Ngay sau đó kinh biến đột khởi.

Chỉ thấy kiếm hoa bay vào không trung, trên bầu trời những quang điểm trào ra, ngưng tụ lại một chỗ, sau đó Đường Kiếp thấy đạo kiếm hoa trong thoáng chốc phát triển lớn lên, ngưng thực, lực lượng lập tức tăng lên vô số lần.

Khi tia sáng này tăng vọt, hướng về tứ phương cuốn động, Đường Kiếp có oanh ra Diệt Ma Quyền thì cũng như tuyết dưới mặt trời, biết mất vô tung.

Đồng thời kiếm hoa vẫn còn tiếp tục bành trướng, đầu đội trời chân đạp đất, gần như tràn ngập toàn bộ ánh mắt Đường Kiếp.

Không tốt!

Đường Kiếp biết mình đã hoàn toàn chọc giận đạo uy năng thần kiếm này, bởi vì quyền kia, uy năng thần kiếm đã tăng tới diệt Tử Phủ.

Cũng may hắn sớm có chuẩn bị, lúc kiếm hoa sáng lên, phân thân phía sau giơ tay lên, Sơn Hà Xã Tắc Đồ mở ra cuốn Đường Kiếp bản thể vào trong.

Ngay sau đó kia thần kiếm thấy mất đi bóng dáng, hơi ngừng lại rồi nổ tung, hóa thành vô số đạo ánh sáng bay khắp xung quanh.

Dù phân thân đã có chuẩn bị, vẫn bị kiếm hoa bao phủ.

Khôi giáp Vân Mẫu Tinh Kim hóa thành một màn chắn trước người, vô số kiếm hoa mãnh liệt đụng tới, kiếm hoa như thoi đưa, xuyên thấu tới màn tinh kim.

Đồng thời Đường Kiếp đã phát động Loạn Phong Bộ.

Vô số đạo kiếm hoa gào thét như xuyên qua tàn ảnh hắn lưu lại, cắt tàn ảnh thành vô số khối, đồng thời gầm thét nhảy vào trong gió, biến mất không thấy gì nữa.

- WOW!
Nhìn thấy cảnh này, Đường Kiếp cũng không nhịn được le lưỡi.

Nếu hắn không dùng Vân Mẫu Tinh Kim phòng ngự, hiện tại chắc đã bị kiếm hoa kẹp thành cái sàng rồi.

Cũng may sau khi bản thể biến mất, uy năng thần kiếm cũng theo đó giảm uy lực xuống.

Kế tiếp chính là cảnh lúc trước, Đường Kiếp cưỡi thỏ con điên cuồng trốn, cho đến khi đối phương buông tha truy kích.

Kế hoạch bắt giữ Kiếm Linh tàn hồn cứ như thế mà thất bại.

- Haha, còn chưa chịu ngoan hả?
Đồ Đồ không chút khách khí trào phúng Đường Kiếp:
- Còn muốn chống đỡ uy năng thần kiếm, đây chính là chuyện mà ngay cả chủ nhân Thiên Hỏa Tháp cũng không làm được.

- Ta chưa bao giờ nghĩ muốn đối kháng thần kiếm, ta chỉ là muốn hiểu biết nó, mà phương pháp hiểu biết nó tốt nhất chính là chiến đấu.
Nét mặt của Đường Kiếp vẫn thản nhiên, dường như không bị chuyện trước đó đả kích.

- Hiểu biết nó?
Đồ Đồ có chút kinh ngạc.

- Đúng, hiểu biết nó!
Đường Kiếp rất khẳng định trả lời:
- Chỉ có hiểu biết đối thủ, mới có thể tránh né đối thủ, phòng ngự đối thủ, tiêu diệt đối thủ, thậm chí lợi dụng đối thủ.

- Vậy huynh hiểu được cái gì?
Y Y hỏi.

- Rất nhiều.
Đường Kiếp nói:
- Các ngươi xem!

Hắn nói xong mi tâm Thiên Mục tái hiện, chỉ thấy đôi mắt như máy chiếu phim, chiếu lại hình ảnh lúc trước, Y Y và thỏ con nhìn thấy kiếm hoa ở trên không trung dâng lên, tận lực bồi tiếp điểm ánh sáng thần bí trong thiên địa kia.

- Đây là...
Y Y khó hiểu.

- Kiếm Linh! Đường Kiếp trả lời:
- Xác thực mà nói, là tàn hồn Kiếm Linh đã bị phá nát.

Tàn hồn Kiếm Linh đã bị phá nát.

Đây chính là kia diện mạo thật của uy năng thần kiếm sao?

Lúc Đường Kiếp dùng Diệt Ma Quyền tập kích, uy năng thần kiếm tuy chỉ trong nháy mắt bại lộ, nhưng vẫn là bị Thiên nhãn thu lại.

Lưỡng Nghi phân thần kiếm là Đạo Binh, cũng là Hồn Binh.

Lưỡng Nghi phân thần kiếm dung nhập Vạn Bảo Thiên, từ chủ thể hóa thành một trong bốn nơi hiểm yếu của Vạn Bảo Thiên, Kiếm Linh như ý thức mình vẫn chưa tử vong mà là hóa thành vô số đạo tàn hồn du đãng trong thiên địa.

Vì vậy, uy năng thần kiếm trong Vạn Bảo Thiên chia làm hai loại, một loại là do chủ thể thần kiếm hóa thành tuyệt địa. Loại này là tuyệt địa dẫn đầu trong bốn tuyệt địa, ngưng tụ tinh hoa thần kiếm, uy năng khủng bố nhất, một khi tiến vào cửu tử nhất sinh thì không di động, chỉ cần tránh đi là được. Một loại là Kiếm Linh tàn hồn dẫn phát uy năng, uy lực tuy nhỏ hơn, nhưng do nó di động nên không biết lúc nào sẽ đánh lén, cho nên khiến người đau đầu.

Đường Kiếp đụng phải một phần tàn hồn Kiếm Linh.

Nó ẩn vào biển hoa, biển hoa đó là thần binh; ẩn vào rừng cây, cành lá là lợi khí, ở chỗ nào thì tiến hóa thiên địa, vạn vật thành binh, có thể thấy được sự khủng bố. Quan trọng hơn, nó thậm chí có thể kích phát ra lực lượng cường đại hơn...

Y Y nhìn vô số đạo quang điểm xung quanh:
- Như vậy những thứ này là?

- Sức mạnh của thiên địa.
Đường Kiếp trả lời:
- Thần kiếm đã cùng Vạn Bảo Thiên dung hợp lại với nhau, Vạn Bảo Thiên chính là thần kiếm, thần kiếm chính là Vạn Bảo Thiên. Duy có đạo Kiếm Linh kia, anh linh không tiêu tan, hóa thân ngàn vạn lần ẩn trong thiên địa. Nó từng là hồn kiếm, hiện giờ còn là hồn của Vạn Bảo Thiên. Khác với Binh Linh khác là nó đã bị đánh tan nên không có đầy đủ ý thức, chỉ có bản năng.

- Hóa ra là như vậy.
Y Y có chút minh bạch:
- Cái gọi là gặp mạnh thì mạnh, chính là Kiếm Linh trong tình huống đánh không lại thì dẫn động sức mạnh của thiên địa tương trợ?

- Chỉ đúng với kiếm hồn du đãng thôi. Trong Vạn Bảo Thiên, kiếm hồn giống như Vạn Bảo Thiên chi linh, có thể dẫn động sức mạnh của thiên địa. Dưới tình huống như vậy, Tử Phủ Tiên Đài không thể đối kháng cũng có thể hiểu được. Bởi vì lực lượng của Tử Phủ vốn là điều động sức mạnh của thiên địa. Mà cùng Kiếm Linh đối nghịch, chính là cùng thiên địa đối nghịch, dĩ nhiên là đừng nghĩ phát huy được uy năng Tử Phủ. Tiên Đài tốt hơn chút, trong cơ thể đã tự thành thiên địa, nhưng vẫn không thể so được với bên ngoài. Cho dù nỗ lực chống đỡ thì hơn phân nửa cũng sẽ hao tổn lớn, làm không tốt cảnh giới ngã xuống cũng có thể. Vậy nên, trong Vạn Bảo Thiên, Tử Phủ Tiên Đài đều không đáng sợ, vì thiên địa sẽ không cho!

- Khó trách càng đi vào trong, uy năng thần kiếm lại càng mạnh. Bởi vì càng là nơi trọng yếu, Kiếm Linh càng dễ điều động sức mạnh của thiên địa. Như đạo Kiếm Linh kia, điều động chỉ sợ vẫn có hạn trong lực lượng không gian, chứ không phải là cả vùng trời này.
Y Y vỗ tay cười nói.

- Đúng vậy, chính là đạo lý này.
Đường Kiếp gật đầu:
- Vạn Bảo Thiên rất lớn, sức mạnh chân chính đầy đủ của thiên địa còn lớn hơn chúng ta vừa chứng kiến vô số lần. Có thể coi như thế này, nếu muốn đối kháng cũng không mấy khả năng thắng lợi.

- Biết thì thế nào?
Thỏ con rầm rì nói:
- Không phải là đánh không lại sao?

- Không thể dùng lực thì dùng trí.
Đường Kiếp trả lời:
- Như là đã nhìn thấu bản chất trung tâm uy năng thần kiếm, như vậy nhiều chuyện sẽ đơn giản hơn. Tỷ như hiện tại ta chỉ biết, cái gọi là gặp mạnh thì mạnh, đó không phải là đại đạo, cũng không phải thiết luật, mà là tàn hồn còn tồn tại một tia bản năng sinh ra phán đoán.

- Thì sao?
Thỏ con hỏi.

- Nếu theo bản năng phán đoán, sẽ có ngộ phán.
Đường Kiếp trả lời:
- Tỷ như trước khi ta dùng Diệt Ma Quyền.

Trong tình huống bình thường, uy năng thần kiếm căn cứ theo tu vi của đối phương mà phát huy uy lực.

Nhưng trước lúc Đường Kiếp dùng Diệt Ma Quyền khiến tàn hồn Kiếm Linh đoán thực lực của Đường Kiếp tăng lên tới cấp Tử Phủ, suýt nữa giết chết Đường Kiếp luôn, loại tình huống này là cực hiếm gặp.

Như vậy, cũng bởi vì một khắc này Diệt Ma Quyền khiến đạo tàn hồn cảm nhận được uy hiếp.

Bởi vậy có thể thấy, uy năng thần kiếm không phải có hình dạng chết như nhiều người tưởng tượng, hoàn toàn tương phản, nó có thể căn cứ tình huống mà điều tiết năng lực, sự linh hoạt và biến báo này đúng là thứ Đường Kiếp cần có.

Càng linh hoạt biến báo, càng dễ bị lợi dụng!

Hôm nay Đường Kiếp có thể làm cho tàn hồn Kiếm Linh khiến Kim Cương Thể trung kỳ của Đường Kiếp phán đoán thành Tử Phủ, như vậy ngày mai Đường Kiếp sẽ khiến tàn hồn Kiếm Linh đem Linh Hoàn kỳ phán đoán thành Thoát Phàm, ngày mốt thậm chí còn dùng tàn hồn Kiếm Linh cho mình sử dụng.

Vấn đề duy nhất là, ngươi làm thế nào tìm được phương pháp kia.

Nghe Đường Kiếp nói êm tai, thỏ con nhất thời cũng có chút ngây người.

Nó tu luyện ngàn năm, thấy không ít người nhưng chưa từng thấy ai giống như Đường Kiếp luôn tận dụng mọi thứ, thậm chí không có kẽ hở cũng phải tách ra được.

Đối với thế giới tu luyện như Tinh La Đại Thiên Giới mà nói, vũ lực dũng mãnh mới là vương đạo, chiến thuật chỉ là bình thường, kiểu mỗi thời mỗi khắc mỗi sự kiện đều phải tiến hành phân tích, nghiên cứu, thăm dò, lợi dụng hoàn toàn không thuộc về bất kỳ một tu giả nào.

Suy nghĩ và thói quen của Đường Kiếp khác với thế giới tu giả một trời một vực, thế cho nên Đồ Đồ hoàn toàn không thể giải thích vì sao.

So sánh ra, thói quen và biểu hiện giống như Huyết Hà Chi Chủ mới là biểu hiện mà tu giả ở Tinh La Đại Thiên Giới nên có.

Lấy lý giải của mình gán cho đối phương, Đồ Đồ chỉ cảm thấy đầu óc nó càng lúc càng không đủ dùng, tuy nhiên thói quen phản đối vẫn khiến nó mạnh miệng:
- Ta thấy hy vọng không lớn, ngươi sẽ uổng phí khí lực.

- Hữu dụng vô dụng cuối cùng cũng phải thử qua mới biết, không thể bởi vì thất bại mà xem thường. Nhân sinh vốn là không ngừng cố gắng, không ngừng nếm thử, mới có thể không ngừng tiến bộ. Thất bại không đáng sợ, tìm được sai lầm rồi sửa lại. Kinh nghiệm thành công là không ngừng nếm thử, thậm chí còn không ngừng tổng kết trong thất bại. Lại nói ngươi cũng là đại yêu ngàn năm rồi, sao ngay cả chuyện đơn giản như vậy cũng không rõ? Khó trách chỉ có thể làm tọa kỵ. Đạo lý không phải dùng để nói mà là lấy ra dùng. Nói ngàn lời, không bằng nói một câu.