- Nhưng chỉ dựa vào điều này thì Thiên Thần Cung không đồng ý, đúng không? Tất cả mọi người đều biết sự quan trọng của Đường Kiếp đối với Thiên Thần Cung, nay miếng thịt không dễ gì chuẩn bị đưa tới miệng rồi, đâu có thể dễ dàng mà nhả ra được cơ chứ?
- Đúng vậy. Nhưng Tẩy Nguyệt Phái cũng đang nỗ lực thương thảo cho đại nhân, chỉ có điều ngài cũng biết rồi đó...
- Ta biết chứ, ý chí cứu người của Tẩy Nguyệt Phái cho đến cùng cũng không thể bằng quyết ý bắt người của Thiên Thần Cung. Nếu như Thiên Thần Cung lại còn đưa thêm những nhã ý theo kiểu, sau khi bắt được Đường Kiếp ta rồi thì sẽ tặng lại Vũ TInh hay gì gì đó thì sự việc lại càng trở nên rắc rối hơn nữa. Tẩy Nguyệt Phái và Thiên Thần Cung vốn không phải là tử thù của nhau. Tẩy Nguyệt Phái sẽ không dễ dàng gì vì để bảo vệ một mình hắn lại đi kết thù với Thiên Thần Cung, đấy là còn chưa kể đến Thú Luyện Môn đang ngày đêm quan sát thừa cơ hành động.
- Đại nhân anh minh.
Lưu lão tứ thở dài nói.
Tin này khiến cho Lưu lão tứ cũng cảm thấy chấn động một cách khó tả.
Không ngờ rằng Đường Kiếp lại sớm đã có sự chuẩn bị trước.
Lưu lão tứ thở dài nói:
- Tẩy Nguyệt Phái cũng không giúp được gì nhiều, đại nhân ngài phải tự dựa vào sức mình thôi.
Đường Kiếp đáp lại:
- Ai nói rằng bọn họ không giúp được nhiều? Sai rồi, bọn họ giúp được ta rất nhiều việc.
- Ồ?
Lưu lão tứ ngây người, ngẩng đầu nhìn Đường Kiếp:
- Đại nhân nói vậy là có ý gì?
Đường Kiếp từ tốn nói:
- Tẩy Nguyệt Phái chỉ có thể giúp đỡ ở một giới hạn nhất định, đó là vì bọn họ sử dụng năng lực không đúng nơi đúng chỗ. Bọn họ mong muốn Thiên Thần Cung có thể thả cho ta được tự do, Thiên Thần Cung đương nhiên là sẽ không đồng ý rồi. Nhưng nếu như thay đổi một phương thức khác thì đối Tẩy Nguyệt Phái mà nói chỉ là một hành động giản đơn, tuy nhiên đối với ta mà nói thì lại là một sự giúp đỡ to lớn.
- Việc gì mà chỉ là một hành động giản đơn?
Đường Kiếp ngẫm nghĩ một lát rồi trả lời:
- Ngươi quay về, mang tin tức này về cho Tẩy Nguyệt Phái, nói là do đích thân ta truyền ý đến bọn họ, hy vọng Tẩy Nguyệt Phái có thể giúp ta làm một vài việc sau: Thứ nhất là cử người tới Thiên Thần Cung đàm phán, đánh cược với bọn họ một ván.
- Đánh cuộc?
- Đúng, nếu như Chân Quân của Thiên Thần Cung không xuất hiện thì không ai có thể làm gì được Đường Kiếp.
Lưu lão tứ nghe thấy mà kinh ngạc vô cùng, nhưng gã thân là .... nên cũng là một kẻ tương đối nhanh nhẹn, ngay lập tức bèn hiểu được ý nghĩa câu nói của Đường Kiếp:
- Ngài muốn thông qua Tẩy Nguyệt Phái để ép buộc Chân Quân của Thiên Thần Cung không thể ra tay được với ngài?
- Chính xác, hiện tại bọn chúng chưa ra tay là vì thời gian vẫn còn ngắn ngủi. Nhưng những hành động của ta trong quãng thời gian vừa rồi quá rõ rệt, e rằng bọn chúng cũng không thể ngồi yên được nữa đâu. Tử Phủ Thần Niệm thông thiên địa, nguồn năng lượng này hoàn toàn không hề biết điểm dừng, đối diện với một đối thủ như vậy, cho dù có trăm phương nghìn kế thì cũng chẳng có tác dụng gì hết, cách duy nhất là khiến cho bọn chúng không thể ra tay. Chuyện này thì chỉ mong Tẩy Nguyệt Phái có thể giúp ta, cử người đến Thiên Thần Cung thực hiện một cái gọi là Lục Phái Minh Thệ.
Lục Phái Minh Thệ chính là do Lục Phái cùng nhau lập định một quy tắc. Quy tắc này có giới hạn nhằm đảm bảo rằng sau này khi Lục Phái đối chiến Hồng Mông Giới, bất luận có tranh đấu như thế nào thì đều không được phép đến bước tuyệt môn diệt phái, không được xuất hiện tình trạng đồ sát quy mô lớn. Nếu như không có liên quan đến sự sống còn của môn phái thì các Tổ sư Tiên Đài của các môn phái không được động thủ, nhằm đảm bảo cho giới hạn nhất định của trận chiến.
Mục đích của Đường Kiếp là mong Tẩy Nguyệt Phái và Thiên Thần Cung cũng có một thỏa thuận đại loại như vậy, kỳ thực ra là vì muốn ràng buộc Tử Phủ của đối phương.
Đương nhiên không thể lập định một hiệp ước chính thức, Tẩy Nguyệt Phái sẽ không vì Đường Kiếp mà làm như vậy. Tẩy Nguyệt Phái và Thiên Thần Cung không cho phép có một hiệp ước đến mức độ như vậy, nhưng nếu biến tướng đi một chút, dùng hình thức đánh cược thì có lẽ là có thể được.
- Chỉ có Tử Phủ mới có đủ tư cách để đánh cược cùng với Tử Phủ.
Lưu lão tư nhắc nhở hắn, chuyện này kỳ thực cũng không dễ thực hiện.
Đường Kiếp cười nói:
- Yên tâm đi, bọn họ sẽ đồng ý thôi.
Câu nói này của hắn âm lượng không lớn nhưng hàm chứa một sức mạnh không hề nhẹ, đủ khiến cho Lưu lão tư chỉ còn biết lặng thinh.
Từ trước tới nay, Lưu lão tư chưa từng gặp một người nào như Đường Kiếp, tự tin nói rằng Tử Phủ sẽ vì hắn mà đứng ra đánh cược cùng bang phái khác.
Nhưng Đường Kiếp lại tự tin như vậy đó, hắn tin rằng Minh Dạ Không sẽ không ngồi yên mà nhìn.
Đối với bọ họ mà nói thì một tên Đường Kiếp nhỏ nhoi nếu như có thể gây sóng tạo gió trên vùng Mạc Khâu chẳng phải là điều tốt đẹp gì. Dù sao thì hai phái chẳng phải là thù địch, cũng chẳng phải là bạn tốt. Yêu cầu bọn họ đi cưỡng chế Thiên Thần Cung phải thả người, Tẩy Nguyệt Phái đương nhiên không làm. Mời bọn họ tới Thiên Thần Cung đánh cược để hạn chế quyền lực của bọn chúng thì chưa chắc đã là điều không thể.
Hơn nữa chuyện này cũng chẳng có gì là khó, chỉ cần Minh Dạ Không đường đường chính chính hoành tráng tới thăm hỏi Thiên Thần Không, nói thêm một câu: “Tử Phủ nhà các ngươi mà không xuất hiện thì đừng có mơ bắt được Đường Kiếp”. Thiên Thần Cung sẽ không dám phản bác lại, vụ đánh cược đó tự nhiên sẽ trở lên có hiệu lực. Cho dù Thiên Thần Cung có biết rằng đó là chiêu lừa thì cũng vì sĩ diện mà phải gượng gạo gật đầu chấp thuận.
- Thuộc hạ rõ rồi.
Lúc này Lưu lão tư bèn gật đầu liên hồi.
- Ta còn chưa nói hết.
Đường Kiếp nói:
- Chuyện thứ hai là mời người của Tẩy Nguyệt Phái liên lạc với Thất Tuyệt Môn, nói với bọn họ rằng hàng mới sắp tới rồi.
- Hàng mới sắp tới?
- Đúng, hơn nữa còn gấp mười lần.
Lưu lão tư ngây người nhìn Đường Kiếp.
Lão ta không hiểu ý nghĩa trong câu nói của hắn là gì, nhưng lão ta biết rõ rằng Thất Tuyệt Môn và Thiên Thần Cung có một mối quan hệ nào đó.
Ngày khỉ gì thế này.
Câu nói này của Đường Kiếp chắc chắn chẳng có toan tính gì tốt đẹp rồi, chắc hẳn muốn kéo Thất Tuyệt Môn vào chuyện này.
Nhưng cũng vậy mà thôi, xét theo ân oán giữa hai phái thì Thất Tuyệt Môn tuyệt đối vô cùng bằng lòng muốn đối đầu với Thiên Thần Cung.
Đường Kiếp không nói muốn Thất Tuyệt Môn làm gì cụ thể, vì hắn không muốn nhận sự uy hiếp từ phía bọn chúng. Nhưng Đường Kiếp biết rằng Thất Tuyệt Môn sau khi nhận được tin này tức thfi sẽ có những hành động đối phó lại.
Không cần biết bọn họ sẽ làm gì, nhưng chắc chắn một điều rằng sẽ có lợi cho Đường Kiếp và bất lợi cho Thiên Thần Cung.
Vậy là được rồi.
- Đại nhân còn có chuyện thứ ba cần phải truyền đạt lại chăng?
Lưu lão tư hỏi.
- Đương nhiên...
Ta không biết Thiên Thần Cung đã hứa những gì đối với Tẩy Nguyệt Phái để khiến cho bọn họ không còn thúc ép Thiên Thần Cung phải thả ta ra. Nhưng mong rằng Tẩy Nguyệt Phái nhất định phải nói thêm rằng, điều khoản đó phải bao gồm cả việc trả lại Vũ Tinh.
- Điều này lại vì lý do gì?
Lưu lão tư thắc mắc.
- Vì Thú Luyện Môn cần đến nó.
Đường Kiếp lạnh lùng đáp lại:
- Năm xưa Thú Luyện Môn dựa vào Vũ tinh mà
xây dựng Vạn Thú Viên, nay bọn chúng lại cần tới Vũ Tinh, chắc chắn rằng có liên quan đến Vạn Thú Viên. Nhưng tự dưng Hứa Hán Lăng lại trở thành người của Thiên Thần Cung. Ta không rõ rằng từ trước đã như vậy hay là sau này sự việc mới phát triển thành như thế. Nhưng có thể chắc chắn một điều rằng Thú Luyện Môn vô cùng tức giận về điều này. Tuy bọn chúng đã nhẫn nhịn thậm chí còn nỗ lực phối hợp cùng với Thiên Thần Cung để bắt được ta, nhưng chắc chắn có tồn tại những rạn nứt giữa bọn chúng. Nếu như lúc này chúng ta nói rằng Thiên Thần Cung sẽ trả lại Vũ Tinh cho Tẩy Nguyệt Phái, Thú Luyện Môn chắc chắn sẽ không đồng ý, sự liên minh giữa hai phái bọn chúng đương nhiên sẽ gặp những ảnh hưởng tiêu cực. Ta chắn được Tử Phủ của Thiên Thần Cung đương nhiên cũng phải suy nghĩ cắt triệt sự chi viện của Thú Luyện Môn.
Lưu lão tư nghe mà thấy ngây người.
Một lúc lâu sau, lão ta mới nói:
- Còn nữa không?
Đường Kiếp hạ thấp giọng nói:
- Thiên Tình Tông dù gì cũng có mối quan hệ liên minh với Tẩy Nguyệt Phái của chúng ta, về lý mà nói thì nên đến giúp đỡ. Nhưng chuyện này không có mối liên hệ nhiều đến bọn họ, chỉ dựa vào một nhân vật bé nhỏ là Đường Kiếp ta đây thì không thể thuyết phục được, cần phải tìm một lý do để lôi kéo bọn họ vào.
Lưu lão tư nghe mà muốn toát mồ hôi, hóa ra tên này thân đang trên đất địch nhưng cái đầu của hắn chỉ nghĩ mọi cách làm thế nào để kéo những người khác cùng vào cuộc.
Tẩy Nguyệt Phái hắn đương nhiên không thể bỏ qua rồi, Thất Tuyệt Môn cũng bị hắn toan tính, thậm chí Thiên Tình Tông và Thú Luyện Môn cũng nằm trong kế hoạch của hắn. Chỉ còn có mỗi Thiên Nhai Hải Các là không nhắc tới, cũng là vì Hứa Diệu Nhiên mà thôi, chuyện này nguy hiểm quá nên hắn không nỡ để cho Diệu Nhiên tham gia.
Nhưng có một sự thật mà Đường Kiếp không biết là chính vào lúc này, Hứa Diệu Nhiên đang bắt đầu bỏ nhà ra đi.
Nàng ấy không hy vọng bản thân mình có thể cứu được tình nhân, nhưng ai bảo Diệu Nhiên là con gái của Chân Quân cơ chứ? Nàng ấy nghĩ rằng nếu như mình tìm đến chỗ Đường Kiếp, Diệu Nhiên gặp nguy hiểm thì cha nàng ấy sẽ buộc phải ra tay.