Đương nhiên, bọn họ bởi vậy liền không để ý tới một chuyện: Số năm có thể giở trò quỷ thì những thẻ thăm khác cũng có thể như thế.

Lúc trước Tả Toàn Danh tranh giành thẻ thăm, nhìn thấy một thẻ liền đoạt lấy, vừa thấy là “32” liền cảm thấy xui xẻo, đang muốn ném đi lại phát hiện con số trên thẻ kia đã biến đổi từ 32 thành 16. Hắn đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó lập tức mừng rỡ.

Với thực lực của hắn, con số mười sáu đã là xếp hạng vô cùng tốt, tất nhiên không hề đổi lại, thu thẻ thăm liền lui ra. Quay đầu nhìn lại Họa công tử, chỉ thấy hắn vẫn đứng yên cười hì hì, dường như mọi thứ phát sinh không hề liên quan tới hắn.

Trận tranh thẻ thăm rất nhanh đã chấm dứt, mỗi người đều chiếm được một mã số thuộc về mình.

Bắc Thiên Vương độc chiếm một phần, Nã Sơn của Tây Thiên Vương được thứ ba, Nam Thiên Vương thứ tư, Đông Thiên Vương thứ năm, thoạt nhìn người thắng lợi lớn nhất là Bắc Thiên Vương, thấp nhất là Đông Thiên Vương.

Nhưng nếu nhìn kỹ lại liền sẽ phát hiện nhưng con số kế tiếp đều do người của Đông Thiên Vương đạt được. Thứ sáu, thứ tám, thứ mười, mười hai, gần như cách mỗi một con số đều là do người của Đông Thiên Vương đạt được.

Mắt thấy 65 thẻ thăm cứ như vậy được phân phát hết, chỉ còn một cái ở lại trên tay Liễu Thiện Y, cũng là con số “65” cuối cùng mà không ai muốn, tự nhiên là thuộc về cái vị đã bị Liễu Thiện Y ném văng ra, chưa hề tham gia rút thăm —— La Hồng….

Cầm cái thẻ, Liễu Thiện Y ai ôi!!!. Một tiếng nói:
- Thế nhưng lại quên mất cái tên bại hoại miệng ti tiện kia. La Hồng kia bị ta khống chế, hành động không tiện, cũng không có cách nào tự mình trở về. Lần này ném đi quá xa, cũng không biết nên đi đâu để tìm về. Thượng nhân, ngươi xem đi, cũng là vì ngươi mà ngay cả người một nhà người ta cũng vứt bỏ nha.

Một câu nói sau này lại mềm nhũn, mang theo mị ý vô tận, khiến tâm của Huyền Quy thượng nhân cũng rung động theo. Cười nói:
- Liễu cô nương làm gì vậy, bộ xương già của ta không thể chịu được Mị công của cô nương đục khoét đâu. Thôi thôi, Hắc Hạc, ngươi mau đi tìm người của cô nương về đi.

Một gã nam tử áo đen xòe ra song chưởng bay lên, hóa thành một Vũ Hạc màu đen phá không bay đi.

Một lát sau, nam tử áo đen kia liền xuất hiện, trong tay mang theo một nam tử được gọi là La Hồng. Đưa La Hồng tới trước mặt mọi người, ném hắn tới trên mặt đất, Hắc Hạc liền tự động trở lại phía sau người Huyền Quy Thượng nhân. Lúc này Liễu Thiện Y mới đá La Hồng một cước, giải khai tất cả cấm chế cho hắn, sau đó mới nói:
- Đứng lên đi.

La Hồng vừa thẹn vừa phẫn nộ đứng lên, đại khái là tự biết không có mặt mũi gặp người, vừa mới đứng lên liền trốn ra phía sau mọi người.

Mọi người ầm ầm cười to một trận, liền cùng nhau đợi Tam Tiên Điện mở ra.

————————

Từng màn ở Tam Tiên Điện đều rơi vào trong mắt Huyết Hà Chủ.

Khẽ cử động, Huyết Hà Chủ hừ một tiếng:
- Vô vị.

Quay đầu nhìn lại, ánh mắt của Huyết Hà đã nhìn về phía bầu trời xa xa.

Bầu trời xa xăm, vài áng mây trắng đang nhẹ nhàng trôi trên không trung, có vẻ yên lặng nhu hòa.

Không nhìn thấy bóng dáng mình chờ mong, lại càng không có kích thích, hết thảy đều bình tĩnh như vậy.

Đường Kiếp có lẽ sẽ không tới đây.

Huyết Hà Chủ nghĩ tới, trong lòng không khỏi thở dài.

Đường Kiếp không phải người ngu, cho dù mượn dùng địa hình Thần Hỏa Cốc tiêu diệt bốn phân thân Huyết Hà, nhưng sai biệt thực lực vô cùng lớn ở giữa không hề được thu nhỏ lại. Đường Kiếp hẳn là rất rõ ràng thực lực lần này mạnh mẽ như thế nào, không phải là thứ mà hắn chỉ hai ba lần là có thể nuốt trôi được.

Cho nên hắn chỉ có thể buông tha.

Buông tha cho hành trình Tam Tiên Điện lần này, với hắn mà nói đây mới là lựa chọn tốt nhất.

Cho dù Huyết Hà Chủ cũng từng hy vọng Đường Kiếp cũng có một ít dũng khí, tuy nhiên hiện tại xem ra phần chờ mong này đã là hy vọng xa vời.

- Chung quy cũng chỉ là một tiểu nhân nhát gan mà thôi.
Huyết Hà Chủ hừ nhẹ nói.

Không dám tới đây cũng tốt, mình có thể tập trung tinh lực làm việc lớn trước.

Chuyến đi lần này của hắn vốn cũng không phải vì Đường Kiếp, Đường Kiếp bất quá là cái cớ để hắn tiến vào Vạn Bảo Thiên, là một ngụy trang, Tam Tiên Điện mới là mục đích thật sự của hắn. Về phần Đường Kiếp, chờ sau khi hắn hoàn thành việc này rồi đi thu thập cũng không muộn, tạm thời cứ để hắn kéo dài mạng sống thêm mấy ngày nữa.

Nghĩ vậy, Huyết Hà Chủ quay đầu lại nhìn về phía Tam Tiên Điện, trong mắt đã lộ ra sắc thái tham lam vô tận.

Lúc này Tam Tiên Điện, kiếm quang trên điện càng ngày càng yếu dần

Thời gian mở ra Tam Tiên Điện cũng càng ngày càng gần.

Mỗi người đều đang chờ đợi, tinh thần cũng trở nên khẩn trương.

Rốt cục, khi tia sáng trên Tam Tiên Điện không ngừng giảm bớt, đột nhiên một đạo kiếm quang bay thẳng lên chân trời.

Theo kiếm quang xông lên trời, Tam Tiên Điện đột nhiên đại phóng quang minh.

Nếu như nói ban đầu Tam Tiên Điện bị kiếm hóa bao phủ giống như một con nhím khoác đầy mũi nhọn, như vậy giờ phút này tất cả mũi nhọn trên Tam Tiên Điện đều tiêu trừ, chỉ còn lại một mảnh hào quang ấm áp.

- Mở!
Có người hét lớn một tiếng.

Theo tiếng hô này, chợt nghe một tiếng nổ vang ầm ầm, cánh cửa to lớn thông vào Tam Tiên Điện đã ầm ầm mở ra, lộ ra một đường nhỏ dài thăm thẳm.

Ánh mắt Huyền Quy lão nhân tỏa ra ánh sáng, dẫn đầu tiến vào trong Tam Tiên Điện.

Ngay thời điểm hắn muốn đi vào, đột nhiên một tiếng rống to truyền đến:
- Cút ngay!

Một cánh tay to đã bắt lấy phía sau cổ Huyền Quy thượng nhân.

- Người nào?
Huyền Quy thượng nhân giận dữ đánh trả, khí lưu băng sương điên cuồng lao ra, thời điểm vừa lao ra liền bị một khí lưu huyết sắc tấn công, bẻ gãy, nghiền nát.

Một bàn tay huyết sắc xuất hiện ngang trời, đánh thẳng vào sau lưng Huyền Quy Thượng nhân, sau lưng Huyền Quy Thượng nhân kia xuất hiện ảo ảnh một mai rùa thật lớn, nhưng một chưởng này đánh xuống giống như mai rùa không hề tồn tại, nhẹ nhàng xuyên qua mai rùa đánh vào sau lưng Huyền Quy thượng nhân, khiến hắn phun ra một ngụm máu tươi.

Ngay sau đó bàn tay huyết sắc to đã nắm lấy phía sau cổ Huyền Quy, ném hắn lên trên không.

Người đạt được vị trí thứ nhất trong trận rút thăm như Huyền Quy thượng nhân cư nhiên cũng bị người khác ném bay, khiến mọi người nhìn thấy đều ngạc nhiên.

Lúc này nhìn lại, mới phát hiện trên đất trống trước Tam Tiên Điện, không biết từ lúc nào đã xuất hiện thân ảnh của Huyết Hà Chủ.

Đây là một phân thân kỳ Hóa Hồn.

Theo sự xuất hiện của phân thân này, lần lượt phân thân của Huyết Hà từ trong hư không đi ra, lập tức xuất hiện hơn hai mươi phân thân, từng tên đều bao phủ ở bên trong huyết sắc khôn cùng, khiến mọi người nhìn thấy đều kinh hãi.

Lạnh lùng quét mắt nhìn mọi người một cái, phân thân lúc trước đã ném Huyền Quy đi lúc này mới dẫn đầu đi vào Tam Tiên Điện.

Tiếp theo là lần lượt phân thân tiến vào đến người sau cùng, từ từ đi vào trong ở trong Tam Tiên Điện.

Mọi đám Đại Hành Giả vì thực lực của đối phương mà kinh sợ, nhưng lại không có ai dám lên trước cản lại.

Lúc này bọn họ mới ý thức được, nhóm người chợt xuất hiện này mạnh đến thế nào.

Hèn gì lúc trước bọn họ không tham dự tranh đoạt thẻ thăm, bởi vì ở trong mắt những người này, đó đều là trò xiếc của trẻ con. Ở trong mắt Huyết Hà, các ngươi sắp xếp như thế nào là việc của các ngươi, nhưng trước đó lão tử phải vào trước! Trước khi lão tử tiến vào hết, tất cả mọi người phải đứng sang một bên!

Nhận thức này khiến trong lòng mọi người vô cùng khó chịu.

Rốt cục, khi tất cả phân thân Huyết Hà đều đã tiến vào Tam Tiên Điện.

Các Đại Hành Giả còn lại đều nhìn nhau, Nã Sơn thở dài một hơi nói:
- Chúng ta cũng lên đi, Thương nhân, vẫn là mời ngài lên trước.

So sánh với những người khác, bởi vì Nã Sơn biết được thân phận của Huyết Hà nên cảm nhận trên mặt tốt hơn rất nhiều.

Huyền Quy thượng nhân hít sâu một hơi, lúc này mới lần nữa bước vào.

Tuy không còn Huyết Hà cản trở, nhưng Huyền Quy thượng nhân cũng không hăng hái như trước nữa.

Khi Đại Hành Giả cuối cùng biến mất ở trước cửa Tam Tiên Điện, ngoài Tam Tiên Điện rốt cục khôi phục lại yên tĩnh như lúc trước.

Cũng không biết trải qua bao lâu, một bóng dáng huyết sắc đột nhiên vặn vẹo xuất hiện trên hư không.

Cư nhiên lại là Huyết Hà Chủ.

Nhìn nhìn tình huống xung quanh, Huyết Hà tự nói:
- Xem ra là thực không có ý định tới đây, cũng được, tạm thời buông tha cho tiểu súc sinh nhà ngươi trước, đợi sau khi đại sự của ta thành sẽ lại tới tìm ngươi.

Nói xong thân hình chợt lóe, đã tự biến mất ở phía sau cửa.

Cùng lúc đó, ở trên tầng mây cách Tam Tiên Điện vạn mét, Đường Kiếp từ trên cao nhìn thấy hết thảy.

Trong miệng hắn thì thào:
- Quả nhiên là có mưu đồ khác. Có mưu đồ là tốt rồi, có mưu đồ mới có xung đột!

Hắn dừng một chút, sau đó mới tiếp tục nói:
- Mà cái ta muốn, chính là ở phía trên này…. Tiếp tục thêm chút lửa!

------------------

Nhảy vào trong Tam Tiên Điện, Huyết Hà Chủ liền nhìn thấy xung quanh đều là một mảnh màu trắng bạc, cả tòa Tam Tiên Điện đều bị mây mù bao phủ.

Xuyên thấu qua mây mù có thể nhìn thấy vô số ngọc trụ san sát nhau, tỏa ra ngũ sắc, lộ ra sương mù màu tím, phía trên trụ còn quấn quanh ngũ trảo Kim Long. Xa xa trên đỉnh điện chính là ngói lưu ly mà xanh, các lọai dị thú hóa thành đường viên, còn có khói bao phủ lượn lờ xung quanh.