Huyết Nhục Ma Bàn.

Trong huyết hoàn, tất cả máu loãng, yêu ma đều bị xoắn tán, huyết khí thân mình lại liên tục chuyển thành lực lượng dũng mãnh tiến vào huyết hoàn, lực lượng của Huyết Nhục Ma Bàn lớn mạnh, lực lượng của Huyết Nhục Ma Bàn càng thêm hùng hậu.

Hắn bay một đường, Huyết Nhục Ma Bàn cũng một đường hấp thu lực lượng biển máu, trưởng thành, lớn mạnh.

Huyết Hà Chi Chủ kinh hãi phát hiện lực lượng của mình đang không ngừng suy nhược.

Hắn chấn động, hai tay vỗ, hoa trong biển máu quay cuồng, mỗi một luồng huyết lãng lao ra đều trôi nổi trong không trung, đọng lại thành từng đường máu tươi.

Sau đó Huyết Hà Chi Chủ vung lên trước:
- Đi!

Vô số máu tươi hóa thành mưa tên hướng về Đường Kiếp.

Ngay lúc mưa tên như châu chấu phóng tới, Đường Kiếp lật tay lấy ra Hỏa Hồng trường kiếm, thân kiếm ngâm nga, chuôi kiếm cũng là do Kim Ô tạo hình, sinh ra hai cánh.

Kiếm chỉ vào không trung, chỉ thấy trong thân kiếm bay ra một Tam Túc Kim Ô. Kim Ô phun ra trước, một ngụm lửa mênh mông thổi quét, vô số máu tươi đều hóa thành tro.

Diệu Nhật Kim Ô Kiếm!

Một trong tam thần kiếm của Vô Song kiếm các, trong có Cổ Kim Ô làm kiếm linh, có thần thông Đại Nhật Thiên Viêm.

Lần này Đại Nhất Thiên Viêm thần thông trút mưa tên xuống, Đường Kiếp thừa cơ công lên, Huyết Nhục Ma Bàn xoắn động bên trong, bao nhiêu Huyết Hải Yêu Ma xông đến đều bị chém giết, hóa thành máu loãng, khiến lực của Đường Kiếp càng mạnh, tốc độ càng nhanh hơn.

Thấy vậy, Huyết Hà Chi Chủ cũng biết không tốt, y há miệng phun ra một làn khói đen.

Đây là lần đầu y sử dụng lực lượng phi huyết hệ, nhưng một khắc này Đường Kiếp lại cảm nhận được sự uy hiếp hùng mạnh.

Hắn không dám chậm trễ, tay trái giơ lên, lại một kiếm cầm tay có cán màu xanh.

Kiếm này vừa ra, chợt nghe bên người có gió nổi lên, hình thành một cơn lốc thổi tới trước, hắc khí mới ra đã bị gió thổi cuốn trở về, trong nháy mắt không biết đi đâu.

Yên Diệt Thiên Phong Kiếm!

Một trong tam thần kiếm của Vô Song kiếm các, cũng là kiếm hùng mạnh nhất, trong kiếm không có gì khác ngoài Kim Diệm Cương Phong của Tê Hà Giới.

Năm đó Vô Song Kiếm Các có Đại Năng vì đúc kiếm này không tiếc bản thân, bay lên chín tầng mây, thu cương phong. Mặc dù không được Tiên Đài Đại Năng xâm nhập trong đó thu lửa, nhưng ít nhất có thể thu được gió ở tít mãi trên cao.

Gió tuy không có trình độ dung luyện vạn vật bằng lửa nhưng cũng linh hoạt, sắc bén vô cùng, uy năng vô biên, có thể nói một kiếm đã suy yếu bản Thiên Sát Lôi Châu. Nếu toàn lực, gió này sẽ có uy lực mạnh hơn Lôi Châu, lực bền bỉ và phạm vi càng vượt xa.

Yên Diệt Thiên Phong Kiếm vừa ra, khí đen tiêu tan.

Đường Kiếp đã từ bên ngoài xông đến bên Huyết Hà Chi Chủ.

Song kiếm đánh lẫn nhau, lóe lên ánh mặt trời rạng rỡ.

Huyết Hà Chi Chủ còn muốn chống cự, chỉ thấy Thiên kiếm đầy trời, gió lửa đều tới, đúng là có vài phần phong thái của Tê Hà Thiên Ngoại Thiên, dường như bọn họ đang chiến đấu ở không gian bên ngoài Tê Hà vậy.

Mặc dù lấy năng lực của Huyết Hà Chi Chủ cũng đỡ không nổi hai kiếm giáp công, huống chi còn có đám Hắc Nhãn điên cuồng vây lấy y, hai đại thần thông rơi xuống, trong mắt của Huyết Hà Chi Chủ rốt cục lộ ra một tia kinh hãi.

Kinh hãi không phải do sợ chết mà là không cam lòng với thất bại và bị thương.

Y rốt cục kêu to lên:
- Ngươi dám, ta là Huyết Hà...

- Hống!
Đường Kiếp hô lên.

Song kiếm đánh lẫn nhau tạo ra tiếng sấm âm vang, tiếp theo song kiếm lần lượt chém xuống.

Xoát

Máu loãng bùng lên, Huyết Hà Chi Chủ đã bị cắt thành ba đoạn.

Thân thể Huyết Hà Chi Chủ lại lần nữa hóa thành huyết lãng.

Ngay lúc y muốn hóa huyết trọng ngưng, Huyết Nhục Ma Bàn quanh thân thể Đường Kiếp chuyển động, hút phần lớn huyết khí kia vào.

Sau đó Huyết Hà Chi Chủ khó tin nhìn từng bộ phận cơ thể bị Đường Kiếp tiêu hóa, hấp thu.

Nhưng đây không phải kinh khủng nhất.

Ngay sau đó Đường Kiếp huy kiếm, tay trái Thiên Phong Kiếm, tay phải Diệu Nhật Kim Ô Kiếm giao nhau tóe lửa, xẹt qua huyết lãng, rồi đâm vào quang điểm huyết sắc trong đám huyết lãng.

Cảnh tượng quen thuộc khiến Huyết Hà Chi Chủ lập tức nhớ tới chuyện Đường Kiếp từng làm với mình lúc tiến vào Huyết Hà giới.

- Không!
Huyết Hà Chi Chủ phát ra âm thanh tuyệt vọng, lúc này đây y thật sự sợ hãi, hắn lớn tiếng kêu lên:
- Ta là...

- Ngươi là người chết!

Trong tiếng hô, Đường Kiếp dùng song kiếm xẹt qua người Huyết Hà khiến máu văng khắp nơi.

Một kích mất mạng!

Trên bầu trời huyết hải biến mất, đại dương mênh mông không còn tồn tại, chỉ có mưa máu từ trên trời giáng xuống.

Nã Sơn mặt âm trầm, giống như ai nợ gã mười bảy mười tám vạn linh tiền mà không trả vậy.

Gã nhìn Đường Kiếp, nói:
- Ta rốt cuộc nên gọi ngươi là Đường Nhiên hay Đường Kiếp.

- Đường Kiếp, đây vốn là tên của ta.
Đường Kiếp trả lời.

- Như vậy Đường Kiếp, chuyện này có phải ngươi nên cho ta một công đạo?
Nã Sơn trầm giọng nói.

Ba người Hắc Nhãn nhìn nhau, Hắc Nhãn nói:
- Nã Sơn đại ca, lời này của ngươi có ý gì? Không phải là giết người, là huynh đệ nhà mình so đo làm cái gì chứ?

- Ngươi biết cái gì?
Nã Sơn cả giận nói.

Nếu như nói ngay từ đầu vẫn chỉ là nghi hoặc, như vậy hiện tại Nã Sơn đã có vài phần xác định, mấy người bọn họ đều đang bị Đường Kiếp lợi dụng.

Thủy Yêu thấy gã như thế, mê hoặc nói:
- Rốt cuộc có vấn đề gì?

Nã Sơn há hốc miệng, cuối cùng cũng không nói gì.

Sự tình chưa xác định, gã cũng không dám nói gì.

Hơn nữa nếu việc này thật sự có liên quan tới vị kia, gã càng không dám nói —— một khi để Huyết tộc biết mình đem chém phân thân của Huyết Hà Chi Chủ, Huyết tộc sẽ không bỏ qua gã.

Trái lại nếu gã không nói, Huyết Hà Chi Chủ hơn phân nửa cũng sẽ không nói —— truyền đi việc bị mấy tiểu bối chém cũng thật mất mặt.

Hơn nữa Huyết Hà Chi Chủ từ trước không hỏi thế sự, tuy rằng người của Huyết tộc bái y là tổ, y lại không hề để ý tới chuyện của Huyết tộc, từ việc y ngưng tụ phân thân đuổi giết Đường Kiếp là có thể nhìn ra.

Y căn bản không nghĩ tới việc sử dụng người của Huyết tộc.

Cho nên phương pháp tốt nhất chính là giả ngu. Hơn nữa nói lý ra, Nã Sơn cũng ôm tâm lý may mắn, hy vọng suy đoán của mình là sai, có lẽ là ai đó khác cũng tu luyện huyết hệ thần thông, hiệu quả cùng loại. Nói vậy thì càng không thể nói càn.

Bởi vậy khi Hắc Nhãn hỏi, gã không biết nên nói gì, ngẫm nghĩ một chút chỉ có thể chỉ vào Đường Kiếp:
- Người này rắp tâm bất lương, ta thấy lần này mời khách, hơn phân nửa là hắn cố ý gây nên, muốn lợi dụng chúng ta.

Mọi người cùng nhìn Đường Kiếp.

Đường Kiếp lắc đầu tỏ vẻ phủ nhận.

- Ngươi dám nói ngươi không phải biết y sẽ đến tìm ngươi nên mới mời mọi người chúng ta ăn cơm hay sao?
Nã Sơn chất vấn.

Đường Kiếp thở dài:
- Trước lúc mời cơm, chích xác ta biết y đã đến, nhưng lúc đó y chưa tìm được ta, ta mời các ngươi chỉ là muốn cùng mọi người kết giao bằng hữu. Ta nghĩ Tự Do Chi Đô lớn như vậy, cho dù y đến cũng sao tìm được ta nhwnh như vậy. Nhưng ta không ngờ y thực có phương pháp... Tin hay không, tùy ngươi.

Việc này mặc dù đối với Đường Kiếp có phần đáng tiếc —— nếu như không có yến hội đêm nay, cho dù chính Huyết Hà Chi Chủ đi vào Tự Do Chi Đô, nếu muốn tìm hắn cũng rất khó. Mà chỉ cần ba ngày nữa, hắn sẽ tiến vào Vạn Bảo Thiên, đến lúc đó, Huyết Hà Chi Chủ thật sự không tìm được hắn.

Nhưng mà ai có thể ngờ, lần xuất hành duy nhất vẫn bị Huyết Hà Chi Chủ phát hiện.

Lúc biết được đối phương đuổi theo mình, Đường Kiếp cảm giác vô cùng bất đắc dĩ.

Nã Sơn ngẩn người, thấy Đường Kiếp vẻ mặt chân thành tha thiết, không giống là đang giả bộ, trong lòng tin thêm vài phần, nhân tiện nói:
- Ngươi dùng Tâm Ma thề?

Đường Kiếp nghiêm mặt nói:
- Lấy Tâm Ma làm chứng, lúc Đường Kiếp mời khách không biết y sẽ phát hiện ra ta. Kỳ thật ngươi suy nghĩ một chút cũng hiểu, ba ngày nữa đi Vạn Bảo Thiên rồi, ta căn bản không cần phải đi chủ động trêu chọc y, chỉ cần né tránh y, đến lúc đó vào Vạn Bảo Thiên không phải xong rồi sao? Sao phải kéo các ngươi cùng ta đi đánh nhau? Y tìm được ta là do có bí pháp, tuy nhiên bí pháp này liên hệ không mạnh, rất dễ dàng bị ngăn cản, cho nên mới kéo đến hiện tại...

Nói đến đây, nhìn khối huyết sắc mã não trong tay hắn, trong lòng đã có điều ngộ ra.

Sắc mặt của Nã Sơn lúc này mới đẹp lên vài phần.

Nếu mời khách đích xác không phải vì Đường Kiếp muốn giết người mà mưu đồ, vậy ít nhất không có có âm mưu, tất cả chỉ là trùng hợp, oán khí của Nã Sơn với Đường Kiếp cũng tiêu bớt vài phần.

Tuy nhiên vừa nghĩ tới không hiểu ra sao đi đắc tội với một Đại Năng, trong lòng lại có khó chịu.

Đường Kiếp nhìn ra lòng gã, thản nhiên nói:
- Ta vốn tưởng rằng lực có thể đánh người, khí có thể trấn sơn hà, thần lực cái thế, trí tuệ cũng lớn. Không ờ lại gặp phải người biết sợ biết đớn hèn, sớm biết như vậy, ngay từ đầu sẽ không mời ngươi.

- Ngươi nói cái gì?
Nã Sơn trừng mắt gầm lên:
- Ngươi có biết mình đắc tội là ai không?

Đường Kiếp trả lời:
- Anh hùng chân chính, khi ta quyết rồi, phía trước phương có núi đao biển lửa, vượt lửa qua sông cũng không chối từ. Người như vậy, chỉ nên hỏi địch nhân ở đâu chứ không hỏi địch nhân là ai, không biết ta nói đúng không?

Nã Sơn hoạt kê, Hắc Nhãn bên cạnh đã vỗ tay cười nói:
- Không tệ không tệ, Đường đại ca nói chí phải. Người này xác thực hùng mạnh, nhưng cuối cùng cũng vẫn bị chúng ta giết.