Vạn Tiên Đỉnh mặc dù ở trong Đạo Binh cũng được xếp là bảo vật thượng đẳng, có danh xưng đỉnh định càn khôn, có thể nói đạo pháp khôn cùng, uy năng như biển. Tuy nhiên chính vì vậy, Đường Kiếp phát hiện mình hoàn toàn không có biện pháp lấy nó.

Lúc trước chỉ là một cái Phần Thiên Thất Bảo, tuyệt thế mãnh nhân như Vương Tuyệt Diệt cũng phải chống đỡ mới lên.

Vạn Tiên Đỉnh so với Phần Thiên Thất Bảo mạnh hơn nhiều, dù bây giờ Đường Kiếp mạnh hơn so với Vương Tuyệt Diệt khi trước nhiều, nhưng tới khoảng cách để sử dụng được bảo vật này cũng là một trời một vực.

Trên thực tế, do bảo vật có uy năng quá mức dũng mãnh, đứng gần nó đã không phải là chuyện dễ dàng.

Đường Kiếp có Kim Cương Thể mới kháng trụ được uy áp này, như đám Tiên Đào, Hồng Uyển căn bản không thể tới gần. Hứa Diệu Nhiên và Tịch Tàn Ngân thì đỡ hơn một chút, nhưng cũng không dám tiếp xúc quá gần.

Không thể dùng là không thể dùng, không cần cũng là không thể nào.

Đường Kiếp tiện tay cầm túi Giới Tử, thử muốn cất Vạn Tiên Đỉnh vào trong túi.

Khi hắn nắm lấy Vạn Tiên Đỉnh, đạo vân trên đỉnh lưu chuyển, từng vòng sáng lan ra, vô tận uy năng va chạm vào người Đường Kiếp, thân thể như núi không thể sụp kia chợt uốn cong, há miệng phun ra máu tươi.

Đây là cấm chế Vạn Tiên Đỉnh đã trừ, chỉ là uy năng do đạo vân lưu chuyển sinh ra, có thể khiến Đường Kiếp bị thương nặng thế này, đám người Hứa Diệu Nhiên cũng hoảng sợ trong lòng.

Tuy nhiên ngay sau đó Đường Kiếp vẫn nắm Vạn Tiên Đỉnh lấp vào trong túi Giới Tử. Miệng túi có thể tự lớn tự nhỏ, thời khắc này treo trên không trung, Đường Kiếp vừa mới nắm Vạn Tiên Đỉnh cất vào trong túi, chỉ thấy trong túi đột nhiên bùng lên quang hoa, xuyên túi mà ra.

Đường Kiếp biết không tốt, hô một tiếng:
- Nằm xuống!

Mọi người cùng nhau nằm úp sấp xuống đất, chợt nghe ầm một tiếng, túi Giới Tử bùng nổ, bởi vì túi Giới Tử liên quan không gian, khi vỡ vụn sinh ra gió lốc không gian, chỉ có điều cơn bão táp này đánh vào Vạn Tiên Đỉnh, nháy mắt biến mất vô tung, chỉ như một trận gió nhẹ thổi qua.

Mọi người bò lên, chỉ thấy Vạn Tiên Đỉnh êm đẹp ở đó, cứ như chưa từng phát sinh chuyện gì.

Cuối cùng do Đường Kiếp dùng một túi Giới Tử trống bọc lại, cho nên chỉ tổn thất túi đó, chứ không có vật tốt gì bị hủy.

Túi Giới Tử không bọc nổi Vạn Tiên Đỉnh, càng gượng ép càng phản khác, nhất thời không nghĩ được cách, Đường Kiếp cũng chỉ có thể đặt tạm đỉnh ở nơi không ai để ý tới, quay đầu hỏi Tịch Tàn Ngân kế tiếp có tính toán gì không.

Đường Kiếp nói:
- Ta thấy ngươi cũng đừng về Thiên Thần Cung nữa, không bằng theo ta về phái Tẩy Nguyệt.

Tịch Tàn Ngân ngẫm lại thấy cũng tốt, lúc trước hắn đi Thiên Thần Cung là vì không muốn thành tội phạm truy nã Văn Tâm, nhưng hiện giờ có Đường Kiếp ở đây, chút việc nhỏ không tính là gì. Lần này nhiệm vụ thất bại Thiên Thần Cung, mọi người gần như chết hết, cho dù y không bị bại lộ, còn sống trở về cũng chẳng có cơm ngon mà ăn, đã vậy không bằng đi phái Tẩy Nguyệt, tán tu rốt cuộc vẫn không phải chính đạo, đi theo đại phái mới có tiền đồ.

Thấy y đồng ý, Đường Kiếp cũng cao hứng:
- Tốt lắm, thừa dịp hiện tại Thiên Thần Cung còn chưa nhận được tin tức, ta viết một phong thư, ngươi mang muội muội của ngươi về phái Tẩy Nguyệt trước.

- Vậy còn ngươi?
Tịch Tàn Ngân hỏi.

- Ta còn phải ở lại mấy ngày.
Đường Kiếp chỉ Vạn Tiên Đỉnh nói:
- Phải đem nó thu phục, lại nói, đây cũng là của cải địa cung.

Năm đó Vạn Giới Vương Đình xa hoa tới trình độ làm lòng người kinh sợ. Mỗi một ngôi điện, mỗi một viên gạch ngói, dùng là dùng Kim ngọc thạch quý hiếm. Tinh Kim Vân Mẫu, các loại tài liệu trân quý cần cái gì cũng đều có, có thể nói xây dựng bản thân thành nguồn khoáng sản kim loại hiếm.

Trọng bảo như thế, Đường Kiếp sao có thể buông tha cho?

Vậy nên trước đó Đường Kiếp đã chuẩn bị công tác đóng gói toàn bộ địa cung mang đi.

Nhưng mà phân thân đi Huyết Hà giới lại phá vỡ kế hoạch của Đường Kiếp.

Muốn đem mảnh vỡ Vương đình đi, nhất định phải dùng đến Sơn Hà Xã Tắc Đồ.

Phải biết mảnh vỡ Vương đình tuy là mảnh vỡ, nhưng bên trong lại lớn vô cùng. Khu kiến trúc này nếu toàn bộ hủy đi thành nguyên liệu, có thể tạo thành một tòa núi nhỏ, dựa vào không gian hữu hạn của túi Giới Tử căn bản là không đủ dùng.

Nếu muốn dùng túi Giới Tử để chứa, túi Giới Tử chỉ có thể chất đầy một đoàn xe.

Không có Xã Tắc Đồ, Đường Kiếp muốn mang mấy thứ này đi cũng không dễ dàng.

Bởi vậy nghe Đường Kiếp nói, Tịch Tàn Ngân cũng nhướn mày:
- Cái này cũng không dễ mang theo, nếu nói đào một ít mang đi thì không thành vấn đề. Toàn bộ mang đi... Ta cảm thấy khó như mang Vạn Tiên Đỉnh đi vậy.

- Cho nên phải nghĩ cách.
Đường Kiếp trả lời.

- Cách gì?

Đường Kiếp trả lời:
- Không thể mang đi, thì để nó tự đi.

- Tự đi?
Tịch Tàn Ngân không kịp phản ứng.

Hứa Diệu Nhiên nói tiếp:
- Biến thành khôi lỗi, không phải có thể tự mình đi rồi sao?

Tịch Tàn Ngân bừng tỉnh đại ngộ.

Kim loại hiếm đúng là tài liệu tốt nhất chế tạo khôi lỗi, nếu quả thật có thể dùng toàn bộ gia công thành khôi lỗi, vậy chính xác không cần suy xét vấn đề vận chuyển. Mà, thậm chí không cần toàn bộ, chỉ cần chế tác ra một nửa cũng đủ rồi.

- Tuy nhiên nếu vậy, thời gian ở lại quá dài.
Tịch Tàn Ngân nói. Nhiều tài liệu như vậy, nếu muốn biến toàn bộ thành khôi lỗi, sẽ mất bao nhiêu năm..

- Đừng lo.
Đường Kiếp cười nói:
- Ta không có thứ gì khác, chỉ có thời gian.

Luyện Thể và pháp tu bất đồng, pháp tu không chỉ dựa vào tài nguyên. Lĩnh ngộ, tấn công, tu luyện thứ gì cũng không thể thiếu. Ly Kinh Luyện Thể thì chỉ cần có đầy đủ tài nguyên là có thể nâng cao, bởi vậy tài nguyên là trói buộc duy nhất.

Vậy nên, Đường Kiếp có thể ở chỗ này tu luyện.

Hắn nói:
- Sau khi trở về, giúp ta gọi Vệ Thiên Xung đến.

Nếu muốn luyện khôi lỗi, thật đúng là không thể thiếu tiểu tử này hỗ trợ.

- Nhưng ở lại trong này thời gian dài, không sợ Thiên Thần Cung tìm đến sao?

- Điều kiện tiên quyết là bọn họ biết ta ở chỗ này.
Đường Kiếp cười đáp.

Tịch Tàn Ngân bừng tỉnh đại ngộ.

Trận chiến này, trên cơ bản tất cả mọi người đã chết hết.

Hư Minh Nguyệt tuy rằng còn sống trở về, nhưng nàng đã sớm chuẩn bị xong cớ, nói là vì có Lăng Thiên Khái, Nam Ngưng Giang không trọng thị nàng nữa, cho nên nàng tức giận một mình ly khai, căn bản không tham gia chiến đấu ở Thông Linh sơn, cái gì cũng không biết.

Lý do này so với tất cả mọi người chết trận, còn nàng sống một mình thì tốt hơn nhiều, cũng là Đường Kiếp vì nàng nghĩ ra.

Tịch Tàn Ngân chỉ cần mang đi mấy cỗ thi thể, chế tạo theo lời nói giả dối của Đường Kiếp thì cũng đủ để ứng phó Thiên Thần Cung.

Cho nên Thiên Thần Cung nhất định sẽ không biết trong núi lớn có mảnh vỡ Vương đình, càng không biết Đường Kiếp thậm chí có đảm lược ở lại thông Linh sơn không đi, nói thực ra cho dù bọn họ biết, có dám xông tới hay không cũng là vấn đề.

Hà Trường An chết, đối với Thiên Thần Cung là một tổn thất trọng đại, Đường Kiếp ở Mạc Khâu một năm tiêu dao càng khiến kinh tế và uy nghiêm của Thiên Thần Cung chịu thương tổn lớn.

Dưới tình huống như vậy, dàn xếp ổn thoả có lẽ mới là lựa chọn tốt nhất.

Huống chi Đường Kiếp còn ở bên ngoài bố trí đại trận che lấp, cho dù bọn họ muốn tìm cũng không phải dễ tìm như vậy.

Minh bạch điểm ấy, Tịch Tàn Ngân đương nhiên sẽ không nói gì nữa, đồng ý yêu cầu của Đường Kiếp.

Nhìn cung điện đầy cốc, trong mắt của y không khỏi lộ ra một tia hâm mộ:
- Nhớ để cho ta một cái.

- Nói ngốc nghếch gì vậy.
Đường Kiếp vỗ Tịch Tàn Ngân nói:
- Ngươi cho là ta làm nhiều như vậy, nơi này luôn có một phần của ngươi, ở đâu cũng có một phần đạo lý.

Nói xong đã vứt một túi Giới Tử sang cho Tịch Tàn Ngân, Tịch Tàn Ngân nhận lấy, đúng là túi của Tàng Thanh Phong, ngoại trừ đan kinh và dược thảo bị lấy đi, tất cả pháp bảo, lá bùa và đan dược đều còn trong đó.

Mấy thứ này cộng lại phải tới trăm vạn, Tịch Tàn Ngân trong lòng chấn động, nói với Đường Kiếp:
- Đường đại ca!

Đường Kiếp cười cười:
- Đây là thứ ngươi đáng nhận, sau khi thu dọn địa cung cũng sẽ có phần của ngươi. Chỉ tiếc Vạn Tiên Đỉnh không thể phân phối, đại ca tham chút, sẽ không để cho ngươi rồi.

Chính là do Vạn Tiên Đỉnh không thể phân phối, cho nên Đường Kiếp mới giao tất cả pháp bảo trong túi cho Tịch Tàn Ngân, chỉ có điều so sánh với bảo vật như Vạn Tiên Đỉnh, trăm vạn kia thật không coi vào đâu.

Tịch Tàn Ngân nói:
- Ta còn chưa làm được công lao gì, nói gì tới đoạt bảo. Trận chiến này ta không có tác dụng gì, đại ca đồng ý cho ta, ta đã rất thấy đủ rồi.

- Con đường tu tiên có bao giờ biết đủ, trăm vạn cũng chỉ là bình thường.
Đường Kiếp nói:
- Không nên tham lam, cũng không nên thấy đủ, tiên lộ xa xôi vĩnh tiến không ngừng, ta ở phía trước chờ ngươi!

Tịch Tàn Ngân hướng Đường Kiếp khom người bái thật sâu.

Vào lúc ban đêm, đang cùng Đường Kiếp hưởng mãng xà yến, vừa nghĩ tới Thiên Thần Cung vì Binh Chủ bí tàng mà trăm phương ngàn kế tìm Đường Kiếp, còn Đường Kiếp giờ đang ở ngay gần Thiên Thần Cung đào bảo, Tịch Tàn Ngân chỉ cảm thấy thế sự vô thường, cười to ba tiếng mới rời đi.

Những ngày tiếp theo, Đường Kiếp cùng Hứa Diệu Nhiên ở lại địa cung.

Đường Kiếp đầu tiên tiêu trừ hết yêu ma trong địa cung Vương đình, chỉ chừa chút quỷ vật trong hoa viên để thuận theo tự nhiên.