Đường Kiếp bĩu môi, vỗ nhẹ vào Phi Vũ Lưu Sương Kiếm, nói:
- Ngươi đừng có làm mất mặt cực phẩm bảo kiếm chứ.
Theo tiếng nói của hắn, thân kiếm phát ra từng hồi rung động mãnh liệt, phía sau thân kiếm lại hiện ra hình ảnh của một hài đồng.
Kiếm Linh!
Đây là kiếm hồn khi hoàn thiện tới một trình độ nhất định mới có thể xuất hiện, không còn là ý chí mông lung nữa mà là hình ảnh càng thêm rõ ràng.
Mười ba thanh bảo kiếm Đường Kiếp giữ lại cũng không phải là giữ bừa, mỗi một thanh đều là cực phẩm trong cực phẩm, mà Kiếm Linh lại vượt qua cả đặc thù cơ bản của cực phẩm. Chính vì sự quý hiếm này, Đường Kiếp mới có thể giữ kiếm lại, thật không nỡ bỏ đi.
Lúc này Kiếm Linh vừa ra, Đường Kiếp vẩy kiếm về phia trước, Phi Vũ Lưu Sương Kiếm đã bay về phía cự hán Ma tộc, nhưng trong nháy mắt đã lại ảo hóa ra vô số bóng kiếm. Đây chính là đặc tính của Phi Vũ Lưu Sương Kiếm, có thể hóa một lần công kích thành trăm ngàn lần. Tuy lực độ của mỗi lần công kích đó không lớn, nhưng tổng lực công kích lại tăng gấp bội, thậm chí có thể tăng gấp mười lần. Bất kể là đấu tay đôi hay quần chiến đều có tác dụng không nhỏ.
Cự hán kia cũng có kinh nghiệm phong phú, vừa nghe kiếm vang lên là biết không ổn, hét lớn một tiếng, hắc khí toàn thân đã kết thánh một áo giáp cứng rắn, bao bọc toàn thân, đồng thời ngoài thân một màn hào quang phóng ra.
Hắn vốn là người luyện thể, trên người được gia trì Cương Luyện Ma Thể, lúc này lại lấy ma giáp và pháp thuật che chở, bảo hộ cơ thể cực kì chặt chẽ, hắn cười gắn nói:
- Ngươi không thể làm ta bị thương được!
Cùng lúc đó, đại lượng kiếm quang chạm vào kết giới phòng ngự của cự hán, trăm ngàn bóng kiếm giống như mưa rền chớp giật đánh lên kết giới, chỉ một kích đã đánh tan nó, kiếm quang còn tiếp tục vọt tới trước, đánh vào lân giáp màu đen lại đánh ra từng mảng bột phấn, tất cả những mảnh giáp đen này bị kiếm triều khủng bố xoắn thành bột mịn.
Cự hán nhanh chóng lùi lại, kiếm triều còn lại vẫn vọt về phía hắn, chạm vào người hắn. Ma thể khi nãy còn vô cùng dũng mãnh lúc này bỗng chốc bị đâm thành một cái sàng.
Máu phun ra như suối!
Chỉ một kiếm, tầng tầng phòng ngự của cự hán Ma tộc kia đều bị phá vỡ, trên người xuất hiện hơn mười lỗ thủng.
Lúc này Kiếm Linh mới cười với Đường Kiếp, quay trở lại trong thân kiếm, nháy mắt biến mất không thấy đâu.
Xử lý xong cự hán này, Đường Kiếp cũng không nóng lòng công kích mà tiếp tục len lỏi giữa đám người, chỉ cần người khác không ra tay, hắn cũng không chọc vào kẻ khác.
Đối với hắn, trong trận hỗn chiến trăm người này cũng không cần phải giết nhiều người, chỉ cần có thể trở thành một trong mười người sống sót là đủ rồi.
Ngoài ra còn một nguyên nhân trọng yếu, chính là hắn cần hấp thu huyết khí trong đấu trường này.
Lực lượng huyết khí chính là mấu chốt cho sự cường đại của Huyết Nhục Ma Bàn.
Đừng cho rằng Huyết Nhục Ma Bàn hiện tại đã rất mạnh, bởi kì thực nó còn rất nhiều không gian để tiến hóa.
Nếu như công kích mạnh nhất của Đường Kiếp trước kia là đao ý, thì kể từ khi Huyết Nhục Ma Bàn xuất hiện, đao ý chỉ xếp hàng thứ hai.
Nhưng cũng không thể nói là đao ý yếu hơn Huyết Nhục Ma Bàn, bởi đao ý đồng dạng cũng có cấp độ, mà đao ý của Đường Kiếp, nhiều nhất cũng chỉ được coi là có chút thành tựu mà thôi.
Mà để đao ý được nâng cao cũng cần phải lĩnh ngộ, Huyết Nhục Ma Bàn thì chỉ cần huyết khí đầy đủ.
Uy lực của đao ý có thể sẽ càng mạnh hơn, nhưng về phương diện đề cao, Huyết Nhục Ma Bàn lại dễ dàng hơn.
Chính vì vậy, Đường Kiếp hiện tại cũng sẽ tận dụng mọi cơ hội để Huyết Nhục Ma Bàn có thể cường đại hơn.
Ngoài ra cũng muốn ở nơi này lĩnh ngộ thêm về giết chóc cùng hủy diệt.
Giữa sân lúc này đã là một biển máu.
Khắp nơi đều là tu sĩ đang liều mạng tàn sát lẫn nhau. Nhân loại, Huyết tộc, Ma tộc giết đến cuồng loạn.
Trăm người hỗn chiến, thực lực của đấu sĩ cao thấp không đều. Loại sự tình vừa khai trận yếu chết ngay, mạnh ăn sạch thế này, ở đấu trường là chuyện quá bình thường.
Chính vì vậy, giết chóc trong trận hỗn chiến trăm người lại càng thoải mái, rất dễ dàng phân chia ra mạnh yếu.
Cuộc hỗn chiến này, chiếm ưu thế nhất vẫn là Huyết tộc và Ma tộc, hai phe này có đông người tham chiến, thực lực cũng khá mạnh mẽ.
Cự hán Ma tộc mà Đường Kiếp vừa giết kia, thực lực mặc dù không bằng Đường Kiếp, nhưng rõ ràng không phải kẻ yếu, nhưng ở trong đám trăm người này, thực lực giống như vậy ở chỗ nào cũng có. Trong đó nổi bật nhất vẫn là tên nam tử Ma tộc Độc Tê khi nãy nói chuyện cùng Đường Kiếp và thanh niên Huyết tộc Bạch Nhãn.
Ngoài đó ra, còn có một mãnh hán Ma tộc cường tráng như trâu, có vẻ là nhân loại nhập ma, một nữ tử Huyết tộc, cùng một gã nam tử nhân loại cầm cự kiếm trong tay là cũng có biện không tầm thường.
Tên nam tử nhân loại cầm cự kiếm trong tay đồng thời bị hai gã Huyết tộc và một gã Ma tộc vây công, nhưng lại tiến thoái tự nhiên, không chút rơi vào thế hạ phong. Không những vậy, hắn thậm chí còn có thời gian hỗ trợ những nhân loại khác, vừa đánh còn vừa nói:
- Đoàn kết lại, trước quét sạch đám Huyết tộc và Ma tộc này đã.
Thấy hắn kêu gọi, quả thực có vài tên nhân loại cũng tụ lại đây, cùng hắn sóng vai đối địch. Vốn cục diện hỗn chiến ban đầu, nay lại dần trở thành liên hợp tác chiến.
Bất quá đối với cảnh này, Độc Tê và Bạch Nhãn đều coi thường không thèm để ý, ngay cả Đường Kiếp cũng lắc lắc đầu.
Bởi hắn biết, như vậy chẳng có ý nghĩa gì cả.
Quả nhiên ngay sau đó, chợt nghe một tiếng rống to phát ra giữa sàn đấu.
Tiếng rống này làm mọi người chấn động trong lòng, ngay đó đám người đang quan chiến phát ra những tiếng hoan hô ngập trời.
Sau đó chỉ thấy đại môn của một góc đấu trường mở ra, một hỏa ngưu cự đại xuất hiện phía sau cánh cửa.
Đại ngưu xuất hiện, đại địa ầm ầm chấn động, dường như hỏa ngưu chỉ cần giậm chân vài cái là có thể làm sụp cả đấu trường. Đương nhiên điều này là không thể nào, mỗi đấu trường đều được pháp trận bảo hộ, loại cảm giác chấn động này là do cố ý gây nên, chủ yếu là để tăng kích thích cho khán giả.
Thấy hỏa ngưu cự đại kia xuất hiện, những đấu thủ đều kêu lên:
- Man thú, là man thú!
Không phải ai cũng nắm rõ nội dung trước mỗi trận đấu, bởi vậy cũng có khá nhiều người không biết, hỗn chiến trăm người thường sẽ xuất hiện loại tình huống này: thả man thú.
Thả man thú ra là để tạo ra cục diện càng thêm hỗn loạn.
Hỗn loạn khiến cho giết chóc càng trở nên không có mục đích, cũng khiến tràng cảnh trở nên tàn bạo hơn, từ đó tăng thêm tính kích thích.
Khán giả nếu muốn xem trận doanh đối kháng, tự nhiên sẽ lựa chọn những trận đấu có trận doanh đối kháng, không cần người tham gia đến tổ chức. Nơi này nếu đã là hỗn chiến, thì nhất định phải để nó hỗn loạn đến cùng.
Đồng loại cũng phải tương tàn!
- Rống!
Một tiếng rống to, man thú hỏa ngưu gầm thét lao về phía đám người.
Thân thể khổng lồ của nó như một tòa núi nhỏ, mạnh mẽ ép về phía mọi người.
Nó ít nhất cũng là một man thú cấp tám.
Phân chia cấp bậc ở Huyết Hà Giới, man thú cấp 8 có thể tương đương với Tâm Ma chân nhân, thực lực mạnh mẽ cỡ nào cũng khỏi nói.
Vô số pháp thuật phá không bay ra, muốn ngăn cản con dã thú cuồng bạo này tới gần, nhưng những pháp thuật này đánh lên người hỏa ngưu lại không tạo thành thương tổn thực chất cho hỏa ngưu, ngược lại đau đớn lại còn kích thích thú tính của nó, làm nó càng trở nên cuồng bạo, tấn công càng mãnh liệt hơn.
- Ầm!
Hỏa ngưu xông qua giữa đấu trường, một gã Huyết tộc né không kịp bị đụng trúng. Đầu tiên cái sừng sắc nhọn đâm trúng hắn, xuyên thủng kết giới bảo hộ đồng thời đánh bay hắn, tiếp theo là bước chân cuồng bạo bước qua thân thể hắn, tên Huyết tộc này phản ứng cũng nhanh, trong nháy mắt gót sắt giẫm phải đột nhiên phun ra một ngụm máu, máu loãng ngưng tụ thành một vòng bảo hộ toàn thân. Ngay sau đó gót sắt đạp xuống, vòng bảo hộ của hắn liền giống như lòng đỏ trứng bị nghiền ép biến dạng, vỡ tan. Tên Huyết tộc kia trong nháy mắt vòng bảo hộ vỡ vụn chợt gia tốc, hóa thành một chùm sương máu biến mất, rốt cục tránh thoát một màn khủng bố này. Một lần nữa ngưng tụ thân thể, tên Huyết tộc kia phát ra một tiếng thở phào hút chết, nhưng chỉ ngay sau đó, ánh đao lóe lên, đầu của hắn bay lên cao.
Một gã Ma tộc chém đã chém đứt đầu của hắn.
Đội hình mà nam tử nhân loại cầm cự kiếm tổ chức hiện giờ cũng bị tách ra rồi.
Dưới gót sắt cuồng bạo của hỏa ngưu, không ai có thể kết thành trận hình đối kháng hữu hiệu, mà quan trọng nhất là những người khác cũng không cho bọn hắn có cơ hội.
Giết chóc vẫn còn tiếp tục!
Bất luận hỏa ngưu có tàn sát bừa bãi thế nào, những đấu thủ này đều hiểu rõ một điều: những đấu thủ khác mới là mục tiêu, hỏa ngưu không phải.
So với lãng phí khí lực đi đối phó với con hỏa ngưu da dày này, còn không bằng đỡ công kích của nó rồi tiếp tục tập sát những người khác.
Đây cũng là mấu chốt để hỏa ngưu có thể giương oai giữa đấu trường.
Hô!
Hỏa ngưu phun ra một ngọn lửa cuồng bạo.
Trong ngọn lửa hừng hực, nhóm đấu thủ tiếp tục điên cuồng chém giết.
Thực lực, chính là nhân tố quyết định sống sót trong cục diện hỗn loạn.
Kẻ yếu hơn cứ dần dần chết đi, rốt cục, trăm người tham gia cũng chỉ còn lại mười người, tiếng còi của người chủ trì vang lên, trận chiến đầy máu tanh này mới kết thúc.
Không có gì bất ngờ xảy ra, nam tử Ma tộc cầm trường thương Độc Tê, Bạch Nhãn cầm loan đao của Huyết tộc, mãnh hán Ma tộc thân thể cường tráng như trâu, thiếu nữ Huyết tộc có đôi mắt quyến rũ cùng nam tử cầm cự kiếm đều còn sống
Đường Kiếp đương nhiên cũng không ngoại lệ, trở thành một trong mười người này.
Tuy nhiên so sánh với những người khác, hắn lại có vẻ không được thu hút, ngoại trừ một kiếm tương đối kinh diễm lúc ban đầu kia, ấn tượng của khán giả với hắn chỉ là một tên trơn tuột giỏi trốn đông chạy tây.
Điều này làm cho Đường Kiếp cảm thấy ủy khuất: “ Ngay cả Loạn Phong Bộ cũng chưa dùng, cái gì mà trơn tuột chứ?”