Người duy nhất phải cẩn thận chính là lão quản gia kia, lấy Động sát của Đường Kiếp không ngờ chẳng nhìn ra cảnh giới của lão.

Nhìn không ra nhưng có thể đoán được.

Tâm Ma kỳ là không thể nào giấu diếm được Động Sát của Đường Kiếp, lão quản gia này khẳng định không phải Tử Phủ, cho nên Đường Kiếp đoán hơn phân nửa lão là hóa hồn, hơn nữa là cao thủ hóa hồn tinh thông ẩn tàng bản thân.

Chính vì có người mạnh như vậy, Huyết Sát Chân Quân mới có thể yên tâm cho con mình chơi bời lêu lổng.

Ngoài ra, chính là Ngạo Sí Hổ.

Thú Luyện Môn chân chính phái người giúp đỡ, Ngạo Sí Hổ là một kẻ khôn khéo, có khả năng.

Người này thời trẻ xuất thân thợ săn, cực kỳ sở trường về truy bắt, đây là nguyên nhân chính khiến Thú Luyện Môn phái y tới thay thế Phong Bất Trí. Người này tới đây, tổng cộng dẫn theo sáu mươi danh thủ, trong đó có năm Linh Hoàn chân nhân, hai mươi Cuồng thú đường đệ tử, ba mươi võ giả hóa thú, năm ngự thú sư.

Cuồng thú đệ tử tương đương với Chiến đường phái Tẩy Nguyệt, thực lực chiến đấu dũng mãnh.

Võ giả hóa thú thì là một loại võ sĩ cấp thấp, loại võ sĩ này chiến lực bình thường, tuy nhiên mỗi người đều nắm giữ năng lực hóa thú, một khi sử dụng có thể trong khoảng thời gian ngắn tăng cường thực lực trên phạm vi lớn, là một vật hi sinh tốt.

Võ sĩ hy sinh trong lục đại phái, vật hy sinh của Thú Luyện Môn là thực dụng nhất.

Về phần ngự thú sư và Vạn Thú Đồng Tâm Quyết khác nhau, chủ yếu là thông qua dược vật dụ dỗ và khống chế yêu vật có tác dụng cho mình. Khác đệ tử chính thức Thú Luyện Môn, năng lực ngự thú càng mạnh thì có thể khống chế số lượng càng nhiều, không hạn chế, tuy nhiên chất lượng lại có hạn, đối với yêu vật trên Khai Trí không mấy tác dụng.

Hóa thú võ giả và ngự thú sư tồn tại nhằm vào Đậu Binh của Đường Kiếp mà đến, vài lần giao thủ, Đậu Binh đã phát huy tác dụng cực kỳ rõ ràng. Dù thực lực thân thể vẫn yếu, nhưng lợi dụng chúng nó hùng mạnh phối hợp, Đường Kiếp luôn cách ly được đối thủ, chế tạo cục diện tiêu diệt từng bộ phận.

Đậu Binh giết không nhiều tu giả nhưng cũng đã trở thành binh chủng chiến lược trong tay Đường Kiếp.

Hóa thú võ giả và ngự thú sư dùng để đối phó binh chủng này, nhận nhiệm vụ cùng bọn chúng còn có Thiên Thần Cung Chấp Dịch võ sĩ và Kim giáp khôi lỗi.

Đường Kiếp một bên tính toán thực lực song phương, một bên lẳng lặng chờ đợi thời cơ.

Hắn cũng không nóng nảy.

Bản thể còn đang huấn luyện Hứa Diệu Nhiên tam nữ, mỗi lần một ngày, thực lực Hứa Diệu Nhiên nâng cao chia ra.

Phân thân vẫn tiếp tục chạy qua chạy lại, thu hoạch tin tức, lừa gạt tài nguyên. Kim Ngọc Đường đi vào khiến Đường Kiếp có thêm đối tượng lừa gạt, làm con một của Huyết Sát Chân Quân, tên này có không ít bảo bối.

Ngoài ra Thú Luyện Môn trợ giúp vật tư cũng cho Đường Kiếp lợi ích, lợi dụng quan hệ đặc thù giữa hai môn phái, Đường Kiếp và Nam Ngưng Giang cùng có lợi ích, trong ngoài cấu kết, lặng lẽ tham ô một đám lại một đám vật tư.

Thời gian dài Thiên Thần Cung và Thú Luyện Môn chưa bắt được kẻ thù, nhưng người phụ trách bắt giữ lại mập lên trông thấy.

Điều này làm cho Đường Kiếp không khỏi nhớ tới niên đại lý, Hoàng đế vì sửa trị Lại bộ, rõ ràng hủ bại, phái ra rất nhiều quan viên tuần sát. Kết quả không tra ra hủ bại, ngược lại còn làm tăng sâu mọt cho đế quốc.

Tình huống trước mắt chẳng phải cũng đúng là như thế.

Đương nhiên, loại sự tình này chung quy không kéo dài được, nhưng vẫn có thể khoái hoạt vài ngày ngắn ngủi.

Hai tháng sau.

Hôm nay Đường Kiếp còn đang ở Thanh U tiểu trúc tĩnh tu.

Tịch Tàn Ngân đến đây.

Câu nói đầu tiên của y là:
- Mặt trên phái tăng ba nghìn kim giáp.

- Ba nghìn kim giáp?
Đường Kiếp giật mình kinh hãi:
- Khi nào ?

- Trong một tháng.

Đường Kiếp thở dài:
- Bút tích lớn như vậy, Thiên Thần Cung đã mất đi kiên nhẫn.

- Không thể đợi cho ba nghìn kim giáp đến, nếu không ngươi không còn hy vọng.
Tịch Tàn Ngân nói.

- Xem ra đã tới lúc phát động kế hoạch.
Đường Kiếp nói.

Trong mắt Tịch Tàn Ngân lóe lên:
- Ngươi xác định?

- Ta xác định.
Đường Kiếp khẳng định:
- Nói thực ra, bí mật của đại sơn, ta cũng cảm thấy rất hứng thú.

Cứ việc đã lấy được quyền chiếu cố đại sơn, nhưng đại sơn rốt cuộc là cái gì, ý nghĩa từ đâu mà đến, Đường Kiếp vẫn như trước hoàn toàn không biết, nếu có thể, hắn rất muốn hiểu thêm một ít.

Chuyện như vậy, chỉ dựa vào mình hắn đương nhiên là không làm được, phải cần địch nhân hỗ trợ.

Ba ngày sau.

Huyền Hoàng hành cung.

- Ngươi lặp lại lần nữa?
Nam Ngưng Giang ngẩng đầu, trong mắt bắn ra tinh quang, nhìn thẳng Chấp Dịch võ sĩ đang quỳ trên đất.

Chấp Dịch võ sĩ lớn tiếng nói:
- Ở vùng núi phía Tây phát hiện có một bí địa, có dã thú tấn thăng làm yêu thú, khiến yêu thú tấn cấp, vả lại chỉ tại một ngày có thể hoàn thành. Hoài nghi bên trong có bí bảo có thể nâng cao thực lực yêu vật. Đã quan sát mấy ngày với gần trăm đối tượng, cơ bản có thể xác định là thật, hoài nghi yêu thú trong núi giết mãi không hết chính là do nguyên cớ này.

Ánh mắt của Nam Ngưng Giang lập tức co rút lại .

Có thể làm cho dã thú đề thăng làm yêu thú, khiến thực lực yêu thú tấn cấp, bảo bối vậy cũng không phải bình thường, ít nhất cũng phải là thần trân, nói không chừng lại có liên quan tới bí mật của đại sơn.

Nếu tin tức này để Thú Luyện Môn biết được, bọn họ nhất định sẽ phát cuồng.

Từ từ, Thú Luyện Môn?

Nam Ngưng Giang đột nhiên cả kinh:
- Thú Luyện Môn biết tin tức này chưa?

Chấp Dịch võ sĩ trả lời:
- Lúc quan sát vẫn chưa chú ý phong tỏa tin tức, cũng không cố ý che giấu minh hữu của Thú Luyện Môn, cho nên bọn họ có phát hiện hay không tạm thời không thể biết, nhưng theo thuộc hạ phỏng đoán, cho dù hiện tại không biết, sớm muộn gì cũng sẽ nhìn ra.

Nam Ngưng Giang thở phào một cái:
- Đã biết, ngươi đi xuống trước đi.

Nhìn đó Chấp Dịch võ sĩ rời đi, Nam Ngưng Giang không ngừng đi lại trong phòng.

Trong thời khắc mấu chốt này, đột nhiên nhảy ra một tin tức như vậy, điều này khiến y nhất thời không biết làm sao.

Có thể khẳng định, một khi Thú Luyện Môn biết được việc này, tuyệt đối sẽ không tiếc cái giá phải trả đi thăm dò nơi đó —— Thú Luyện Môn thật sự rất cần bảo vật này.

Nhưng Thú Luyện Môn cần, chả lẽ Thiên Thần Cung không cần sao?

Phải biết rằng thông khu Linh sơn dù khó thế nào vẫn có thể khống chế, cũng vẫn còn Mạc Khâu trên mặt đất.

Nghĩ vậy, Nam Ngưng Giang đã vội vã ra khỏi phòng, lập tức đi tới chỗ tu luyện Khuyển vương.

Sự việc quan trọng, Nam Ngưng Giang cũng không dám tự tiện làm chủ.

Sau Huyền Hoàng hành cung có một gian tĩnh thất.

Nam Ngưng Giang đi tới trước cửa đứng nghiêm, lại không nói lời nào.

Y biết mình đến không thể nào giấu diếm được Khuyển Vương Hà Trường An.

Quả nhiên, trong tĩnh thất truyền ra một thanh âm hùng hậu:
- Chuyện gì quấy rầy?

Nam Ngưng Giang lúc này mới đem chuyện võ sĩ phát hiện báo cho Hà Trường An.

Trong tĩnh thất trầm mặc một lát, mới nói:
- Là chỗ nào?

Nam Ngưng Giang nói ra vị trí.

Trong tĩnh thất lại trầm mặc lần nữa mới nói:
- Trung bộ à.

- Vâng!
Nam Ngưng Giang lên tiếng trả lời.

Nơi khiến dã thú đề thăng làm yêu thú chính là khu trung bộ khu Thông Linh sơn.

Khu Thông Linh sơn, càng đi vào trong càng hung hiểm.

Đừng thấy Thiên Thần Cung truy bắt Đường Kiếp náo nhiệt, trên thực tế nếu chia Thông Linh sơn thành ba bộ phận, như vậy bọn họ vẫn chưa rời khỏi ngoại bộ, thực chất mới đảo quanh vùng này, bởi vì nơi này là nơi duy nhất bọn họ có thể xác nhận an toàn.

Trung bộ cũng không dễ dàng đặt chân.

Đó cũng là lý do họ không bắt được Đường Kiếp, bởi vì mỗi lần Đường Kiếp gặp nguy hiểm sẽ chạy vào trung bộ, Thiên Thần Cung cũng không dám liều mạng như Đường Kiếp, chỉ có thể ở bên ngoài chậm rãi tìm cơ hội.

- Ngưng Giang, ngươi thấy thế nào?
Trong tĩnh thất truyền ra tiếng nói.

Nam Ngưng Giang trả lời:
- Chuyện bắt giữ Đường Kiếp đã kéo dài. Không dám tiến vào trung bộ vẫn luôn là vấn đề của chúng ta. Nhưng nếu muốn bắt được, chúng ta cần phải mạo hiểm. Ta cảm thấy lần này là một cơ hội.

- Thú Luyện Môn?

- Biết nơi đó có khả năng tồn tại bảo bối, bọn họ nhất định sẽ rất vui mừng làm tiên phong cho chúng ta. Nhưng dù bọn họ đến bao nhiêu người, chỉ cần chúng ta vẫn là chủ thì sẽ được lợi lớn.

- Còn Đường Kiếp thì sao?

- Sở dĩ phát hiện ra chỗ kia cũng là do Chấp Dịch võ sĩ tìm theo hành tung của Đường Kiếp, dựa vào sự giả dối của Đường Kiếp, sớm biết nơi đó kỳ quái nên mới không dễ dàng rời đi, hành động lần này vừa lúc một công đôi việc.

Vừa có thể tấn cấp bảo vật, vừa có thể lùng bắt mục tiêu.

Để chúng kết hợp một chỗ sẽ sinh ra lực hấp dẫn không thể nghi ngờ.

Tĩnh thất yên lặng thật lâu sau, Khuyển Vương mới lên tiếng:

- Nếu như vậy thì thử xem đi.

Màn đêm buông xuống, tin tức đến từ Huyền Hoàng hành cung cũng truyền ra.

Trong Thông Linh sơn phát hiện tung tích Đường Kiếp, đồng thời phát hiện bí địa có thể tấn cấp, mọi người chuẩn bị xuất phát.

Biết được tin tức này, tinh thần quần chúng trong Thú Luyện Môn dâng cao mãnh liệt.

Nhận được tin tức, Đường Kiếp nói:
- Ngày quyết chiến tới rồi!

Quyết sách một khi truyền đạt mệnh lệnh thì phải nhanh gọn, dứt khoát, quyết đoán chấp hành.

Theo lệnh của Nam Ngưng Giang, công việc của tất cả mọi người lu bù lên.

Trinh sát nhằm vào bí mật thung lũng tăng mạnh, diện tích tuyến phong tỏa lớn hơn trước đẩy, đồng thời toàn bộ vùng núi hoàn toàn bị khóa kín, bảo đảm khi Thiên Thần Cung vào núi, Đường Kiếp sẽ không trốn ra sau lưng họ chạy.