Đạp ở trên cỏ màu xanh biếc, Đường Kiếp tiện tay bứt lên một nắm.

Cỏ thơm um tùm, mang theo mùi thơm ngát chỉ mình nó có.

Đường Kiếp không kìm nổi hít dài một hơi.

Ở lại trong thế giới huyết sắc một thời gian dài, lọt vào mắt đều là những chỗ huyết sắc.

Thiên là đỉ, chính là đỏ, ngay cả người cũng là đỏ.

Ngược lại ở trên sân thi đấu này lại có thể nhìn thấy cỏ xanh lá cây, lại mang theo mùi thơm khiến Đường Kiếp cảm thấy vô cùng hiếm lạ.

Nơi này là sân thi đấu số mười sáu của sân thi đấu Thiên Hỏa: Thảo nguyên.

Trên thảo nguyên màu xanh biếc, màu xanh liên tục không dứt.

Ở phía cuối màu xanh là một tên bao phủ bởi bộ áo giáp màu đen, không thấy rõ mặt, trong khe hở trên giáp còn hiện ra một màn sương khói màu đen nhè nhẹ, biểu hiện đối thủ trước mắt này là một Ma Tộc.

- Ngươi chính là Đường Nhiên?
Người sắt phía trước khẽ phát ra tiếng vang ù ù
- Là kẻ có một thanh thần kiếm và hai kiện pháp bảo cực phẩm phải không?

Đường Nhiên là tên giả mà Đường Kiếp dùng để tiến vào sân thi đấu.

Tuy rằng hắn không biết Huyết Hà chủ đang tìm hắn khắp nơi, nhưng cũng biết địa vị của Huyết Hà Chủ ở Huyết hà giới, tự nhiên sẽ không dùng tên thật.

Nhìn nhìn người mặt sắt, Đường Kiếp nói:
- Ngươi là Nguyên Luyện?

Nguyên Luyện là một người có tiếng tăm vang lừng trong sân thi đấu cấp bậc Huyết Thủ.

Huyết Thủ trước mắt có thành tích chiến đấu là đánh 95 trận đều thắng 95 trận, không hề bại.

Không hề nghi ngờ đây là một Huyết Thủ đang đi vào con đường Tu La, thậm chí còn là đối thủ với Sát Thần.

So sánh lại, thành tích của Đường Kiếp là đấu 31 trận, thắng 25 trận, thua 6 trận, hoàn toàn không phải là một cấp bậc với Nguyên Luyện.

Khi Nguyên Luyện ra sân, toàn bộ sân đấu đều là một mảnh núi thở dào dạc, biển thét gầm lên, có thể thấy được người này được hoan nghênh cỡ nào.

Nguyên Luyện cười ha hả nói:
- Đụng tới ta coi như ngươi xui xẻo, giao thanh kiếm ra đây, ta sẽ tha cho ngươi khỏi chết!

Đường Kiếp lắc đầu:
- Nơi này là sân thi đấu, không phải là đài sinh tử. Có lẽ ngươi có thể thắng ta nhưng ngươi không giết được ta.

Nguyên Luyện lên tiếng nói:
- Ngươi sai lầm rồi, bố muốn ngươi chết ngươi liền nhất định sẽ chết!

Theo tiếng rống to của hắn, một cỗ ma khí từ trong áo giáp của hắn trào ra ngoài.

Ma khí này mãnh liệt, hùng hồn, hóa thành khí thế độc ác ngập trời, sau khi tiến vào không trung liền hóa thành một bàn tay to bằng sắt màu đen sáng bóng, chụp về phía đỉnh đầu Đường Kiếp giống như chụp một con kiến nhỏ bé.

Lúc này tiếng hô kiêu ngạo và ngông cuồng của Nguyên Luyện kia cũng đến:
- Chết!

Cảm nhận được áp lực khổng lồ này, thân hình Đường Kiếp nhanh chóng lui lại, Tử điện Tru Tà kiếm chém ra một mảnh điện hoa màu tím về phía không trung.

Sắc bén nhất của lôi điện là trấn áp tà ma.

Chỉ có điều tử điện vừa ra, thanh âm rầm rĩ của Nguyên Luyện lại vang lên:
- Vô dụng thôi!

Điện quang màu tím trảm vào trên bàn tay to, chỉ chém ra một đám khói đen, nhưng lại không thể phá nát bàn tay đen kia.

Nguyên Luyện cười như hổ, điên cuồng, hoang dã, hống hách:
- Thái Cổ đại ma công của ta nếu như bị điện quang nho nhỏ của ngươi làm ta biến thì còn được gọi là Thượng Cổ ma công gì nữa chứ? Mau chịu chết đi!

Bàn tay to đèn xuống!

Ngay lúc bàn tay to sắp chụp trúng, Đường Kiếp liền hóa thành một đạo điện quang bay vút, nguy hiểm tránh thoát.

Nhưng ngay sau đó bàn tay to khổng lồ của Nguyên Luyện lại bắn ra:
- Tuyệt Chỉ Thiên Cương!

Một đạo chỉ phong sắc bén bắn ra, hóa thành một thành kiếm nhỏ màu đen nhắm thẳng vào Đường Kiếp.

Nguyên Luyện cười gằn nói:
- Ta dùng Tuyệt Chỉ Thiên Cương của thái cổ đại ma công, uy lực không thể ngăn, thế không thể đỡ, chết cho ta!

Đường Kiếp liên tục huy động tử điện kiếm, vô số kiếm quang màu tím che lại kiếm nhỏ màu đen kia.

Chợt nghe tiếng vang vồ vồ, kiếm nhỏ màu đen cũng một đường phá tan ngăn cản, đi tới bên cạnh.

Cùng lúc đó pháp tráo trước người Đường Kiếp sáng lên, kiếm nhỏ màu đen đụng nát pháp tráo, đụng vào trên người Đường Kiếp, trên người Đường Kiếp liền sáng lên kim quang, đúng là Vô Tướng Kim Thân.

Đường Kiếp kêu lên một tiếng trầm đục liền nhanh chóng lui ra.

Cho dù pháp tráo bị suy yếu lại vẫn có Vô Tướng Kim Thân thủ hộ, chỉ là kiếm này vẫn tạo thành một ít thương tổn đối với Đường Kiếp, có thể thấy được một kích này mãnh liệt như thế nào.

Ngay sau đó Nguyên Luyện đã tiếp tục bắn ra mấy cái, liên tiếp ba đạo chỉ phong hóa kiếm phóng tới hướng Đường Kiếp.

Lúc này Đường Kiếp đã không kịp sử dụng pháp tráo. Tử điện kiếm vừa thu lại, trong tay đã hiện ra Ngũ Nhạc Triều Tông kiếm, một trận ngang trời đã ngưng tụ thành một mảnh núi cao chắn trước người.

Nguyên Luyện cười hô hố nói:
- Biết là ngươi sẽ dùng cái này mà!

Ba đạo chỉ kiếm kia thế nhưng lại biến thành ba cột khói màu đen lách qua khỏi núi, sau đó tiếp tục truy kích Đường Kiếp.

Đường Kiếp biết được không tốt, thân hình nhanh chóng lui lại, đồng thời đưa Ngũ Nhạc Triều Tông kiếm ra phía trước người, năm tòa núi đã trước sau từ trong kiếm bay ra hóa thành núi lớn nhô lên cao áp chế. Mà bản thân cũng bị ba cột khói đánh trúng, chấn động tới mức bay ngược lại phía sau.

Nguyên Luyện lại hoàn toàn không sợ ngửa đầu nói:
- Lực năm núi thì như thế nào chứ? Ma luyện bá thể, pháp thiên tượng địa, chống đỡ cho ta!

Theo một tiếng rống này của hắn, chỉ thấy toàn thân Nguyên Luyện đã chợt lớn mạnh, mà ngay cả áo giáp của hắn cũng lớn theo, nháy mắt biến thành một người khổng lồ cao tới trăm trượng, phát ra một tiếng rống đối với không trung, đúng là trựa diện nghênh đón.

Chỉ thấy năm tòa núi cao kia ầm ầm một tòa lại một tòa nện ở trên lưng Nguyên Luyện, hắn tựa như người khổng lồ phụ núi, ngửa đầu phát ra tiếng gọi điên cuồng, tiếng hô như sấm, chấn động khiến lòng người kinh sợ.

Nhìn thấy cảnh này, trên sân thi đấu một trận hoan hô, đây là đang hưng phấn bởi vì Nguyên Luyện kháng trụ áp đỉnh thần thông của năm núi.

Lúc đầu Nguyên Luyện giống như Vương Tuyệt Diệt, cũng là lấy Luyện Thể làm chủ. Ngươi này tu luyện ma công, luyện ma nhập vào cơ thể, thần lực vô song, khó trách ngay cả áp đỉnh thần thông của năm núi cũng không đối phó được hắn.

Đương nhiên, đây cũng là bởi vì đại bộ phận thần thông trên thân trân chỉ là một cú đánh oai, khiếm khuyết lực lượng tiếp phía sau, khiến Nguyên Luyện có thể thuyên chuyển tất cả lực lượng của bản thân không ngừng chống lại. Cũng bởi vì nguyên nhân này Nguyên Luyện mới có thể lấy cấp bậc thấp chống đỡ bậc cao, dùng thân thể kháng trụ lại uy thế áp đỉnh thần thông của năm núi.

Mặc dù như thế khi Nguyên Luyện hóa thân thành người khổng lồ cũng cực kỳ vất vả. Dưới trọng áp, lực triều mãnh liệt, áo giáp lớn trên thân người không ngừng vỡ vụn, lập tức lại bị hắc khí trào ra từ trong cơ thể bổ sung, hóa ra áo giáp kia không phải áo giáp thật sự mà là do ma khí hóa thành. Khói đen lượn lờ tràn ngập khắp nơi, khắp nơi quanh người khổng lồ đều vỡ vụn, đồng thời năm tòa núi cao kia cũng không ngừng đung đưa, thân núi bong ra từng mảng đá lớn, hóa thành linh triều biến mất.

Dưới uy lực hung mãnh vô biên này, ngay cả pháp trạn phóng ngự bốn phía cũng không ngừng lóe ra linh quang.

Rốt cục khí thế của núi cao ngừng lại, năm tòa núi cao cùng lúc tiêu tan, duy nhất còn lưu lại chỉ là núi hồn bay vào trong kiếm.

Thân hình người khổng lồ của Nguyên Luyện cũng không thể duy trì nữa, không ngừng nhỏ đi, dần dần biến lại thành nguyên hình, chỉ có điều trong sương khói màu đen xuât hiện một tia huyết sắc, hiển nhiên đối kháng lần này cũng khiến hắn bị thương không nhẹ.

Mặc dù như thế, Đường Kiếp vẫn cảm thấy khâm phục người này.

Luận về thực lực, chỉ riêng uy năng thân thể ma luyện bá thế cũng đủ khiến người này sánh vai với tu giả Tâm Ma bình thường, huống chi hắn còn có công pháp Thái Cổ đại ma công dũng mãnh, mà cảnh giới của người này vẫn cùng bậc với Đường Kiếp. Bởi vậy cấp bậc Linh Hoàn cơ bản trình độ vẫn quan trọng hơn.

Mặc dù như thế, đối mặt với Đường Kiếp hắn vẫn còn kém một chút.

Uy lực của tam kí tuyệt chỉ thiên cương kia tuy lớn nhưng vẫn còn lâu mới tạo thành thương tổn mạnh đối với Đường Kiếp như hắn nghĩ, trên thực tế khi hắn dùng toàn lực chống đỡ năm ngọn núi, Đường Kiếp hoàn toàn có thể nhân cơ hội ra tay giết hắn.

Đường Kiếp không làm như vậy là bởi vì hắn sinh ra một tia tâm lý yêu tài, không nghĩ dựa vào một thành thần kiếm xử lý đối phương, càng muốn về sau vào được Tu La, sau khi hiển lộ ra càng nhiều thủ đoạn, cứng đối cứng đấu với đối phương một trận nữa.

Cũng bởi vì nguyên nhân này, Đường Kiếp cất giọng nói:
- Bí pháp Ma Môn bá thể quả nhiên uy năng vô cùng, ngay cả thân thông cũng chống đỡ được. Khâm phục, tuy nhiên lần kháng trụ này cũng khiến ngươi bị thương không nhẹ phải không?

Nguyên Luyện cười ha ha nói:
- Đỡ một kích này, hao phí mất sáu thành lực lượng. Mặc dù vậy, còn dư lại bốn thành cũng đủ đối phó ngươi rồi.

Đường Kiếp cười nói:
- Đây chẳng phải là nói nếu ta lại thúc dục áp đỉnh năm núi một lần nữa, ngươi nhất định phải chết sao?

Nguyên Luyện cười to nói:
- Người đừng hòng lừa gạt ta. Ngươi chỉ là tu vi Linh Hoàn, có thể thúc dục thần trân một lần sẽ hao hết pháp lực, làm sao có thể thúc dục vài lần nữa chứ? Nếu không vừa rồi sao lại chỉ có thể nhìn mà không ra tay? Mau giao mạng ra đây!

Nói xong trên đỉnh đầu xuất hiện ma khí, bàn tay to màu đen đã lại lần nữa áp chế.

Lời nói vừa rồi của hắn cũng đúng.

Nếu như là chân nhân Linh Hoàn bình thường, thúc dục thần trân đích xác là chỉ có thể được một lần.

Cũng bởi vì nguyên nhân này, sau khi Nguyên Luyện kháng trụ được áp đỉnh của năm núi, gần như tất cả mọi người đều cho rằng Nguyên Luyện sẽ thắng, thậm chí có một ít người mua Nguyên Luyện thắng đều hoan hô nhảy nhót không ngừng.

Bọn họ không biết Đường Kiếp không giống như vậy.

Đường Kiếp sử dụng Tinh Hóa Sa Tằm, vốn là pháp lực cao hơn so với đồng loại ba thành; tu thành pháp thể thiên linh, từng tế bào đều tràn ngập linh lực, khiến cho pháp lực gấp đôi những người khác; tu luyện Cửu Lê Tâm kinh, thi pháp tiêu hao ít hơn mà uy lực lại mạnh hơn, lại tương đương biến thành gia tăng thêm linh khí; cuối cùng chính là trình độ khuếch trương Linh Hoàn của hắn cũng thuộc loại cao cấp, mà Linh Hoàn vốn là do linh khí tích lũy ở bên ngoài mà thành, Linh Hoàn càng nhiều thì lượng linh khí sẽ càng nhiều.

Cũng bởi vì nguyên nhân này, chân nhân Linh Hoàn khác chỉ có lực dùng thần trân một lần, mà Đường Kiếp lại có thể ít nhất dùng được đến ba bốn lần, nhưng mà đây là do thực lực Linh Hoàn của hắn còn là sơ kỳ, nếu tu vi tiếp tục nâng cao thì pháp lực có thể sẽ càng thêm hùng hậu.

Đương nhiên Đường Kiếp cũng không có ý định bại lộ cái này, hắn vốn muốn dùng ngôn ngữ lừa gạt Nguyên Luyện, khiến hắn tự động nhận thua. Nhưng hiện tại Nguyên Luyện không tin, lại chủ động xuất kích liền nhẹ nhàng lắc mình lui lại, đồng thời nói:
- Coi như ngươi nói đúng, nếu thế ta nhận thua.

Ngươi không nhận thua, vậy ta nhận thua không được sao?

Thực lực của Nguyên Luyện xác thực cao cường, nhận thua cũng không sao cả. Lúc trước hắn cũng đụng phải một ít người giỏi, cũng có người ngăn cản được áp đỉnh của năm núi, còn một ít lại không để cho hắn có cơ hội thi triển thần thông, dù sao cũng có một ít nhân vật lợi hại, không thể bắt được dựa vào thần thông, đối mặt với loại tình huống này, Đường Kiếp lại không muốn để lộ nội tình liền chủ động nhận thua.

Lúc này đối với hắn mà nói là chuyện đã từng xảy ra.