Sau một trận chiến đấu, Huyết Hà không chỉ không thể thăm dò lá bài tẩy của Đường Kiếp, mà ngược lại còn khiến Đường Kiếp có thêm một lá bài nữa!

Đây chính là chỗ bi kịch của hắn.

Cuối cùng, Đường Kiếp đi lên bài đá trong trung tâm, lấy đi quạt Thần hỏa, nhìn lại không thấy có vật gì khá,c lúc này mới rời khỏi Thần Hỏa Cốc, bay về phía Vạn Bảo Thiên ở chỗ sâu bên trong.

————————————

Tả Toàn Danh không khỏi sợ run cả người.

Đứng ở tren đỉnh Vân Vụ Phong nhìn về phương xa, có thể nhìn thấy một tòa tiên điện ẩn vào chân trời, đó chính là Tam Tiên Điện.

Tam Tiên Điện treo ở lưng chừng ngọn núi, bay ở phía trên áng mây, tổng cộng có ba tòa đại điễn, xếp thành hình tam giác di động ở không trung. Tam điện đều có một tên, phân biệt kêu là Phi Tiên Điện, Hóa Tiên Điện và Thăng Tiên Điện, hợp thành tên Tam Tiên Điện.

Ba tòa Điện phủ này nghe nói là chỗ tu hành khi xưa của Thiên Câu Thượng Nhân, bên trong ẩn chứa, lắng đọng vô số huyền cơ, cho dù là hiện tại cũng nhận được sự bảo hộ của Lưỡng Nghi phân thần kiếm, chính là khi vực Vạn Bảo Thiên trọng địa nhất nhất ở trung tâm, bên trong có vô số trọng bảo.

Kể cả Tạo Hóa Thần Nguyên, còn có Hỏa Thiên Tôn năm đó lấy đi bốn kiện Đạo Biên đều ở nơi này mà ra.

Mãi đến hiện tại, cơ quan trong Tam Tiên Điện vẫn rất mạnh, bảo vật lại nhiều hơn. Năm đó Hỏa Thiên Tôn vì bị Lưỡng Nghi Phân thần kiếm bức bách, chính hắn lại có tầm mắt cực cao, chướng mắt với vật bình thường, bởi vậy điện này vẫn còn lưu lại rất nhiều di bảo. Hơn nữa Tạo Hóa Thần Nguyên vẫn đàng không ngừng chế tạo, mà càng tiếp cận chỗ Thần Nguyên liền càng dễ dàng sinh ra thần vật, bởi vậy trong điện có đủ các loại thần trân trọng bảo.

Mỗi một lần Vạn Bảo Thiên mở ra, Tam Tiên Điện đều là thứ bị tranh đoạt nhiều nhất của thế lực bốn phương. Có thể nói, nơi này mới là chỗ quyết định thắng bại mấu chốt, hành động trước đây đều chẳng qua chỉ là náo loạn nhỏ mà thôi.

Trọng yếu của Vạn Bảo Thiên chính là nơi trung tâm,, Tam Tiên Điện đã bị bản thể Lưỡng Nghi Phân thần kiếm bảo hộ, bất kể kẻ nào dám can đẩm tới gần đều bị tru sát. Chỉ có riêng thời gian này, Tam Tiên Điện sẽ mở rộng cửa. Lúc này mặc dù tiến vào vẫn có nhiều phiêu lưu như trước, nhưng ít nhất vẫn an toàn hơn so với khi chưa mở cửa rất nhiều.

Cũng vì nguyên nhân này, tháp Thiên Hỏa mới chọn lúc này để bắt đầu mở Vạn Bảo Thiên, đồng thời người tiến vào sau khi tự do hành động trong một thời gian ngắn cũng đều mang tới chỗ này, chuẩn bị tiến vào Tam Tiên Điện.

Đối với Đại Hành Giả mà nói, Tam Tiên Điện là cơ duyên có thể nào cũng không thể bỏ qua!

Mười ngày trước khi bắt đầu, kiếm quang bảo hộ trên Tam Tiên Điện bắt đầu hạ thấp, cái này không duy trì trong bao lâu, khi kiếm quang bao phủ ở ngoài điện kia hoàn toàn lưi tán, Tam Tiên Điện mở ra cũng là thời điểm tiến vào.

Rất nhiều Đại Hành Giả đã nhận ra biến hóa bên này, đều buông tha cho sự thăm dò, từ bốn phương tám hướng tập hợp mà đến, cùng đợi thời cơ tiến vào.

Giờ phút này Vân Vụ Phong mà Tả Toàn Danh đang đứng chính là nơi tụ tập nghị định của nhóm Đại Hành Giả, ty nhiên thẳng tới hiện tại trên đỉnh cũng chỉ có đến mười ba người. Còn thiếu bảy người, không biêt là chưa đuổi tới hay là đã ngã xuống trên đường đi tới đây.

Ở bên cạnh cây Tùng Hạ trên đỉnh Vân Vụ Phong kia là một người trẻ tuổi có tướng mạo gầy gò.

Liếc mắt lần đầu sẽ thấy hắn đứng dưới tàng cây, nhìn lại lần thứ hai liền sẽ phát hiện hắn lại ở bên một cây khác, lại nhìn lần nữa sẽ thấy hắn đến bên kia.

Người trẻ tuổi kia vẫn đứng không nhúc nhích ở nơi đó, lại làm cho người ta có cảm giác mơ hồ không chừng, dường như hắn luôn luôn biến hóa, hoặc là đồng thời có chứa rất nhiều không gian.

Tả Toàn Danh chỉ nhìn mấy lần liền cảm giác tinh thần hoảng hốt, biết là chịu ảnh hưởng do đối phương bố trí, vội cúi đầu, trong lòng cũng nghiêm lại. Hắn không biết danh tính của người này, chỉ biết đây là một vị thiên tài do đông Thiên Vương nhìn trúng, được xưng là Họa công tử, tuy tu vi chỉ là Tâm Ma kỳ, nhưng thực lực lại mạnh hơn so với đồng đạo bình thường rất nhiều, chỉ vẻn vẹn chiêu thức lúc này liền không hề thua kém Đường Kiếp.

Vừa nghĩ tới chủ tử của mình, trong lòng của Tả Toàn Danh cảm thấy sầu khổ, nghĩ mình tại sao lại xui xẻo gặp một chủ nhân như vậy, không có một kiện thần trân trong tay thì cũng thôi, mà ngay cả tự do cũng bị mất.

Hiện tại hy vọng duy nhất chính là Đường Kiếp bị người khác giết chết ở bên ngoài, ngay cả đến cũng không được, liền giảm đi một ít suy nghĩ.

Chỉ tiếc hắn vừa mới sinh ra ý tưởng này đã cảm thấy bên hông nóng lên, biết là Đường Kiếp đưa tin tức tới. Lặng lẽ xem qua, cũng là nhiệm vụ do Đường Kiếp truyền đến. Nhiệm vụ lần này khiến Tam Tiên Điện cảm thấy đau đầu, nhưng cũng biết không thể không làm, ngẫm nghĩ một chút liền phát ra tiếng thở dài.

Thanh âm thở dài này khá lớn, có mấy người cùng quay đầu lại nhìn hắn một cái, Họa công tử kia lại nói:
- Tả tiên sinh có tâm sự sao?

Tinh thần Tả Toàn Danh căng thẳng, bật cười ha hả nói:
- Chỉ là nghĩ sau khi Tam Tiên Điện mở ra, tránh không được một trận long tranh hổ đấu, đến lúc đó cũng không biết có bao nhiêu người có thể còn sống mà ra ngoài.

Một gã Đại hán khôi ngô đã hừ nói:
- Người khác có thể còn sống đi ra hai không ta không dám nói, Tả tiên sinh lươn lẹo, tự tiện biến mất cũng là việc thiên hạ đều biết, nghĩ đến nhất định là không có việc gì rồi.

Tả Toàn Danh biết hắn đang châm chọc mình, nhưng cũng không tính toán với hắn, chỉ nói:
- Hồng Vũ Trịnh gia, thiên tử thần quyền, uy nghiêm mênh mông cuồn cuộn, chính khí thiên hạ, tại hạ thật sự không sánh nổi.

Người này gọi là Trịnh Nguyên Kiệt, thuộc Hồng Vũ Trịnh gia. Hồng Vũ Trịnh gia trước kia đã nói mình là thiên tử, tự nghĩ ra thần quyền thiên tử, tụ tập khí tượng nhân gian vương đạo, coi như là một môn công pháp cao nhất. Hồng Vũ Trịnh gia dùng cái này lập nghiệp, cũng coi như có chút uy danh trong Huyết hà giới, cuối cùng lại bị đông Thiên Vương thu nạp dưới trướng, thay mặt đi Vạn Bảo Thiên.

Giờ phút này Tả Toàn Danh nịnh bợ, Trịnh Nguyên Kiệt kia cũng không nên quá phận, chỉ hừ lạnh một tiếng, ngẩng đầu dùng lỗ mũi nhìn người.

Lúc này Tả Toàn Danh mới lại nói:
- Tuy nhiên mặc dù thiên tử là chính, lại cũng khó tránh khỏi tiểu nhân ám thương, vương giả tôn sư, cũng phải cảnh giác có người hạ độc thủ a!

Ánh mắt Trịnh Nguyên Kiệt híp lại:
- Ngươi nói cái gì?

Tả Toàn Danh vội nói:
- Trịnh huynh chớ nên hiểu lầm, tại hạ chẳng qua là cảm thấy trận tranh đấu ở Vạn Bảo Thiên lần trước đều là do tám mươi Đại Hành Giả triển khai. Tuy nói khó tránh khỏi cái chết, nhưng chung quy lại có thể khống chế trong phạm vi. Nhưng lúc này tình huống lại khác với lúc xưa…

Ánh mắt hắn nói xong đã liếc nhìn về ngọn núi phía xa.

Ở nơi nào đó, thân hình cao lớn của nam tử Huyết Tộc đang sừng sững đứng đó, rõ ràng chính là Huyết Hà Chủ.

Hắn chính là đứng ở bên núi xa kia, ngoại trừ điện này, trong mắt không còn ai khác. Mà ở phía sau hắn lờ mờ có rất nhiều Huyết Hà Chủ ẩn vào dãy núi, mặc dù không thể nhìn thấy nhưng có thể cảm nhận được trên ngọn núi kia có một mảnh chi uy ngập trời.

Chỉ có một chút liền khiến người xem kinh hãi, biết người trên núi kia không thể trêu chọc.

Đột nhiên Huyết Hà Chủ xuất hiện khiến mỗi người đều cảm thấy kinh ngạc, cuộc đua chiến trường của bốn phía cũng bởi vậy lập tức trở nên phức tạp. Người này là ai, có thực lực thế nào, vì sao lại đến, lại vào bằng cách nào mà mọi người không ai biết, cũng vì thế khiến người khác cảm thấy vô cùng e ngại. Nếu không phải khiếp sợ với thực lực cường đại này, chỉ sợ sớm có người ra tay với Huyết Hà rồi.

Không ai thích bị người khác đột nhiên chặn ngang, cách làm của Huyết Hà Chủ kỳ thật đã sớm tranh giành địa bàn của người khác —— phải biết rằng một nửa bảo vật lấy được ở trong này đều thuộc về Đại Hành Giả.

Nhưng cũng không chỉ bởi vì thực lực của Huyết Hà, quan trọng hơn nữa là bởi vì Đại Hành Giả vốn thuộc bốn phương, bên trong cũng không đoàn kết.

Nhưng thời khắc này, Tả Toàn Danh đột nhiên đem mũi nhọn chỉ về phía Huyết Hà.

Nghe ra ý tứ trong lời nói của hắn, một Đại Hành Giả nói:
- Người này có thể đi vào, tự nhiên là do bốn vị Thiên Vương cho phép.

- Chúng ta chẳng phải là được bốn vị Thiên Vương ký thác mới tiến vào sao?
Tả Toàn Danh lại hỏi:
- Cho phép tiến vào nhưng không có nghĩ là không được chiến đấu.

- Đúng vậy!
Lại có người nói tiếp:
- Với lại trước kia bốn vị Thiên Vương cũng không nói với chúng ta việc này. Tự nhiên đang êm đẹp lại đưa vài Huyết Tộc đến, cái này là sao chứ?

- Thì sao chứ? Chẳng lẽ ngươi còn muốn giết chết bọn họ sao?
Có người hừ lạnh.

- Xem khí thế của kia, những người này thực lực rất mạnh, dễ dàng trêu chọc chỉ sợ sẽ gặp tai họa bất ngờ. Cho dù là lui một vạn bước, cũng có thể thắng, đừng quên còn có người của ba vị Thiên Vương khác đang giương mắt nhìn đấy.
Lại có người nói.

- Vậy nếu mọi người liên kết lại thì sao?
Tả Toàn Danh lại hỏi.

- Liên kết?
Mọi người ngẩn ngơ, cùng nhau lắc đầu:
- Cái này không thể nào.

Đại Hành Giả thay mặt tứ đại Thiên Vương, ai cũng không tin được ai, cho dù là cùng nhau hành động cũng không thể tránh khỏi việc xoay người một cái liền bị bán đứng.

Tất cả mọi người không hề ngu ngốc, mặc dù chán ghét Huyết Hà nhưng cũng không tới nông nổi phải quyết chiến sinh tử, bởi vậy liên kết diệt địch chỉ là chuyện cười mà thôi.

Tả Toàn Danh cũng không vội, với hắn mà nói, nhiệm vụ chỉ mới bắt đầu. Việc cấp bách trước tiên là mang khái niệm liên kết diệt địch này cắm vào trong lòng mỗi người, khiến mọi người biết rằng, trong chiến đấu ở tương lai ít nhất vẫn còn một lựa chọn như vậy.

Về phần kế tiếp còn phải xem phương diện khác.