Nam Ngưng Giang đã nói:
- Căn cứ phân tích của chúng ta, Đường Kiếp tuy rằng thoạt nhìn là đang bay loạn, kỳ thật là có mục đích,. Mục đích cuối cùng của hắn, chính là ở đây. Ta đã phái người mai phục ở nơi này, tuy nhiên thời gian có hạn, nên có rất nhiều chuyện còn chưa chuẩn bị tốt. Hiện tại trong cung thúc giục, một vài thủ đoạn vố định dùng có lẽ đều không dùng được nữa. Tuy nhiên có Huyền Chung đại nhân, cũng bù lại được những tiếc nuối này. Như vậy kế tiếp cần phải làm là triệu tập nhân mã các nơi, tăng mạnh áp lực cho Đường Kiếp, khiến cho hắn trốn về hướng này, mà chúng ta cần phải làm là ở nơi này chờ đợi.

- Thông Linh sơn mạch (dãy núi Thông Linh)?
Ánh mắt Huyền Chung Tử ngưng lại:
- Ngươi dựa vào cái gì mà nói hắn nhất định sẽ tới đây?

- Bởi vì nơi này là nơi duy nhất mà hắn có thể tìm cơ hội để phản kích.
Nam Ngưng Giang trả lời:
- Với hiểu biết của ta về hắn, ta nghĩ hắn tuyệt đối sẽ không từ bỏ.

Huyền Chung Tử nhìn bản đồ, ánh mắt dần dần thâm trầm, như nghĩ tới điều gì, vẻ mặt không ngờ lộ ra một tia sợ hãi.

Sau đó ông ta mới gật đầu nói:
- Ngoan cố chống cự, nơi này đích thật là một lựa chọn tốt. Nếu như thế, liền ở nơi này, giải quyết Đường Kiếp đi.

———————————————

Xoẹt!

Ánh đao lướt đi, kéo theo máu chảy ngút trời.

Thân thể của Đường Kiếp quơ quơ, nhìn về phía trước ngực.

Một vết kiếm xẹt qua sát thân thể hắn, gần như chém đứt hắn thành hai khúc.

Người truy sát, thực lực càng ngày càng mạnh rồi.

Mấy ngày này Đường Kiếp mỗi lần chiến gần như đều bị thương, nếu không phải hắn lĩnh ngộ sinh mạng chi đạo, những thương thế này tích lũy có lẽ có thể trực tiếp khiến hắn suy sụp. Mới đầu, vì tiết kiệm sinh mạng, Đường Kiếp còn không muốn dễ dàng sử dụng loại phương thức này, mà là mặc kệ để tự bản thân mình khôi phục. Nhưng chiến đấu càng ngày càng kịch liệt, rất nhiều thương thế nghiêm trọng đến nỗi nếu hắn không sử dụng sinh mệnh chi đạo, thì cũng sẽ bị chết ngay sau đó.

Thậm chí ngay cả bản thể cũng gặp nguy hiểm mấy lần.

Nhưng mà ở dưới máu tanh giết chóc, Đường Kiếp đối với ý nghĩa chiến đấu cũng càng thêm thông hiểu.

Đao của hắn ở trong quá trình này cũng càng ngày càng cô đọng và thuần thục, thậm chí đối với giết chóc chi đạo cũng bắt đầu có một chút lĩnh ngộ, cảm giác chỉ kém một tầng bí quyết là có thể bước vào cổng.

Điên cuồng chém giết cũng khiến hắn sưu tập được đầy đủ hồn phách, mỗi một linh hồn, chính là một kiện hồn Binh.

Đường Kiếp chưa bao giờ nghĩ tới chính mình sẽ có ngày huyết sát khắp nơi như vậy, càng chưa bao giờ nghĩ tới chính mình sẽ chế tạo lượng lớn hồn binh như vậy.

Thông qua Luyện Hồn Châu chế tạo hồn Binh, bản chất kém hơn nhiều so với đám kiếm ở tron Kiếm Trủng, thường thường vài thanh cộng lại vẫn kém một thanh ở đó, nhưng lại có số lượng lớn được tạo ra để bù lại điểm yếu này.

Từng kiện từng từng kiện hồn binh cứ như vậy được chế tạo, lại bị Đường Kiếp làm vỡ vụn toàn bộ.

Tàn phá kim thiết ở bên trong Xã Tắc Đồ, tại một cánh đồng hoang vu trong đó hình thành một đống rác thải kim loại.

Kim sa thu được đều dung hợp vào thanh đao, khiến linh tính củ nó nhanh chóng lớn mạnh.

Chỉ có mấy ngày, tính thông linh của Kim đao đã lại tăng thêm một bậc.

Ngày thứ tư, sau khi Vô Song Kiếm Các bị hủy diệt, Đường Kiếp tiêu diệt thêm bốn môn phái nhỏ, chế tạo hàng ngàn kiến hồn binh, độ thông linh của Kim đao đã nâng cao từ năm mươi phần trăm lên tới sáu mươi phần trăm.

Ngày thứ bảy, sau ngày Vô Song Kiếm Các bị hủy diệt, Đường Kiếp lại diệt thêm ba nhà, trong đó có một môn phái cỡ trung có Hóa Hồn Chna Nhân, bị Đường Kiếp làm lại trò cũ ở Vô Song Kiếm Các, giết hết toàn bộ, tạo ra được một ngàn năm trăm kiện hồn binh, độ thông linh của Kim đao đã tăng lên tới bảy mươi lăm phần trăm.

Vô Song Kiếm Các bị hủy diệt ngày thứ mười, Đường Kiếp đã nâng cao độ thông linh của Kim đao lên đến tám mưới lăm phần trăm. Lúc này số môn phái bị tiêu diệt ở trong tay hắn đã vượt qua hai mươi nhà, người chết hơn một vạn, toàn cảnh Mạc Khâu cũng khiến người ta phải chấn động.

Đường Kiếp hung ác, điên cuồng và kiêu ngạo, dẫn tới sự khiếp sợ của tất cả mọi người.

Cùng lúc đó, Thất Tuyệt Môn quả nhiên đúng như Đường Kiếp nói, bắt đầu hành động.

Vùng biên cảnh phía đông bắc Mạc Khâu, khiêu khích của Thất Tuyệt Môn đột nhiên gia tăng, giữa hai nước nguyên bản là một vùng hoang vu lớn, bất chợt xuất hiện đại lượng người tu, cũng công nhiên tiếm sát tới biên giới Mạc Khâu.

Mối hận thù ngàn năm, rốt cục tại thời khắc tìm được con đường để phóng thích, nên dần dần cũng cháy lan về phía Mạc Khâu.

Cùng lúc đó, Tẩy Nguyệt phái cũng bắt đầu chính thức tạo áp lực lên Thú Luyện Môn —— bọn họ không muốn chính thức trở mặt với Thiên Thần Cung, hơn nữa trở mặt chỉ sẽ tạo thành đánh cuộc không đáng giá, đối với Đường Kiếp ngược lại lại càng không lợi, bởi vậy liền toàn lực áp bách Thú Luyện Môn, khiến cho họ không rảnh giúp đỡ Thiên Thần Cung.

Mà ở mặt khác, Thiên Nhai Hải Các không ngờ cũng có động tác.

Hứa Diệu Nhiên tiến nhập Mạc Khâu.

Dưới sự “giám sát” của vô số người theo lệnh phụ thân, không ngờ nàng như kỳ tích trốn ra khỏi Thiên Nhai Hải Các được.

Trong Tê Hà giới, lục đại phái gần như đều vì Đường Kiếp càn quấy, mà nổi lên phong vân.

Mà lúc này, Đường Kiếp vẫn còn tiếp tục điên cuồng cố gắng thoát khỏi đuổi giết.

Có một điểm Nam Ngưng Giang không có nói sai, chính là Đường Kiếp đích xác muốn tới Thông Linh sơn khu.

Bởi vì nơi đó là nơi duy nhất hắn có thể có cơ hội phản kích.

Tất cả các cố gắng hiện tại của hắn, chiến đấu, giao tranh và ẩn nhẫn, cũng là vì Thông Linh sơn mạch phản kích, hiện tại làm hết thảy, đều chẳng qua là quyết chiến như điên mà thôi.

Nam Ngưng Giang thấy được điểm này.

Đường Kiếp cũng không để ý tới gã.

Chính vì nguyên nhân này, Nam Ngưng Giang mới có thể chỉ thỉnh cầu gia tăng hai vị Tâm Ma chân nhân, bởi vì hắn biết nếu gia tăng binh lực nhiều hơn, mà Đường Kiếp lại có thủ đoạn biết được chính xác tình huống của bên thì... rất có thể Đường Kiếp sẽ lựa chọn từ bỏ quyết chiến.

Huyền Chung Tử tiến vào, kỳ thật khiến Nam Ngưng Giang càng lo lắng.

May mắn chính là, lòng tin của Đường Kiếp hiển nhiên vượt qua dự tính của Nam Ngưng Giang, hắn mặc dù biết rồi, những vẫn không có ý định từ bỏ.

Ngày hôm đó, Đường Kiếp rốt cục đình chỉ giết chóc, bay về phía Thông Linh sơn mạch bay đi.

Một hồi đại quyết chiến, trước đó đã được chuẩn bị đầy đủ, sắp diễn ra.

Một bên là thực lực mạnh vượt trội, có chỗ dựa lớn mạnh và Ưng đường tinh anh, một bên lại là ẩn nhẫn, nhiều loại thủ đoạn, đủ các chiêu thức bí mất, thiên tài của Tẩy Nguyệt phái.

Đây giống như là cảnh sát và thổ phỉ đọ sức, là một tổ chức và cá nhân đọ sức, cũng là tinh anh và thiên tài đọ sức.

Trước khi có kết quả, không người biết được ai mới là kẻ chiến thắng cuối cùng.

Thông Linh sơn mạch.

Nơi này nằm ở phía tây nam Mạc Khâu, là vùng núi tiếng tăm lừng lẫy của Mạc Khâu.

Vắt ngang giữa, không giống với rặng núi Tê Hà và Xuất Vân, ở Tê Hà Giới Thông Linh sơn mạch là vùng núi ít ỏi còn giữ được hơi thở hoang dã, chính là một vùng núi nguyên thủy, là nơi mà sức người không thể tới được.

ở nơi sâu nhất trong Thông Linh sơn mạch, là khu rừng nguyên sinh ít người lui tới, trong rừng có vô số mãnh thú. Không giống với các khu săn bắt chiu sự khống chế, hoặc địa hình nhân tạo, yêu vật nơi này không phải dựa vào lòng thương hại của nhân loại để sống sót, mà chúng dựa vào khu Thông Linh sơn mạch quỷ dị, và tự thân hùng mạnh.

Thông Linh sơn mạch có đặc điểm lớn nhất chính là, hoàn cảnh nơi này biến đối phức tạp. Không có ai biết nguyên nhân tại sao, địa hình Thông Linh sơn mạch qua mọt thời gian ngắn liền xuất hiện biến hóa. Ngọn núi biến thành vực sâu, thung lũng thành núi cao, biến hóa liên tục, núi non thay đổi, quỷ dị khó lường.

Có lời đồn dại nói rằng, dãy núi này đã thông linh, mỗi mọt lần biến hóa đều là do dãy núi thi triển thần thuật, chính vì vậy, nơi này được gọi là Thông Linh sơn mạch. Chính vì nguyên nhân đó, nên cũng không có môn phái nào đóng quân ở dây, bởi vì ngươi không biết khi nào thi dãy núi thay đổi, biển cả thành nương dâu, ngày hôm qua đang còn trên đỉnh núi, có khi hôm sau đã xuống đáy biển là cung Thủy Tinh ý chứ.

Địa hình thay đổi, khí hậu cũng sẽ thay đổi.

Nơi này nhiệt đột từ cực nóng tới cực lạnh, biến hóa cực nhanh, không thể lường trước được. Thông thường trong vòng một ngày có thể chuyển đủ cả bón mùa từ đông sang hạ thu sang xuân.

Hoàn cảnh khắc nghiệt, địa hình lại tự dưng biến đổi, trong núi đầy đại yêu hung tàn, khiến cho nơi này trở thành một vùng thiên hiểm tuyệt địa, không giống với những “khu bảo tồn”, nơi đây là một vùng đất tự do, tuy trên danh nghĩa là thuộc quản lý của Mạc Khâu, nhưng những sinh mạng trong đó lại chưa từng cúi đầu trước Thiên Thần Cung.

Hơn một ngàn năm trước, Thiên Thần Cung từng có ý đồ chinh phục nơi này.

Bọn họ gặp phải thất bại thảm hại lớn nhất từ trước tới nay.

Hơn ba ngàn người tu tạo thành một liên quân khổng lồ, dưới sự dẫn dắt của một vị Tử Phủ Chân Quân, tiến vào trong núi, với ý đồ tìm ra bí mất dãy núi biến hóa, nắm dãy núi trong tay. Kết quả lại là, toàn bộ nhân lực Thiên Thần Cung đưa vào trong núi, không có một ai trở ra. Ba đại Chân Quân liên kết phát uy, lại chịu ảnh hưởng quái lực từ ngọn núi, không thể phát huy được sức mạnh.