm cho bất lợi, trong lòng Huyết Hà Chi Chủ phẫn nộ, rống lớn:
- Còn chưa kết thúc đâu!

Nói xong y phất tay, vô số Huyết yêu đồng thời quay lại, cùng nhau phóng về phía Huyết Hà Cự Thú

Đang say sưa chiến đấu cùng bản thể, Huyết Hà Chi Chủ thấy đám huyết yêu vọt tới liền mở miệng hút vào, giống như một lỗ đen nổi lên vô tận phong bạo, hút hết đại lượng huyết yêu vào trong miệng.

Lần ăn uống no say này khiến lực lượng của Huyết Hà Cự Thú lại lần nữa tăng lên. Trong tiếng gầm gừ điên cuồng, cự thú nhấc chân đạp xuống, giẫm lên ngọn Phiêu Miểu phong phía xa, cả ngọn núi ngay lập tức bị nó đạp thành đất bằng.

Lực lượng kinh khủng này đến cả bản thể cũng phải biến sắc, chỉ thấy cự thú kia huy động cánh tay đánh tới một lần nữa.

Vân Mẫu Tinh Kim Đại Phủ bổ vào cánh tay cự thú, một chút hoa máu bay ra, nhưng đồng thời bản thể cũng bị chấn bay lên.

Lực lượng của Huyết Hà Cự Thú hung mãnh là thế, Đường Kiếp đoán chừng chính mình nếu không đạt được Kim Cương Chi Thể đại thành thì sẽ không phải đối thủ của nó.

Tuy nhiên như vậy không có nghĩa là hắn hết cách.

Phân thân ở phía xa hừ một tiếng, đột nhiên lại rút ra mấy tấm trận đồ, ném về phía này.

Tấm trận đồ thứ nhất chạm vào người bản thể, chỉ thấy trên người bản thể chợt lóe lên ánh sáng đỏ, lực lượng huyết khí mênh mông xông thẳng lên trời. Lúc này vừa lúc cự thú kia vung một trảo về phía bản thể, bốn cánh tay sau lưng bản thể lập vung lên, ôm lấy bàn tay khổng lồ kia, một trảo này của cự thú không thể nện xuống. Đồng thời Vân Mẫu Tinh Kim Đại Phủ cùng Bát Hoang Thương Thiên Kích đồng thời công kích, chém vào ngực cự thú. Cú trảm kích mạnh mẽ, điên cuồng mà hoang dã này làm cho cự thú không chịu nổi, phát ra tiếng kêu gào thống khổ.

Trong tiếng rống giận dữ, thú trảo còn lại vung lên, mang theo khí thế xé rách trời cao định đánh vào bản thể. Một trảo này nếu đánh trúng, bản thể ít nhất cũng nát ngực rách bụng. Đúng lúc này trận đồ thứ hai chạm vào người bản thể, đột nhiên ánh lên một đạo ánh sáng kim sắc.

Thú trảo sắc bén ngay cả thiên không cũng có thể xé rách kia khi chạm vào làn da sáng bóng ánh kim không ngờ lại chỉ làm phát ra một vài tia lửa, tạo nên một vết thương nhợt nhạt, lại không thể xé đôi đối thủ thành hai nửa như trong tưởng tượng. Điều này làm cự thú bất giác ngẩn ra.

Bản thể cười ha hả:
- Ngươi đánh cũng sướng tay lắm đúng không? Cũng nên cho ngươi nếm thử chút mùi vị nắm đấm của ta…Diệt Ma Quyền!

Một thiết quyền cự đại từ dưới đánh lên, giã thẳng vào cằm cự thú.

Huyết Hà Cự Thú từ lúc xuất hiện ban đầu luôn bày ra tư thái vô địch, hiện giờ ăn một quả đấm dã man như vậy, một mạch bay thẳng lên trời. Mọi người ai thấy cảnh này cũng không khỏi ngây người.

Nó điên cuồng rít gào rống giận, tay chân khua loạn, nhưng không thay đổi được trạng thái hiện tại, giống như một ngọn núi bị ném lên cao, cho đến khi thân thể nó bị nện vào vách trần của Vạn Bảo Thiên, tạo ra một đợt sóng triều kinh thiên mới rơi xuống.

Bởi nó to lớn như vậy cho nên dù khoảng cách rất xa, mọi người có thể thấy rõ mồn một cái cằm bị nện của nó giờ đã nát nhừ, còn có một bên đầu thì bị lõm vào.

Cảnh tượng này làm ai nấy cũng phải kinh hãi.

Chỉ là một quyền này cũng không thể giết chết cự thú với sinh mạng lực khổng lồ này được, ngược lại còn hoàn toàn chọc giận nó.

- Ngao!!!
Nó điên cuồng rống giận, trận gió hình thành từ tiếng rống này thổi bay hết thảy, ngay cả bản thể cũng phải lùi về sau vài bước.

Thấy một màn như vậy, mắt Huyết Hà Chi Chủ sáng ngời:
- Đó là một kích toàn lực của hắn, hắn kiệt sức rồi, mau giết hắn đi!

Nhãn lực của Huyết Hà Chi Chủ quả là vô cùng tốt.

Đáng tiếc, hắn vẫn sai rồi.

Tấm trận đồ thứ ba đúng lúc này bồng bềnh hạ xuống, một mảng hào quang ấm áp bao phủ bản thể.

Năng lượng sinh mạng vô tận rót vào trong cơ thể, khôi phục lại lực lượng phi thường như lúc đầu, hắn cười ha hả, nói:
- Bây giờ mới là bắt đầu!

Nói xong thân hình chợt lóe lên, lại nhắm vào cự thú, đón lấy thiết trảo của nó, đoạn thét lên inh ỏi:
- Mở cho ta!

Vân Mẫu Tinh Kim Đại Phủ mang khí thế xé rách thiên không bổ vào đầu cự thú, đồng thời bản thể cũng lãnh một trảo của đối phương. Hai bên cứ công kích lẫn nhau, ngươi một quyền ta một cước, ầm ầm không thôi.

Mặc dù được trận pháp gia trì thêm nhưng bản thể về mặt lực lượng vẫn không thể so được với cự thú. Cự thú này nếu chỉ nói về lực lượng, ít nhất cũng phải Kim Cương Chi Thể cao 80m mới có thể đối kháng được.

Đường Kiếp mặc dù hiện tại thân cao trăm trượng, nhưng thực lực thực tế chỉ là cự nhân 20m, còn kém xa mới đến được 80m. Nếu không có Mục Dương Châu và trận pháp thêm vào, hắn căn bản là không thể chống đỡ được.

Nhưng mặc dù vậy, hắn vẫn như cũ, tấn công một cách liều mạng.

Không bì kịp về lực lượng, nhưng thủ đoạn của hắn lại không ít.

Hắn có trận đồ!

Lại ba tấm trận đồ nữa hạ xuống, lần này là rơi trên người Huyết Hà Cự Thú.

Lần lượt từng tấm trận đồ rơi vào người, lực lượng, sinh mạng và phản ứng của cự thú cứ theo đó mà yếu đi.

Hắn có sáu tay!

Ngươi đánh ta một trảo, ta liền trả cho ngươi ba đấm.

Hắn có vũ khí!

Vân Mẫu Tinh Kim Đại Phủ và Bát Hoang Thương Thiên Kích có thể mang đến những thương tổn, bù đắp cho sự thiếu hụt về lực lượng.

Hắn thậm chí còn có ba cá đầu, trái phải nhoáng lên một cái, cùng cắn vào người cự thú. Ngươi cắn ta một miếng, ta cắn lại ngươi ba miếng đó, xem ai sợ ai!

Hắn thông qua những thủ đoạn này để thu hẹp chênh lệch giữa hai bên, một người một thú cứ chiến đấu như vậy, máu tươi từ trên thân cả hai chảy xuống ầm ầm như thác, thậm chí đến mức cả hai cùng vật lộn trên mặt đất, từng ngọn núi trên mặt đất cũng vì đó mà bị san phẳng.

Cự thú trong lúc nhất thời không thể thủ thắng, tình cảnh của Huyết Hà lập tức biến xấu.

Tất cả đại hành giả đều điên cuồng phát động công kích về phía Huyết Hà Chi Chủ, ai cũng không từ giá nào, hoặc là ngươi chết, hoặc là ta mất mạng. Một đám dùng hết thủ đoạn, thi triển tuyệt chiêu, pháp bảo cũng không giữ nữa, nhất loạt đánh lên người Huyết Hà Chi Chủ, trên bầu trời dầy đặc các loại pháp thuật sặc sỡ.

Đường Kiếp cũng lần lượt dùng hai tấm trận đồ.

Một cái là Băng Sương đại trận, làm đông đặc biển máu đông kết pháp thuật, làm Huyết Hà Chi Chủ thi triển pháp thuật ngày càng khó khăn, uy lực cũng theo đó mà giảm xuống. Một cái còn lại là Vũ Quá Thiên Thanh trận, cắm rễ ở biển máu, hút tinh hoa ở đây, phối hợp với Huyết Nhục Ma Bàn, làm hiệu quả hút màu càng lớn hơn, điên cuồng thu lấy huyết mã não cho Đường Kiếp.

Trong tình thế như vậy, Huyết Hà Chi Chủ cũng lo lắng không thôi.

Một khối phân thân Huyết Hà đột nhiên phóng về phía Đường Kiếp.

Đường Kiếp cảm nhận được nguy hiểm, liền kêu lên một tiếng:
- Lui!

Dứt lời liền thi triển Loạn Phong Bộ, trực tiếp xuyên qua không gian, hiện ra ở một chỗ khác.

Cùng lúc đó khối phân thân kia cũng xông đến chỗ Đường Kiếp vừa đứng, đột nhiên hét lớn một tiếng rồi nổ tung.

Tâm Ma tự bạo!

Huyết Hà Chi Chủ có vô tận phân thân cùng đặc tính bất tử bất diệt, kỳ thực còn có một thủ đoạn mạnh mẽ, đó chính là dùng phân thân tự bạo.

Uy lực của lần tự bạo này không kém chút nào so với Địa Hỏa Thiên Bạo Trận của Đường Kiếp khi nãy, mỗi một giọt máu trong khoảnh khắc phát nổ ấy đều mang theo năng lượng kinh người, vụ nổ lan ra xung quanh. Khu vực nằm trong phạm vi phát nổ bị tàn phá nặng nề, gặp phải một lực sát thương khủng siêu cấp khủng bố.

Bởi do chiến đấu trên không nên mọi người phân tán đều khá rộng, nhưng phạm vi của vụ nổ cũng không nhỏ, vẫn lan đến chỗ tám gã đại hành giả. Trong đó bốn gã có khoảng cách tương đối gần chết ngay tại chỗ, cách xa hơn chính là Hắc Nhãn, Thanh Liên, Thủy Yêu và Nã Sơn, bọn họ được Đường Kiếp nhắc nhở nên vội vàng lùi lại, nhưng vẫn chậm một bước, mặc dù không ở trong khu vực trung tâm của vụ nổ nhưng cũng bị thương không nhẹ. Trong đó Thanh Liên bị thương nặng nhất, đã gần như hoàn toàn mất đi năng lực chiến đấu, Nã Sơn nhẹ nhất, cũng không phải hắn tránh được xa nhất mà là do khí lực dũng mãnh, năng lực chống cự mạnh nhất.

Ngoài ra còn có hai nhóm đậu binh cũng bị cuốn vào vòng xoáy của huyết hải, một đi không trở lại.

Tiểu Đường Đậu đau lòng, suýt nữa khóc không ra tiếng.

Đúng lúc này đám đậu binh còn lại cũng đã nhanh đến cực hạn, Y Y thu hồi toàn bộ đậu binh, lại tính toán một hồi, trận chiến này tổn thất hơn một phần ba, không khỏi cảm thấy đau lòng.

Huyết Hà Chi Chủ lần này tự bạo, giết bốn người, làm bị thương nặng một người, bức lùi đậu binh làm tình thế xoay chuyển. Tuy nhiên hắn cũng biết thủ đoạn loại này chỉ có thể dùng một lần, bởi vậy sau khi tự bạo cũng không tiếp tục dùng tiếp, ngược lại nhân cơ hội này hiến tế thêm một phân thân cấp Tâm Ma nữa.

Lúc này Huyết Hà Chi Chủ chỉ còn lại tám phân thân.

Nhưng y cũng hoàn toàn không để ý - luyện hóa Kiếm Linh đã đến thời khắc cuối cùng, bất kể thế nào cũng đều phải kiên trì đánh tiếp, không thể thất bại.

Vô Lượng Kiếm lại lần nữa chém ra một khe nứt không gian.

Nhờ có khe nứt không gian này, Huyết Hà Chi Chủ lại một lần nữa mở ra Huyết Hà thông đạo.

Huyết Hà thông đạo chỉ có một phân thân Tâm Ma làm hiến tế, thì không cách nào triệu hồi được loại tồn tại như Huyết Hà Cự Thú, nhưng Huyết Hà Chi Chủ lại tràn đầy tin tưởng đối với viện binh sắp tới.

Đột nhiên trên trời vang lên tiếng trống trận dâng trào, còn có cả tiếng kèn hiệu lệnh, thiên địa trong nháy mắt tràn đầy khí tức xơ xác tiêu điều.

Trong biển máu, sóng lớn quay cuồng, một đám binh lính mặc áo giáp màu máu, cầm chiến mâu trong tay xuất hiện, hình thành một đội quân tráng liệt, so với đám đậu binh lúc trước còn hoành tráng hơn vô số lần.

Từng đợt rồi từng đợt quân lính cứ thế xuất hiện, ai nấy thấy cảnh này cũng đều ngốc trệ.

Quân đội này từ đâu mà ra?

Chỉ có Nã Sơn sắc mặt đại biến.

Hắn trừng mắt to nhìn đội quân này, đột nhiên rít gào đau đớn, tức giận:
- Huyết tộc! Không ngờ ngươi lại dùng người trong Huyết tộc ta để luyện hóa binh vệ!

Đội quân này thì ra là lấy thi thể của những người trong Huyết tộc để luyện hóa mà thành.

Huyết Hà Chi Chủ bật cười:
- Đã nói rồi, nếu đã thờ phụng ta thì tự dâng hiến thể xác và tinh thần của mình đi! Một trăm ngàn Huyết Vệ này là do ta rảnh rỗi thuận tay mà tạo nên, vốn không phải để chiến đấu, chỉ là để trong tương lai sai khi lấy được Vạn Bảo Thiên sẽ cho chúng vào thế giới bên trong, để đất đỡ trống trải mà thôi. Vậy mà các ngươi ngu ngốc mất khôn, lại muốn đối địch với ta, vậy thì đứng trách ta mang đội quân tiền tiêu này đi bình định các ngươi. Huyết Hà Chiến Tướng, đi ra, lãnh binh diệt bọn hắn cho ta!

Sau tiếng gào thét này của hắn, chỉ thấy biển máu lại sôi trào, một viên chiến tướng chậm rãi xuất hiện.

Chiến tướng này khoác chiến bào huyết sắc, mặc bách luyện chiến giáp, đỉnh đầu là nón trụ có chùm tua đỏ, chân đi vân văn chiến ngoa, diện mạo giấu dưới nón trụ không nhìn rõ, nhưng ở giữa khe hở của giáp trụ có thể mơ hồ nhìn thấy huyết thủy đang chảy, dường như bên trong bộ giáp trụ kia không phải là một người mà là một vùng biển cả.

Trong tay hắn còn cầm một cây trường mâu được chế từ xương sống của rồng, ở trong tay không ngừng vặn vẹo, thoạt nhìn giống như một con rắn còn sống, dữ tợn vô cùng.

Chẳng biết tại sao, khi nhìn thấy Huyết Hà Chiến Tướng này, Đường Kiếp lại có vài phần cảm giác như đã từng quen biết ở đâu đó.