Một đao sắc bén chém tới Đường Kiếp.
Lúc Đường Kiếp chống đỡ huyết đao, Tả Toàn Danh đã lấy kiếm nhỏ màu bạc ra, nương theo uy thế cuồn cuộn của huyết đao che đi mọi quang hoa, không một tiếng động vọt tới chỗ Đường Kiếp.
Lần này nhắm thẳng yếu hại, quả nhiên là sắc bén phi thường.
Tả Toàn Danh đã bắt đầu tưởng tượng tình trạng thê thảm khi trúng kiếm của Đường Kiếp, trong lòng cười ha hả quái dị.
Không ngờ Đường Kiếp lại không để ý tới huyết đao mà phóng màn huyết quang ngăn cản, Thiên quân tích dịch kiếm trong tay nghênh đón kiếm bạc đâm tới.
Tả Toàn Danh thầm kêu không tốt, ngân kiếm tuy là kiện cực phẩm pháp bảo, nhưng nhẹ nhàng mau lẹ có lợi nhanh công nhanh, lợi đánh lén, sắc bén vô cùng, cũng là vật cứng rắn khó đụng. Còn Thiên quân ích dịch kiếm lại hoàn toàn tương phản, sức lực lớn vô biên, uy mãnh hống hách, có thể phóng đại mấy lần lực lượng của tu giả, dùng cứng rắn ép người, trong phương diện này, ngay cả Ngũ Nhạc Triều Tông Kiếm và thần trân cũng không bằng.
Hai thanh kiếm mà đụng nhau, thua thiệt tuyệt đối là ngân kiếm, như mèo rừng và trâu rừng phân cao thấp, kết cục có thể nghĩ.
Ngay sau đó hai thanh kiếm đã đụng vào nhau, trong tiếng nổ vang, ngân kiếm đã bị chấn động lao ra.
Ngân kiếm tóe ra sao hoa, ý nghĩa lần này chạm vào nhau nó đã bị hao tổn nghiêm trọng, Tả Toàn Danh lập tức đau lòng không thôi.
Tuy nói pháp bảo có thể tự chữa, nhưng mỗi một lần bị thương sẽ ảnh hưởng tới tính năng, mà thương càng nặng thì ảnh hưởng lại càng lớn.
Lúc va chạm, Ngân Kiếm đẩy ra, Thiên quân tích dịch kiếm mang theo uy lực còn lại xông tới Tả Toàn Danh, Đường Kiếp vừa chém vừa kêu lên:
- Đạo hữu là có cớ gì? Vì sao ra tay đã đả thương người?
Tả Toàn Danh kêu to:
- Hiểu lầm thôi, hãy nghe ta nói!
Lúc nói, thân hình đã lui vội ra sau, nhanh chóng kéo khoảng cách với Đường Kiếp. Đối phó với Thiên quân tích dịch kiếm cứng rắn không phải thượng sách, sử dụng pháp thuật oanh kích từ xa thì hơn.
Đường Kiếp thu kiếm không đuổi theo:
- Ngươi muốn nói gì?
Tả Toàn Danh cười gằn nói:
- Thần trân là của ta!
Thêm pháp quyết, một ngọn lửa từ trong cơ thể y hừng hực hóa thành một hỏa long gầm thét nhằm phía Đường Kiếp, uy thế so với lúc đốt dây của Y Y như lớn gấp đôi.
Nếu Đường Kiếp chưa có kinh nghiệm ứng đối với ngọn lửa sẽ phải chịu thiệt thòi lớn.
Đường Kiếp quả nhiên mắc mưu, khi đối mặt với ngọn lửa này, sương tuyết giới mở ra, nhưng lại mưu toan lấy băng sương tự thân kích phát đối kháng.
Tả Toàn Danh thấy thế không kìm nổi cười to:
- Lửa này là Cửu Hoa Sơn viêm cực dị hỏa, cũng không phải tự thân dương lực biến hóa thành, sao lại ngươi có thể dễ dàng...
Lời còn chưa dứt, chỉ thấy Đường Kiếp đã lại lấy ra một thanh kiếm, chỉ vào ngọn lửa kia, một đạo băng long kích phát ra đụng vào nhau.
Đúng là Táng tuyết hàn ly kiếm, hơn nữa là lấy Vô Cực Hồn Thiên Công âm lực kích phát Tàng tuyết hàn ly kiếm, băng long cuồn cuộn cùng viêm cực Hỏa long tạo thành cảnh tượng đẹp mắt.
- Này... Điều này sao có thể?
Tả Toàn Danh bị Đường Kiếp dọa sợ ngây người.
Đầu tiên là Thiên quân ích dịch kiếm khắc ngân kiếm, tiếp theo là Tàng tuyết hàn ly kiếm khắc viêm cực hỏa, triệt tiêu mất hai đại sát chiêu của y.
Đây nhất định là trùng hợp!
Tả Toàn Danh trong lòng hò hét, người kia chỉ gặp may thôi.
Trong lòng rít gào đồng thời tay cũng không chậm, đã mấy mảnh hàn quang đánh ra, là mấy miếng phi châm.
Phi châm nhìn như bình thường, nhưng trên châm là độc nhện, độc phát cũng đủ làm Đường Kiếp khó chịu.
Không ngờ Đường Kiếp trực tiếp thay một thiết kiếm màu đen, nhè nhẹ vẽ một cái, mấy miếng phi châm đều bị hút vào thân kiếm.
Đại địa nguyên từ kiếm.
Kiếm này cũng là một trong mười bảo kiếm, có chứa năng lực hấp thụ hùng mạnh, có thể hấp dẫn các loại kim loại, pháp bảo thần binh, tuy nhiên chỉ thích hợp với Thể Tu chứ không phải Pháp Tu, bởi vậy Đường Kiếp bình thường không sử dụng kiếm này, bây giờ mới thoải mái hút mấy cây châm độc.
Tả Toàn Danh trợn mắt há hốc mồm, rốt cục ý thức được không đúng, gì mà mới đến, rõ ràng là đã sớm theo sau, đối với thủ đoạn của mình vô cùng rõ ràng mới hiện thân gặp lại. Y lúc trước trăm tính ngàn tính thủ đoạn, phỏng chừng trong mắt người ta chẳng khác gì thằng hề biểu diễn.
Nghĩ đến đây, Tả Toàn Danh vừa tức vừa giận, đang định nói chuyện, chỉ thấy Đường Kiếp đã động thân chỉ vào mình.
Tả Toàn Danh quát to một tiếng, Thiên sa tráo pháp thuật xuất ra.
Vừa mới dùng, lập tức ý thức được không đúng.
Lúc cùng hầu tử chiến đấu y đã dùng qua Thiên sa tráo này, tiện nhân kia vừa coi lén, có thể nhìn ra sơ hở của phương pháp này không? Nếu đổi thành người khác, y sẽ không nghĩ tới vấn đề nay, nhưng lúc trước vài lần ra tay đều bị khắc chế khiến y rất bất an.
Ngay sau đó Đường Kiếp nhẹ tênh vô lực ra chỉ trên Thiên Sa tráo, chỉ một kích đã đập nát cái tráo này.
Quả nhiên là Thị Loa Chỉ Kình, Tả Toàn Danh trong lòng kêu to.
Thiên Sa tráo là dùng linh khí xếp tầng tầng lớp lớp thành tráo hộ thể, huyền ảo tinh diệu, năng lực hộ thể hùng mạnh mà kéo dài, lại chỉ có một chỗ thiếu hụt, chính là e ngại công kích theo hình xoắn ốc.
Nhìn tình huống vừa rồi, Đường Kiếp rõ ràng cũng không am hiểu chỉ kình xoắn ốc, xoắn ốc kình này bất kể lực lượng, kỹ xảo vận dụng đều không đủ, phỏng chừng chỉ mới đọc lướt qua, nhưng Thiên Sa tráo cũng không dùng được nữa, điều này cho thấy không phải trùng hợp, mà là pháp thuật huyền bí đã bị khám phá.
Tu giả khi bị nhìn thấu pháp thuật thì chẳng khác gì khỏa thân, bí mật ở trong mắt đối thủ không có gì đáng nói.
Khi Đường Kiếp hạ chỉ xuống, Tả Toàn Danh dựng tóc gáy, biết trận chiến này muốn thắng là rất khó, chỉ có điều giương mắt nhìn bàn đá xanh lại không nỡ buông tha.
Cắn răng một cái, Tả Toàn Danh ác độc nói:
- Ta và ngươi liều mạng!
Thân hình y lại lần nữa mở rộng ra, trong nháy mắt phát triển lớn.
Đường Kiếp biết đó là chiêu cuối y dùng đối phó hầu yêu, phá lệ chưa tiếp tục công kích mà lùi về phía sau.
Quả nhiên phía sau Tả Toàn Danh hiện ra một ảo ảnh cổ xưa.
Cửa ầm ầm mở, một bàn tay khổng lồ vươn ra bắt lấy Đường Kiếp.
Tả Toàn Danh cười độc ác:
- Ta cũng không tin, ngươi có thể PHÁ...!
Lúc nói chuyện trán y đã chảy không ít mồ hôi, thân thể run lên nhè nhẹ, cho thấy pháp thuật kia mang theo gánh nặng rất lớn, hắn lại sử dụng liên tục, sẽ có chút không chịu nổi.
Sau đó y thấy mi tâm Đường Kiếp lóe sáng, cũng không thấy hắn phản kích gì mà trong miệng đột nhiên phát ra âm thanh tụng niệm kỳ quái. Âm thanh như phật tụng, hỗn độn khó có thể nghe ra, nhưng lại mang theo khí tượng vô biên.
Nghe thấy thanh âm kia, bàn tay khổng lồ ngừng động tác, cứ như vậy ngưng ở không trung, yên lặng bất động.
Bàn tay khổng lồ này dừng lại, Tả Toàn Danh cũng bị dồn đến tuyệt địa.
Thi triển bàn tay khổng lồ mang tới gánh nặng rất lớn, hiện giờ dừng lại khiến gánh nặng thêm nặng, Tả Toàn Danh như người cõng núi, suýt nữa bị đè sấp xuống. Y cố gắng thúc dục nhưng bàn tay khổng lồ vẫn bất động, ngược lại đè y tới không chịu nổi, trong lúc nhất thời tiến thoái lưỡng nan, đúng là không biết nên làm thế nào cho phải, chỉ có thể đứng ở nơi đó gắt gao chống đỡ.
Thấy vậy, Đường Kiếp cười nói:
- Ngươi có phải thấy rất kỳ lạ không, vì sao Hóan ma thần thông này không có hiệu quả với ta?
Vừa nghe Hoán ma thần thông, Tả Toàn Danh toàn thân run rẩy dữ dội:
- Ngươi... Làm sao ngươi biết?
Đường Kiếp thở dài trả lời:
- Ta chỉ có thể nói, vận may của ngươi thoạt nhìn không tốt. Lại nói Hoán ma thần thông là bí pháp hộ giáo của Ngũ Thần Giáo, đích thật là đại thần thông khó gặp, tuy rằng ngươi lấy Tâm Ma chỉ phát huy ra một thành uy lực, cũng mạnh hơn Ngũ Nhạc na di, Diệu nhật kim ô, Yên diệt thiên phong rất nhiều, nếu gặp phải người khác, dù không đánh bại được kẻ địch cũng không tới mức lao động không công thế này.
- Ngươi!
Nghe tên Ngũ Thần Giáo, Tả Toàn Danh trong lòng hoảng hốt. Y rốt cuộc hiểu ra sao bàn tay khổng lồ không công kích Đường Kiếp nữa, bởi vì Đường Kiếp đã tụng niệm chân ngôn của Ngũ Thần Giáo bí pháp. Chân ngôn là tượng trưng của nhân vật cao tầng Ngũ Thần Giáo, mà ma thần thông khác thần thông là tự có trí tuệ bản thân, nghe thấy chân ngôn sẽ không tiếp tục công kích.
Biết Đường Kiếp biết chân ngôn, Tả Toàn Danh biết Hoán ma thần thông vô dụng, tất nhiên là sẽ không bức bách, vội thu thần thông, tươi cười nói với Đường Kiếp:
- Hoá ra đạo hữu cũng là đệ tử Ngũ Thần Giáo, ta và ngươi phân ra đồng môn. Thật là không đánh nhau thì không quen...
Y đánh không lại Đường Kiếp, lập tức muốn nhận người quen.
Đường Kiếp hừ lạnh nói:
- Ta không phải đệ tử Ngũ Thần Giáo, không phải đồng môn của ngươi, hơn nữa ta thấy thủ đoạn của ngươi chả liên quan gì tới Ngũ Thần Giáo, thậm chí tâm pháp biểu hiện cũng không đúng, có thể thấy được ngươi không phải môn hạ Ngũ Thần Giáo, là do ngươi có cơ duyên, học được bí pháp này của Ngũ Thần Giáo thôi. Nếu như ngươi học được đầy đủ Ngũ Thần Giáo tâm pháp, Hoán ma thần thông phải phát huy được ba thành uy lực, triệu tập ra hai cánh tay cũng không bị áp lực lớn.
Ngũ Thần Giáo quan trọng nhất là dùng thần niệm tu hành, bí pháp vô số, trừ loại ký hồn phân hồn, đương nhiên cũng có hộ hồn bí pháp, cho dù là chưa nhập Tử Phủ cũng có thể vượt cấp thi triển ra thần thông. Đương nhiên, uy lực so với Tử Phủ chân chính thì cách nhau xa, mặc dù như thế, cũng không chỉ ở mức như Tả Toàn Danh, hao hết khí lực, suýt nữa làm mình mệt chết.