Cương thi trong đám quỷ vật thuộc vào loại cấp thấp nhất, theo lý không có thành tựu, nhưng thời khắc này nét mặt của Đường Kiếp lại cực kỳ thận trọng.

Không giống như những quỷ vật khác, cương thi là thi thể sau khi thay đổi mà thành, trời sinh thực thể, cấp bậc tuy thấp, kỳ thật thực lực cũng quyết định bởi lực lượng của thi thể khi còn sống.

Mà khối cương thi trước mắt, rõ ràng chính là binh lính thủ vệ của Vạn Giới Vương Đình, sau khi chết biến thành.

Thực lực của thủ vệ không phải quá mạnh, nhưng thực lực của thủ vệ Vạn Giới Vương Đình thì rất khó nói.

Dù sao cũng từng là kẻ thống trị toàn bộ sự hiện hữu của Tinh La Đại Thiên Giới, dù chỉ là một gã thủ vệ bình thường cũng không thẻ xem nhẹ.

Quả nhiên lúc này khi cương thi ầm ầm đi tới, cách Đường Kiếp một khoảng không xa, liền nhâc tay đâm một thương tới.

Cú tấn công này nhìn có vẻ bình thường, nhưng Đường Kiếp lại không dám xem nhẹ, thân hình lóe lên, đồng thời bổ ra một chưởng, Long nhược thủ được đánh ra.

Một chưởng này đánh thẳng lên thân thẻ cương thi, nghe thấy một tiếng ầm vang dội, thân thể hcương thi chỉ hơi lảo đảo, sau đó như không có chuyện, lại đâm tiếp một thương về phía Đường Kiếp.

Sắc mặt Đường Kiếp khẽ biến.

Từ sau khi hắn thăng cấp lên Thiên Tâm, thực lực tăng vọt, rất nhiều thức ban đầu chịu sự trói buộc của cảnh giới, không phát huy được đầy đủ thực lực. Long nhược thủy này của hắn nhìn như đơn giản, kỳ thật cũng là thành lập trên cơ sở Cửu Lê Tâm Kinh và Tử Ngọc Tâm Pháp, thực lực so với bình thường không biết mạnh hơn bao nhiêu lần, hiện giờ lại không có tác dụng với cương thi kia.

Mắt thấy trường mâu đâm tới, nhìn chậm nhưng thực mau, Đường Kiếp chỉ có thể nhấc tay bổ xuống.

Chưởng thương chạm vào nhau, Đường Kiếp liền cảm thấy có một cỗ cổ lực mãnh liệt tràn đến, nhất thời không thể khống chế thân mình, lui mạnh về phía sau.

Đồng thời kia nhìn như rất chậm nhất thương đã tựa như tia chớp đâm ra, trực chỉ Đường Kiếp cái cổ.

- Mẹ nó!
Đường Kiếp chỉ kịp mắng một tiếng, vội vàng phát động Loạn Phong Bộ, một lóe ra biến mất, hiện ra ở phía bên kia, giơ tay lên, một đạo kim quang nổi lên, bổ về hướng cương thi, chỉ nghe xoẹt một tiếng, một chiếc đầu lâu đã bay lên không trung.

Cương thi không đầu xoay người một cái, trường thương lại lần nữa đâm về phía Đường Kiếp, mất đi đầu không ảnh hưởng một chút nào tới hành động của nó, thậm chí ngay cả phương hướng đều không bị ảnh hưởng, không biết xác chết này dựa vào cái gì để phân biệt vị trí phương hướng nữa.

Đường Kiếp bất đắc dĩ, tiếp tục bổ Kim Đao xuống, xoẹt xoẹt xoẹt liên tiếp ba đao hạ xuống, một đao chặt đứt trường mâu, một đao cắt đứt cánh tay, đao cuối cùng cắt đứt chân.

Sau ba đao, cương thi chỉ còn một tay một chân, vẫn bò trên mặt đất, có chém giết thế nào cũng không chết.

Đường Kiếp bất đắc dĩ, giơ chân giẫm lên người cương thi.

Một bàn tay liền túm lấy cổ chân hắn.

Đường Kiếp lạnh lùng nói:
- Ta cũng không tin, bầm thây vạn đoạn, ngươi vẫn còn có thể cử động.

Ánh đao chợt khởi, tạo thành một mảnh hoa tuyết.

Cương thi thực sự bị hắn chém thành vô số mảnh.

Lúc này đây, nó không thể tiếp tục cử động được nữa.

- Phù!
Đường Kiếp thở dài một hơi.

Vật này quấn lấy khó dứt, thật là có chút ngoài dự liệu của hắn.

Rất hiển nhiên, chỉ một thủ vệ cương thi liền giống như người Luyện Thể vậy, không có pháp thuật hùng mạnh, nhưng lại có thân thể dũng mãnh siêu cấp, không sợ các loại công kích, lực lượng cũng thật lớn. Nếu không phải mình có Kim đao khắc chế, muốn giải quyết nó thực không dễ dàng.

Nghĩ vậy, hắn nhấc ống quần lên, chỉ thấy chỗ bị cương thi nắm, hiện lên một mảng xanh tím đang mau chóng nhạt bớt.

Hắn đường đường thiên linh pháp thể, nhưng lại bị một cương thi nắm chặt đến nỗi bầm tím, nhất thời cũng á khẩu.

Đáng tiếc, cương thi vô linh, nếu không nếu có thể bắt được thì tốt rồi.

Đợi đã.

Trong lòng Đường Kiếp vừa động.

Cương thi vô linh, vậy có thể cho chúng nó linh hồn chứ?

Tâm niệm thay đổi thực nhanh, Đường Kiếp lấy Luyện hồn châu ra.

Dụng ý ban đầu của Luyện hồn châu, chính là đoạt xá (chiếm nhà).

Chẳng qua linh hồn sẽ sinh ra phản kháng, đa phần đoạt xá đều bị thất bại, cuối cùng chính là lợi dụng quá trình đoạt xá tạo thành kết quả “thất hồn”, khi nó sẽ trở thành một lợi khí định thân.

Nhưng nếu mục tiêu không có hồn phách thì sao?

Nghĩ vậy, Đường Kiếp đột nhiên trong nội tâm rung động.

Nếu mục tiêu không có hồn phách, quá trình đoạt xá hành trình không bị trở ngại, nếu vậy không phải có thể tùy ý cướp lấy và khống chế sao?

Kỳ thật loại ý nghĩ này, trước kia hắn cũng không phải là không nghĩ tới, chỉ có điều khi đó hắn vẫn không có mục tiêu thích hợp, dù sao không có hồn phách mà sức sống hùng mạnh thật sự quá ít, hơn nữa ngay cả khi có, ở Tê Hà Giới hắn cũng không dám dùng đến.

Nhưng là hôm nay, Đường Kiếp lại thấy được một đường hy vọng.

Luyện Hồn Châu cũng tốt, Quỷ Kinh cũng thế, không thể lộ ra ngoài ánh sán, thích hợp nhất chính là sử dụng trong thế giới mà không ai biết tới.

Bí Cảnh chính là một địa điểm thích hợp nhất.

Nghĩ vậy, Đường Kiếp đột nhiên ngừng bướ, hướng về khác một bên phóng đi.

Nếu hắn nhớ không lầm, vừa rồi kia cương thi chính là từ nay chỗ này đi ra.

Đi về phía đó, có lẽ có thể tìm thấy càng nhiều.

Hắn bay nhanh đi, chính trong lúc đang chạy ngược lại, phía trước có vài bóng người chạy tới, là hai gã đệ tử Điệp Huyết đường của Thiên Thần Cung và vài người của Thú Luyện Môn.

Nhìn thấy Đường Kiếp, đồng thời hưng phấn hô:
- Tiền công tử, mau tới giúp ta một chút, nơi này quỷ vật thực quá lợi hại.

- Là quỷ vật gì vậy?
Đường Kiếp bước đến.

- Một ít cương thi, đao thương bất nhập, pháp thuật khó xâm.
Một người trả lời.

- Để đó cho ta.
Đường Kiếp vừa trả lời vừa đi đến, Kim Đao vung lên, mấy cái đầu người đã lăn xuống đất, thuận tay nhấc lên, mấy gói to trong người bọn họ đã bay vào trong tay hắn, nhìn cũng không nhìn cứ như vậy cất đi.

Trong Vụ Viên này quả nhiên là nơi thích hợp để giết người cướp đồ.

Từ trong sương mù có mấy đạo nhân ảnh bay ra, chính là cương thi thủ vệ giống như kẻ bị Đường Kiếp giết chết lúc nãy.

Đường Kiếp lấy ra Luyện hồn châu, một cái bóng từ trong Luyện hồn châu bay ra, chính là một ác hồn được thu vào trong hạt châu. Theo lý thì ác hồn này bởi vì thời gian tồn tịa quá ngắn chưa thành sát, không có vẻ hung ác sát khí, khó có thể đoạt xá, nhưng mục tiêu mà nó phải đối phó lại còn yếu hơn, là một cương thi hoàn toàn không có hồn phách, giống như một phòng trống, cho dù là người có yếu thế nào cũng có thể chiếm được.

Về phần hình thành Đoạt Thần Sát, Đường Kiếp đương nhiên cũng có, nhưng chúng nó rất dễ dàng thay đổi ký chủ hoá ra tướng mạo, hình thành một loại Tử sát ma gần giống với Hắc sát ma trong địa cung, thực lực hạ thấp không nói, còn lại dễ bại lộ Luyện Hồn Châu, thà lưu lại làm bảo vật định thần còn hơn.

Bởi vậy so sánh với Đoạt Thần Sát, ác hồn vô sát dưới tình huống hiện tại ngược lại càng thích hợp sử dụng hơn.

Thời khắc này, trong tiếng rít, ác hồn đã bay vào trong thân thể một khối cương thi.

Ngay sau đó chỉ thấy kia cương thi ngừng lại, nhìn chung là có năng lực tư duy, đang nhìn thân thể mình mới cớ được, trên khuôn mặt cứng ngắc không ngờ xuất hiện một nụ cười.

Lại ngẩng đầu nhìn Đường Kiếp, trong đôi mắt lập tức hiện ra sự dữ tợn hung ác.

Đường Kiếp hừ một tiếng:
- Không biết tốt xấu.

Thuận tay đưa Luyện Hồn Châu ra, cương thi vừa thấy Luyện Hồn Châu, toàn thân run lên, lộ vẻ nhớ lại cảnh nó gặp phải trong hạt châu.

Cái loại này thống khổ khắc cốt ghi tâm này, mặc dù là quỷ vật mà nói cũng là một hình phạt cực khủng bố.

Dưới sự uy hiếp cường đại của Luyện hồn châu, cương thi liền quỳ một chân xuống trước mặt Đường Kiếp, mặc dù là không hề tình nguyện.

- Tốt lắm!
Thấy vậy, Đường Kiếp cảm thấy vô cùng hài lòng.

Lúc này mấy cổ cương thi khác cũng đã lao đến, Đường Kiếp lại thả vài ác hồn ra để khống chế, mượn dùng uy lực của Luyện Hồn Châu, đám cương thi không ngờ toàn bộ biến thành thuộc hạ của hắn.

Đường Kiếp lại chế một chiếc lồng giam linh quang, thu toàn bộ đám cương thi lại. Lồng giam linh quang sức chứa không nhiều, nhưng Đường Kiếp không cho chúng nó quậy phá, chúng nó cũng chỉ có thể chịu đựng.

Vì thế cứ như vậy, Đường Kiếp bắt đầu một đường điên cuồng sưu tập quỷ vật, tìm kiếm cương thi, đoạt hồn khống chế.

Trong hoa viên quỷ vật hung mãnh, người khác gặp phải đều phải đi đường vòng, hắn thấy thì lại vui mừng đón nhận. Nhất thời trong hoa viên lượng lớn quỷ vật bị hắn bắt giữ, tại nơi hung hiểm này khiến cho tâm trạng hắn vui vẻ không thôi, dường như đi tới thẳng thiên đường thắng lợi vậy, trên thực tế nếu thật là thiên đường, Đường Kiếp cũng chưa hẳn là vui vẻ đến thế.

Thời khắc này Đường Kiếp đang tìm kiếm, trước mắt lại có mấy quỷ vật xuất hiện.

Hắn đang định dùng Luyện Hồn Châu bắt bọn nó lại, đã thấy mấy quỷ vật thét dài một tiếng, quay người cùng nhau bỏ chạy.

Chạy!

Chúng nó không ngờ lại bỏ chạy!

Đường Kiếp cũng là nhất thời ngạc nhiên.

Quỷ vật cũng có trí tuệ đấy, cũng có thể truyền lại tin tức với nhau.

Rất hiển nhiên, hung danh ác ma của Đường Kiếp đã trong hoa viên truyền ra, thế cho nên những quỷ vật còn sót lại đều không dám chặn đường hắn.

Một trận gió thổi tới.

Sương mù tiêu tan.

Trước mắt Đường Kiếp đã xuất hiện một khu đình đài lầu các, nước chảy hoa rơi.

- Nói như vậy... Đây là đang tiễn khách sao?
Đường Kiếp lẩm bẩm nói.

Trên không trung hiện ra vài bóng dáng, cùng nhau thở dài một tiếng.

Bộ dáng đích thực là sợ hãi.

Vài khối cương thi không có chỉ số thông minh còn muốn xông về phía Đường Kiếp, lại bị một trận sương mù mê hoặc, đi về một hướng khác.

Đường Kiếp thấy quỷ vật cũng là không còn nhiều nữa, ngẫm lại nghĩ thôi bỏ đi. Gật đầu nói:
- Vậy được rồi, bỏ qua các ngươi.

Đám quỷ vật mừng rỡ.

Lại là một trận gió thổi tới, đưa đến một chiếc bình nhỏ.

Đường Kiếp mở ra liếc mắt một cái, hơi ngạc:
- Quỷ nguyên?

Hắn săn quỷ, vốn cũng có có ý định thu thập chút quỷ nguyên, chỉ có điều quỷ nguyên khó được, cho dù là giết hàng trăm quỷ vật cũng chưa chắc có được một quỷ nguyên..

Không nghĩ tới thời khắc này này đám quỷ vật lại tự động đưa tới, nhìn số lượng trong bình không ít, đoán chừng chính là di vật mà bách quỷ trong hoa viên sau khi tiêu sinh lưu lại, sau đó được chúng gom góp lại.

Có lẽ ở điểm này trí thông minh cũng có chút tác dụng đi, chúng nó rất rõ ràng tầm quan trọng của thứ này.

Thời khắc này nhìn đám quỷ vật, Đường Kiếp ngẫm nghĩ một chút nói:
- Các ngươi thông minh hơn so với ta tưởng đấy. Đám quỷ vật bị ta bắt, ta còn cần chúng nó giúp ta khống chế cương thi, tạm thời không thể phóng thích. Đợi trận chiến này kết thúc, ta liền phóng thích chúng nó.

Đám quỷ vật trên không trung đều bái tạ Đường Kiếp.

Sau đó Đường Kiếp liền quay đầu rời đi.

Người vô tình, quỷ hữu tình.

Sau khi trải qua việc này, Đường Kiếp biết rằng chính mình sau này sử dụng Luyện Hồn Châu phải càng thêm chú ý. Từ nay về sau, trừ phi là ác hồn gian ác, nếu không không nhiếp.