Đây là điều chỉ có ở Linh Hoàn chân nhân.
Một quầng sáng linh khí xuất hiện dưới chân Đường Kiếp, khuếch trương ra phía ngoài, trong quá trình khuếch trương màu sắc cũng biến đổi dần.
Quầng sáng màu làm dần biến thành đỏ như máu.
Không chỉ vậy, Linh Hoàn thậm chí còn vượt qua cả hạn chế của linh thức, tiếp lục lan ra bên ngoài, siêu việt giới hạn ban đầu, cuối cùng tạo thành một quầng sáng lớn hơn hai mươi trượng, lấp lánh dưới chân Đường Kiếp.
- Đây là….
Y Y và Đồ Đồ thấy vậy đều ngây ngốc.
Bọn chúng ai cũng muốn tìm hiểu xem đây là chuyện gì.
Ngay cả Đường Kiếp nhìn quầng sáng huyết sắc dưới chân, trong lòng cũng có chút dự cảm.
Đúng lúc này, mộ con Kim Vũ Đại Điêu (chim lớn long vàng) từ phía chân trời bay đến.
Kim Vũ Đại Điêu này là thái cổ man thú, lực đại vô bì, thiết trảo khai sơn phá thạch, cho dù là kết giới bảo hộ cũng không ngăn được nó chút nào.
Đường Kiếp trước kia cũng từng đại chiến với đại điêu một lần, lấy thực lực của hắn, cũng phải hao hết khí lực mới có thể thắng được.
Lúc này thấy Kim Vũ Đại Điêu bay tới, Đường Kiếp mạnh mẽ đạp vào nền đất, bay thẳng lên không trung.
Kim điêu kia thấy Đường Kiếp bay tới, liền phát ra một tiếng gáy vang dội, hai cánh đập xuống, bổ nhào về phía Đường Kiếp.
Thân ảnh Đường Kiếp trên không trung chợt lóe lên, hai tay bắt ấn, chỉ xuống dưới chân, quầng sáng huyết sắc kia mở rộng ra. Kim điêu bay vào trong quầng sáng, đúng lúc đó bên trong quầng sáng đột nhiên nổi sóng, những con sóng huyết sắc vọt tới từ bốn phương tám hướng vọt tới, đè ép làm kim điêu phát ra tiếng thét thê lương trước nay chưa từng có.
Từng cỗ huyết khí trên không trung sôi trào xông vào kim điêu, chỉ thấy kim điêu kia giống như bị một vật lớn nghiền ép, máu phun điên cuồng ra tứ phía.
Toàn thân nó trên dưới mỗi nơi đều rạn nứt, giống như bị đè ép trên mặt thớt, tai mắt múi miệng đều chảy máu, bay cũng không thể bay, lại cũng không thể đáp xuống đất, chỉ có thể chịu Đường Kiếp hành hạ giữa không trung, thoạt nhìn thê thảm đến cùng cực.
Mà quầng sáng huyết sắc dưới chân Đường Kiếp kia vẫn chậm rãi chuyển động, máu tươi mà kim điêu phun ra nhập vào không gian bên trong quầng sáng huyết sắc (từ sau gọi huyết hoàn) liền hóa thành từng làn sương khói màu máu, quay xung quanh thân thể Đường Kiếp.
Bởi vậy, huyết khí quanh thân thể Đường Kiếp lại càng thêm nồng đậm.
Sức sống của kim điêu kia cũng rất mạnh mẽ, đến giờ phút này vẫn đang không ngừng giãy dụa tìm cách thoát thân giữa không trung.
Đường Kiếp hơi nhíu máy, nói:
- Lực lượng huyết khí yếu đi một chút, hẳn là do hấp thu không đủ…Tuy nhiên cũng không sao, giết nhiều một chút càng trưởng thành hơn.
Nói xong, hắn lấy ra một khối huyết mã não.
Chính là khối huyết mã não lấy từ Huyết Hà Chi Chủ.
Bóp nhẹ một cái, huyết mã não hóa thánh sương máu đầy trời, hạ xuống không gian bên trong huyết hoàn.
Y Y và Đồ Đồ nhìn lên, thấy lực trường huyết sắc trong không khí đột nhiên tăng cường, phát ra tiếng nổ vang ầm ầm.
Trong tiếng nổ này, kim điêu ngừng giãy dụa, thân thể cao lớn bị đè ép đến biến dạng, tất cả máu loãng trào ra, cuối cùng hóa thành một khối thịt nhão, từ không trung rơi xuống.
- Trời ạ!
Y Y và Đồ Đồ cùng thốt lên.
Không có pháp thuật, không có đế nhận, chỉ dựa vào huyết hoàn liền trực tiếp nghiền nát một thái cổ man thú đang sống sờ sờ. Không nghi ngờ gì nữa, thực lực của Đường Kiếp lần này lại đại tăng.
Từ không trung hạ xuống, Đường Kiếp đáp xuống mặt đất.
Huyết hoàn thu liễm, dần dần biến thành Linh Hoàn màu thủy lam, huyết khí mạnh mẽ ban nãy như biến đâu mất.
Người ở bên ngoài không nhìn được Linh Hải trong cơ thể.
Hải dương huyết sắc lại một lần nữa tách ra, hai dương vốn mang màu máu lại một lần nữa trở về hình thái Linh Hải không màu, tảng lớn huyết khí rút về lại không tiêu tán mà lại đang ngưng tụ thành từng phiến mây khói huyết sắc trôi nổi giữa không trung.
Một trên một dưới, phân biệt rõ ràng.
- Hô!
Đường Kiếp thở dốc ra một hơi thật dài.
Đến lúc này, dị biến trong cơ thể mới khôi phục bình thường.
- Ca ca.
Đường Kiếp thấy Đường Kiếp tựa hồ bình tĩnh trở lại, nhỏ giọng hỏi:
- Huynh không sao chứ?
Đường Kiếp cười cười:
- Ừ, không sao.
- Vậy khi nãy…
Đường Kiếp lúc này mới nói lại một chút về Huyền Vũ tinh huyết, Y Y và Đồ Đồ nghe được không khỏi ngây người.
Việc Huyền Vũ tinh huyết lần này, đầu tiên chính là để Đường Kiếp hiểu rõ ý nghĩa của Cửu Lê Tâm Kinh.
Binh Chủ vốn là pháp thể song tu, Cửu Lê Tâm Kinh mà hắn lưu lại vốn có công hiệu kết hợp linh khí và huyết khí.
Dưới tác dụng của Cửu Lê Tâm Kinh, lực lượng huyết khí cùng lực lượng linh khí có thể kết hợp cùng một chỗ, hình thành lực lượng cường đại hơn.
Chỉ có điều loại kết hợp lực lượng này là dung linh vu huyết (cho linh vào máu), hòa tan linh khí vào huyết khí, mục đích là để thân thể cường đại hơn một bậc.
Điển hình nhất cho loại dung linh nhập huyết này chính là Vương Tuyệt Diệt, tất cả lực lượng linh khí mà hắn tu luyện cũng đều là để tăng cường lực lượng cơ thể tự thân.
Đường Kiếp thì ngược lại, lấy huyết khí hòa tan vào linh khí để làm lớn mạnh lực lượng pháp thuật.
Mà hắn có thể làm được loại chuyển hoán này, chính là nhờ có âm dương chi đạo.
Âm dương chi đạo đại biểu cho hai mặt của thế giới. hay nhất chính là sự chuyển hóa giữa hai mặt đối lập.
Bản thể mấy ngày nay nghiên cứu Vạn Tiên Đỉnh có chút thu hoạch, tuy rằng không thể dùng cho thực chiến, nhưng để phụ trợ tự thân lại không vấn đề gì.
Chính vì nguyên nhân này, khi Cửu Lê Tâm Kinh bình phục huyết khí, đạo quả trong cơ thể Đường Kiếp cũng theo đó mà sáng lên, tất cả hiểu biết của hắn đối với âm dương chi đạo lúc này phát huy tác dụng, đại lượng huyết khí sôi trào mới bắt đầu trùng trùng điệp điệp tiến vào Linh Hải, tạo thành một cảnh tượng trước nay chưa từng có khi nãy.
Dung huyết nhập linh!
Mà biểu hiện khi dung huyết nhập linh của phân thân cũng đã kích thích bản thể, tương đương với hoàn thành một lần thí nghiệm thành công, tăng cường sự hiểu biết của hắn đối với âm dương chi đạo.
- Vậy…cái huyết hoàn kia là chuyện gì?
Y Y chỉ vào dưới chân Đường Kiếp, hỏi.
Nếu chỉ dung huyết nhập linh, khiến cho linh khí sôi trào thì cũng thôi.
Nhưng vì sao còn có thể hình thành một lực lượng kinh khủng, trực tiếp nghiền nát cả một đầu man thú?
Đường Kiếp trả lời:
- Từ đầu ta cũng không hiểu, sau này mới biết đây chính là lực lượng thiên phú bị che dấu khi ta tấn công vào Thiên Tâm.
Mỗi một Thiên Tâm chân nhân khi tấn công vào Thiên Tâm cũng sẽ có thêm một năng lực đặc thù nào đó, gọi chung là lực lượng thiên phú. Tỷ như Minh Dạ Không khi trở thành chân nhân thì năng lực nắm giữ không gian được nâng cao lên rất nhiều, đó chính là thiên phú của hắn, loại thiên phú này không phải là am hiểu như trên chữ nghĩa bình thường.
Đường Kiếp không biết vì sao khi tấn công Thiên Tâm lại vẫn chưa được lực lượng thiên phú, hắn suy đoán có khả năng là do liên quan đến phân thân, dù sao cũng không phải là nhân loại được mẹ đẻ ra, ít nhất ở nguồn gốc cũng có chỗ bất đồng. Nhiều khi thiên phú cũng chỉ là tăng mạnh ở phương diện nào đó, bởi vậy Đường Kiếp cũng không để ý.
Nhưng hắn không nghĩ tới khi Huyền Vũ chi huyết phát tác, trong lúc vô tình lại mở ra lực lượng thiên phú bị che dấu hoặc có thể nói là bỏ qua, một loại lực lượng trọng tổ huyết nhục.
Khi trước ngưng tụ phân thân, chính là dùng máu thịt của bản thể đắp nặn mà thành. Khác với sinh mạng chân chính, hình thức tồn tại ban đầu của khối phân thân này là tổ hợp máu thịt. Có lẽ chính vì vậy, kỳ thực thân thể này cũng có thiên phú của mình, chỉ có điều vẫn chưa có cơ hội phát hiện ra. Nhưng hôm nay dưới dự kết hợp của Cửu Lê Tâm Kinh và âm dương chi đạo, lực lượng thiên phú này rốt cục được tìm ra. Nó không phải là tăng cường ở một phương diện nào đó mà là một môn pháp thuật trời sinh…Không, giống thần thông hơn. Không cần pháp quyết, không cần vận khí, chỉ cần suy nghĩ, pháp thuật tự thành, đó là thần thông.
Nói xong Đường Kiếp khẽ vung tay, huyết hoàn kia lại một lần nữa hiện ra.
Huyết khí và linh khí lúc này lại một làn nữa tự phát dung hợp, hình thành một lực lượng kinh khủng trước nay chưa từng có, dưới tâm niệm của Đường Kiếp, thể hiện sức mạnh to lớn vô biên.
Cho dù không nhằm vào Đồ Đồ và Y Y, nhưng đứng bên trong huyết hoàn, hai tiểu tử này vẫn cảm nhận được nỗi sợ hãi, cảm thấy như mình bị đặt dưới một ngọn núi lớn, bất cứ lúc nào cũng có thể bị đè chết. Ngoài ra, Đồ Đồ thậm chí còn cảm nhận được một sự uy hiếp sâu sắc, đó là máu tươi toàn thân đều sôi trào không chịu khống chế, phảng phát như muốn phun hết ra ngoài.
Đây chính là lực lượng huyết hoàn của Đường Kiếp, trong huyết hoàn này, tất cả tồn tại đều phải chịu sự đè ép của lực lượng huyết khí, mà sinh mạng có máu tươi càng giống như bị hút đi, tăng thêm lực lượng cho huyết hoàn này.
Đúng như lời Đường Kiếp nói, đây không phải pháp thuật mà là thần thông. Uy lực của nó rất mạnh, tính áp dụng cũng rộng, khuyết điểm duy nhất chính là phạm vi quá nhỏ, chỉ có không gian hai mươi trượng quanh người, chỉ có thể coi là tiểu thần thông. Nhưng dù vậy, trong khoảng không gian quanh thân thể Đường Kiếp này, đã không còn nhiều người có thể cứng rắn chống trọi với hắn rồi.
Có thể nói, sau khi kế thừa Tứ Cửu Chân Ngôn và Vân Tùng Thiên Đao, Đường Kiếp rốt cục lại phát minh ra một năng lực hạng nhất thuộc về chính mình, so với quá khứ, năng lực này càng cường đại hơn, cũng tăng thêm sự khủng bố.
Chống đỡ áp lực của huyết triều, Đồ Đồ run rẩy hỏi:
- Thần thông này tên là gì?
Đường Kiếp ngẫm nghĩ một lúc, trả lời:
- Gọi là Huyết Nhục Ma Bàn (Cối xay thịt), thấy sao?