Chính giữa sân thi đấu Thiên Hỏa có một tòa tháp cao chín tầng màu đỏ.

Nơi này chính là Thiên Hỏa Tháp tiếng tăm lừng lẫy, còn gọi là Xích Tháp.

Nó và tòa tháp cao màu đen ở vùng núi phía Đông kinh đô tự do được gọi là hai tòa tháp Xích Đen tiếng tăm lừng lẫy, cái trước đại biểu cho sân thi đấu Thiên Hỏa, cái sau đại biểu cho kinh đô tự do, có thể nói là chỗ hạch tâm giết chóc.

Sau khi trở thanh Huyết Thủ, dựa theo quy củ của sân thi đấu Thiên Hỏa, có thể tiến vào Xích Tháp lựa chọn một thứ được thưởng thăng cấp.

Thưởng thăng cấp bao gồm công pháp, pháp bảo cùng với các nguyên liệu trân quý.

Đây cũng chính là một trong những phần thưởng cho thi thố độc nhất của sân thi đấu Thiên Hỏa, rất nhiều người không phải vì tiền mà chính là đến vì điển tịch tu luyện và bảo vật độc nhất ở trong Xích Tháp mà bên ngoài căn bản không thể tìm thấy.

Sáng sớm hôm sau Đường Kiếp đi vào Xích Tháp.

Trong Xích Tháp tự hình thành nên một thế giới, không gian bên trong vô cùng mênh mông bát ngát.

Bước vào tháp cao, Đường Kiếp phát hiện mình đang ở trong một sảnh vô cùng lớn.

Đại sảnh này cao tới trăm trượng, phạm vi cả nghìn trượng, bốn phía có tám cái cổng rất lớn, giống như thiết kế dành cho người khổng lồ. Ở giữa đại sảnh là một pho tượng cao to, toàn thân dùng các loại tinh kim tạo nên, cao lớn khí thế, trang nghiêm túc mục, một tay chỉ lên trên, một tay kia thì đang cầm một ngọn lửa, không ngừng vặn vẹo biến hóa, biến ảo ra nhiều hình dạng, hỏa này được gọi là Thương Vân Thánh Hỏa, là một trong những thần hỏa của thiên hạ.

Đường Kiếp biết rằng pho tượng này hơn phân nửa chính là Hỏa Thiên Tôn đã khai sáng ra sân thi đấu Thiên Hỏa.

Hỏa Thiên Tôn dùng hỏa nhập đạo, mà Thương Vân Thánh Hỏa chính là pháp bảo của hắn, vũ khí của hắn, dấu hiệu của hắn.

Không nghĩ tới đoàn thánh hoa này cư nhiên lại đặt ở trên pho tượng, vĩnh viễn không bao giờ bị tắt.

Thánh Hỏa bất diệt, Thiên Tôn bất tử.

Sân thi đấu Thiên Hỏa cũng sẽ không bị ngã.

Thời khắc này nhìn thấy pho tượng, một thiếu nữ trẻ tuổi mặt trang phục chỉ thuộc sân thi đấu mới có đi tới bên người Đường Kiếp, thản nhiên cười nói:
- Không biết công tử cần gì?

Lúc này Đường Kiếp mới lấy ngọc bài của mình ra.

Cô gái kia vừa thấy ngọc bài liền hiểu được, cười nói:
- Hóa ra là lĩnh thưởng thăng cấp, xin hỏi công tử cần gì?

Đường Kiếp hỏi:
- Có cái gì?

Cô gái kia nói:
- Thưởng thăng cấp Xích Tháp bình thường được phân là điển tịch, bảo vật, nguyên liệu cũng các loại tu luyện, cũng căn cứ vào Huyết Thủ, Tu La và Sát Thần để chia là thượng, trung và hạ…

Theo lời nói êm tai của cô gái kia, Đường Kiếp dần dần hiểu rõ quy cũ ở nơi này.

Dựa theo quy tắc của sân thi đấu Thiên Hỏa, thưởng điển tịch ở Tháp Thiên Hỏa có loại bình thường, cũng có loại cao cấp. Nếu là tâm pháp bậc cao sẽ chia là hai hoặc ba phần, cấp thấp chỉ có thể được thưởng một phần mà không phải toàn bộ. Nếu lựa chọn công pháp bình thường thì có thể được hết toàn bộ.

Bảo vật, nguyên liệu và tu luyện thì căn cứ phẩm giai để phân chia, trong đó mỗi lần tu luyện chỉ có thể sử dụng một ngày. Nếu như muốn đạt được càng nhiều ngày sử dụng hơn nữa cũng chỉ có thể tự mình mua được.

- Còn có thể tự mình mua được sao?
Đường Kiếp hỏi.

- Đúng, nhưng chỉ có thể mua khen thưởng ứng với cấp bậc của bản thân.

- Hóa ra là như vậy.
Đường Kiếp suy nghĩ một chút nói:
- Ta đây nghĩ muốn xem trước một chút công pháp điển tịch.

Công pháp và tâm pháp bất đồng.

Tâm pháp chủ yếu là tu luyện, tỷ như Thiếu Hải Động Kim Quyết, Tử Ngọc Tâm Pháp, Cửu Lê Tâm Kinh đều được dùng là tâm pháp nền móng cho tu luyện. Thiếu Hải Động Kim Quyết khiến linh khí càng thêm ngưng luyện, tinh thuần, lợi tu khí và pháp giáp; Tử Ngọc Tâm Pháp khiến thân thể hợp với thiên địa, triệt để thiên đạo, thay đổi ngộ đạo và nhập đạo; Cửu Lê Tâm Kinh còn lại có thể mang đến toàn bộ hiệu quả phụ trợ pháp thuật. Nhưng mấy cái này không có cái nào là trực tiếp tác dụng cho chiến đấu.

Công pháp còn lại là hệ thống chiến đấu đầy đủ, khiến linh khí tự thân có thuộc tính cường đại hơn. Nếu như nói pháp thuật là kỹ năng, như vậy công pháp chính là tăng lên toàn bộ phương vị.

Vô Tướng Thiên Ma Công của Hà Trường An chính là một môn công pháp chiến đấu, một khi thi triển sẽ khiến kình khí toàn thân bùng nổ, uy lực vô biên, cũng chính là bị Tàng Thanh Phong áp chế, nếu không khi hắn thi triển toàn bộ nhất định thành thị sẽ bị hắn đánh tan.

Lấy công pháp làm cơ sở còn có thể sử dụng pháp thuật, tăng cao uy lực.

Bởi vì công pháp có chứa đặc điểm thuộc tính mãnh liệt, một khi lựa chọn sai lầm rất dễ làm nhiều công ít, mà tu giả chỉ có sau khi vào Thiên Tâm mới có thể thức tỉnh linh tính thiên phú, biết mình thích hợp để tu luyện dạng công pháp gì, cho nên công pháp cơ bản đều là trước trở thành chân nhân Thiên Tâm sau đó mới tu luyện nữa.

Đây cũng là lý do vì sao sau khi Đường Kiếp tiến vào Thiên Tâm liền phát huy toàn diện cơ sở kiên cố này, bởi vì chỉ có nhập Thiên Tâm mới có thể bù lại những thứ trọng yếu bị đứt gãy ở giữa tâm pháp và pháp thuật.

Hắn vốn định trở về Tẩy Nguyệt phái chọn lựa một môn công pháp thượng thừa để tu luyện, nhưng hiện tại đã tới Huyết hà giới, cũng nên xem thứ công pháp của Huyết hà giới như thế nào.

Thời khắc này cô gái kia nghe xong liền cười nói:
- Mời công tử đi theo ta.

Mang theo Đường Kiếp đi vào một cánh cửa phía sau.

Sau cánh cửa là dày đặt các loại điển tích, Hỏa Thiên Tôn đại khái là đã mang tới toàn bộ kinh điển tu luyện mà mình đã sưu tập tại Huyết hà giới tới, có tâm pháp của người, có công pháp của Ma Tộc, lại không thiếu các loại pháp thuật quỷ bí của Huyết Tộc, liếc nhìn cũng có hơn ngàn vạn bản.

Trong lúc nhất thời Đường Kiếp xem mà hoa cả mắt, thiếu nữ bên cạnh cười duyên dáng nói:
- Không biết thiên phú của công tử như thế nào, nếu như tin nô tỳ thì không ngại nói cho nô tỳ, nô tỳ sẽ chọn lựa cho ngài.

Đường Kiếp ngẫm nghí một chút, trả lời:
- Nếu ta nói không có thiên phú thì sao?

Huyết nhục của hắn sinh sôi lại hình thành Huyết Nhục Ma Bàn, không tạo ra bất kỳ ảnh hưởng nào tới các phương diện khác, nên nói không có thiên phú cũng không sai.

Cô gái kia ngây cả người, lập tức cười nói:
- Không có thiên phú cũng tốt, mặc dù không thể gia trì nhưng cũng không bị hạn chế, muốn học cái gì cũng đều có thể. Chỉ là như vậy cũng không biết đề cử thứ gì tốt cho công tử.

- Vậy thì chọn công kích mạnh nhất đi.

Công pháp chủ chiến tự nhiên là công kích càng mạnh càng tốt.

Thiếu nữ tiến lên lấy ra một quyền sách nói:
- Công tử thấy Vạn Quỷ Thực Tâm Công này thế nào, cái này nếu tu tới đại thành có thể triệu tập vạn quỷ, quý khí tung hoành nghìn vạn dặm, uy thế hiển hách không ai có thể chắn, đệ nhất về giết chóc.

Đường Kiếp lắc đầu:
- Tuy uy lực lớn nhưng càng luyện về sau thường thường sẽ biến thành chính mình người không ra người mà quỷ cũng không ra quỷ, thế là coi như xong.

Thiếu nữ lại cầm lấy một quyển:
- Thần Lôi Chấn Ngục này thì sao? Sau khi tu thành chín đạo thần lôi, đánh ra một đạo sẽ khiến tà ma lui tránh, chém đấu yêu ma. Chỉ có điều, tuy phương pháp này càn quét yêu tà khá mạnh nhưng phương diện khác lại có chút không tốt.

Đường Kiếp tiếp tục lắc đầu:
- Uy lực tuy mạnh nhưng sử dụng lại hạn hẹp.

Thiếu nữ cũng không gấp, lại lấy thêm một quyển nói:
- Còn Lam Huyết Thiên Sát này thì sao? Đây chính là công pháp của bộ tộc vương tộc lam huyết trong Huyết tộc, nếu đạt tới đại thành sẽ có uy năng hiển hách, có thể trấn áp tám phương.

Đường Kiếp lại lắc đầu như cũ.

Tu luyện cái này cần huyết mạch của bộ tộc Lam Huyết, nếu không có huyết mạch phù hợp sợ là rất khó đại thành, hơn nữa bộ tộc Lam Huyết cũng không thích có người học công pháp của bọn họ, cho dù công pháp này lấy từ Thiên Hỏa Tháp ra thì bọn họ cũng sẽ không nhận. Bọn họ không đối phó được với người bán công pháp nhưng ít nhất có thể đối phó với người mua công pháp.

Thiếu nữ lại liên tiếp giới thiệu mấy quyển công pháp, mà Đường Kiếp cũng vẫn không hài lòng lắm.

Không phải những công pháp này có cấp bậc không đủ, trên thức tế thứ mà thiếu nữ giới thiệu phần lớn là công pháp bậc cao, với tu cách Huyết Thủ của hắn đều chỉ có thể luân phiên đổi. Những công pháp này nếu đặt ở Tẩy Nguyệt phái cũng được coi là những thứ đáng giá.

Nhưng dù vậy thì Đường Kiếp vẫn không để vào mắt.

Hắn học đều là tâm pháp có thể tu luyện tới Tiên Đài tiên cấp, hiện giờ lựa chọn công pháp hiển nhiên yêu cầu cũng không hề giảm.

Cô gái kia nhìn ra suy nghĩ trong lòng hắn, lấy ra một quyển kinh điển nói:
- Công tử thấy bản Vô Cực Hồn Thiên Công này như thế nào? Sau khi tu thành cái này, khí phân âm dương, thay đổi muôn hình vạn trạng, có khả năng biến hóa vô tận, lại có oai thiên thần diệu thế.

Căn cứ cách nói của thiếu nữ này, sau khi tu thành Vô Cực Hồn Thiên Công có thể sinh ra hai khí âm dương, biến hóa hàng nghìn hàng vạn, âm dương giao thái, uy lực vô hạn.

Mười hai đường lớn đều có chỗ riêng, mà âm dương và ngũ hành là đại biểu cho vạn pháp thiên hạ.

Âm dương là nguồn gốc, ngũ hành là gắn liền, bất kể là tâm pháp, công pháp hay thuật pháp đều phụ thuộc vào âm dương chứ không phải ngũ hành.

Bởi vì Đường Kiếp có tìm hiểu về âm dương đại đạo nên có chút hiểu biết về khí âm dương, một cái là công pháp, một cái là đại đạo, hai chủ chốt nổi bật này tất nhiên có thể phát huy ra hiệu quả tốt hơn nũa.