Mấy tên canh cổng của Phiên Hồng Lâu bị khí thế của Hắc Sát làm cho kinh ngạc, bọn chúng làm ở đây đã lâu gặp đủ hạng người đủ thứ chuyện nên nhìn một cái là biết ngay người vừa vào là một tu giả, hơn nữa còn là một ty giả có cảnh giới không hề thấp. Tuy chưa biết lai lịch ra sao nhưng bọn chúng không dám lơ là, vội vàng nghênh đón, một tên trong số đó tươi cười hớn hở nói:
- Tiên sư pháp giá quang lâm, vừa hay Phiên Hồng Lâu chúng tôi đang có hai vị tiên nữ rảnh rồi, tiểu nhân đưa Tiên sư...
- Không cần!
Hắc Sát xua tay một cái:
- Không cần tiên nữ, mấy ả tiên nữ của Phiêu Hồng Lâu các người nhan sắc tầm thường, mà lại thường xuyên được mời gọi đắt khách, bọn chúng sớm đã bị biết bao tên đàn ông khách vui chơi đến nhàm ra rồi. Ta đây muốn chọn phàm nhân, phải xinh đẹp, càng đẹp càng tố, thanh tú xinh xắn, tốt nhất là chưa đến đây bao lâu, chọn cho ta mười ả!
Hắc Sát vung tay gấu của y, lộ ra năm ngón tay, gào lên đòi mười người.
Tên tiểu tử đó đương nhiên bị Hắc Sát làm cho bất ngờ đến ngây người, nhất thời không biết là rút cuộc là y muốn năm người hay muốn mười người. Cũng may tên bưng nước đến đứng bên cạnh tiếp lời:
- Ra là Tiên sư thích hàng mới, cũng hóa ra may, vài người trước vừa hay có một người mới đến, là một tiên nữ, tuổi tác không cao, chưa từng tiếp khách, hôm nay mới Sơ Tẩy.
- Hôm nay Sơ Tẩy? Còn có chuyện như này?
Nghe thấy vậy, Hắc Sát đờ mắt ngây người.
Sơ Tẩy là cách nói dùng để chỉ những người con gái chốn thanh lâu lần đầu tiếp khách, nói đơn giản một chút thì là lần đầu bán thân.
Phàm nữ Sơ Tẩy thì là chuyện thường gặp, nhưng tiên nữ Sơ Tẩy thì là chuyện quá hiếm.
Hắc Sát không có hứng thú với tiên nữ là vì nghĩ rằng bọn chúng một là không có nhan sắc gì; hai là thái độ phục vụ kém; ba là đã bị những người khác vui chơi đến nhàm rồi. Nay lại có một tiên nữ Sơ Tẩy, ít nhất thì hai lý do phía sau đã không còn nữa. Hắc Sát vội vàng hỏi:
- Dung mạo ra sao?
- Trẻ trung thanh tú, tuyệt sắc nhân gian.
Tên tiếp trà đó không hề đắn đo mà trả lời luôn, xem ra gã có đủ tự tin với ả tiên nữ đó.
Hắc Sát xoa xoa cằm rồi gật đầu nói:
- Được, được, vậy thì nhất định phải đi xem thế nào. Nhưng tiên nữ Sơ Tẩy là một chuyện quan trọng, tại sao không thấy Phiên Hồng Lâu có động tĩnh gì hoành tráng?
Tiên nữ Sơ Tẩy, chuyện này tuyệt đối có thể thu hút cho Phiên Hồng Lâu biết bao nhiêu những cường hào địa chủ. Cứ cho Hắc Sát thân là Chân nhân đi chăng nữa, nhưng nếu xét về tiền bạc thì chưa chắc đã có thể so sánh được với bọn chúng.
Nhưng thấy Phiên Hồng Lâu có vẻ không nhộn nhịp huyên náo, tựa như không hề quan tâm đến chuyện này, điều này khiến cho Hắc Sát cảm thấy khó hiểu.
Tên tiếp trà vội vàng cười đáp:
- Vì cô nương lần này không giống như bình thường, ả ta là kỹ nữ cơ động.
“- Cơ động?”
Hắc Sát ngây người.
“Cơ động” có nghĩa là cô nương nào đó không phải là do kỹ viện mua về, không phải là một ả điếm thực sự, mà thân phận hoàn toàn tự do. Nói một cách đơn giản có nghĩa là cô nương đó thiếu tiền, tự tìm đến kỹ viện để bán thân, kỹ viện và cô nương đó cùng chia tiền.
Những cô nương như vậy, thân phận tự do nên quyền hạn cũng sẽ lớn hơn một chút. Cho dù có là bán thân thì bọn họ cũng có quyền được chọn.
Nói một cách đơn giản thì là ở thanh lâu này, chỉ cần ngài có tiền, tú bà sẽ không cần biết ngài đẹp hay xấu. Nhưng cô nương thì có thể sẽ chê ngài, với thân phận là người tự do, cô nương có quyền từ chối tiếp khách. Cũng chính vì vậy nên ngài không những phải có tiền nhiều mà bản thân còn phải cố gắng để lấy lòng người đẹp. Nếu không cô nương không bằng lòng, ngài có tiền cũng chẳng thể làm gì được.
Cũng cùng lý do đó nên ngày Sơ Tẩy cũng là do tiên nữ đó tự chọn.
- Đúng vậy.
Tên tiếp trà nói:
- Ban nãy đột nhiên có tin báo là tiên nữ đó muốn Sơ Tẩy, quả thật là đường đột. Ma ma cũng khuyên ả ta nên đợi thêm vài ngày nữa để cho biết rõ đường đi nước bước rồi hãy tính, nhưng ả ta nhất quyết không chịu...
Hắc Sát cười ha hả:
- Được, quá tốt rồi. Đây quả đúng là cơ duyên của ta.
Không có những tên nhà giàu lắm tiền, Hắc Sát muốn chiếm được trái tim người đẹp sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Nhưng cũng không phải là không có chút khó khăn nào. Cách chỗ của Hắc Sát không xa, cũng đang có một vị tu giả đang ngồi ở đó, nhìn dáng vẻ khí định thần nhàn như vậy thì ắt hẳn cũng là một Linh Hoàn Chân nhân, chưa chắc đã thua Hắc Sát.
Nhưng Hắc Sát không quen người này, y xuất thân từ Thiên Thần Cung, chỉ lai lịch đó thôi cũng đủ để tạo áp lực cho đối phương, chính vì thế nên Hắc Sát cũng chẳng bận tâm.
Những tên tiếp trà lui xuống, gọi một vài cô nương lên để hầu hạ Hắc Sát.
Nhưng Hắc Sát biết rằng có một cô nương đang chuẩn bị Sơ Tẩy chuẩn bị hầu hạ y rồi thì nào còn để tâm tới những nhung dan hồng trần nữa.
Cũng may là không phải chờ đợi lâu, một lúc sau, thời gian Sơ Tẩy cũng đã đến.
Đợi khi cô nương đó bước ra, chỉ cần nhìn một cái Hắc Sát đã cảm thấy vô cùng hứng thú và vừa ý.
Cô nương này quả thật nổi bật hơn hẳn, không khoác áo gấm, không mặc váy dài, chỉ mặc có một chiếc áo mỏng màu xanh phỉ thúy, trang điểm nhẹ nhàng một lớp phấn mỏng, gương mặt thanh tú, dánh vẻ thánh thoát tự nhiên, không phải là tiểu thư đại gia tộc, nhưng lại phảng phất vẻ thanh tao của thiếu nữ bình dị. Đôi mắt mở to lại càng làm rung động lòng người. Một vẻ đẹp tựa như hồ thu gợn sóng, nhưng lại khiến cho người khác phải thổn thức, hận một nỗi không thể ôm gọn trong lòng để ân ái.
Đại sảnh có một tiểu đài.
Cô nương đó bước lên tiểu đài, đứng lên phía trước, chỉ từng đó thôi cũng đủ khiến cho lũ háo sắc phải chú ý xôn xao.
- Ba nghìn lượng bạc!
Đã có kẻ ra giá.
Tên tay sai của Phiên Hồng Lâu đứng bên cạnh đã bắt đầu hắng giọng nói:
- Chư vị, Thương Nguyệt cô nương đây là nữ tu thoát phàm, đâu có thể dùng những vật phàm trần để mà mua được. Chính vì thế nên giao dịch lần này sẽ dùng Linh ngân, cũng có thể dùng những đồ vật có giá trị tương ứng, quyền quết định sẽ là do Thương Nguyệt cô nương.
Đám đông tức thì trở nên yên lặng.
Hắc Sát chính là người phá tan bầu không khí yên lặng đó:
- Ba nghìn Linh ngân.
- Năm nghìn.
Một vị Chân nhân gương mặt sáng sủa ngồi ở bàn cách đó không xa đưa ra giá.
Đối với Chân nhân mà nói thì tiêu tốn hàng vạn Linh ngân vì cô nương mà mình thích chẳng có gì là lạ. Chính vì thế nên lúc này hai bên cứ hai nghìn một hai nghìn một mà nâng giá lên.
Nếu như thông thường mà nói thì Hắc Sát có thể còn tiếp tục ganh đua với người đó nhưng sự việc ngày hôm nay rõ ràng là hoàn toàn bất ngờ. Không có quá nhiều những đại gia tham gia ganh đua giá, nếu như cứ tiếp tục nâng giá để mà ganh nhau kiểu này thì khó tránh khỏi sẽ để vuột mất cơ hội tốt. Hơn nữa hôm nay y tới đấy đường đột, cũng chẳng mang nhiều tiền như thế.
Chính vì thế nên sau khi đã nâng giá lên tới sáu nghìn Linh ngân, Hắc Sát bèn trừng mắt nhìn tên tu giả đó một cái. Nếu như không phải vì có Tiểu Thập Nhị đang theo sát hắn thì có lẽ lúc này y đã buông lời đe nẹt rồi. Với thân phân là người của Thiên Thần Cung, Hắc Sát không hề biết sợ hãi đối phương.
Không ngờ rằng dường như đã có sự chuẩn bị từ trước, bất ngờ ra giá một vạn, lại còn dương dương đắc ý nhìn Hắc Sát một cái.
Hắc Sát khẽ than thầm hỏng chuyện rồi, y đột nhiên nhớ ra rằng Thương Nguyệt cô nương này mấy ngày trước đã từng tới đây đăng ký làm kỹ nữ “cơ động”, chỉ là chưa chính thức bán thân mà thôi. Tên tu giả này chắc là lúc đó đã thích cô nương này nên mới đợi đến hôm nay để ra tay.
Gã ta đã có sự chuẩn bị trước rồi, tiền trong túi của ta không đủ để đọ với gã.
Trong lòng Hắc Sát lấy làm rối bời lắm, phía sau y đột nhiên có tiếng nói:
- Sao thế? Không đủ tiền sao?
Hắc Sát cúi đầu đáp nhỏ:
- Ai mà biết được lại trùng hợp như vậy, gặp được một nữ tu Sơ Tẩy.
- Vậy thì dùng món đồ nào đó để đặt vào.
- Ta nào có thứ gì có thể đặt được cơ chứ?
Hắc Sát lườm một cái rồi nói.
- Trên người của nhà ngươi chẳng phải có rất nhiều pháp bảo hay sao?
Đương nhiên, thích hợp nhất vẫn là Thiên Thần Giáp rồi.
Hắc Sát ngây người, rồi nói:
- Ngươi nói đùa gì vậy? Chẳng phải ngươi nói rằng lần đi này không được để lộ thân phận của ta hay sao?
- Chính vì thế mới yêu cầu ngươi phải bí mật cho cô nương đó biết, chỉ cần ả ta nhìn thấy thì sẽ biết được lai lịch của nhà ngươi, đương nhiên sẽ đánh giá Hắc Sát ngươi cao hơn một chút. Ngươi cũng biết đó, lần cạnh tranh này yếu tố quan trọng là ở cô nương đó.
Hắc Sát mắt sáng rực, ngoảnh đầu nói:
- Đa tạ Thập Nhị Lang chỉ bảo.
Hắn ngoảnh đầu nói chuyện vào trong không khí, người khác mà có nhìn thấy thì cũng chỉ cho rằng là một hành động khó hiểu mà thôi.
Nhưng tiếp theo đó, Hắc Sát đã sử dụng Chướng Nhãn Pháp, cởi bỏ bộ đồ Thiên Thần Giáp đang mặc trên người ra, dùng túi vải gói lại đưa qua.
Thương Nguyệt cô nương đứng trên tiểu đài nhận lấy túi đồ, mở ra xem, tức thì kinh ngạc tột độ.
Hắc Sát lấy làm vô cùng hưng phấn với biểu hiện đó của Thương Nguyệt cô nương, y đắc ý nói:
- Ta hôm nay đường đột tới đây, không có mang nhiều tiền, xin được lấy vật này cầm tin tại đây, một vạn Linh ngân, cô nương thấy sao?
Kỳ thực thì với đẳng cấp thượng phẩm của Thiên Thần Giáp mà y có trong tay, chí ít cũng phải có giá năm mươi vạn Linh ngân. Nhưng tên tiểu tử này cũng rất giảo hoạt, y biết rằng nếu như cầm tin với giá quá cao thì chỉ e sẽ bị đối phương thuận thế mà lừa đi một số tiền lớn, nên Hắc Sát cố ý hạ thấp giá.
Quản nhiên cô nương đó gật đầu đáp lại:
- Đương nhiên là đủ rồi.
Giọng nói của nàng ta tựa như chim hoàng anh bay ra từ hang cốc, uyển chuyển trong veo, khiến cho lòng người xao xuyến.
Hắc Sát ha hả cười đắc ý, liếc xéo vị Chân nhân bên kia một cái.
Tên đó cũng hắng giọng một tiếng:
- Chẳng qua là một vạn thôi mà, ta ra giá một vạn rưỡi.