Tiến vào lốc xoáy, Đường Kiếp cảm giác mình như đang rơi vào vực sâu vô tận bên trong, thân thể không ngừng rơi xuống phía bên dưới.

Bốn phía chỉ là một màu máu tươi, thân thể đang xoay tròn bên trong, bên tai còn kèm theo tiếng thét kinh sợ ù ù.

- Y Y!
Bởi vì có bản thể ở bên ngoài quan trắc, Đường Kiếp biết rằng Y Y cũng cùng vào theo hắn .

- Muội ở đây, ca ca!
Y Y lớn tiếng trả lời, dây leo liên kết nàng và Đường Kiếp ở cạnh bên nhau.

Đường Kiếp quay đầu nắm lấy dây leo, kéo Y Y qua gần mình từng chút từng chút một.

Bọn họ tới gần bên trong vòng xoáy, cuối cùng Y Y đã được kéo vào trong vòng tay của Đường Kiếp.

- Chúng ta đang ở nơi nào? Ca Ca.
Y Y ôm cổ Đường Kiếp hỏi.

- Hẳn là tiến vào trong thông đạo Huyết Hà giới.
Đường Kiếp nhìn khắp mọi nơi.

Thân thể đang nhanh chóng rơi xuống, cho dù là muốn dùng pháp lực để ổn định thân hình cũng không làm được, hắn bị lực hấp dẫn mạnh mẽ hút đến mức gần như không thể nhúc nhích, cảnh tượng máu huyết nơi xa giống như một cái miệng lớn, đang nuốt lấy bản thân.

- Bây giờ thì như thế nào?
Y Y hỏi.

- Không thể cứ như vậy được, Huyết Hà lão tổ khẳng định chờ chúng ta ở thông đạo bên kia.
Đường Kiếp ngẩng đầu nhìn lên phía trên:
- Cái túi!

Y Y ngẩng đầu, nhìn thấy cát túi Giới Tử đang bay ở phía trên, tay nhỏ của nàng nắm lại, một cọng dây lại bay ra, bao lấy cái gói to kéo xuống.

Đường Kiếp nhận lấy túi Giới Tử, đang xoay tròn rơi nhanh trong cơn xoáy, hô to:
- Hiện tại chỉ có một cơ hội!

Hắn lấy ra Sơn Hà Xã Tắc đồ, sau đó nói:
- Đồ Đồ, muội có thể dùng vũ tinh đưa chúng ta trở về được không?

Đồ Đồ núp trong lòng Đường Kiếp, hai chân trước bấu chặt Đường Kiếp, nghe nói như thế, hai tai hơi dựng lên, giống thiên tuyến được gảy vài cái, sau đó trả lời:
- Khoảng cách quá xa, năng lượng vũ tinh không đủ, truyền không về được.

Năng lượng Vũ tinh cũng có hạn chế, mỗi một lần sử dụng đều cần đủ năng lượng trước đó, mà bổ sung năng lượng lại không phải ai cũng có thể làm được, cần đại đạo lý giải đối ứng, Đường Kiếp đối với sự hiểu biết của đạo không gian có hạn, tuy có trình độ ngộ đạo nhất định, nhưng chủ yếu thể hiện trong phương diện trận pháp, thể hiện phụ trợ trong Loạn Phong Bộ, năng lực trực tiếp vận dụng gần như không có, bởi vậy không bổ sung năng lượng cho vũ tinh được.

Chính vì như vậy, cách bổ sung năng lượng duy nhất chính là Vũ tinh tự mình tăng trưởng.

Đã hơn một năm, năng lượng vũ tinh xác thực có chút tăng trưởng, nhưng muốn nói đến vận chuyển xuyên giới, vậy cũng còn kém xa.

Vũ tinh vận chuyển xuyên giới giống như thời gian trụ tinh ngừng lại, đều cần đầy năng lương mới có thể phát động.

- Vậy đi chỗ khác!
Đường Kiếp đối với câu trả lời này không có gì ngạc nhiên, chỉ là chứng thực lần nữa mà thôi. Lúc này hắn sờ thử đã lấy vũ tinh trong Sơn Hà Xã Tắc đồ ra.

Vật này là vật chống đỡ trong thế giới Tiểu Thiên trong Xã Tắc Đồ, một khi lấy ra, toàn bộ không gian trong thế giới Xã Tắc Đồ lập tức hỗn loạn, sinh vật bên trong đồng thời phát ra tiếng kêu khóc hoảng sợ, giống như là trời đất sắp sụp đổ.

Đường Kiếp lại không kịp quản chúng nó, vũ tinh trong tay đã phát ra từng mảnh quang hoa, dường như một mảng trời sao bao phủ lấy Đường Kiếp và Y Y, Đường Kiếp cũng không phát động lực lượng này, chỉ là nhìn chằm chằm vào miệng huyết sắc đó.

Nhanh chóng rơi xuống, miệng huyết sắc đó càng ngày càng gần.

Trong mơ hồ nhìn thấy máu cuộn trào bên ngoài đang sôi sùng sục, sóng máu ngút trời.

Một bàn tay lớn mở khe nứt đó ra, lần nữa dò xét tiến vào.

Chủ Huyết Hà thậm chí còn không đợi được Đường Kiếp tự động rơi ra, cứ như vậy mà tóm lấy Đường Kiếp.

- Nghe nói ngươi là Tiên Đài?
Đường Kiếp lạnh lùng nói.

Tay trái nắm vũ tinh, tay phải cầm Đế Nhận.

Nhìn bàn tay to tướng của hắn giơ ra, cơ thể Đường Kiếp đột nhiên nghiêng mình, Đế Nhận màu vàng đã chợt kéo dài, biến thành một con dao rựa dài, chém xuống bàn tay khổng lồ huyết sắc kia.

Lưỡi dao vàng kia bổ bàn tay máu kia ra, thân hình đang rơi xuống giống như đòn tấn công của người của dũng mãnh, kéo thân dao dọc theo huyết thủ chém xuống một đường, chia cánh tay thành hai.

- Á!
Bên ngoài khe nứt huyết sắc truyền ra một tiếng tức giận gầm nhẹ, giống như con kiến nhỏ đang tức giận phản kháng.

Huyết thủ bị chém thành hai đoạn một phân thành hai, hóa thành hai bàn tay khổng lồ từ phía sau đuổi đến, Đế Nhận của Đường Kiếp hiển nhiên không thể thật sự làm tổn thương chủ của vị Huyết Hà này, chỉ là trên tôn nghiêm khiến y cảm thấy bất mãn và phẫn nộ.

Đường Kiếp xoay người, đồng thời lưng quay về hướng rơi xuống, Đế Nhận vung quang hoa lần nữa, chém hai bàn huyết thủ kia.

Theo sự rơi xuống của tảng máu lớn, huyết thủ bị đứt kia phân hóa càng nhiều, trong thông đạo của huyết sắc biến thành hình dáng của hổ, sói, sư tử, … gào thét đuổi theo Đường Kiếp.

Đây là uy lực của Huyết Hà Chi Chủ.

Nghe nói vị Huyết Hà Chi Chủ này vốn là do Huyết Hà của Huyết Hà giới biến thành, chỉ cần Huyết Hà tồn tại, y chính là thân thể bất tử. Bất luận công kích như thế nào, đều chỉ khiến nó càng trở nên mạnh hơn thôi.

Tuy nhiên giống với luân hồi của Huyền Vũ, phía sau việc không chết của Huyết Hà, giống thời cũng có cái giá của nó, đó chính là bản thể của Huyết Hà Chi Chủ không thể di chuyển. Y chính là Huyết Hà, Huyết Hà chính là y. Chính vì như vậy, Tiên Đài khác có thể tiêu dao vạn giới, bản thể của Huyết Hà Chi Chủ thì mãi mải bị giam trong Huyết Hà giới.

Vô số Huyết Yêu chen chúc mà đến, Đường Kiếp chỉ lạnh lùng nhìn, trên lông mày lóe sáng chút quang hoa.

Không có gì là vô địch chân chính, cho dù là hùng mạnh như Huyết Hà Chi Chủ, cũng không thể tồn tồn cái gọi là không thể tổn thương, cùng lắm là có thể làm được hay không. Nếu như chỉ coi về năng lực, thực lực Đường Kiếp có lẽ chưa đủ. Nhưng nếu có Đế Nhận, như vậy thì yếu điểm nhất định có thể phá hoại được.

Lòng mày dựng thẳng đứng, mắt từ từ mở to, thời khắc này Đường Kiếp đã không hế do dự phóng to quan sát từng thay đổi.

Trước mắt là vô số huyết triều đang cuồn cuộn dâng cao, giống như biển máu sôi trào, sóng máu ngập trời, mang đến uy thế khủng bố vô biên, gần như khiến cho người ta không thở nổi.

Nhưng ở bên trong nơi đây như Hải Thần Uy, Đường Kiếp lại nhìn lại từng điểm hồng quang.

Đúng vậy.

Hồng quang.

Ánh đỏ điểm quang trong hải dương huyết sắc.

Cũng là màu đỏ nhưng Đường Kiếp lại có cảm giác hoàn toàn khác!

Chúng nó đều phân bố ở mỗi góc trong huyết hải, giống như một giọt nước hòa trong biển rộng, nếu như không quan sát kĩ, gần như không thể thấy được.

Nhưng Đường Kiếp thấy được.

Hắn không biết đó là cái gì, nhưng bản năng nói cho hắn biết, đây mới thực sự là trung tâm và mấu chốt.

Đế Nhận lại lần nữa vung ra, hướng về điểm sáng đỏ kia trong biển máu mà đâm tới, vung ra một đường cong uốn khúc mà quỷ dị.

Đường cong này trực tiếp đi qua đại đa số các điểm sáng trong Huyết Hải.

Ngay sau đó, trong biển máu rồi đột nhiên truyền đến một tiếng điên cuồng rít gào:
- To gan!

Như sấm điếc tai!

Đường Kiếp phun ra một ngụm máu tươi.

Chớp mắt biến mất.

Những sài lang hổ báo huyết sắc truy đuổi kia lần lượt biến mất, biến thành vũng máu lớn rơi ra, nhìn thấy trong biển máu bay ra nhiều điểm ánh đỏ.

Trong lòng Đường Kiếp vừa động:
- Y Y!

Y Y ở chung cùng hắn nhiều năm, sớm đã hiểu rõ được lòng của hắn, tay nhỏ vừa giơ, vô số điểm đỏ đã bay về hướng nàng, rơi vào trong tay nàng, lăn như từng hột Hồng Mã Não, đồng thời nháy mắt kết hợp lại, hình thành một vật thể như quả đông lạnh màu đỏ.

Cùng lúc đó, Đường Kiếp cũng đang rơi qua khe nứt huyết sắc kia.

Hắn từ trong khe nứt rơi ra, xuất hiện ra ngay bầu trời huyết sắc vô tận, tiếp tục rơi xuống theo quán tính, mà phía dưới kia lại là một con sông màu máu không thấy biên giới.

Trường giang huyết sắc này hiện ra một khuôn mặt già nua, phát ra một tiếng rít gào tức giận:
- Bọn chuột nhắt muốn chết!

Ngay sau đó, máu xông thẳng lên cao, bay thẳng lên bầu trời.

Máu vô tận kia ngưng tụ trên trời xuất hiện ra một bàn tay khổng lồ cực lớn, che khuất cả bầu trời chộp lấy Đường Kiếp.

Đường Kiếp nhìn gương mặt khổng lồ màu máu kia, khẽ mỉm cười:
- Tạm biệt!

Trong vũ tinh phát ra hào quang lớn, tinh quang rực sáng, nháy mắt chiếu sáng cả toàn bộ Hà giới huyết sắc, bàn tay khổng lồ chộp xuống trong chớp mắt nhưng thân ảnh của Đường Kiếp biến mất, bàn tay khổng lồ vung qua tàn ảnh còn lại của Đường Kiếp, sau đó là một tiếng phẫn nộ, không dám tin “Không!" chấn động trời cao.

Ngẩng đầu mạnh, giống như vật gì bị điện giật vậy, trong mắt Đường Kiếp (bản thể) hiện lên một tia thần quang.

- Thoát hiểm rồi.
Hắn nói.

- Sao mà thoát được?
Hứa Diệu Nhiên hỏi.

- Vũ tinh.
Đường Kiếp trả lời.

Hứa Diệu Nhiên nhẹ nhàng thở dài ra một hơi, lời này của nàng là thay phân thân lo lắng, hay nói là thay Y Y lo lắng.

Đường Kiếp lúc này mới nói:
- Tuy nhiên năng lượng vũ tinh không đủ, chỉ có thể vận chuyển trong giới, cho nên bây giờ còn đang Huyết Hà giới.

- Có biện pháp trở về sao?

Đường Kiếp do dự một chút, gật đầu nói:
- Cách cũng không phải là không có, chỉ là có chút phiền phức thôi.

Tuy rằng vũ tinh không có cách nào khác để Đường Kiếp phân thân trở về, nhưng phân thân trong tay còn có Sơn Hà Xã Tắc đồ. Xã Tắc Đồ tuy rằng không thể truyền phân thân về, nhưng có thể đem phân thân truyền đến Cửu Tuyệt Tru Tiên Trận, dù sao cái đó cũng là đại trận xuyên giới. Cho nên bản thể chỉ cần trong Tê Hà bên này xây một Vận Chuyển Trận, lấy Cửu Tuyệt Tru Tiên Trận làm trạm trung chuyển, vấn đề được giải quyết.

Nhưng mà, ở đây có hai vấn đề. Một là của cải hao tốn để xây dựng trận vận chuyển xuyên giới rất lớn. Xã Tắc Đồ là nhờ phúc của Vương Tuyệt Diệt hình thành, muốn xây thêm một cái, lại phải nghĩ cách kiếm tiền. Tuy là ở Mạc Khâu hắn đoạt được rất nhiều, nhưng lúc nãy cũng quăng hết vào phân thân rồi… Thời gian cấp bách, hắn không thể không chọn lựa rồi mới cho phân thân. Hai là bản thân Xã Tắc Đồ cũng có vấn đề. Bởi vì đã lấy Vũ tinh ra, bên trong Xã Tắc Đồ bị hao tổn, tuy rằng Đường Kiếp saukhi thoát hiểm một thời gian đem trả vũ tinh lại trong hình, không gian từ từ hồi phục ổn định, nhưng đối với thế giới trong hình vẫn tạo thành một số tổn thương, trong đó bao gồm Vận Chuyển Trận bị hao tổn, tạm thời không thể sử dụng, cần thời gian kiểm tra chữa trị mới có thể sử dụng.