Trừ tu luyện, Đường Kiếp vẫn tới đấu tràng thi đấu. Tài nguyên Hi La có thể cho hắn không phải là vô hạn, theo thực lực tăng lên vĩnh viễn không đủ. Vì vậy, được Hi La giúp đỡ không làm Đường Kiếp đình chỉ việc kiếm tiền mà chém giết càng thêm hung mãnh, tiền kiếm được lại như nước chảy đi.

Thời gian cứ như vậy vội vàng vượt qua, chỉ chớp mắt đã là bốn mươi ngày sau.

Hôm nay Đường Kiếp còn trong phòng bí mật tu luyện, bên ngoài đột nhiên truyền tới một thanh âm:
- Đường chân nhân, tài liệu ngài cần đã đưa tới.

Đường Kiếp tinh thần chấn động:
- Rốt cuộc đã tới sao? Đưa vào đi!

Cửa mở, một đám võ sĩ Thiên Hỏa Tháp mang mấy cái rương lớn tiến vào.

Đường Kiếp mở ra, nhìn thấy trong rương đầy những tài liệu mình cần.

Những tài liệu này rất cần thiết cho việc chữa trị Truyền tống trận, cũng có những tài liệu khác. Mà mấy hòm lớn tài liệu liền đã tiêu hao gần hết hạn ngạch tài nguyên của hắn. Những tu giả được lựa chọn như hắn đều có hạn ngạch tài nguyên, bao gồm đan dược, các loại pháp bảo, nhưng Đường Kiếp không chọn cái đó, hắn không chọn đan dược và pháp bảo, hắn đem tất cả hạn ngạch đều đổi thành tài liệu.

Không chỉ như thế, hắn còn đem số tiền thắng được ở đấu trường ra ngoài, thậm chí mượn tiền thi đấu một trăm ngày sau để lấy khoản tài nguyên này.

Hắn muốn nhiều tài liệu như thế nên dù Thiên Hỏa Tháp có nhiều thủ đoạn cũng phải mất bốn mươi ngày mới kiếm đủ.

Nhìn tài liệu đưa tới, Đường Kiếp vừa lòng gật đầu, lúc này mới nói:
- Chuyện này, ta không hy vọng đi bị bất cứ kẻ nào truyền ra, hiểu chứ?

Võ sĩ cầm đầu chắp tay nói:
- Vâng, chân nhân yên tâm!

Đợi những võ sĩ kia thối lui, Đường Kiếp lấy ra trận đồ, bắt đầu đổ rương tài liệu gần nhất vào trong trận đồ, đồng thời cầm trận bút không ngừng vẽ lên trận đồ, vẽ ra một đạo lại một đạo trận vân.

Không lâu sau, trận đồ vẽ xong.

Đường Kiếp vung tay lên, mười ba thanh bảo kiếm đồng thời xuất hiện, nhập vào trong trận đồ.

Vì thế trong trận đồ liền hiện ra bóng dáng mười ba thanh bảo kiếm.

Một chỗ là ba thanh thần kiếm, chính giữa là mười món pháp bảo.

Phía dưới còn trống một khoảng lớn, chờ bỏ thêm bảo vật, chỉ có điều tạm thời trong tay Đường Kiếp đã không có bảo bối có thể nhập vào.

Chu Thiên Tinh Vạn Bảo Đại trận.

Đây là một trận pháp khống bảo, có thể cất giấu bảo vật trong trận, ở thời điểm quan trọng lấy ra. Tất cả pháp bảo, thần trân đều thông qua trận pháp vận dụng, kể từ đó, tu giả có thể tiết kiệm linh khí và tinh lực vận dụng pháp bảo, chỉ tiêu hao linh thạch.

Chu Thiên Tinh Vạn bảo Đại Trận, tên như nghĩa, bên trong có thể chứa nhiều nhất hơn vạn kiện bảo vật. Hiện giờ Đường Kiếp chỉ có mười ba kiện bảo vật đặt trong trận, nhưng hắn không nóng nảy, dù sao trong Vạn Bảo Thiên có pháp bảo. Một khi tập hợp đủ pháp bảo trong trận, cùng lúc phóng thích, uy lực lớn thế nào có thể nghĩ, cho dù là Tử Phủ Tiên Đài cũng chưa chắc chiến được.

Đương nhiên để khống chế nhiều pháp bảo như thế, tiêu hao linh thạch cũng cực kỳ kinh người. Cũng may Đường Kiếp căn bản không có ý định tập hợp đủ vạn bảo, với hắn mà nói, có thể tập hợp đủ bách bảo cũng đã không tệ rồi, suy xét đến tác dụng của ba kiện thần trân, đối phó với đối thủ Hóa Hồn kỳ không thành vấn đề.

Nhưng đây mới chỉ là một phần Đường Kiếp chuẩn bị.

Đa số tài liệu không chỉ là vì thỏa mãn Truyền tống trận và Chu thiên tinh thần Vạn Bảo đại trận, mà còn dành phần nhiều cho trận pháp, rất nhiều trận đồ đang chờ Đường Kiếp chế tạo.

Lần hành trình tới Vạn Bảo Thiên, thứ Đường Kiếp kiêu ngạo không phải đế nhận, không phải đao ý, không phải Huyết nhục ma bàn mà trận đạo.

Lần lượt từng trận đồ trải rộng ra, cho một phần tài liệu vào.

Không chỉ những thứ sưu tầm ngoài Thiên Hỏa Tháp, bao gồm cả tài liệu Đường Kiếp lưu lại, tài nguyên vô tận cứ như vậy nhập vào trận pháp.

Nếu để Hi La nhìn thấy nhất định sẽ bị chấn kinh. Bởi vì Đường Kiếp đã tiêu hao số tài liệu có giá trị cao hơn giá trị của món đồ có thể mang từ Vạn Bảo Thiên ra ngoài —— giả thiết chia đều mỗi người mang từ Vạn Bảo Thiên ra pháp bảo trị giá một trăm, như vậy số tài liệu của Đường Kiếp đã tiêu hao mất hai trăm.

Một khoản kinh phí lớn đổi lấy một trận pháp mạnh nhất, sau khi dùng mất hơn tới tám phần tài liệu, Đường Kiếp rốt cục thu tay lại, lúc này ở trong tay hắn đã có thêm mười bảy tấm trận đồ.

Hoàn thành những thứ này, Đường Kiếp lẩm bẩm:
- Bên này đã thành xem bên kia.

Tê Hà Giới, Vương đình địa cung.

Trong một Truyền tống trận.

Đường Kiếp vừa sắp xếp tài liệu vừa giải thích:
- Đây là năng lượng cung ứng trận vân, nếu nơi này xuất hiện tổn thương sẽ khiến năng lượng cung ứng không đủ, trong tình huống đó rất khó khởi động, mà trận mới truyền tống được một nửa sẽ bắn ra ngoài. Đến lúc đó, nàng sẽ phát hiện mình đã bị bắn vào vô tận hư không hay liên giới bích đô, trực tiếp xuất hiện dưới Kim diệm cương phong, bị một hơi đốt thành tro tàn. Cho nên quanh pháp trận phải thiết lập bảo hộ, không cho bất cứ kẻ nào hay yêu vật nào tới gần. Trước mỗi lần khởi động tphải chăm chỉ kiểm tra pháp trận, ngàn vạn lần chớ để xảy ra lỗi.

Hứa Diệu Nhiên nghe rất nghiêm túc.

Để cố định Truyền tống trận, phí tổn bày trận cũng thấp hơn lần trước rất nhiều, nhưng mặc dù vậy cũng cần trên trăm vạn linh tiền. Cũng may giờ thứ Đường Kiếp không thiếu nhất chính là tiền. Dỡ xuống của cải của một tòa địa cung cũng đủ bố trí mười Truyền tống trận như vậy. Dùng pháp thuật hóa thành vàng và ngọc thạch, Đường Kiếp rốt cục hoàn thành Truyền tống trận.

Đến lúc này, Đường Kiếp đã thành công thực hiện truyền tống từ Tê Hà Giới đến Huyết Hà giới.

Lúc này Đường Kiếp vừa làm vừa giảng giải các sử dụng truyền tống trận cho nàng nghe. Khi cho vào tài liệu cuối cùng, truyền tống trận phát ra hào quang.

Nó đại biểu cho Binh Chủ Bí Cảnh liên tiếp chính thức hoàn thành.

Thu tay lại, Đường Kiếp thở gấp một hơi, sau đó nhìn Hứa Diệu Nhiên cười nói:
- Có hứng thú nhìn Binh Chủ Bí Cảnh và Huyết Hà giới trong truyền thuyết không?

- Chờ mong đã lâu.
Trong mắt Hứa Diệu Nhiên lóe lên hưng phấn.

Trên sườn núi vùng ngoại ô Tự Do Chi Đô, Đường Kiếp lấy ra Sơn Hà Xã Tắc đồ, khởi động Truyền tống trận, cách đó không xa là Y Y ôm thỏ con đang đứng.

Trên vách đá dựng đứng có một thác nước xuất hiện, sóng khí mãnh liệt từ động khẩu dưới thác nước trào ra, mang theo một đôi nam nữ.

Là bản thể và Hứa Diệu Nhiên.

- Nơi này chính là Huyết Hà giới sao?
Hứa Diệu Nhiên kinh ngạc ngẩng đầu nhìn trời.

Đường Kiếp đi tới giữ lấy Hứa Diệu Nhiên nói:
- Đúng vậy, nơi này chính là Huyết Hà giới.

Hứa Diệu Nhiên nhìn hai bên, gương mặt dào dạt hạnh phúc tán thưởng:
- Thật không ngờ ra cũng có ngày giao giới tiêu dao.

Nàng cũng không vì bị hai Đường Kiếp đồng thời ôm mà thấy không quen.

Nơi này là Tinh La Đại Thiên Giới, tu giả có phân thân cũng không phải chuyện hiếm lạ, mọi người đã sớm thích ứng, đối với nữ tử mà nói, việc đó so với một người dùng hai cánh tay đồng thời tự ôm mình không có gì khác nhau.

Khi Hứa Diệu Nhiên nằm trong lòng Đường Kiếp, nàng cảm nhận được chúng là cùng một linh hồn, cùng một tâm linh, cùng là người mình yêu. Trên thực tế đây mới là Đường Kiếp đầy đủ, trước đây Hứa Diệu Nhiên luôn cảm giác Đường Kiếp thiếu một chút gì đó. Nàng từng ở cùng bản thể, cũng từng tản bộ với phân thân, nhưng mỗi lần chỉ cảm nhận được bộ phận, mãi đến lần này gặp lại, cảm giác trước đây mới hoàn toàn trở về.

Ngược lại Y Y không quen, nàng che mắt của Đồ Đồ nói:
- Xấu hổ, xấu hổ, không nhìn.

Đồ Đồ giận dữ, lão tử sống mấy ngàn năm có gì chưa thấy qua?

- Như vậy, có hứng thú cùng với ta đi dạo ở Tự Do Chi Đô không?
Lúc này hai Đường Kiếp cùng nhau cười hỏi.

Hứa Diệu Nhiên nhìn hai bên, cuối cùng vỗ trán:
- Ta vẫn có chút không quen chàng biến thành hai, nếu chúng ta đi trên đường liệu có sinh ra hiểu lầm gì không?

Bản thể cười nói:
- Đừng lo, ta cùng Y Y với nàng đi dạo phố, phân thân sẽ tới Thiên Hỏa tháp tu luyện. Đa số trường hợp, ta sẽ duy trì một thân thể tu luyện, một thân thể đi cùng nàng, thế nào?

- Cũng không tệ.

Phân thân thu Sơn Hà Xã Tắc đồ về Thiên Hỏa tháp tu luyện, Đường Kiếp dẫn theo Y Y, Đồ Đồ và Hứa Diệu Nhiên tới chân núi.

Nữ nhân trời sinh thích náo nhiệt, Tự Do Chi Đô phồn hoa càng khiến Hứa Diệu Nhiên hai mắt tỏa sáng. Chủng tộc khác nhau, các loại đồ chơi hiếm lạ chưa bao giờ thấy qua khiến Hứa Diệu Nhiên hưng phấn hô to gọi nhỏ. Hơn nữa còn có Y Y, hai nữ nhân một lớn một nhỏ chính thức càn quét Tự Do Chi Đô.

Thú vị chính là Đường Kiếp không hề ngăn cản hai nữ nhân thực hiện hành vi phá sản mà mặc cho các nàng tiêu xài.

Là trung tâm thương mại Huyết Hà giới, Tự Do Chi Đô có diện tích rất lớn, nơi này có đủ thứ giải trí, mua sắm, cho dù lấy tâm hồn mua sắm không biết mệt mỏi của nữ nhân và tu giả tràn đầy tinh lực thì có du ngoạn mấy ngày cũng chưa thể biết hết về tòa thành thị này. Nhưng ba ngày không đủ thì mười ngày, mười ngày không đủ thì hai mươi ngày. Đường Kiếp vô cùng kiên nhẫn mang theo Hứa Diệu Nhiên và Y Y đi khắp phố lớn ngõ nhỏ ở Tự Do Chi Đô, đi tới đủ loại cửa hàng cùng Hứa Diệu Nhiên cò kè mặc cả, tiêu hết bó lớn bó nhỏ tiền.

Chỉ hơn mười ngày, bọn họ đã tiêu hết hơn vạn hắc thạch tệ.

Phải biết đây không phải tu luyện mà chỉ là du ngoạn. Tuy rằng Đường Kiếp bán tài liệu địa cung được không ít, nhưng chế xong Truyền tống trận số dư còn lại cũng có hạn.