Nói xong đã lên lưng thỏ, vừa phủi mông, thỏ nhỏ đã đằng vân trứ vụ, một đường bay vút đi.

Có kinh nghiệm lần đầu tiên, kế tiếp Đường Kiếp phá lệ lưu tâm tới uy năng thần kiếm trong Vạn Bảo Thiên.

Khi người khác coi uy năng thần kiếm là nguy hiểm, trốn tránh không kịp thì hắn thấy ở đâu có quang hoa thần kiếm là kích động chạy tới "Can thiệp" một phen.

Dưới tình huống như vậy, Đường Kiếp đã tao ngộ không ít lần uy năng thần kiếm.

Đại đa số thời điểm, Đường Kiếp đều bị uy năng thần kiếm truy giết, có khi làm không tốt, Đường Kiếp còn bị thương nặng.

Bởi vì uy năng thần kiếm chủ yếu vì lấy cảnh giới phòng thủ làm tiêu chuẩn ra oai, chỉ cần thực lực chân thật vượt qua cảnh giới tự thân, tính an toàn sẽ gia tăng, hơn nữa có thỏ yêu phi hành, theo lý thuyết chỉ cần Đường Kiếp không cần như bản thể oanh Diệt Ma Quyền, tính an toàn cao hơn người khác rất nhiều.

Nhưng mà Đường Kiếp thích thực nghiệm, không ngừng lặp lại khiêu khích và thực nghiệm, số lần Đường Kiếp gặp phải nguy hiểm cũng không ngừng gia tăng.

Bết bát có một lần, không biết sao Đường Kiếp chọc giận kiếm linh kia, kiếm hoa nổi giận chém lên trời, chém Đường Kiếp thành hai khúc, vẫn là thỏ con mang theo Đường Kiếp chạy lên trời xuống đất như điên nửa ngày, kiếm hoa mới thôi truy kích.

Sau Đường Kiếp cẩn thận kiểm tra, phát hiện lúc khiêu khích uy năng thần kiếm đã "Không cẩn thận" lấy ra Luyện Hồn Châu. Luyện Hồn Châu là vật tế luyện hồn phách, mà tàn hồn Kiếm Linh là một hồn phách đặc thù, giữa hai bên rất có thể có mối liên quan nào đó.

Vì thế Đường Kiếp thử một lần nữa.

Hắn lại một lần nữa bị chém thành hai khúc.

Lần này thí nghiệm chứng minh hai chuyện. Một, Luyện Hồn Châu không thể trở thành Kim Thủ Chỉ, không thể nhận Kiếm Linh tàn hồn. Hai, nó có thể chọc giận tàn hồn, chọc giận thì hậu quả là sức chiến đấu tăng ít nhất một cấp bậc.

Đường Kiếp với khái niệm này không hài lòng, muốn tìm kết luận chính xác hơn, thỏ con thì tỏ vẻ mặc kệ —— quá nguy hiểm!

Suy xét đến sự hiện hữu của Đồ Đồ với thần kiếm không có ý nghĩa quan trọng gì, Đường Kiếp đành phải thôi.

Những khiêu khích và thí nghiệm cứ thế tiến hành.

Tìm kiếm kiếm hồn, khiêu khích kiếm hồn, bị kiếm hồn đuổi giết, gần như thành sinh hoạt thường kỳ của Đường Kiếp.

Không ngừng tiếp xúc, Đường Kiếp ngày càng có hiểu biết về Kiếm Linh tàn hồn.

Hắn phát hiện, Kiếm Linh tàn hồn mặc dù là do cùng một Kiếm Linh phân hoá thành, liên hệ chặt chẽ lẫn nhau, nhưng theo năm rộng tháng dài phân hoá, thần trí đã có dấu hiệu tự lập. Dấu hiệu này thể hiện ở phương thức công kích giữa chúng có chút sai biệt, trừ khi đã quen với sự hiện hữu của nó, nếu không khó có thể phát hiện.

Ngoài ra, Kiếm Linh tàn hồn cũng có cảm giác yêu thích và căm hận của mình.

Giống như Luyện Hồn Châu là thứ chúng cực kỳ thù hận, một khi phát hiện trực tiếp tăng sức chiến đấu, ngoài ra chúng cũng không thích thứ có chứa hắc ám, giết chóc, hủy diệt và hơi thở lực lượng, Còn sinh mạng, trí tuệ và thủ đoạn thì không thèm nhìn.

Chúng nó thích nhất là lực lượng của Âm Dương Ngũ Hành, lúc Đường Kiếp sử dụng Vô Cực Hồn Thiên Công chống cự uy năng thần kiếm, cảm nhận được công kích là yếu nhất, tuy nhiên như thế không có nghĩa là hắn có thể chống đỡ bằng cách này, bởi vì Vô Cực Hồn Thiên Công hắn mới chỉ tu luyện đến tầng thứ tư, còn chưa thể phát huy toàn bộ uy lực của nó. Trừ lần đó ra, Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Ngũ Hành Chi Đạo cũng là thứ chúng nó thích. Lúc Đường Kiếp thử dùng Binh Tự Quyết đi đối phó, phương pháp này không ngoài dự kiến đã thất bại, nhưng chúng không mãnh liệt vồ đến mà chỉ đâm vào người Đường Kiếp tạo ra mấy cái động.

Đường Kiếp phỏng chừng đây là do Lưỡng Nghi phân thần kiếm vốn là chưởng đạo âm dương gây nên.

Ngoài ra chúng nó với nhân quả vận mệnh cũng cảm thấy hứng thú.

Làm Đường Kiếp thử sử dụng nhân quả lực tìm kiếm Kiếm Linh tàn hồn, không ngờ lại đưa tới một lúc ba Kiếm Linh tàn hồn. Đối mặt với "Thịnh tình" như thế, Đường Kiếp chỉ có thể lái thỏ con bỏ trốn mất dạng.

Cuối cùng chính là lực lượng không gian —— lúc Đường Kiếp sử dụng không gian chống cự, thấy công kích suy yếu gần như với Vô Cực Hồn Thiên Công.

Vậy nên Đường Kiếp cho rằng bọn chúng với thời gian lực lượng cũng cảm thấy hứng thú, thử vận dụng thời gian của mình, hắn đem tất cả pháp thuật chồng chất lại rồi phóng thích ra, nghênh đón hắn là một màn chém eo hoa lệ.

Đường Kiếp rút kinh nghiệm xương máu, cho ra kết luận.

Kiếm hồn sở dĩ với lực lượng không gian có hảo cảm là vì Càn Khôn thuộc loại không gian Đạo Binh. Kiếm hồn hòa tan vào túi Càn Khôn, nên với lực lượng không gian tương đối dịu dàng.

Có thể đẩy đi, kiếm hồn sở dĩ nhận diện nhân quả, không phải do âm dương và nhân quả có cùng chiều thiên tính mà là vì Tạo Hóa Thần Nguyên thuộc loại vận mệnh đạo, Lưỡng Nghi phân thần kiếm và Tạo Hóa Thần Nguyên lây nhiễm hơi thở của nhau, đối với vật có tính nhân quả thì hơi để bụng chút, xem như là quan hệ tôn tử của dì tám uống sữa của dì tư vậy.

Cuối cùng Đường Kiếp phát hiện, bởi vì có nông tầng trí tuệ, Kiếm Linh tàn hồn sẽ mang thù.

Nếu Đường Kiếp trêu chọc đối phương một lần, như vậy chạy trốn xong quay về, nghênh đón hắn là công kích mạnh hơn trước một phần.

Tuy nhiên trí nhớ của bọn nó không tốt, bình thường qua một thời gian ngắn liền quên đi.

Tất cả thí nghiệm đều từ hành động lặp lại đuổi giết và chạy trốn chết tích lũy mà thành, vì vậy, trong khoảng thời gian này Đường Kiếp gần như không kiếm được bảo vật gì.

Đương nhiên hắn cũng không cần.

Chỉ là hắn không cần quan tâm, có người quan tâm.

Dù không có tâm tư, nhưng khi chấm dứt thăm dò, Đường Kiếp không thể không xâm nhập vào trong, cũng khó tránh việc phải gặp những người khác.

Hôm nay Đường Kiếp bay lên không trung, chỉ thấy xa xa có một lão nhân bay tới, xem tuổi ước chừng năm mươi.

Lão nhân thân mặc trường bào, bộ dáng như nho sinh, trên mặt tươi cười, thoạt nhìn có chút hiền lành.

Người này Đường Kiếp gặp qua, biết là đại hành giả do Đông Thiên vương mời chào.

Quan hệ giữa Đại hành giả và Đại hành giả xưa nay tinh tế, bốn Thiên Vương chưa bao giờ yêu cầu đại hành giả giết chóc lẫn nhau, chỉ yêu cầu đoạt bảo, nhưng về phương diện khác lại cho đại hành giả tự quyết định, thế nên khó tránh xảy ra chuyện.

Nhìn thấy đối phương, trong lòng Đường Kiếp sinh cảnh giác.

Lão nhân thấy Đường Kiếp, cũng từ xa chắp tay, biểu hiện mình không có ác ý, bay đến khoảng cách gần trăm trượng thì dừng lại nói:
- Tại hạ Tả Toàn Danh, gặp qua đạo hữu.

Đường Kiếp cũng chắp tay:
- Tại hạ Đường Kiếp, gặp qua đạo hữu.

Thiên Mục vận chuyển, Đường Kiếp đã nhìn ra người có cảnh giới cao hơn mình một ít, Tâm Ma kỳ.

Tả Toàn Danh thấy Đường Kiếp trò chuyện với mình, cao hứng nói:
- Không thể tưởng được ở trong này còn có thể nhìn thấy Đường huynh đệ, ta còn tưởng tất cả mọi người đi vào bên trong.

Đường Kiếp trả lời:
- Ngươi cũng chưa tiến vào sao?

- Ta là người không cầu phát triển.
Tả Toàn Danh cười ha hả nói :
- Thích an ổn, thích ở bên ngoài chuyển động, không thích bên trong chộn rộn.

- Cũng đúng.
Đường Kiếp giận dữ nói:
- Ta cũng vậy, có thể ở bên ngoài mới biết thêm chút rác rưởi.

Hai người nhìn nhau, đột nhiên đồng thanh cười ha hả.

Bọn họ vừa rồi nói chuyện nhìn như khách khí, kỳ thật đều ám chỉ đối phương, mình căn bản không xâm nhập vào Vạn Bảo Thiên, cho nên thân không vật dư thừa, chớ tới tìm ta.

Vừa thấy hứng thú hợp nhau, tất nhiên là cùng cười to.

Hai người chắp tay, lúc này mới tự bay qua.

Trong khoảnh khắc đó, Tả Toàn Danh đột nhiên xoay người, trong tay áo hiện ra một vật, là bạch ngọc sáng choang ném tới Đường Kiếp.

Ngay lúc đó, Đường Kiếp cũng xoay người, trong tay đã có thêm một thanh đại kiếm.

Ngũ đinh khai sơn kiếm!

Kiếm phong kích động trảm vào bạch ngọc, lập tức kích ra một dòng khí.

Tả Toàn Danh không ngờ Đường Kiếp sẽ làm như thế, đầu tiên là ngẩn ngơ, lập tức giận dữ, chỉ vào Đường Kiếp quát:
- Ngươi, người này sao bỉ ổi như thế, lại đi làm việc đánh lén sau lưng!

Đường Kiếp ngẩn người, hỏi:
- Không phải ngươi cũng dùng ngọc đánh lén ta sao?

Tả Toàn Danh giận dữ:
- Đây sao có thể gọi đánh lén? Ta là thử, là rèn luyện phản ứng của ngươi, xem ngươi có tâm phòng bị không. Câu cửa miệng nói rất đúng, không thể hại người nhưng không thể không đề phòng người. Ta lấy ngọc đánh là muốn thức tỉnh ngươi, sao ngươi có thể lấy oán trả ơn...

Liên miệng nói một đống.

Đường Kiếp bị lão nhân xoay đen thành trắng, vô liêm sỉ tới ngây người, chỉ thấy Tả Toàn Danh một tay hướng vào không trung bắt lấy ngọc kia nói:
- Ngươi không hiểu chuyện, ta không tính toán với ngươi, cáo từ!

Hai tay vẫy, tất nhiên là phải rời khỏi.

Đường Kiếp không cho y đi, cười lạnh nói:
- Vẫn là lưu lại thì tốt hơn.

Nói xong một tay đã hướng y chộp tới.

Lúc ra tay, thấy ánh mắt Tả Toàn Danh giảo hoạt, có cảm giác khác thường, bản năng vận chuyển Vô Tướng Kim Thân và hộ thể pháp thuật.

Ngay sau đó chỉ thấy Tả Toàn Danh hai tay chia ra.

Y vốn là hai tay cầm ngọc hốt, cho trong tay áo, làm động tác chắp tay cáo từ thì ống tay áo che đi. Thời khắc này hai tay tách ra, mới phát hiện tay trái nắn kim long ấn, tay phải thi chiến quyết, y cố ý dùng ngôn ngữ nói với Đường Kiếp để Đường Kiếp nghĩ mình muốn chạy trốn, nhưng thật ra nương theo động tác chắp tay che lấp thi pháp, quả nhiên là giảo quyệt cực kỳ.

Thời khắc này pháp thuật đã thành, chỉ thấy một đạo kim long khí kình từ trong tay áo gào thét lao ra, như cự trụ hung hăng đánh vào người Đường Kiếp.