Thanh âm không nhỏ, rơi vào tai khiến mọi người cùng nhau cười ha hả.

Tất cả mọi người là nam nhân, hiển nhiên đều hiểu hàm nghĩa sau lưng.

Thiếu nữ váy lục tức tới toàn thân run rẩy.

Nàng theo đường mị công, nhưng kỹ thuật quyến rũ và hành vi không có liên quan nhiều tới nhau. Không có năng lực kia, đảm nhiệm lẳng lơ thế nào cũng chỉ như bắt chước bừa, làm mà vô công. Nhưng theo Đường Kiếp nói thì lúc thi triển quyến rũ nàng cần lột sạch quần áo vậy, trong lòng có thể nào không bốc hỏa.

Vẫn là Nam thiên vương quay đầu dặn dò:
- Định thần, tĩnh khí, hắn đang cố ý chọc giận ngươi.

Thiếu nữ váy lục trong lòng cả kinh, lập tức tỉnh ngộ lại, loạn là địch của mị thuật, yên tĩnh là tâm, lòng của mình đã rối loạn, thời khắc này vội vàng gật đầu:
- Đa tạ sư tôn dạy bảo.

Nàng này đồ đệ của Nam thiên vương.

Vẫn là Đông thiên vương nói:
- Nếu mọi người đã đến đông đủ, vậy đi thôi.

Nói xong đã tự dẫn đầu đi lên tầng chín Thiên Hỏa Tháp.

Lên chín tầng, liền thấy ở đây có một truyền tống trận, từ nơi này truyền tống tới Vạn Bảo Thiên.

Mọi người đi tới truyền tống trận, một mảnh quang hoa hiện lên, Đường Kiếp nhìn thấy mình trong huyệt động ngầm khổng lồ.

Trước mắt là hai cánh cửa đá khổng lồ, cao gần trăm trượng, người đứng đó thấy mình vô cùng nhỏ bé.

Nơi này là cửa vào Vạn Bảo Thiên.

Trên cửa đá còn trấn một kim ấn, trên không trung quay tròn chuyển động, Đường Kiếp biết đó là thượng cổ phong ấn.

Mà trên kim ấn còn bao phủ một tầng mây máu, mây máu như lốc xoáy không ngừng xoay tròn, thường thường có máu loãng từ trên cao đi xuống cọ rửa kim ấn.

Dưới sự cọ rửa, kim ấn trở nên ảm đạm vô quang.

Ở dưới cửa đá có bốn lão giả thủ hộ các góc, nhìn thấy bốn Thiên Vương đến cũng chỉ hơi há miệng, cũng không đứng dậy đón chào. Ngoài Tứ lão còn có trăm võ sĩ mặc áo bào đỏ, ở phía sau bọn họ còn đặt một lồng giam, bên trong rõ ràng là các loại man thú và yêu vật.

Tây Thiên Vương nói với Đường Kiếp:
- Sau cửa đó là Vạn Bảo Thiên. Trước khi tiến vào, kính xin chư vị đi tới trước bốn vị thủ hộ trưởng lão để nghiệm vật mang theo.

Kiểm nghiệm đồ mang theo vào Vạn Bảo Thiên là quy củ, kiểm tra thực hư bảo vật mang vào, tránh như Đường Kiếp mang theo Đế Nhận đi vào, đi ra lại bị nói là đoạt được từ Vạn Bảo Thiên. Thứ hai cũng là phòng ngừa có vật phẩm vi phạm điều cấm. Tuy nhiên hành trình vào Vạn Bảo Thiên thuộc loại Bát Tiên quá hải, mọi người tự thể hiện thần thông của mình, trong Thiên Hỏa Tháp không hạn chế nhiều, như mấy chục tấm trận đồ Đường Kiếp tác chế mang theo mấy trăm kiện pháp bảo, ngoại trừ khiến lão phụ trách kiểm tra nhìn hắn thêm vài lần, kỳ quái là tiểu tử này đến đoạt bảo hay đến đưa bảo vật, còn hoàn toàn không vi phạm bất kỳ quy tắc gì.

Nhất là đồ vật như trận đồ cũng không cách nào kiểm tra, dù sao trong trận giả bộ là pháp trận, một khi triển khai chính là trời rung đất lật, không chỉ làm lãng phí trận đồ mà hang động cũng không chịu nổi sức ép đó.

Cho nên khi lão giả kiểm tra thấy Đường Kiếp mang nhiều trận đồ như vậy, tuy giật mình nhưng cũng không nói gì, chỉ khi đến Sơn Hà Xã Tắc Đồ mới thoáng do dự một chút.

Lão giả này cũng là người kiến thức uyên bác, đương nhiên nhìn ra điểm khác của tấm trận đồ này với những trận đồ khác, đó là thần vật không gian chân chính, nếu dùng có thể sinh ra ảnh hưởng tới Vạn Bảo Thiên.

Cũng may chịu truyền thống quan niệm ảnh hưởng, lão giả biết loại này thần vật này chỉ cất chứa một lần không gian, trừ phi kẻ kia tử vong, nếu không cũng khó lấy đi cất chứa thêm. Mà khi trận đồ này chưa triển khai thì chỉ như một bức tranh, nhìn không ra nội dung, bởi vậy nghĩ kỹ rồi, cuối cùng cũng không mở ra.

Thấy vậy, Đường Kiếp cũng thầm thở phào nhẹ nhõm.

Chỉ có hắn mới biết, tất cả hàng cấm đều ở trong đó, hàng cấm lớn nhất chính là —— bốn người lớn sống.

So ra, Y Y và Đồ Đồ là công khai dẫn vào —— yêu vật bị thuần hóa cũng thuộc chiến lực cá nhân.

Mọi người kiểm nghiệm vật phẩm xong, bốn vị lão giả hướng bốn Thiên Vương gật đầu.

Mọi người biết, thời khắc tiến vào đã tới.

Ngay sau đó bốn lão giả đồng thời ra tay, cũng không thấy có động tác gì, chỉ thấy vòng xoáy huyết sắc xôn xao trút xuống vô số máu loãng cọ rửa kim ấn, kim ấn cuối cùng đã bị luồng huyết quang hoa này làm cho ảm đạm.

Lúc này bốn Thiên Vương mới đồng thời ra tay, tám bàn tay cùng nhau đặt lên cửa đá khổng lồ, chợt nghe ầm ầm, hai cánh cửa đá mở rộng, một luồng khí tức hoang vắng mà to lớn từ sau cửa trào ra.

Cùng lúc đó, sớm có võ sĩ Thiên Hỏa Tháp mở lồng giam, đem man thú và yêu vật từng con một ném vào trong.

Nếu Vạn Bảo Thiên muốn bảo đảm truyền tống, thì cần phải có năng lượng cung ứng, tu giả là nguồn cung ứng, nhưng chỉ dựa vào tu giả còn chưa đủ, đám man thú cũng là vì Vạn Bảo Thiên mà mang đến bổ sung, khiến thế giới của Vạn Bảo Thiên càng thêm phong phú, cũng càng thêm vô biên.

Nhìn thấy cảnh này, trong lòng Đường Kiếp khẽ động, biết thế giới trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ muốn phát triển thì không thể thiếu được việc đưa các vật sống tiến vào.

Mỗi sinh mệnh từng tu luyện qua đều là một kho báu mini, chỉ cần mặc kệ sự phân giải với thiên địa trong trận đồ, tất cả mọi thứ sẽ lấy những hình thức khác nhau tồn tại trong thiên địa, phát huy những tác dụng khác nhau.

Trăm nghìn man thú cứ như vậy bị vùi đầu vào trong Vạn Bảo Thiên, khi man thú cuối cùng bị ném vào, bốn Thiên Vương hướng mọi người gật đầu, ra hiệu bọn họ có thể tiến nhập.

Hi La nói:
- Vạn Bảo Thiên mở ra sẽ duy trì thời gian trăm ngày. Trăm ngày sau, bất kể như thế nào cũng phải trở về, nếu không sẽ bị giam ở bên trong không thể đi ra. Vào trong đó hung hiểm khó lường, chư vị bảo trọng.

Mọi người đồng thời ôm quyền, lúc này mới theo Nã Sơn dẫn dắt bước vào Vạn Bảo Thiên.

Khi toàn bộ tám mươi hành giả tiến vào, hai cánh cửa đá ầm ầm đóng lại.

Mắt thấy chuyện ở đây, bốn vị Thiên vương liền ngồi xuống an tâm chờ đợi.

Đối với tôn sư Tử Phủ mà nói, trăm ngày chỉ là giây lát. Rất nhiều chuyện cũng chẳng phải chuyện đáng kể gì.

Lúc bốn người ngồi xuống, thoáng chớp mắt đã trôi qua mấy ngày, vào lúc tọa điều tức chợt nghe tiếng nổ ầm ầm:
- Tứ Thiên Vương, ra đây cho lão tử!

Nghe được thanh âm này, bốn người đồng thời mở mắt.

Bắc Thiên vương sợ hãi nói:
- Là Huyết Hà lão tổ? Sao ông ta lại tới đây hả?

Huyết Hà Chi Chủ là tồn tại từ thời thượng cổ, luận thân phận địa vị còn cao hơn Hỏa Thiên Tôn đồng lứa, bởi vậy bốn vị Thiên vương cũng phải tôn xưng một tiếng lão tổ.

Nghe Huyết Hà giá lâm, bốn người nhìn nhau, ngay sau đó thân hình chớp động đồng thời biến mất, khi tái xuất hiện đã là ở không trung Tự Do Chi Đô.

Bốn người mới xuất hiện, chỉ thấy một gã nam tử Huyết tộc từ đằng xa phi tới, đúng là Huyết Hà phân thân.

Chỉ có điều lần này bay tới không phải thực lực Tâm Ma kỳ, mà đã chính thức tiến vào Tử Phủ Cảnh giới rồi.

Mắt thấy Huyết Hà bay tới, bốn người đồng thời cúi mình với Huyết Hà Chi Chủ:
- Tham kiến Huyết Hà Chi Chủ. Không biết lão tổ điều khiển phân thân tới là có chuyện gì cần làm?

Huyết Hà Chi Chủ đã nói:
- Đường Kiếp ở đâu, ở đâu?

- Đường Kiếp?
Tây Thiên Vương Hi La vẻ mặt ngạc nhiên:
- Đường Kiếp đã đi Vạn Bảo Thiên, không biết lão tổ có chuyện gì cần gặp Đường Kiếp.

- Vạn Bảo Thiên?
Thanh âm của Huyết Hà Chi Chủ đột nhiên đề cao tới tám độ, hai con ngươi như muốn lồi ra:
- Quả nhiên là vậy, trách không được ta tra xét khí tức của hắn tới đây thì biến mất. Đem hắn giao ra đây cho ta!

Hi La lại nói:
- Không biết lão tổ và Đường Kiếp là quan hệ gì, nếu lão tổ muốn Đường Kiếp, vậy không bằng chờ trăm ngày sau, Đường Kiếp đi ra, ta dẫn hắn tời gặp ngài.

- Không cần ngươi phải xen vào, nhưng người thì giờ ta muốn!
Huyết Hà Chi Chủ phát ra tiếng rít gào như sấm sét.

Người này mặc dù đã là Tiên Đài, nhưng tính tình táo bạo, quan trọng nhất thân là Huyết Hà Chi Chủ, lão cũng cực kỳ sĩ diện, nếu để người khác biết mình hai lần bắt Đường Kiếp không thành, ngược lại còn cho hắn nhân cơ hội diệt một phân thân, lại thu huyết mã não, chỉ sợ sẽ cười đến rụng răng.

Kỳ thật cái này cũng khó trách, tuy nói thân thể lão là Tiên Đài, thần thông cái thế, chưa nói phá giới hư không, có xuyên qua ngàn dặm cũng là bình thường, nhưng vẫn giữa trật tự thiên địa tuần hoàn này vẫn có chỗ hạn chế.

Lúc trước Đường Kiếp lấy vũ tinh truyền tống chạy trốn chết, khoảng cách cực xa, phạm vi rộng lớn, nhân khẩu đông đúc, dưới phạm vi lớn như thế, dù thần niệm lão như biển nhưng muốn tìm Đường Kiếp cũng rất khó. Mà không tìm thấy chỗ của Đường Kiếp, cho dù lão có thủ đoạn bắt xa từ ngàn dặm cũng vô kế khả thi, cho nên chỉ có thể dùng phân thân truy tung.

Không ngờ thật vất vả tìm được Đường Kiếp lại phát hiện hắn đã tới Tự Do Chi Đô.

Tự Do Chi Đô là địa bàn của Hỏa Thiên Tôn, cho dù cường thế như Huyết Hà Chi Chủ cũng không thể ở nơi này thi triển thần thông từ xa, đó là khiêu khích với Hỏa Thiên Tôn. Lúc đó lão cảm thấy không cần phải vì một tên Đường Kiếp mà cùng Hỏa Thiên Tôn trở mặt, bởi vậy khi tìm được rồi cũng chỉ dùng phân thân đi chiến đấu, không ngờ lại bị Đường Kiếp phản diệt, cơn tức lần này không phải nhỏ bình thường, hận lúc ấy không thể dùng thần thông, ngàn dặm đánh chết Đường Kiếp.