Lúc này Đường Kiếp bị con mãng xà đè áp, Hứa Diệu Nhiên bị bức vào góc chết, phòng ngự bị phá toàn bộ, Chu Vận cuối cùng ra tay, hiển nhiên không để ý tới đại cục trước mắt, mà muốn giết chết nàng trước.

Chỉ có như vậy, ông ta mới có thể ăn nói với Huyết Sát Chân Quân được.

- Diệu Nhiên.
Đường Kiếp cũng không nghĩ tới Chu Vận sẽ phản bội vào lúc này.

Hắn không thể nghĩ tới Chu Vận sẽ gây phiền phức như vậy, hắn không ngờ rằng thời khắc này lại nguy hiểm như thế, đối mặt với đối thủ khủng bố như Tàng Thanh Phong, nên không thể để hắn có thời gian suy nghĩ tới nhiều chuyện khác.

Mắt thấy một trảo này muốn cào lên mặt Hứa Diệu Nhiên, mà bởi vì vị trí của bọn họ ở quá xa, lại thêm con mãng xà chắn giữa, khiến cho Đường Kiếp không thể dịch chuyển, Đường Kiếp chỉ có thể quát một tiếng:
- Định!
Đồng thời hắn cũng bị đầu con mãng xà đụng trúng, hất bay hắn lên tường đại điện. Cũng may đúng lúc hắn bay lên cao một chút, mới không bị nó nuốt vào.

Tứ Cửu Chân Ngôn xuất ra, thân hình của Chu Vận bị kiềm hãm, nhưng ở ngay sau đó ông ta đã phá tan “Định” tự quyết tiếp tục đánh về phía Hứa Diệu Nhiên. Định tự quyết của Đường Kiếp vẫn chưa có thể khiến cho Hứa Diệu Nhiên hoàn toàn tạo được khoảng cách an toàn, mắt thấy một trảo này sắp đuổi kịp, đúng lúc này, đột nhiên có một người xông tới, mạnh mẽ ôm lấy Chu Vận.

Thạch Tịnh Trai.

Lão già điên này ôm chặt Chu Vận, miệng vẫn cười ngây ngô, nhưng cũng khiến Chu Vận hoàn toàn mất đi cơ hội giết Hứa Diệu Nhiên.

Chu Vận giận dữ, đánh ra một trảo vào đầu Thạch Tịnh Trai.

Lấy thực lực của ông ta, một trảo toàn lực đánh xuống, Thạch Tịnh Trai làm sao chống đỡ nổi.

Năm ngón tay xuyên thủng đầu Thạch Tịnh Trai, trong mắt y chảy ra đầy máu tươi.

- Tên điên.
Y Y chảy nước mắt, hai tay giơ lên cao, vô số đóa hoa hội tụ thành một vòi rồng, đánh về phía Chu Vận.

- Cút ngay.
Chu Vận điên cuồng gào thét. Lực lượng hùng hồn xuất ra khiến vòi rồng không thể lại gần, sau tiếng thét của ông ta liền tan vỡ.

Nhưng một khắc này, Thạch Tịnh Trai đột nhiên trợn mắt.

Năm đầu ngón tay xuyên thủng đầu mà không thể giết chết kẻ điên này, gã vẫn còn sống.

Cổ họng giật giật, thời khắc này Thạch Tịnh Trai dường như thanh tỉnh lại.

Ôm bụng Chu Vận, gã phát ra tiếng vang lách cách, vẫn ôm chặt Chu Vận đột nhiên nhảy lên trên không trung.

Chuyện xảy ra quá đột ngột, khiến Chu Vận không ngờ, đang muốn dùng Liệt Ngọc Trảo đánh chết Thạch Tịnh Trai, đột nhiên cảm giác không ổn.

Quay đầu nhìn lại, con mãng xà đang lao về phía mình, cái miệng rộng mở to.

Cảnh tượng này khiến Chu Vận sợ tới mức hồn phi phách tán, vội vàng phát lực mong chạy thoát, nhưng Hứa Diệu Nhiên ở phía xa tạo ra một ấn chưởng, đồng thời Tiên Đào Hồng Uyển cũng vọt ra, đánh ra chưởng phong. Ba chưởng chưa từng luyện tập, nhưng lại tâm đầu ý hợp, đều đột vỗ thành chụp, đánh Chu Vận về phía miệng con mãng xà.

Chu Vận hốt hoảng, đang muốn toàn lực ngăn cản, Đường Kiếp lại khẽ quát lên một tiếng:
- Tán.

Dường như hơi thở tử vong bám quanh cơ thể.

Linh khí vừa mới vận hành không ngờ lập tức bị tán loạn.

Trong nháy mắt thời gian như dừng lại.

Chu Vận hoàn toàn mất đi cơ hội thoát thân, ngay sau đó con mãng xà há miệng rộng, nuốt chửng Chu Vận và Thạch Tịnh Trai vào bụng.

- Kẻ điên.
Y Y lại rống lên một tiếng. Không có ai ở với Thạch Tịnh Trai lâu như nàng, cũng không có ai thương tâm trước cái chết của Thạch Tịnh Trai hơn nàng cả.

- A.
Trong cơ thể con mãng xà truyền tới tiếng kêu hoảng sợ điên cuồng của Chu Vận

Ông ta ở trong cơ thể nó liều mạng dãy dụa, Liệt Ngọc Trảo phát huy tới mức tận cùng.

Khao khát muốn sống mãnh liệt phát ra lực lượng dũng mãnh nhất, con mãng xà bắt đầu biểu hiện tiêu hóa không tốt, ngay cả sắc mặt của Tàng Thanh Phong cũng biến đổi. Hiển nhiên cứ như vậy nuốt chửng Chu Vận vào bụng, đối với ông ta mà nói cũng có chút gánh nặng.

- Giết gã.
Hà Trường An thét lớn.

Mọi người đều nhìn ra đây là cơ hội cuối cùng.

Nếu không thừa dịp hiện tại đánh bại Tàng Thanh Phong, vậy thì sẽ không giết được ông ta nữa.

Chiến kích toàn lực bổ ra công kích kinh người.

Tàng Thanh Phong gầm lên một tiếng nổi giận, thiết quyền đánh ra nghênh đỡ chiến kích.

Lưu lực trong va chạm dữ dội, ảo ảnh rùa mãng xà lại lần nữa tăng vọt, con mãng xà vừa nuốt Chu Vận và Thạch Tịnh Trai lại lần nữa lao ra, nhưng vẫn theo hướng cũ tấn công Hứa Diệu Nhiên.

Nó có lẽ khẳng định Hứa Diệu Nhiên chính là nhược điểm của Đường Kiếp.

Ngay tại khi con mãng xà lao tới đồng thời, trên không trung chợt hiện ra một đạo nhân ảnh.

Người nọ một quyền đánh ra, trúng giữa đầu con mãng xà, đánh bay nó trở về.

- Đường Kiếp?
Hà Trường An kinh sợ hô lên.

Người đột nhiên xuất hiện này, rõ ràng cũng là Đường Kiếp, chỉ có điều lực lượng càng thêm hùng hồn, xem này lực lượng này rõ ràng chính là cự hán Luyện Thể ngày trước, chỉ có điều chẳng biết tại sao thân hình nhỏ lại, khuôn mặt cũng là khuôn mặt vốn có của Đường Kiếp.

Vô số ý niệm như điện thiểm hiên lên trong đầu Hà Trường An, một khắc này rốt cuộc ông ta đã hiểu ra, bật thốt một tiếng:
- Phân thân! Hoá ra ngươi có phân thân!

Ngay cả Tàng Thanh Phong cũng thất thần, bật thốt lên:
- Ai là bản thể?

- Ông nói xem?
Người đến sau lại đánh một quyền, lực lượng khổng lồ chấn động làm con mãng xà cũng không thể tới gần, ngược lại Chu Vận trong cơ thể nó còn đang chống đỡ lại cái chết, tiếp tục điên cuồng đánh, đau đớn làm con mãng xà gào thét liên hồi.

Tàng Thanh Phong rốt cục ý thức được không ổn, toàn lực thúc dục lực lượng tinh huyết, chỉ thấy thân hình con trăn lớn tăng vọt, như một cột trụ lớn, lao thẳng về phía Hà Trường An.

Không nghờ tới Hà Trường An không tiếp tục chiến đấu mà lại lui lại, con mãng xà trực tiếp quét về phía mấy người Hứa Diệu Nhiên.

- Mẹ nó!
Đường Kiếp thầm mắng một câu.

Bản thể sở dĩ đến hiện tại mới xuất hiện, nguyên nhân lớn nhất chính là sợ Hà Trường An giở trò quỷ.

Không ai chân chính tín nhiệm đối phương cả.

Lúc trước Hà Trường An nguyện ý tiếp nhận trợ giúp của Đường Kiếp, đó là bởi vì người của ông ta chiếm ưu thế, chỉ muốn thu thập xong Tàng Thanh Phong, Hà Trường An tự tin quay đầu lại còn có thể thu thập Đường Kiếp.

Nhưng hiện tại tình thế đã thay đổi.

Ngạo Sí Hổ, Chu Vận, đám người Nam Ngưng Giang đều đã chết, bênh cạnh Hà Trường An hiện tại chỉ có người duy nhất chính là Hư Minh Nguyệt, xem ra nàng ta là Đường Kiếp cố ý lưu lại đấy, đến lúc đó có thể giúp ông ta hay không thì khó mà nói được.

Mà bên này, có những hai Đường Kiếp, một Hứa Diệu Nhiên, hai nha hoàn, một Y Y lại thêm một Quỷ Vệ và vô số Đậu Binh, thực lực như vậy tổ hợp lại đã đã vượt qua Hà Trường An. Dưới tình huống như vậy, liền đến lượt Hà Trường An nghĩ mượn Tàng Thanh Phong hằm làm suy yếu thực lực của Đường Kiếp.

Chính là vì suy xét đến điểm ấy, cho nên bản thể ngay từ đầu mới không ra tay.

Đáng tiếc Tàng Thanh Phong quá mức hung mãnh, công kích lại quá mức hung ác, cường công Hứa Diệu Nhiên, rốt cục bức bản thể không thể không xuất kích.

Kết quả không ngoài sở liệu, Hà Trường An lập tức tránh lui, bảo tồn thực lực.

Tàng Thanh Phong hiển nhiên cũng nhìn ra điểm ấy, không tiếp tục công kích Hà Trường An, ngược lại toàn lực thẳng hướng Đường Kiếp:
- Xem ngươi còn có thể làm gì?

Tình thế chuyển biến trong nháy mắt.

Đã không có Hà Trường An cứng rắn chống đỡ, bản thể cũng chỉ có thể thay thế vị trí của Hà Trường An.

Cũng chỉ sau khi thay thế vị trí Hà Trường An, Đường Kiếp mới chính thức ý thức được tầm quan trọng của Hà Trường An.

Ngay mặt cứng rắn chống đỡ uy áp của Tàng Thanh Phong, Đường Kiếp cảm giác mình giống như đang chống đỡ một ngọn núi. Mặc dù là với Luyện thể dũng mãnh của hắn, đối mặt với trọng áp này, cũng cảm thấy không chịu nổi, vậy mà Hà Trường An dưới tình huống như vậy còn có thể tiến công.

Luận thực lực, bản thể Đường Kiếp vẫn kém xa không bằng Hà Trường An.

Ý thức được điểm ấy, Đường Kiếp hét lớn:
- Hà Trường An, ông vẫn không ra tay, chúng ta chết sạch, ông cũng xong đời!

Hà Trường An cười ha hả:
- Sẽ không chờ các ngươi chết hết đâu, chỉ cần hai Đường Kiếp hoặc quỷ vật, chết mất một liền đủ.

Nói xong ông ta đột nhiên lao ra, một quyền tấn công phân thân Đường Kiếp.

Trong ba mục tiêu, Hà Trường An cố kỵ nhất kỳ thật vẫn là phân thân có sở hữu Kim nhận, nếu có thể lựa chọn, Hà Trường An chọn giết kẻ này trước. Đánh chết hắn, đoạt được Kim nhận, vẫn có thể đối phó tạo thành uy hiếp đối với Tàng Thanh Phong.

Nhưng mà phân thân cũng là kẻ khó giết nhất.

Loạn Phong Bộ huy động, Đường Kiếp thoải mái tránh thoát.

- Muốn chạy?
Hà Trường An cười ha hả, chiến kích vung lên, quét về phía Hứa Diệu Nhiên.

Tên khốn khiếp này đúng là học được Tàng Thanh Phong, cũng là bức phân thân và lão ta trực tiếp đối đầu, cũng chỉ có phân thân mới có tốc độ cứu viện đúng lúc. Nhưng đúng ở thời khắc đó, lại có một đạo hắc ảnh xông lên, đánh lên trên chiến kích của Hà Trường An, chính là Quỷ Vệ.

Chiến kích bị đụng nghiêng một cái, đồng thời Quỷ Vệ cũng bị lực lượng cường đại của Hà Trường An đánh bay rớt ra ngoài, Vô tướng thiên ma kình quấn lấy, Quỷ Vệ nhất thời không thể động đậy, ngay sau đó đã bị vô số Huyết Hà yêu kéo lấy, dũng mãnh lao về phía cánh cửa huyết sắc.

Lúc này mọi người mới nhìn thấy, chẳng biết lúc nào, Huyết Hà yêu đã bắt đầu lui bước, cánh cửa huyết sắc đang dần đóng lại.

Huyết Hà Giới sắp đóng lại.

Mà vô số Huyết Hà yêu cứ như vậy túm lấy Qủy Vệ, rút lui thẳng về phía cánh cửa, biến mất không thấy gì nữa.

- Khốn khiếp.
Đường Kiếp mắng một tiếng.

Hà Trường An cũng phát ra một tiếng than nhẹ, hiển nhiên là không nghĩ tới sẽ có thay đổi như vậy.

Hứa Diệu Nhiên thì nhân cơ hội thối lui, hét lớn:
- Hiện tại đã đủ rồi? Ông đã nói thiếu một bên liền xuất thủ mà.

Hà Trường An hừ một tiếng, ông ta đã nhìn ra Tàng Thanh Phong giờ phút này là nỏ mạnh hết đà, thiêu đốt máu huyết đạt được lực lượng tuy rằng hùng mạnh, nhưng cuối cùng không thể kéo dài. Giờ khắc này, đúng là thời cơ phản bội, làm sao còn có thể để ý tới lời hứa lúc trước.

Đang muốn tiếp tục ra tay, đột nhiên thấy phía sau có tiếng gió nổi lên.

Hà Trường An quay đầu lại, chỉ thấy con mãng xà lại là hướng về phía chính mình vọt tới, mới vừa rồi còn cực lực chống đỡ bản thể của Đường Kiếp, chẳng biết đã thối lui từ bao giờ.

Hà Trường An ngây cả người, lập biết không ổn.

Ông ta muốn đổi ý, nhưng Tàng Thanh Phong lại hiển nhiên không biết này điểm.

Sau khi đẩy Quỷ Vệ vào Huyết Hà, vì để tránh cho Hà Trường An lại một lần nữa kiềm chế đại bộ phận lực lượng của mình, lần này Tàng Thanh Phong chủ động đánh lén.

Nếu muốn chết, thì Đường Kiếp hiển nhiên không có ý định ngăn cản.

Vù!

Con trăn lớn gào thét xông lên, quấn lấy tay Hà Trường An, bắt đầu cuốn chặt lấy cơ thể ông ta.