Tả Toàn Danh lập tức nghiêm mặt nói:
- Đường huynh đệ sai rồi, Đạo Binh sao không thể có con nối dòng? Đạo Binh là thần vật, mặc dù vô mệnh cũng có linh, vô tính cũng có trí. Đã có linh trí thì sao cam tâm biến mất? Tự thân không thể trường tồn thì thông qua sinh sản kéo dài. Chẳng qua Đạo Binh thần vật, phương thức sinh sản khác nhân loại, con nối dòng có thế nào cũng phải theo thần nguyên ý chí mà tồn tại, có được bộ phận uy năng thần nguyên, tạo hóa sinh linh cũng không giả.

- Nói có lý!
Đường Kiếp nghe liên tục gật đầu.

Lão tiểu tử đó là trộm mộ, làm nghề đào mộ đã lâu, tầm mắt cũng rộng rãi, năng lực giải thích cũng khá hơn người thường vài phần, khi không đáng khinh, lời nói ra vẫn có vài phần đạo lý.

Ấn theo lão nói, phiến đá đích thực do lây nhiễm một tia khí tức của Tạo Hóa Thần Nguyên, khi Tạo Hóa Thần Nguyên biến mất liền trưởng thành trong phiến đá này, hấp thu năng lực của Vạn Bảo Thiên dần dần thành hình.

Mà chuyện này không có ý chí tự thân của Tạo Hóa Thần Nguyên trong đó.

Đáng lưu ý chính là, Tạo Hóa Thần Nguyên vốn là kết quả của vận mệnh đạo, mà vận mệnh mờ ảo khó dò nhất trong 12 đại đạo. Nếu cùng vận mệnh chi đạo có liên quan, như vậy Tạo Hóa Thần Nguyên cho dù biến mất cũng có thể ảnh hưởng tới phiến đá mà trưởng thành, điều này hoàn toàn có thể hiểu.

Theo phương diện này suy xét, nói phiến đá là con nối dòng của Tạo Hóa Thần Nguyên cũng chích xác.

Về phần năng lượng trên phiến đá, kỳ thật chính là lực bảo hộ. Thông qua lực lượng này, phiến đá không chịu quấy nhiễu mà trưởng thành, lớn mạnh.

Thời khắc này Tả Toàn Danh lại nói:
- Tạo hóa giả tiến hóa sức mạnh của thiên địa, thành tựu thế tục cơ duyên. Vì vậy, tạo hóa thần vật có cùng nhịp thở với thế giới. Nghĩ Tạo Hóa Thần Nguyên kia, là nhất thể cho vô số linh tính thể trong Tinh La Đại Thiên Giới nên mới có thể thành tựu cấp Tiên Thiên Đạo Binh chí tôn. Phiến đá tạo hóa này ở thế giới cũng đã ngàn vạn năm, đã chế ngự vận mệnh Vạn Bảo Thiên nên cực phẩm đã tới cực hạn, ngay cả Đạo Binh cũng không nhập được. Tiếp tục để lại nơi này chính là làm chậm trễ chính mình. Ta thấy công tử cùng bảo vật này hữu duyên, không bằng mang theo tìm kiếm chỗ đặt nó, cho nó không gian rộng lớn, coi như là phúc khí của nó, tạo hóa một phương thiên địa, thi phúc một phương thủy thổ.

Đường Kiếp bị y dùng võ mồm làm ngây người.

Rõ ràng là tham tiền đoạt bảo, người này lại cứng rắn nói thành là phúc khí của bảo bối. Rõ ràng mình đã là tù nhân rồi, mà giọng điệu cứ như cho phép Đường Kiếp đoạt bảo, ban cho cơ duyên vậy.

Nếu không phải nhìn y bị trói lắc lư trên không, chỉ nghe nghe y nói cũng đủ bị dọa sợ.

Đường Kiếpcười nói:
- Bảo vật này dù tốt nhưng sử dụng có phần phiền toái, nếu để ở bên ngoài, tất nhiên sẽ bị người phát hiện, đến lúc đó khó tránh khỏi tranh chấp.

Tả Toàn Danh vội nói:
- Đương nhiên là phải thả ở động tiên, tẩm bổ vạn vật.

Đường Kiếp lập tức nói:
- Nhưng động tiên bình thường, ở đâu to được như Vạn Bảo Thiên, theo lời ngươi, nếu mang theo đi, thần vật chẳng lẽ sẽ tiếp tục sinh trưởng trong không gian?

- Này...
Tả Toàn Danh bị hắn làm cho nhất thời cũng không biết nói gì cho phải. Tròng mắt đảo tròn nửa ngày, rốt cục nói:
- Công tử nói không đúng, thiên hạ bảo vật thuộc về người có đức, thần vật càng phải là thánh hiền mới có được. Ta xem công tử giữa trán đầy đặn, số mệnh tràn đầy, đúng là đại phú đại quý, có tướng thành hiền tôn thánh. Thánh hiền có đại khí, phiến đá có thể theo ngươi, đó là phúc khí lớn nhất của nó, một phương thiên địa có gì hữu dụng chứ? Công tử lấy cũng vô phương.

Đường Kiếp mỉm cười.

Kỳ thật phiến đá này có chỗ cho hắn trọng dụng.

Người khác buồn vì không có chỗ để, hắn thì không buồn.

Binh Chủ Bí Cảnh cũng được, Sơn Hà Xã Tắc Đồ cũng thế, thậm chí cả Thủy Nguyệt Động Thiên, đều là nơi bố trí tốt nhất, đương nhiên thích hợp nhất vẫn là Sơn Hà Xã Tắc Đồ.

Một thế giới trưởng thành, luôn không thể thiếu các loại thiên địa thần vật chống đỡ mới có thể tựu thành linh tính, thế giới phong phú.

Trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ số lượng bảo vật cây vẫn hữu hạn như cũ, chân chính được xưng tụng phân lượng chỉ có một khối vũ tinh, phụ trách mở rộng không gian, giúp không gian sung mãn.

Phiến đá tạo hóa, đích xác có chỗ tốt với Đường Kiếp.

Vì vậy hắn cũng không già mồm cãi láo, ngay trước mặt Tả Toàn Danh lấy Sơn Hà Xã Tắc Đồ ra, vung tay lên thu lấy phiến đá, thuận tiện giao tin tức cho Hà Xung, do lão sử dụng. Vừa lúc y vội vàng đại đạo đi thiên đạo, tạo sao, mặt trăng, mặt trời, tạo hóa vạn vật, bản thể cũng ở bên trong hỗ trợ, không có việc gì không dễ dàng ra ngoài. Có này phiến đá tạo hóa bố trí làm làm hạch tâm, với việc tạo hóa linh tính bên trong thế giới vô cùng hữu ích.

Tả Toàn Danh thấy Đường Kiếp dùng một bức đồ đưa bảo vật đi, trong lòng cả kinh.

Nhưng y rất rõ ràng, tồn tại giống như phiến đá không phải nhẫn không gian bình thường có thể cất chứa, chỉ có tiểu thế giới độc lập mới có thể an trí. Nói cách khác, tấm bản đồ vừa rồi là một tiểu thế giới độc lập?

Đây chính là cách không thu phiến đá tạo hóa!

Tả Toàn Danh tâm cuồng nhảy dựng.

Tuy nhiên ngay sau đó y ý thức được không tốt, Đường Kiếp không ngờ ngay trước mặt mình sử dụng bảo vật này, đây chẳng phải là hắn không có ý định buông tha mình? Nếu giờ mình cầu xin tha thứ, hơn phân nửa sẽ rơi cái kết cục "Có lỗi, ngươi biết quá nhiều rồi".

Nghĩ đến đây, Tả Toàn Danh trong lòng sợ hãi.

Người này nói nhẹ là buông tha chủ nhân, nếu đổi lại là người khác bị trói ở trong này, hoặc là cầu xin, hoặc là thà chết chứ không chịu khuất phục, còn y mỗi thời mỗi khắc đều tự khai quật giá trị của mình, nghĩ làm thế nào để sống sót.

Thời khắc này mắt thấy việc cơ mật có hướng không ổn, mạng sống của mình không có hy vọng lớn, trong lòng sinh kế hét lớn:
- Thánh minh!

Đường Kiếp bị y làm hoảng sợ.

Chỉ thấy Tả Toàn Danh kích động hô to:
- Ta thấy công tử đỉnh sinh bảo quang, có thánh hiền như ẩn như hiện, tương lai thành tựu tất nhiên không tầm thường, Tử Phủ Tiên Đài không nói chơi, thành tựu thánh hiền cũng như lật bàn tay, trèo lên đỉnh chí tôn, thành tựu tiên đế cũng không phải không thể! Lão hủ bất tài, hôm nay gặp được công tử là rồng trong loài người, nguyện vì công tử xin làm thuộc hạ, vượt qua biển lửa cũng không chối từ. Kính xin công tử nhận lấy lão hủ!

Đường Kiếp kinh ngạc nhìn y, hơn nửa ngày mới phản ứng:
- Ngươi... Nói là ngươi muốn đi theo ta, làm thuộc hạ cho ta?

- Đúng vậy!
Tả Toàn Danh kiên quyết, quyết đoán, tuyệt không khẳng định.

- Thật tâm?

- Thật tâm?

Đường Kiếp nhìn hắn trong chốc lát, hơn nửa ngày mới hỏi:
- Ta dựa vào cái gì tin tưởng ngươi.

Tả Toàn Danh lớn tiếng nói:
- Chỉ cần công tử nguyện ý, tại hạ nguyện tùy ý để công tử thi pháp gieo xuống cấm chế, nếu có làm trái, tất không chết tử tế được.

Đường Kiếp bị quyết tâm của y làm kinh ngạc.

Bất quá hắn ngẫm nghĩ một chút, vẫn lắc đầu nói:
- Tuy rằng ngươi thoạt nhìn còn có tác dụng, bất quá giờ ta thấy hay là thôi đi.

Giờ hậu cần hắn có Hứa Diệu Nhiên Tiên Đào Hồng Uyển, chiến đấu có bản thể Y Y, tu luyện có Chu Tước phái Tẩy Nguyệt, đích thật là không thiếu người sử dụng.

Tả Toàn Danh chưa từ bỏ ý định, nghĩ một lát, y cắn răng hỏi:

- Vậy ngươi còn thiếu nô tài không?