Tiếng huýt gió vừa lên, Huyết Hà Chủ và hổ yêu đều cùng nhau đi về nơi phát ra âm thanh.
Nhưng mà Đường Kiếp lại không hề chờ bọn hắn, sau khi phát ra khiêu khích liền tiếp tục xông vào bên trong biển lửa.
Hắn không có ý định gặp ngay bây giờ.
Kỳ thật trước khi chiến tranh đấu võ cần làm rất nhiều công tác chuẩn bị. Đối với người chỉ huy ưu tú mà nói, ưu tú chính là trực tiếp quyết định thắng bại trước khi chiến đấu, thắng bại thường thường đã được định trước khi chiến tranh bắt đầu.
Đường Kiếp cũng là như thế.
Lúc trước tdo thám, chạy trốn đều chẳng qua là chuẩn bị một chút trước khi chiến đấu, vừa rồi la lên cũng là một loại chuẩn bị khác, nếu muốn cho nó một danh từ chuyên nghiệp thì chính là dụ địch tiến vào.
Chỉ có khiến địch sâm nhập vào sâu, áp lực đến từ biển lửa mới có thể khiến Huyết Hà Chủ bị tiêu hao lớn. Khi hắn bị suy yếu đến một trình độ nhất định, chính là thời điểm Đường Kiếp ra tay.
Dẫn đầu tới trước vách đá lại là hổ yêu.
Hắn mang theo bốn gã Yêu Tộc, chỉ vào hỏa diễm vô tận trước vách núi, căm tức nhìn về phía trước:
- Ngay ở chỗ này, vừa rồi hắn ở ngay chỗ này!
- Tiểu tử kia nhất định là lại chạy vào bên trong.
Ưng yêu cũng nói.
- Chắc có lẽ cũng không tiến vào quá xa.
Hổ yêu nhìn bốn phía nói:
- Nơi này đã gần tới cực hạn, hắn có thể đang ở phụ cận, đuổi theo!
Ngũ yêu đã tiếp tục đuổi tới.
Càng đi về phía trước, áp lực của biển lửa lại càng lớn, nhất là những người này thấp nhất cũng là kỳ Tâm Ma, thực lực tuy mạnh nhưng trình độ tiếp nhận biển lửa tàn sát cũng mạnh hơn Đường Kiếp. Cũng may là bọn hắn tuy là Yêu Tộc, nhưng lại theo Bắc Thiên Vương nên lần này tiến đến cũng có đầy đủ các loại dược vật, cũng có Hồi Linh Đan trong tay. Mượn dùng Hồi Linh Đan có thể miễn cưỡng đi tiếp.
So sánh với Yêu Tộc, Huyết Hà Chủ mặc dù không có Hồi Linh Đan nhưng năng lực khôi phục của hắn lại quá dũng mãnh, khiến cho tốc độ tiêu hao của hắn chậm hơn rất nhiều so với người khác. Sau khi đỡ hỏa thế vô tận nhưng vẫn không phát hiện ra Đường Kiếp, bốn phân thân Huyết Hà liền cùng nhau tản ra đi tìm Đường Kiếp. Bởi vì có tâm linh tương thông, Huyết Hà Chủ hoàn toàn không lo lắng Đường Kiếp sẽ công kích bất kỳ một phân thân nào của mình, ngược lại hắn còn mong muốn như thế.
Cùng lúc đó, Đường Kiếp cũng đang tiếp tục tiến sâu vào bên trong.
Theo thế hỏa tăng cường, pháp tráo tiêu hao càng lúc càng lớn, sử dụng Hồi Linh Đan nửa canh giờ một viên cũng dần dần phát triển thành nửa canh giờ hai viên, ba viên….
Nhưng mà càng đi vào bên trong, có thể phát hiện bảo bối cũng càng nhiều.
Đến khi đi sâu hơn một chút, Đường Kiếp nhìn thấy trước mắt gần như đều là Hỏa Tinh.
Hỏa Tinh này cứ như vậy nằm ngang trên mặt đất, lẳng lặng chờ người đến lấy, trăm ngàn năm qua, hành giả tiến vào Vạn Bảo Thiên có lẽ vô số, nhưng có thể xâm nhập vào sâu trong Thần Hỏa Cốc cũng là có một không hai.
Theo vị trí xem lại, Đường Kiếp hiện tại đã tiếp cận trung tâm mảnh đất.
Tiện tay chụp tới, Đường Kiếp sôi nổi hấp thu hết dung nham trong Hỏa Tinh trên mặt đất, quay đầu nhìn lại một cái, lại hô:
- Ta ở trong này!
Lúc này mới tiếp tục đi tới trước.
Ngoại trừ Hỏa Tinh ra, Đường Kiếp thường thường còn có thể phát hiện một ít bảo vật. Những bảo vật này toàn bộ đều là pháp bảo thuộc tính hỏa, bọn chúng lẳng lặng nằm yên ở trong Thần Hỏa Cốc, chịu hỏa diễm trong cốc rèn luyện mà không hề bị hao tổn. Mà càng đi tới trước, cấp bậc của pháp bảo cũng càng cao.
Đường Kiếp đi ở mảnh đất bên ngoài Thần Hỏa Cốc, đừng nói là tìm được bảo vật gì, cho dù có tìm được pháp bảo cũng đều là cấp thấp. Thế nhưng ở sau vách núi, hắn không hề nhìn thấy pháp bảo có cấp dưới thượng phẩm. Khi hắn tới gần trung tâm sơn cốc, phát hiện pháp bảo đều là cực phẩm, uy năng không khác gì lắm so với Thập Bảo kiếm trong tay hắn.
Đường Kiếp không chút khách khí thu hết những bảo vật này vào, dùng để tăng cường trận pháp của chính mình.
Lại đi vào bên trong chính là khu vực trung tâm của Thần Hỏa Cốc.
Đường Kiếp nhìn thấy một mảnh ngọn lửa màu trắng đang nhảy lên ở trong này.
Hắn không biết đó là cái gì, nhưng mặc dù là hắn, khi ở gần ngọn lửa kia cũng cảm thấy tim đập nhanh không hiểu, không dám dễ dàng tiếp xúc.
Đường Kiếp đoán cái này rất có thể là tinh hoa hỏa diễm chảy xuống khi Hỏa Thiên Tôn bị thương, thì ra là Thương Vân Thánh Hỏa. Thương Vân Thánh Hỏa chính là một trong thần hỏa của thiên hạ, Đường Kiếp biết rằng chỉ dựa vào vòng bảo hộ sẽ không đỡ nổi thần hỏa này, cuối cùng chỉ có thể dừng lại ở trung tâm.
Kế tiếp, Đường Kiếp liền đi vòng quanh, không ngừng thay đổi vị trí, vừa tránh né Huyết Hà Chủ đuổi giết, cũng đi tham quan thung lũng sưu tầm bảo vật. Cùng lúc đó, hắn cũng không ngừng dùng ngôn ngữ Huyết Hà Chủ và bọn hổ yêu, kích bọn họ đọ sức với mình.
Đây là một trận đọ sức chịu đựng, ai xuất cốc trước sẽ là người thua cuộc.
Đương nhiên, Đường Kiếp không cho rằng có ai sẽ ngốc tới mức cho dù chết cũng muốn chống đỡ đi tiếp. nhưng hắn tin tưởng khi mình cứ liên tục khiêu khích, ít nhất không tới thời điểm cuối cùng sẽ không ai dễ dàng nhận thua.
Vì thế loại tình huống này cứ liên tục xảy ra trong ba ngày.
Dựa vào nội tình kiên cố của mình và đại lượng đan dược phụ trợ, Đường Kiếp gần như đi khắp mọi nơi trong Thần Hỏa Cốc, ngoại trừ mảnh đất trung tâm, mỗi một chỗ trong Thần Hỏa Cốc gần như đều bị hắn đi qua. Đổi lấy là số lượng lớn Hỏa Tinh và hàng trăm…. Pháp bảo hệ hỏa.
Thời gian ba ngày, Đường Kiếp an Hồi Linh Đan giống như ăn kẹo, ăn chừng trên trăm viên, có thể thấy được biển lửa vùng này tàn sát hung mãnh như thế nào. Biển lửa khủng bố như thế, thật là gánh nặng nghiêm trọng đối với Huyết Hà Chủ và đám hổ yêu.
Nhưng Đường Kiếp có thể cảm giác được, bọn họ còn chưa tới cực hạn.
Bất kể là đám hổ yêu hay là Huyết Hà đều chưa đạt tới cực hạn. Thực lực những người này đều mạnh, nội tình phong phú khiến Đường Kiếp cũng cảm thấy ngạc nhiên thán phục.
Hôm nay Đường Kiếp không có ý định chờ đợi thêm nữa.
Mấy ngày nữa chính là thời điểm Tam Thiên Điện mở ra, đó là ngày thần binh Vạn Bảo Thiên xuất thế, bọn Nã Sơn hẳn đã ở nơi đó chờ hắn, hắn nhất định phải nhanh chóng giải quyết tốt chuyện nơi đây để tụ họp với bọn Nã Sơn.
Diện mạo của hắn khẽ biến hỏa ở trong ánh lửa, thời gian dần qua, Đường Kiếp đã biến thành bộ dạng một người khác, rõ ràng là Huyết Hà Chủ.
Nếu không phải có tâm linh tương thông để nhận ra, chỉ sợ bản thân Huyết Hà Chủ nhìn thấy cũng nghĩ là một phân thân của mình.
Sau khi biến thành bộ dáng của Huyết Hà Chủ, Đường Kiếp cười ha hả, phóng về một nơi.
Nơi đó là vị trí của đám hổ yêu, mấy ngày nay hắn và tứ yêu kia luôn luôn xoay quanh ở nơi đó, giống như muốn tìm vài món bảo bối, làm cho Đường Kiếp không thể tới gần. Nhưng lần này rốt cục tình huống đã có chỗ bất đồng.
Nhanh chóng bay vội qua, xa xa liền nhìn thấy mấy yêu vật kia đang tĩnh tọa điều tức, đây cũng là một loại phương pháp gia tốc khôi phục khi thiếu dược vật. Bởi vậy có thể thấy được hành trình tiến vào biển lửa ba ngày nay cũng là áp lực khá lớn đối với bọn hắn.
Chỉ có điều càng như thế, bọn họ lại càng không cam lòng buông tha, cũng là vì chấp niệm trong lòng này mới khiến bọn họ kiên trì tới hiện tại.
Đường Kiếp chính là vào lúc này lao tới, mượn dùng biển lửa yểm hộ, lặng yên không một tiếng động tới gần ưng yêu có tốc độ nhanh nhất. Thời điểm tới gần sau lưng ưng yêu, hổ yêu đột nhiên giật giật, giống như cảm nhận được cái gì đột nhiên mở mắt ra, nhìn thấy Đường Kiếp đang tới gần ưng yêu, sắc mặt đại biến kêu lên:
- Lão ưng cẩn thận.
Ngay sau đó một ngón tay trắng nõn như ngọc của Đường Kiếp đã điểm ở sau lưng ưng yêu.
Một ngón tay đâm xuống, pháp tráo hộ thể của ưng yêu kia bị Đường Kiếp xuyên thủng giống như không có gì, tiếp theo toàn bộ pháp tráo tỏa ra từng mảng lớn thái quang, vòng bảo hộ của ưng yêu trong nháy mắt bị phá nát.
Ngọn lửa mãnh liệt cuốn tới, nhanh chóng cắn nuốt ưng yêu.
Ưng yêu kia có nằm mơ cũng không nghĩ tới sẽ có một kiếp này, bị đại hỏa thiêu cháy điên cuồng rú lên, vội nhìn đau lại lần nữa phát động vòng bảo hộ, nhưng Đường Kiếp làm sao có thể buông tha, ngay tại lúc vòng bảo hộ đang hết sức nảy sinh lại đánh ra một chưởng. Vòng bảo hộ chưa hình thành đã tan, ưng yêu kia bị ngọn lửa thiêu đốt liên tục khóc thét, chỉ có thể lại phát động, Đường Kiếp cũng theo sát lại ra tay.
Liên tiếp ba lượt, mỗi lần ưng yêu phát động vòng bảo hộ đều bị Đường Kiếp vừa đúng lúc phá hư, không có vòng bảo hộ bảo vệ, ưng yêu bị thiêu đốt liên tục khóc thét. Hỏa diễm trong Thần Hỏa Cốc dữ dội hung mãnh, kết quả của việc liên tục không thể tạo ra vòng bảo hộ chính là bị đốt thành trọng thương, ngay cả lông chim cũng bị đốt rụi, suýt nữa biến thành một con ưng nướng.
- Khốn kiếp!
Hổ yêu phẫn nộ rống to.
Ngay lúc Đường Kiếp còn muốn phủ kín ưng yêu lần thứ tư, hổ yêu cư nhiên lao đến, đưa tay đánh ra một quyền.
Một ảo ảnh mãnh hổ màu trắng thoáng hiện, gầm thét nhằm về phía Đường Kiếp.
Ba ngày trôi qua, bọn hổ yêu kỳ thật cũng từng nhìn thấy Huyết Hà Chủ, chỉ có điều biết được thực lực của đối phương nên đều cố kỵ lẫn nhau, bởi vậy đều tự khắc chế cảm xúc, không có đánh với nhau.
Thật không ngờ đối phượng lại thật sự hạ thủ với mình, hơn nữa vừa ra tay liền đả thương nặng ưng yêu.
Trong lòng phẫn nộ, thời khắc này ra tay cũng không lưu tình.
Đường Kiếp cũng khẽ vỗ tay, một mảnh huyết quang từ trong cơ thể hắn trào ra, chính là Huyết Nhục Ma Bàn. Chỉ có điều lúc này Huyết Nhục Ma Bàn không còn dùng để thắt cổ đối thủ mà là dùng để phòng ngự, huyết nhục quay tròn ngưng tụ thành một bàn tay lớn, phá không đánh về phía hổ yêu, cứng rắn đụng vào một quyền của hổ yêu.
Cùng lúc đó, ba yêu rắn, heo, chuột cũng cùng nhau vô tới.
Rắn yêu lao ra hóa thành một đạo rắn ảnh bạch sắc cuốn về phía Đường Kiếp, Trư yêu thì hóa thành một quái vật lớn, há to mồm cắn Đường Kiếp.
Chuột yêu lại thậm thà thậm thụt, trong một đoàn tiếng kêu líu ríu, hóa ra chuột ảnh vô tận tuôn về phía Đường Kiếp.
Mắt thấy tứ yêu cùng nhau xuất thủ, Đường Kiếp hừ lạnh một tiếng:
- Lần này coi như các ngươi gặp may mắn. Bắt không được tiểu tử kia vốn định dùng các ngươi bù lại tổn thất, không nghĩ tới còn có chút thủ đoạn. Thôi…
Nói xong đã lùi về phía sau.
- Còn muốn chạy à!
Hổ yêu đã gầm thét vọt tới, lại đánh ra một đạo ảo ảnh mãnh hổ, truy sát sau lưng Đường Kiếp:
- Lưu lại cho lão tử!
- Lão tử muốn chạy, ai có thể lưu lại?
Đường Kiếp không khách khí nói. Thân hình chỉ loáng một cái liền biến mất vô tung trong biển lửa.
Tầm nhìn trong biển lửa này có hạn, dễ chạy khỏi truy bắt, hổ yêu không nghĩ tới hắn nói đến là đến nói đi là đi, vả lại còn tùy ý đi được như thế, chỉ chớp mắt liền biến mất, nổi trận lôi đình:
- Khốn kiếp, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Hổ yêu vốn là người có tính khí táo bạo, nếu không cũng sẽ không kích động mà đuổi vào trong cốc.
Thời khắc này tức giận, làm sao còn lo lắng cái khác, nhanh chóng phóng vào chỗ sâu trong biển lửa.
Hắn phải tìm được Huyết Hà, ăn tươi nuốt sống kẻ đánh lén khốn kiếp này.
Tứ yêu cũng gắt gao đi theo, mặc dù ưng yêu bị thương nặng, nhưng năng lực khôi phục của Yêu Tộc vốn kinh người, thời khắc này dùng một viên Sinh Cơ Đan do Bắc Thiên Vương ban thưởng, thương thế đã khôi phục lại nhiều. Ngũ yêu cũng xuất thủ, lần này là thật muốn tìm Huyết Hà liều mạng.
Đương nhien bọn họ sẽ không biết, lúc này kẻ đánh lén bọn họ là Đường Kiếp thật ra cách bọn họ không hề xa.
Dưới tác dụng của thiên nhã, Đường Kiếp có thể thấy rõ hơn so với ngũ yêu rất nhiều, cũng rất rõ ràng. Nhìn phương hướng ngũ yêu đi tới, trên mặt của Đường Kiếp lộ ra nụ cười:
- Cái này mới đúng. Sớm tự giác đánh nhau cũng không cần ta phải tự mình xuất thủ.