Kiếm quang Xung Thiên trảm xuống, một phân thân của Huyết Hà đã bị một kiếm này chém thành hai mảnh. Đồng thời thân ảnh của Đường Kiếp xuất hiện một cách quỷ mị, trong tay hiện ra kim lưỡi mang quang hoa chói mắt, đúng là Binh Chủ Đế Nhận!

- Ngao!
Phân thân Huyết Hà cuồng bạo hô lên, phân thân này vẫn chưa chết, lực sinh mạng dũng manh khiến hắn tránh được biển lửa tàn sát bừa bãi, hai nửa thân thể bị chia ra không ngờ cùng đưa bàn tay lên cao, trong tay phóng ra từng mảng lớn hồng quang trong biển lửa, đồng thời chỗ nứt ra của hai thân thể bắt đầu xuất hiện mảng lớn huyết tương, một lần nữa dính lại.

Phân thân Huyết Hà vốn là do huyết hải biến hóa mà thành, chỉ cần huyết hạch còn, tinh túy lưu lại sẽ không phải chết. Một kiếm kia của Đường Kiếp mặc dù chém rơi vô số máu huyết của hắn, nhưng vẫn không thể tiêu diệt toàn bộ, bởi vậy vẫn sống sót như cũ, chỉ có điều thực lực vì một kiếm này mà giảm xuống rất nhiều, từ Tâm Ma đại thành trực tiếp ngã xuống thành Tâm Ma sơ kỳ.

Nhưng mà khi hắn muốn dính lại, Đường Kiếp làm sao lại cho hắn cơ hội, thật vất vẻ mới đánh lén được, tất nhiên là thừa dịp hắn bị thương mà giết chế. Đế Nhận vung lên, một lần nữa tung ra một mảnh kiếm triều sắc bén.

Lúc này hai tay của Huyết Hà Chủ phóng ra huyết quang chống đỡ biển lửa, không rãnh để quan tâm tới việc khác, mắt thấy kiếm quang đánh úp lại, hắn hú lên một tiếng quái dị, mồm to đột nhiên trương lên, một đạo suối máu từ trong miệng phun ra.

Suối máu này vừa xuất hiện liền biến thành một lá chắn máu, Đế Nhận của Đường Kiếp đâm vào lá chắn máu, không ngờ lại không thể đâm rách, chỉ cảm thấy giống như đâm vào một bên trong một vũng bùn, không hề có lực, trong lòng khẽ kinh ngạc, chỉ thấy tấm chắn huyết sắc kia nháy mắt đã biến thành một Huyết Thủ nắm lấy Đế Nhận, trên mu bàn tay rõ ràng còn hiện lên một khuôn mặt, ngoan tuyệt nói:
- Binh khí cứng thật, là một bảo bối tốt, thuộc về ta!

Nói xong tay kia đã kéo vào bên trong, muốn cướp đoạt Đế Nhận.

Đường Kiếp lạnh nhạt nói:
- Cũng phải xem ngươi có thể cầm đi được hay không?

Vừa nói chuyện, bên trên thân kiếm Đế Nhận đã sinh ra vô số gai sắc, những gai sắc này điên cuồng sinh trưởng, đâm thủng Huyết Thủ. Huyết Thủ kia phát ra tiếng kêu thảm thiết, không ngờ Đế Nhận trong nháy mắt lại biến hình thành một cây Lang Nha Bổng, ầm ầm nện ở trên Huyết Thủ, một kích đập Huyết Thủ thành phấn vụn.

Lúc này Hổ Yêu kia cũng đã phục hồi tinh thần lại, đột nhiên nhìn thấy Đường Kiếp lại thất thần.

Đường Kiếp quát to:
- Ngươi còn chờ cái gì nữa? Cùng ta giết hắn!

Đối với Đường Kiếp, trong lòng Hổ Yêu tất nhiên là không ngừng cáu giận, nhưng thời khắc này tính mạng quan trọng hơn, không phải là lúc để hắn hành động theo cảm tính.

Đang muốn xông lên, Huyết Hà lão tổ đã cười ha hả nói:
- Nếu ngươi chịu giúp ta làm thịt tiểu tử này, ta sẽ tạm tha tội mạo phạm lúc trước của ngươi.

- Đa tạ lão tổ!
Hổ Yêu nghe xong liền mừng rỡ trong lòng.

Nếu không phải trước đó vô tri, hắn có thế nào cũng không đắc tộc với Huyết Hà, hiện giờ lại được hứa hẹn, tất nhiên là không nguyện đối nghịch với Huyết Hà, quay đầu liền đánh về phía Đường Kiếp.

Đường Kiếp thấy thế thở dài:
- Ta biết ngay là sẽ như thế mà.

Lúc này phân thân Huyết Hà Chủ lại một lần nữa khép lại như trước, Hổ Yêu lại lao đến, Đường Kiếp chỉ lắc đầu, chợt lóe lên lui thân vào trong biển lửa.

Sắc mặt Huyết Hà Chủ khẽ biến:
- Hắn muốn chạy, mau ngăn hắn lại!

Đường Kiếp cười lạnh:
- Ta muốn đi, ai có thể ngăn được?

Thân hình chớp động, trong nháy mắt ảo hóa ra trên trăm tên phục chế thể, đồng thời chạy về bốn phương tám hướng, cũng có người lao thẳng tới chỗ hai người kia, Huyết Hà Chủ và Hổ Yêu không thể phân biệt được người nào là Đường Kiếp, người nào là ảo giác.

Huyết Hà quát lên một tiếng lớn, hai tay huy động, một biển máu trào ra, lập tức liền có vài chục phân thân bị biển máu bao lại, hóa thành hư ảo tiêu tan.

Mặc dù Huyết Hải Đại Thần Thông của hắn thiên về quần chiến, nhưng cũng không có cách nào lập tức bao phủ tấy cả phân thân đang chạy trốn với tốc độ cao, huống chi còn có biển lửa ngăn cản khiến uy lực và phạm vi của huyết hải bị thu nhỏ rất nhiều.

Trơ mắt nhìn Đường Kiếp cứ như vậy chạy trốn, trong lòng Huyết Hà phẫn nộ:
- Đều là vì ngươi mới làm hại lão phu bị tiểu tử kia đánh lén!

Hổ Yêu kinh hãi:
- Lão tổ, ngươi đã đáp ứng buông tha cho ta rồi đấy!

Huyết Hà Chủ âm trầm trả lời:
- Không phải là lời thề Thiên Đạo Minh, cho dù không buông tha ngươi thì thế nào chứ? Với lại lão tổ ta cũng không nói muốn giết ngươi, ta vừa đáp ứng tha cho ngươi một lần, vậy liền tha cho ngươi một mạng, chỉ phế tu vi của ngươi là được.

Phế tu vi của ta? Vậy không phải là giết ta à?

Nơi này là biển lửa, không có tu vi làm sao chống cự biển lửa? Chỉ một lát liền bị hóa thành tro tàn.

Hổ Yêu vừa sợ vừa giận, quay đầu bỏ chạy, Huyết Hà Chủ hừ lạnh nói:
- Chạy đi đâu!

Huyết hải đã mở rộng bao trùm lấy Hổ Yếu, kéo hắn vào trong biển máu, vô số Huyết Yêu đã trào ra đánh về phía Hổ Yêu.

- Má nó, thật sự nghĩ rằng lão tử sợ ngươi sao?
Hổ Yêu vừa sợ vừa giận.

Hắn dù gì cũng là đại yêu cấp Hóa Hồn, chỉ là e ngại thế hỏa hung mãnh mới tự phong bế tu vi, với lại một phân thân của Huyết Hà tuy là Tâm Ma kì, nhưng luận về cảnh giới vẫn còn thấp hơn hắn một bậc. Cho dù là phân thân Tiên Đài làm cho thực lực dũng mạnh vẫn còn kém hơn Hóa Hồn một chút, lấy một chọi mình là mình chiếm thượng phong, huống chi bây giờ Huyết Hà còn bị một kiếm của Đường Kiếp chém khiến thực lực hao tổn đi nhiều.

Thời khắc này thấy Huyết Hà Chủ lật lọng muốn giết mình, toàn bộ huyết khí và phẫn nộ trong lòng Hổ Yêu cũng bùng nổ.

Cho dù ngươi là Huyết Hà Chủ, Tiên Đài Đại Năng thì thế nào chứ?

Ngươi muốn diệt ta, ta đây sẽ phản kháng, cho dù chết cũng muốn kéo ngươi xuống nước.

Đời tu giả của ta nghịch thiên mà đi, gặp cường địch làm sao lại tiếc một trận đánh chứ?

Trong thời điểm sinh tồn, hào hứng của Hổ Yêu cũng được dựng lên.

Hắn mạnh mẽ rít gào một tiếng, toàn thân sôi sục, mãnh liệt tạo ra một cỗ sức lực hùng hồn, từng tảng lớn quang hoa từ trong cơ thể hắn phóng ra ngoài, kích động ra từng tảng lớn bạo khí điên cuồng, hoang dã.

Hơi thở này khiến Huyết Hà Chủ cũng hơi hơi chấn kinh một chút.

Hóa Hồn!

Ngươi kia không ngờ lại giải trừ phong ấn, trở về cảnh giới ban đầu của mình.

Chỉ thấy sau đầu Hổ Yếu, một mãnh hổ ảnh màu trắng từ từ dâng lên, mặc dù thật sự còn kém xa so với bộ tộc Bạch Hổ, nhưng cũng có vài phần phong vận thú vương.

Sừng sững trong biển máu, Hổ Yêu căm tức nhìn Huyết Hà Chủ:
- Lão tặc, lão tử liều mạng với ngươi!

Nói xong hai tay của hắn đã xuất ra quyền, trong nháy mắt đánh ra vô số quyền cước về phía Huyết Hà Chủ.

Quyền cước này dũng mạnh, hùng hồn, mang theo thần uy vô thượng, ngưng tụ tất cả lực lượng vốn có của cường nhân cấp bậc Hóa Hồn, cho dù là Huyết Hà Chủ cũng phải dùng hết sức ngăn cản.

Cái này cũng chưa tính, sau khi Hổ Yêu giãy chết giải trừ lực lượng phong ấn, toàn bộ thiên địa Thần Hỏa Cốc đều đột nhiên phát sinh ra một dòng chảy xiết. Giống như cảm ứng được nơi này xuất hiện một cái gì đó hùng mạnh, biển lửa chợt trở nên sôi sục, điên cuồng tạo ra một cảnh tượng dữ dội.

Tất cả hỏa diễm đột nhiên giống như có sinh mạnh, ngưng tụ ra các loại Hỏa Ngưu, Hỏa Hổ, Hỏa Xà, Hỏa Lang, cũng có một cây hỏa nở rộ ra, biến mảnh thiên địa này thành một thế giới hỏa linh.

Tựa nhu hỏa diễm có linh.

Ở trong Thần Hỏa Cốc này cũng tồn tại linh tính.

Linh tính này vốn là đoàn Hỏa Diễm Bạch Sắc ở trong trung tâm Thần Hỏa Cốc, Thương Vân Thánh Hỏa.

Mà nay, đoàn Thương Vân Thánh Hỏa này rốt cục triển khai, ngay cả một tia Hỏa Diễm Bạch Sắc đang tản ra khắp không trung xung quanh cũng biến mất không thấy gì, thay vào đó là xuất hiện vô số hỏa linh mạnh mẽ. Đây chính là đặc điểm lớn nhất của Thương Vân Thánh Hỏa, nếu như Táng Thần Diệm không có gì không đốt được, Nam Minh Ly hỏa thần là ngọn lửa đốt thần, như vậy Thương Vân Thánh Hỏa chính là ngọn lửa biến hóa, thay đổi không lường, biến hóa vô cùng, cho nên có tên là Thương Vân.

Hiện giờ Thương Vân Thánh Hỏa này chỉ phát huy một tia uy lực, biến hóa ra cũng đều là sinh linh bình thường, nhưng như vậy cũng đủ khiến Huyết Hà Chủ kinh ngạc.

Hỏa linh vô biên mang theo hỏa diễm vô tận mãnh liệt mà đến, bọn chúng nguyên bản là bởi vì Hổ Yêu mà đến, nhưng bởi vì Hổ Yêu đang ở trong biến máu mà ngay cả Huyết Hà cũng gặp họa, từng tảng lớn huyết hải dưới sự tấn công của biển lửa không ngừng bốc hơi lên, vô số Huyết Yêu bị hỏa linh thiêu đốt, liên tục vang lên thanh âm kêu gào thê thảm.

Biển máu trong nháy mắt khô cạn, uy năng giảm đi.

Mặc dù nói Huyết Hà lấy máu huyết là trung tâm, nhưng huyết thủy cũng giống như kéo dài cánh tay, nếu như bị bốc hơi rồi biến mất, máu huyết lưu lại cũng khó có thể sử dụng.

Huyết Hà Chủ rốt cục cũng cảm nhận được một tia sợ hãi, lớn tiếng thét lên, đồng thời vứt Hổ Yêu lên trên không trung, cách xa ôn thần này một chút. Chỉ có điều Hổ Yêu sao có thể đồng ý, hắn biết rằng sau khi mình giải trừ phong ấn sẽ khiến Thần Hỏa Cốc vây công, với thực lực của hắn là không thể đỡ nổi lực lượng này, tự nhiên là phải kéo Huyết Hà Chủ cùng chết, bởi vật không hề lùi lại mà còn vọt lên.

Vừa đánh về phía Huyết Hà Chủ, vừa rống lớn nói:
- Đây chính là kết cục của việc bội phục, chết cháy đi!

Ở trong tiếng hô, hào quang trên người Hổ Yêu lại trở nên cường đại, hắn đúng là lợi dụng cấm thuật cưỡng ép nâng cao chính mình, làm cho cảnh giới Hóa Hồn trung kỳ của mình tiến vào tới hậu kỳ. Theo sự biến hóa này, biến hóa trong Thần Hỏa Cốc càng sâu, càng có thêm nhiều Hỏa Diễm Bạch Sắc thổi tới, bao quang khắp thiên địa. Sau đó chợt nghe tiếng tiếng kêu dài, một phượng hoàng lửa thật lớn không ngờ lại xuất hiện trong biển lửa, tiếp theo một cánh đại bàng vàng đã xòe ra.

Nhìn thấy con phượng hoàng này, da đầu của Huyết Hà cũng run lên.

Phải biết rằng đây cũng không phải là ảo ảnh bình thường, mà là Thương Vân Thánh Hỏa vận dụng khả năng biến ảo vô tận của bản thân tạo ra chân thân có uy năng vô tận, cũng là điểm đáng sợ nhất của Thương Vân Thánh Hỏa. Đây vẫn chỉ là một bộ phận năng lực do Thương Vân Thánh Hỏa ảo hóa ra, nếu như là do Hỏa Thiên Tôn sử dụng, chỉ sợ còn biến thành một đống phượng hoàng lửa, Hỏa long, Hỏa kỳ lân, uy lực của nó vô cùng khủng bố.

Thời điểm phượng hoàng này xuất hiện, rít gào tấn công về phía Hổ Yêu và Huyết Hà Chủ, lực hỏa vô biên lập tức cắn nuốt Hổ Yêu, thằng nhãi này không thèm quan tâm tới mạng sống mà cười to, sống chết ôm lấy Huyết Hà Chủ.

- Muốn chết!
Sát khí tràn ngập trên mặt Huyết Hà Chủ, xuất ra một chưởng đánh vào trên đầu Hổ Yêu, chỏ có điều Hổ Yêu kia biết sẽ chết nên hoàn toàn không sợ, tùy tiện để một chưởng này đánh trúng đầu, đồng thời hỏa diễm cũng cắn nuốt toàn bộ Huyết Hà Chủ.

- A! Ngươi không thể giết được ta!
Huyết Hà Chủ rống lớn, kích phát ra tất cả lực lượng, hiện thành một mảnh huyết hải nhỏ gắt gao bao bọc mình. Cùng lúc đó, xa xa đã lại xuất hiện một khối phân thân, chính là khối phân thân lúc trước đánh đối thoại đánh cuộc với Đường Kiếp, rốt cục vào lúc này đã đuổi tới. Nhìn thấy phân thân của mình đã lâm vào tuyệt cảnh, khẽ vung tay lên xuất ra huyết hải gắt gao kháng trụ với công kích của chim phương và cánh đại bàng kia.

Đồng thời lại xuất ra một chưởng đánh vào trên đầu Hổ Yêu kia, chỉ có giết chết lão hổ này mới có thể bình ổn thế hỏa.

Một chưởng lại một chưởng liền điên cuồng hạ xuống như vậy, Huyết Hà Chủ hoàn toàn không để ý hình tượng hô lớn:
- Chết! Chết cho ta!

Nhưng mà lực sinh mạng của Yêu Tộc rất mạnh mẽ, mà Hổ Yêu này lại là Hóa Hồn, hắn thà chết ôm lấy chứ không chịu khuất phục, lại cố tình không chịu chết, mở to mắt gắt gao ôm lấy Huyết Hà không buông.

Biển lửa và biển máu giao chiến, sinh mạng và hiểu diệt đối chọi!

Dưới mấy chục chưởng phong, rốt cục đầu Hổ Yêu kia bị đập thành phấn vụn, xương cốt toàn thân đều vỡ vụn, lúc này mới buông lỏng tay, hoàn toàn chết đi.

Hắn vô lực ngã xuống, còn mang theo một tia không cam lòng.

Có lẽ khi đó điều hắn hối hận nhất chính là không nghe Đường Kiếp, cùng hắn kề vai chiến đấu.

Mắt thấy Hổ Yêu chết đi, phân thân Huyết Hà lúc này mới run lên một cái, thân thể cũng có chút lung lay sắp đổ.

Theo cái chết của hắn, sinh linh hỏa diệm nổ ngập đầy trời cũng dần dần an tĩnh lại.

Đúng lúc này, kiếm quang lại xuất hiện.

- Đường Kiếp!
Nương theo tiếng hô vừa sợ vừa giận của Huyết Hà Chủ, phân thân xui xẻo này lại phát hiện mình bị chặt đôi lần nữa.

Chỉ có điều lúc này hắn đã không có cơ hội phục hồi như cũ.