Một lát sau, Đường Kiếp thu tay lại, nói:

- Thời gian tu luyện của ngươi quá dài, thân thể đã từ thịnh chuyển thành suy, nếu như không có sự tác động từ bên ngoài, e rằng kiếp này khó nhập Khai Thức.

Lưu lão tứ thở dài, nói:

- Đúng vậy.

- Tuy nhiên, nếu có đầy đủ linh dược phụ trợ thì vẫn có thể xong qua đấy, mặc dù không có hy vọng tới Chân Nhân nhưng nếu may mắn, có thể đạt tới đỉnh cao.

- Muốn như vậy cần phải có rất nhiều tài nguyên.

Lưu lão tứ lắc đầu nói.

- Cho nên gặp ta chưa chắc đã là chuyện không may.

Đường Kiếp vung tay lên, trên mặt bàn đá lập tức xuất hiện vô số bình, lọ.

- Đây là…

Lưu lão tứ kinh ngạc nhìn xem, cả người trở nên run rẩy.

- Xem như đây là lời cảm ơn của ta đi. Làm việc cho ta, ta đảm bảo ngươi sẽ đạt tới Thoát Phàm đỉnh cao.

Đường Kiếp nói.

Đối với hắn mà nói, những thuốc này hoàn toàn vô dụng, vốn chỉ là mặt hàng có thể ném vào bên trong lò luyện, hiện giờ lấy ra để có thêm một thuộc hạ trung thành, hiển nhiên là chuyện rất tốt, dù sao Lưu lão tứ cũng chỉ có thể đạt đến Thoát Phàm đỉnh cao mà thôi.

Về phần Chân Nhân, trừ khi là có vật phẩm quý hiếm có thể cải thiện tư chất như Thiên Niên Yêu Hóa Bạch Liên, nếu không thì đừng hòng mơ tưởng.

Sau khi được vẽ lên một tương lai tươi sáng, Lưu lão tứ làm việc tích cực hẳn lên.

Đầu tiên y truyền tin tức của Đường Kiếp về Tẩy Nguyệt Phái, mặc dù bí pháp sử dụng an toàn nhưng tốc độ lại chậm, phải mất tới ba ngày mới có thể báo tin. Sau đó, Lưu lão tứ đi lại xung quanh, dò hỏi xem Thiên Thần Cung định đối phó với Đường Kiếp như thế nào.

Đúng như Đường Kiếp nói, nếu nắm giữ được bố cục bên ngoài của Thiên Thần Cung là có thể phỏng đoán hành vi và mục đích thật sự của bọn họ. Đương nhiên không thiếu khả năng có thể bố trí nghi trận, nhưng Đường Kiếp không phải là địch quốc, nếu như bố trí nghi trận chỉ để đối phó một tội phạm truy nã thì thật sự là quá mức rồi.

Cho nên chỉ mất hai ngày, Lưu lão tứ đã điều tra ra đại khái hành động và tình hình của Thiên Thần Cung.

- Thiên Thần Cung phái Thập Nhị ưng Ưng đường tới đối phó ngươi. Thập Nhị Ưng Ưng đường nổi tiếng là am hiểu việc truy bắt. Cũng may trước đó công tử đều có chuẩn bị, mỗi ngày đều ra ngoài bay một vòng khiến cho bọn họ bỏ đi ý định truy bắt. Nếu không như vậy, chắc chắn Thập Nhị ưng sẽ tìm được chỗ của ta. Thú Luyện Môn thì phái Phong Bất Trí đến hỗ trợ.

- Hứa Hàn Lăng là ám tử Thú Luyện Môn, sao lại phục vụ cho Thiên Thần Cung? Bọn họ đang tính chuyện gì?

- Việc này ta không rõ lắm, tuy nhiên giữa các minh phái có ám tử lẫn nhau cũng là chuyện bình thường, dù sao cũng không ai muốn làm lớn chuyện, bên nào đuối lý thì chỉ cần bồi thường một chút là được, ở các tình huống bình thường hầu như là thế.

- Ngươi nói tiếp đi.

- Hiện tại Thập Nhị ưng không có động tĩnh gì, nhưng những nơi bị công tử cướp sạch đều đã được Thiên Thần Cung bố trí lại lần nữa. Ở những nơi quan trọng, bọn họ đều thiết kế điểm báo động, sau đó tổ chức lên một đội ngũ tu giả hùng mạnh, trong tay mỗi người đều có một lá bùa truyền tống. Thông qua lá bùa này, bọn họ có thể dễ dàng tiến hành truyền tống đến những nơi cần được trợ giúp. Như vậy, chỉ cần báo động được phát đúng lúc, bọn họ sẽ tới kịp thời. Tuy tiền vốn khá lớn nhưng vì muốn bắt ngươi, Thiên Thần Cung không quan tâm tới vấn đề này.

- Quả nhiên là như thế.

Đường Kiếp hừ lạnh một tiếng.

Hắn không biết Thiên Thần Cung sẽ dùng thủ đoạn gì nhưng bởi vậy mới càng thêm cẩn thận. Nhìn như người can đảm điên cuồng, nhưng sau ba ngày cướp bóc liền hành quân lặng lẽ, quả nhiên đã tránh thoát được thủ đoạn ứng đối của Thiên Thần Cung.

Nếu như hắn tham lam vẫn muốn tiếp tục, như vậy lúc này chắc chắn đã gặp chuyện xui xẻo rồi.

- Hiện tại Thiên Thần Cung phòng bị cực kỳ nghiêm mật, không thể tiến hành cướp bóc.

Sau khi báo cáo tình hình xong, Lưu lão tứ cũng thở dài một hơi. Mấy ngày nay tiếp xúc, rốt cuộc hắn cũng biết Đường Kiếp đang muốn làm cái gì.

Mặc dù đã cuốn sạch nhà kho thành Ma Vân nhưng mỗi ngày Đường Kiếp đều buồn rầu về chuyện tài nguyên.

Bởi vì nếu hắn muốn trùng kích Thiên Tâm, chắc chắn phải cần tới một ít dược vật riêng. Mà hiện tại, những thứ thuốc này đã bị Thiên Thần Cung theo dõi nghiêm ngặt, bất cứ kẻ nào dám mua cũng đều bị Thiên Thần Cung điều tra kỹ lưỡng.

- Ai nói là không thể?

Đường Kiếp chậm rãi nói:

- Biết được cách bố trí sẽ tìm ra phương pháp giải quyết.

- Hả?

Lưu lão tứ kinh ngạc.

- Mặc dù truyền tống phù tốt nhưng nó cũng có vấn đề của mình. Nếu khoảng cách của người truyền tống vượt qua trăm dặm thì hầu hết đều xác định được phương hướng truyền tống, như vạn lý phù, tiêu dao phù… Tuy nhiên chúng chỉ có thể chỉ ra một phương hướng trong phạm vi năm trăm dặm mà thôi, ngoài năm trăm dặm thì không ai rõ rốt cuộc đó là địa điểm gì, có loại bùa kém hơn thì còn không thể chỉ ra phương hướng. Một đội ngũ tu giả dùng lá bùa truyền tống để trợ giúp, tuy rằng di chuyển rất nhanh nhưng lại khó nắm giữ điểm rơi xuống. Cho nên bọn họ nhất định phải cần đến một trận pháp giúp bọn họ định vị. Trận pháp này không có quy mô lớn giống như truyền tống trận, nó phải là một trận cực đơn giản, dễ bố trí và tiêu hao ít tài nguyên.

Nói đến đây, Đường Kiếp khẽ mỉm cười:

- Mặc dù là hàng tiện nghi rẻ tiền nhưng lại không thể phủ nhận đó vẫn là nơi mấu chốt nhất. Cho nên chỉ cần tìm ra điểm trợ giúp định vị, phá hủy nó giống như hủy diệt truyền tống trận thành Ma Vân, là đội ngũ trợ giúp kia cũng đành phải chịu bó tay rồi.

Lưu lão tứ trợn mắt há hốc mồm nghe Đường Kiếp nói.

Đường Kiếp có thể dễ dàng tìm ra sách lược ứng đối Thiên Thần Cung như vậy sao?

Ngay cả Lưu lão tứ cũng không nhịn được, liền lên tiếng thán phục:

- Đại nhân thần cơ diệu toán, tại hạ bội phục!

- Nhưng lần này sẽ khác, một khi bị tập kích, những người đó chắc chắn sẽ không luống cuống tay chân, nửa ngày không biết làm gì như trước nữa, trước tiên bọn họ sẽ phát báo động, cầu viện binh. Cho nên không thể giết người ép nói ra địa điểm truyền tống trận như thành Ma Vân lần đó, nhất định phải tìm ra và phá hủy trận định vị kia trước mới có thể vẹn toàn.

- Đại nhân nói rất đúng.

Lưu lão tứ liên tục gật đầu.

Đường Kiếp lại nói:

- Chúng ta không được nóng nảy, phải kéo dài thêm mấy ngày nữa. Qua ít ngày nữa, Thiên Thần Cung sẽ cho rằng Đường Kiếp ta không thể xông qua cửa này, sẽ mất đi cảnh giác, đến lúc đó ta có thể ra tay tại Đại Thành.

- Đại Thành sao?

- Ừ, Đại Thành!

Đường Kiếp quả quyết trả lời.

- Đại Thành khó tấn công, quan trọng là đánh bất ngờ, lúc trước ta chọn thành Ma Vân cũng là vì lẽ đó. Hiện giờ chúng ta muốn đợi tới lúc địch yếu đi, không có ý tấn công, giống như đánh lén một lần nữa, đương nhiên phải chọn Đại Thành rồi.

- Chúng ta sao?

Lưu lão tứ rất nhạy bén nhận ra được chữ này.

- Đúng vậy.

Đường Kiếp trả lời bằng giọng điệu hiển nhiên:

- Đại Thành có Thiên Mục, khả năng dịch dung của ta không lừa gạt được. Không vào được thành thì nói gì tới việc công kích? Cho nên việc tìm kiếm và phá hủy điểm định vị phải nhờ vào ngươi rồi. Người ở bên trong hủy diệt điểm định vị, ta ở ngoài liền cường sát tiến vào.

Lưu lão tứ choáng vàng hỏi:

- Vậy chẳng phải ta sẽ gặp nguy hiểm sao?

- Đừng lo.

Đường Kiếp trả lời:

- Không cần ngươi ra tay, chỉ cần ngươi làm hai chuyện. Thứ nhất là tìm ra được điểm định vị, thứ hai là mang Y Y tới đó. Chỉ cần ngươi làm tốt hai chuyện này là có thể rời đi, sau khi ngươi rời đi, Y Y mới ra tay, cho nên ngươi rất an toàn.

Lưu lão tứ hít sâu một hơi, nhìn Đường Kiếp giống như nhìn một kẻ điên.

Một lúc lâu sau y mới nói:

- Được rồi, lão phu tin ngươi một lần.

- À đúng rồi, ngươi làm cho ta một danh sách ghi rõ các ám tử mà ngươi biết.

- Ngươi muốn làm gì?

- Đề phòng nếu chẳng may ngươi không cẩn thận chết đi, ta cũng có thể tìm người khác thay ta làm việc.

Đường Kiếp mỉm cười trả lời.

- Mẹ nó.

Lưu lão tứ chửi thầm trong bụng.

Ba ngày sau, Đại Thành Thiên Thần Cung lại bị cướp sạch.

Nơi đây không lớn như thành Ma Vân nhưng cũng là một trong những địa phương quan trọng, có một vị Tâm Ma chân nhân và hai vị Linh Hoàn chân nhân trấn thủ.

Lực lượng phòng ngự tốt như vậy nhưng không ngờ lại không thể ngăn cản công kích của Đường Kiếp. Sau khi hủy điểm định vị, Đường Kiếp thuận lợi tiến công mạnh mẽ vào trong thành.

Vị Tâm Ma chân nhân kia không thể ngăn cản Đường Kiếp.

Bởi vì Đường Kiếp đã chiếm được rất nhiều bảo vật tại thành Ma Vân, trong đó không ít những bảo vật bị niêm phong. Đối mặt với vị Tâm Ma chân nhân kia, hắn liên tục ném ra pháp bảo, không lo sợ bị hư hao, bởi vậy vị Tâm Ma chân nhân này mất rất nhiều thời gian để chống đỡ. Lần tiến công này, Đường Kiếp hao phí cực lớn, khiến người ta phải hoa mắt chóng mặt, cuối cùng hắn đã thành công cuốn gọn nhà kho, mang theo cực nhiều pháp bảo rời đi.

Chuyện này sau đó truyền ra, lại khiến cho cả giới chấn động.

Sau đó Đường Kiếp cũng không dừng tay, tiếp tục chiến đấu ở khắp nơi, hắn cướp sạch xung quanh, chẳng qua lần này hắn xuống tay ở những thị trấn nhỏ không có Thiên Mục, cho nên không cần tới sự trợ giúp của Lưu lão tứ.

Mấy ngày này, Đường Kiếp liên tục cướp đoạt ba tòa thành thị, bẩy trấn nhỏ, làm cho Mạc Khâu rơi lệ, Thiên Thần Cung hộc máu.

Lúc này, Đường Kiếp chính thức trở thành tội phạm cướp bóc hạng nhất trong toàn bộ giới.

Đường Kiếp cũng không thèm để ý tới điều này, ngược lại còn cảm thấy không tệ.

Cuộc sống không bị thứ gì trói buộc, hàng ngày tự do cướp bóc thật sự là tốt đẹp!