Những Đại Hành Giả này đi vào Tam Tiên Điện trong thời gian và địa điểm khác nhau, kỳ thật mỗi người cũng đều có thể là do Đường Kiếp biến thành.

Nhưng Huyết Hà biết Đường Kiếp sẽ trở thành người nào đó mà không bị nhận ra, như vậy không thể tham dự quá sớm, nếu không rất dễ dàng bị người quen nhìn thấu. Biện pháp tốt nhất vẫn là thời điểm trước Tam Tiên Điện liền biến thành người nào đó thêm vào, khi đó Tam Tiên Điện sắp mở ra, tâm tư mọi người đều đặt trên Tam Tiên Điện, tự nhiên sẽ không ai chú ý bằng hữu bên mình có phải bị thay thế hay không.

Nếu là như vậy, phạm vị chọn lựa liền trở nên không lớn lắm.

Một cảnh tượng tranh chấp trước Tam Tiên Điện lại hiện ra trong óc Huyết Hà Chủ.

Trước mặt Huyết Hà đột nhiên sáng ngời.

Chính là Đại Hành Giả bị Liễu Thiện Y ném đi.

La Hồng!

Nhất định là hắn!

Huyết Hà Chủ đã hiểu rõ toàn bộ.

Ngay sau đó hắn quay đầu lại nhìn về phía đám người, nam tử kêu là La Hồng kia vẫn đang toàn lực ngăn cản biển máu lan tràn.

- Giả bộ thật đúng là như thật!
Huyết Hà Chủ hé miệng, cười rộ lên.

Làm bộ như vẫn chưa nhìn ra, Huyết Hà Chủ thúc dục biển máu quét về phía mọi người. Nhưng ở dưới biển máu, một máu tươi thật lớn đang lặng yên không một tiếng động hình thành, mỗi một bộ phận cấu thành máu tươi rõ ràng đều là tinh hoa huyết khí của Huyết Hà.

Vì một kích giết chết Đường Kiếp, Huyết Hà đã không tiếc gì nữa.

Chỉ cần giết chết Đường Kiếp, noi này liền không có ai ngăn cản được người của hắn!

- Chết đi!
Một khắc máu tươi ngưng tụ thành hình, Huyết Hà Chủ điên cuồng hô lên.

Huyết sắc lớn từ trong biển máu chảy ra ngoài, nhắm thẳng về phía La Hồng.

La Hồng giống như hoàn toàn không nghĩ tới Huyết Hà Chủ đột nhiên lại dốc hết toàn lực đối phó hắn, nhất thời cũng sợ tới mức si ngốc. Tuy nhiên một khắc này hắn đã phát động ra tất cả thủ đoạn phòng ngực, các loại pháp bảo, vòng bảo hộ đều xuất hiện, nhưng máu tươi tập hợp lực máu huyết của Huyết Hà lại giống như lôi phạt phía chân trời, không chút trở ngại mà xé mở hết tất cả phòng ngực, hung ác xuyên qua lồng ngực của La Hồng. Lực lượng máu huyết xỏ xuyên qua thân thể hắn chợt bùng nổ, hóa thành lực triều hung mãnh, hoang dã nhất, nháy mắt xé rách thân thể La Hồng, áp lực cực lớn đều nghiền mỗi một khối thịt của La Hồng thành nát bấy, nhỏ tới mức thành phần tử, ngăn cản hết mọi khả năng có thể sống lại của La Hồng.

- Ha ha ha ha! Đường Kiếp, ta xem ngươi còn làm bừa bãi như thế nào được nữa!
Huyết Hà Chủ ầm ĩ cười to.

Tuy nhiên ngay sau đó, hắn cũng cảm giác được có gì đó không đúng.

Đường Kiếp hấp thu tinh hoa máu huyết của mình, vậy thì phải có chút cảm ứng với mình mới đúng, vì sao cỗ thi thể này lại không mang đến cho mình một chút cảm ứng?

Chẳng lẽ….

Ý niệm kinh hãi trong đầu bao phủ toàn thân Huyết Hà.

Cùng lúc đó, bóng dáng nam tử Yêu Tộc gọi là Hắc Hạc từ từ xuất hiện sau lưng Huyết Hà.

Sau khi lộ ra mỉm cười thần bí liền chém ra một mảnh quang hoa màu vàng.

Kim quang vẽ thành một đường cong quỷ dị trên không trung.

Đầu tiên là hạ xuống sau lưng Huyết Hà, tiếp theo theo đà mà hướng lên trước, tiến vào bả vai, sau đó một đường từ xương sống xuống phía dưới, đi qua đào đạo, thân trụ, thần đạo, linh đài, chí dương, cân súc, khi tới trung tâm thì nghiêng qua gan, túi mật, dương cương, ý xá, đi qua dạ dày và các lục ngũ tạng ra phía sau, tiếp đó lại quay ngược lại tới đùi phải, tuần tự đi qua thừa phù, ân môn, ủy trung, hợp dương rồi tới chân trái. Cuối cùng kéo ngược ra, thu đao lại, cắt thành một đường cong phân cách toàn thân.

Cuối cùng trong nháy mắt thu đao, Huyết Hà Chủ đã bất động.

Hắn cứng ngắc trong một giây, sau đó quay đầu nhìn lại.

Hắn nhìn thấy mặt của Hắc Hạc đột nhiên biết mất, biến thành khuôn mặt quen thuộc kia.

- Hắc!
Đường Kiếp cười cười với hắn.

Huyết Hà Chủ run rẩy:
- Ta… thật khờ… chỉ chú ý tới…. La Hồng.

- Ta biết!
Đường Kiếp gật đầu:
- Chuyện bình thường của con người, thua không có nghĩa là ngu ngốc, ta sẽ không cười ngươi.

Huyết Hà Chủ còn muốn nói điều gì nhưng đã nói không được nữa.

Trong cơ thể chợt trào ra một mảnh tiếng vang ào ào, cả người lập tức hóa thành một mảng lớn huyết thủy chảy xuống.

Một đao kia của Đường Kiếp chặt đứt tất cả huyết tinh gắn với huyết thân, cho nên phân thân kỳ Hóa Hồn cũng không thể giữ lại.

Một kích liền mất mạng.

Một khối huyết mã não rơi vào trong tay Đường Kiếp, Đường Kiếp nhìn cũng không nhìn liền trực tiếp hấp thu hết, quang hoa huyết sắc trên người lại phát triển, lực lượng của Huyết Nhục Ma Bàn lại lần nữa mãnh liệt thêm.

Đồng thời Đường Kiếp đưa tay ra thu Vô Lượng kiếm vào trong tay, trong lòng đột nhiên sinh ra một loại cảm giác kỳ quái, Đường Kiếp có thể cảm thấy dường như mình và kiếm này đã có được liên hệ kỳ lạ nào đó.

Tâm niệm khẽ xoay chuyển, Đường Kiếp đã ý thức đây là vì sao.

- Kiếm bích…
Hắn lẩm bẩm nói.

Kiếm bích Vô Lượng kiếm liền với vỏ kiếm trong tay hắn, tuy rằng vẫn không biết có ích lợi gì, nhưng lúc trước khi Huyết Hà Chủ hướng Tàng Thanh Phong yêu cầu chuôi kiếm hắn cũng có mặt ở đó.

Mà hiện tại, Huyết Hà Chủ trực tiếp dùng Vô Lượng kiếm để khống chế Kiếm Linh, suy nghĩ lại hành vi lúc hắn đã từng yêu cầu chuôi kiếm và vỏ kiếm, nếu Đường Kiếp không ý thức được liên hệ ở giữa thì thật sự là rất ngốc.

Bất quá hắn cũng không lập tức lấy vỏ kiếm ra.

Lưỡng Nghi Phân thần kiếm còn đang giãy dụa trong Vô Lượng kiếm, ý thức độc lập khiến nó không cam lòng bị quản chế, mặc dù là có ý chí của chủ nhân, Kiếm Linh cũng ngoan cường mà cố gắng muốn thoát khỏi trói buộc như trước. Cảnh này khiến khống chế của Vô Lượng kiếm trở nên rất khó, cần phải mất khí lực rất lớn để áp chế, cũng là lý do vì sao phân thân kỳ Hóa Hồn ngay cả trốn cũng không trốn được mà bị một kiếm của Đường Kiếp chém chết.

Giờ phút này đã không có Huyết Hà áp chế, Kiếm Linh lại mơ hồ có dấu hiệu thoát ra được.

- Đường Kiếp, ngươi vẫn chưa có thắng đâu!
Đúng lúc này, lại một phân thân của Huyết Hà hô to vọt tới.

Đây rõ ràng là một khối phân thân Hóa Hồn.

Huyết Hà Chủ tổng cộng có bốn phân thân Hóa Hồn, một khối cầm Vô Lượng kiếm là trung ương, bị Đường Kiếp một kiếm chém chết, hai cỗ khác và các phân thân kỳ Tâm Ma đang tác chiến với Đại Hành Giả, còn lại một khối thì đang ứng phó với Kiếm Linh đang vọt tới từ bốn phương tám hướng. Giờ phút này phóng tới chính là phân thân đáng đối ứng với Kiếm Linh.

Nhìn Huyết Hà Chủ giận phát điên đánh tới, lại nhìn về phía Kiếm Linh không cam lòng bị trói buộc như trước, Đường Kiếp cười cười.

Hắn giương tay ném kiếm ra.

Hắn ném Vô Lượng kiếm lại cho đối phương.

Hành động này không thể nghi ngờ khiến Huyết Hà cảm thấy kinh ngạc, bất quá vì coi trọng Vô Lượng kiếm khiến hắn không thể không tiếp.

Vô Lượng kiếm mới vừa vào tay, Huyết Hà liền thấy trên lưỡi kiếm xuất hiện một mảnh vết lốm đốm màu đen.

Điểm đen này rõ ràng chính là đầu sỏ gây nên việc lúc trước Kiếm Linh đột kích, chỉ có điều đã lớn hơn so với lúc trước không biết bao nhiêu lần.

Nhìn thấy một khối đen cực đại này, Huyết Hà Chủ theo bản năng nói một câu:
- Mẹ nó!

Ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy trăm ngàn đạo kiếm quang phá tan trở ngại của Giới Bích, nháy mắt chém hắn thành mấy trăm đoạn.

Nói chung Kiếm Linh công kích không nhắm thẳng vào yếu hại như công kích của Đường Kiếp, huyết thủy xoay tròn, bắt đầu ngưng tụ lại thân thể một lần nữa.

Đường Kiếp lắc đầu:
- Khó mà làm được.

Trong cơ thể đã lan ra từng mảng lớn huyết quang, quét qua một chút đã cuốn đi hơn phân nữa huyết thủy của khối phân thân này.

Năng lực hùng mạnh nhất của phân thân Huyết Hà Chủ là có thể không ngừng hóa thành huyết thủy sau đó ngưng tụ lại, chỉ cần huyết tinh gắn bó huyết thủy không bị hủy, Huyết Hà Chủ chính là sự tồn tại bất diệt, nhưng mà Đường Kiếp lại có phương pháp có thể diệt được hắn.

Khi phân thân Huyết Hà ở trạng thái bình thường, Đường Kiếp trực tiếp thất rõ tất cả chỗ huyết tinh, dưới một đao tất cả đều bị hủy diệt.