Núi cao, cây xanh, mây trắng, nước chảy, gần như vật thể gì cũng đều có thể hóa bảo, cũng sống lại trong nháy mắt, đan vào trong bảo quang vô tận tuôn ra về phía chân trời.
Nhưng bảo quang tập trung trên khong trung cùng nhau dũng manh lao tới đại trận Chu Thiên Tinh Thần Vạn Bảo của Huyết Hà Chủ, càng nhiều bảo vật hơn nữa, bảo quang càng mạnh thêm, cứ như vậy tầng tầng lớp lớp xuất hiện, từng vòng như gợn sóng hướng lên bầu trời, hiện lên kiếm ý tận trời, mà ngay cả tử quang trên thần nguyên cũng có nhè nhẹ từng đợt từng đợt vây quanh trên Chu Thiên Vạn Bảo, làm nổi bật lên một mảnh quang hoa.
Cùng lúc đó, trong cột sáng thần kiếm mơ hồ ngưng tụ ra một cảnh tượng anh nhi, tuy là anh nhi nhưng lại thông thiên triệt địa, đứng ở trong thiên địa.
Trên mặt anh nhi lộ ra vẻ tức giận, chỉ về phía thiên địa, kiếm quang chợt cuốn lên đánh về phía Huyết Hà Chủ, ngay cả lực lượng của Tạo Hóa Thần Nguyên cũng không buông tha mà trực tiếp chém xuống.
Thời khắc hai cỗ lực triều va chạm vào nhau, trong thiên địa đột nhiên xuất hiện một mảnh thủy triều hùng vĩ.
Chỉ thấy bảo quang mất đi, bảo vật tiêu tan, trong khoảnh khắc đó cũng không biết có bao nhiêu bảo vật bị một kích của thần kiếm đập nát. Sói xanh do lang yên hồ hóa thành, Sa Điểu do Sa Hoàng Cầm biến ỏa, Kim Long trường địch, chiến mâu tử điện, thần giáp kinh thế, còn có vô số con rối, thạch quái đều bị hóa thành bột mịn trong cơn chấn động.
Thủ hộ của Tam Tiên Điện trong nháy mắt tăng lên tới cực hạn, khó khăn lắm mới bảo vệ chủ điện không mất, nhưng ngoài điện từng tảng đá lớn sụp đổ, trụ đỉnh nghiêng đổ, chỉ một kích lần này cũng khiến trời sập đất sụt.
Nhóm Đại Hành Giả đang ở trong Tam Tiên Điện lại toàn lực thi pháp tử thú, khó khăn lắm mới chặn được dư ba của thần kiếm này, có những tên thực lực không đủ liền bị tan xương nát thịt dưới một kích này.
Một kích điên cuồng, hoang dã, hùng hồn như thế, chấn động khiến mọi người cũng sợ ngây người.
Vẻn vẹn chỉ là dư âm của kiếm triều còn có uy lực như thế, nếu như chém trúng ngay mặt, cho dù là Tử Phủ Tiên Đài chỉ sợ cũng phải ngã xuống, khó trách ngay cả dũng mãnh như Tứ Đại Thiên Vương cũng không dám dễ dàng tiến vào, thậm chí bản thân Hỏa Thiên Tôn cũng bị thương nặng.
Tạo Hóa Thần Nguyên rốt cục không phải bảo vật chủ công, dưới một kích này vạn bảo đều vỡ, ngay tiếp theo hào quang cũng ảm đạm vài phần.
Nó lại lần nữa hướng về chỗ tối mà biến mất.
Huyết Hà Chủ cũng không tiếp tục ra tay, vừa rồi lấy vạn bảo dẫn động lực thần nguyên để mình dùng mặc dù tốt, nhưng một lần là đủ, hắn phải tiêu hao đại lượng tinh hoa huyết khí mới làm được, cho dù cho hắn làm thêm một lần cũng không có lực để làm.
Bất quá đối với Huyết Hà Chủ mà nói, hắn vốn cũng chỉ là muốn đỡ một kiếm này.
Ngay lúc thần nguyên ẩn lui, kiếm triều giảm xuống, Huyết Hà đột nhiên giơ tay xuất ra một vật:
- Đi đi, Vô Lượng kiếm!
Theo tiếng la này của hắn, chỉ thấy một cây kiếm phi lên khoảng không, rõ ràng đúng là Vô Lượng kiếm.
Cùng lúc đó, mấy chục phân thân Huyết Hà các nơi trong Tam Tiên Điện đồng thời bay về phía Vô Lượng kiếm trên bầu trời, bọn họ chạy thật nhanh, trong lúc chạy, thân thể vặn vẹo, hóa thành từng đạo huyết sắc dài.
Huyết sắc dài này dũng mãnh nhanh chóng lao lên không trung, hóa thành từng đạo huyết lưu dũng mãnh tiến vào trong Vô Lượng kiếm.
Vô Lượng kiếm vốn là kiếm hút máu, hút máu càng nhiều, uy lực càng mạnh.
Mà thời khắc này, Huyết Hà Chủ cũng là lấy bản thân làm nguyên liệu, bắt đầu cung cấp năng lượng vô hạn cho Vô Lượng kiếm.
Khi Tịch Tàn Ngân cung cấp một phần mười máu tươi của bản thân là có thể mượn dùng uy lực của Vô Lượng kiếm đánh chết đối thủ cao hơn mình hai bậc. Mà Huyết Hà Chủ cung cấp máu tươi cho Vô Lượng kiếm, bất kể là số lượng hay chất lượng đều lớn gấp nghìn lần so với Tịch Tàn Ngân.
Chỉ có điều trong nháy mắt, liền có mười tên phân thân Huyết Hà kỳ Tâm Ma bị Vô Lượng kiếm hút vào.
Vô Lượng kiếm giống như Hắc Nghiệt bình thường, vĩnh viễn không ngừng việc cắn nuốt lực lượng máu tươi, tách ra hào quang càng thêm kinh khủng mà điên cuồng, hoang dã.
Khi hào quang này phát triển tới trình độ nhất định, thậm chí ngay cả thần kiếm uy năng cũng áp chế không nổi, trên Tam Tiên Điện, một mảnh huyết quang vô biên đang thổi quét lan tràn đến, bao trùm toàn bộ thần kiếm uy năng.
- YAAAAAA…!
Anh nhi trong kiếm quang phát ra tiếng kêu tức giận, thần kiếm lại thả ra quang hoa, lộ vẻ muốn bổ ra một kiếm kinh thiên động địa như lúc trước.
Huyết Hà Chủ lại lớn tiếng cười nói:
- Vô dụng, đây là Vô Lượng kiếm. ngươi không thể xuống tay với nó. Bởi vì…. Nó từng là vũ khí của chủ nhân ngươi, có ý chí của chủ nhân ngươi!
Theo lời nói của Huyết Hà Chủ, không ngờ một kiếm này của Kiếm Linh không thể trảm xuống. Ngược lại huyết quang trên Vô Lượng kiếm lại cứng rắn kéo Kiếm Linh qua, trực tiếp cuốn vào trong Vô Lượng kiếm.
Kiếm linh Anh Nhi kia liều màng giãy dụa, nhưng lại không thể thoát ra.
Kiếm Linh này ngay cả Tiên Đài đều có thể chém giết, nhưng ở trước mặt Vô Lượng kiếm lại biến thành hài tử vô lực.
Mắt thấy Kiếm Linh bị kéo vào trong kiếm, Huyết Hà Chủ lớn tiếng cười to:
- Ha ha ha ha! Kiếm Linh vào kiếm, ngươi liền không còn là cô hồn dã quỷ, Vô Lượng kiếm này sẽ là nhà mới của ngươi. Kiếm Linh, còn không ngoan ngoãn nghe lệnh, từ nay về sau ngươi chính là kiếm linh Vô Lượng, mà Vô Lượng kiếm chính là chìa khóa nắm trong tay Vạn Bảo Thiên! Trừ phi thiên hạ có người cầm được kiếm này, nếu không sẽ không có người tiết chế được ngươi. Từ hôm nay trở đi ta sẽ là chủ nhân của ngươi, cũng là chủ nhân của Vạn Bảo Thiên này!
- Hí!
Trong tiếng rít thê lương có thể nhìn thấy Kiếm Linh kia còn đang không ngừng giãy dụa, chung quang là tảng lớn huyết khí quét qua hắn. Nhưng cho dù hắn giãy dụa như thế nào cũng không thoát khỏi sự quấy nhiễu của huyết khí, chỉ có thể không ngừng biến hóa, bắn xuất ra từng đạo kiếm quang.
Kiếm quang này nếu phóng xuất ra, tùy ý một đạo cũng đều khai thiên liệt địa, nhưng dưới sự hạn chế của Vô Lượng kiếm, hiện giờ lại không thể phát huy ra một chút tác dụng.
Kiếm Linh hiển nhiên cũng không để mình bị trói buộc như thế.
Nó ngửa đầu phát ra một tiếng hí dài.
Lúc này đây, tiếng kêu vang tận trời, chợt nghe trong Vạn Bảo Thiên đột nhiên vang lên một mảnh thanh âm rì rào kỳ lạ.
Trong thanh âm rì rào này, chỉ thấy xa xa dâng lên vô số kiếm hóa, vang lên tiếng sàn sạt như gió lắc lá rụng.
- Đây là…
Mọi người nhìn thấy đều ngẩn ngờ, ngay cả sắc mặt của Huyết Hà Chủ cũng khẽ thay đổi, bật thốt lên:
- Còn những Kiếm Linh khác sao? Cái này sao có thể?
Sau khi Lưỡng Nghi Phân thần kiếm hóa tan vào Vạn Bảo Thiên, Kiếm Linh cũng theo đó mà phá nát, hình thành vô số tàn hồn, uy năng thần kiếm trải rộng toàn bộ Vạn Bảo Thiên. Đối với cái này Huyết Hà Chủ cũng không phải không biết.
Bất quá hắn cũng không thèm để ý, bởi vì hắn giờ phút này đang giam cầm chính là Kiếm Linh trung tâm của Lưỡng Nghi Phân thần kiếm, là thứ hùng mạnh và trọng yếu nhất. Chỉ cần khống chế được Kiếm Linh này, nhưng Kiếm Linh khác cũng sẽ quy thuận.
Dù sao Kiếm Linh vốn thuộc một thể, tâm ý thông nhau, giống như bản thể và phân thân Đường Kiếp, phân thân của Huyết Hà, mặc kệ phân thân có bao nhiêu thì tâm niệm đều hòa hợp. Chỉ cần khống chế được chủ hồn, những thứ khác tự nhiên cũng bị không chế.
Nhưng hắn không nghĩ tới sự tình vào thời khắc này lại xuất hiện biến hóa.
Kiếm Linh phân tán này dường như vẫn chưa bị ảnh hưởng bởi nhân chủ Kiếm Linh bị vây, vẫn có năng lực hành động một mình như trước, và tại thời khắc này, dưới sự triệu tập của Kiếm Linh, tụ cùng một chỗ, đằng đằng sát khí xông tới.
Điểm này cũng là vượt xa so với dự liệu của hắn.
Nếu như Đường Kiếp có ở đây… có lẽ sẽ nói cho hắn biết cái này cũng không kỳ quái. Bởi vì trước đó trong khi nghiên cứu, Đường Kiếp đã phát hiện chia lìa trường kỳ sẽ khiến từng Kiếm Linh có ý chí thuộc về riêng mình, cũng khiến cho vô số Kiếm Linh ở Vạn Bảo Thiên trở thành đặc thù hình thế quần thể và đơn thể đan xen vào nhau.
Chúng nó vừa có đặc điểm tinh thần liên kết của quần thể, cũng có năng lực độc lập sinh mạng.
Mà khi Kiếm Linh chủ gặp nguy hiểm, bản năng ý thức độc lập khiến cho bọn nó không vì Kiếm Linh chủ bị giam cầm mà chịu ảnh hưởng, ngược lại còn vì thế mà kết hợp lại một chỗ, điên cuồng tiến tới.
Cảnh tượng này vượt ra ngoài dự tính của Huyết Hà, khiến hắn cũng có chút trở tay không kịp.
Bất quá cuối cùng cũng là lão yêu quái vạn năm, mắt thấy trăm ngàn đạo Kiếm Linh phân thân kéo tới, Huyết Hà cười to nói:
- Cũng tốt, nếu như thế liền dùng các ngươi đánh mở phong ấn chi ta, phá vỡ Giới Bích!
Nói xong hắn chợt ra tay bắt lấy Vô Lượng kiếm, vẽ một cái về phía không trung, chỉ thấy trước người đã xuất hiện một cái khe.
Khe nứt không gian!
Làm người ta kinh ngạc chính là, phía sau khe nứt không gian không phải hư không vô tận mà là một mảnh màu thành thịt màu đỏ. Theo khe nứt không gian này mở ra, trên thành thịt lập tức sinh ra vô số thịt đang nhanh chóng tu bổ cho khe hở này.
Giới Bích!
Năm đó khi Thiên Câu Thượng Nhân phát triển túi Càn Khôn trở thành thế giới độc lập, liền đem thủ pháp đặc thù khảm túi Càn Khôn vào trong Giới Bích Huyết Hà giới, khiến nó không thể bị di động, cũng vì thế nên bị ẩn sâu trong đó.