Tiền Khê trấn.

Nơi này là một trấn nhỏ ở phía tây Mạc Khâu.

Đường Kiếp ở lại một gian khách điểm trong trấn nhỏ này kiểm kê thu hoạch của mình.

Tuy rằng môn phái nhỏ bị hắn diệt cũng không có quá nhiều đồ tốt, nhưng vẫn mang tới cho Đường Kiếp không ít đồ vật thượng vàng hạ cám này nó, hơn nữa còn có một ít pháp bảo cấp thấp, những vật như đan dược, lá bùa cũng không ít.

Môn phái này quá nhỏ, cũng không có nhiều vật gì tốt, kiện pháp bảo tốt nhất cũng không đáng nhắc tới trong mắt Đường Kiếp. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, dù không đáng giá thì cũng là tiền.

Nếu là trước kia, Đường Kiếp sẽ gói hết toàn bộ, tiện tay ném cho cửa hàng nào đó đổi một số linh tiền, để tránh phải tốn sức của mình.

Nhưng tình huống bây giờ không giống với lúc trước, sau khi Đường Kiếp hạ quyết tâm một đường Huyết Sát, hắn đột nhiên phát hiện mình không cần phải như trước —— hắn hoàn toàn không cần phải… bán mấy thứ này đi, bởi vì hiện tại linh tiền đã không còn chút ý nghĩa nào với hắn nữa.

Pháp bảo có thể dùng Binh Tự Quyết luyện hóa, những đan dược kia cũng chỉ có thể miễn cưỡng lấy ra một ít sử dụng, còn lá bùa hoàn toàn có thể xem thành giấy nháp.

Vì thế sau khi sửa sang xong, trên người Đường Kiếp liền có thêm một đống bình bình lọ lọ, còn có một đống lớn bùa, mấy thứ này đối với hắn mà nói đều là vô ích, nhưng bỏ thì lại tiếc, giống như một việc làm vô bổ.

- Ôi, nếu có đồ vật gì đó có thể giống như Binh Tự Quyết, luyện hóa hết pháp bảo thì tốt rồi.
Đường Kiếp thở dài, ngẫm nghĩ một chút hắn đột nhiên ngồi dậy:
- Y Y, ngươi nói ước nguyện ban đầu của Binh Chủ khi phát minh Binh Tự Quyết là thế nào? Không phải nói cả đời Binh Chủ đều chinh chiến sao? Cái kia không phải đại biểu cho cả đời giết chóc, chiến lợi phẩm xử lý không tốt đều muốn dùng để luyện hóa hết?

Y Y nghe thấy liền cảm thấy mê muội:
- Ngươi nói pháp thuật của Binh Tự Quyết thần kỳ như vậy chính là do Binh chủ vì xử lý rác rưởi mà khai sáng ra sao?

- Không phải là không thể.
Đường Kiếp chậm rãi nói:
- Vô số sáng tạo vĩ đại trong thiên hạ vốn bắt đầu từ một ít nhu cầu nho nhỏ, chẳng qua là sau này lại phát triển biến hóa không giống mà thôi, tiên pháp cũng như thế.

- Vậy ngươi cũng sáng tạo một chút đi.
Y Y hô.

Đường Kiếp cười khổ:
- Sao dễ dàng như vậy được? Thuật pháp thiên hạ đều xuất phát từ nói, nếu muốn chế pháp thì trước đó phải ngộ đạo, sau đó…

Thanh âm của Đường Kiếp đột nhiên giảm xuống.

Bởi vì hắn phát hiện mình hoàn toàn phù hợp với điều kiện để viết pháp.

Nói đến ngộ đạo, hiện tại hắn đã ngộ được rất nhiều, trí tuệ chi đạo là lợi khí tối cao nhất để viết pháp, nó có thể giúp Đường Kiếp suy diễn ra tất cả pháp thuật trong thời gian ngắn nhất, không hề đứt đoạn để hoàn thiện và phát triển bản thân.

Trước kia sở dĩ Đường Kiếp không tự nghĩ ra pháp thuật ( trận pháp Vân Tùng Thiên Đao thuộc loại tự nghĩ ra một nửa mà thôi), là bởi vì hắn không yêu cầu phải có những thứ đó.

Tẩy Nguyệt phái truyền thừa mấy ngàn năm, pháp thuật sở hữu như bầu trời đầy sao, đếm không hết, rậm rạp vô chừng, những thứ lưu lại đều là tinh hoa, là những thứ được công nhận là tốt nhất. Đường Kiếp không nghĩ rằng trí tuệ của mình có thể vượt qua trí tuệ của vô số thế hệ mấy ngàn năm, bởi vậy cũng cảm thấy có sẵn thật tốt mà không có hứng tự suy nghĩ ra.

Nhưng lúc cần thiết lại không thể dùng pháp, hết thảy sẽ thấy không giống với lúc trước.

Đường Kiếp đột nhiên ý thức được năng lực của mình hiện tại cũng có thể sáng tạo ra một loại pháp thuật giống như Binh Tự Quyết, tiêu hóa hết tất cả đan dược và lá bùa mà mình dùng không được.

Đương nhiên, nếu có thể tạo ra một thứ có thể luyện hóa được vô số Binh khí giống Binh Tự Quyết thì phải có được một thần phù tối cao nhất.

Phù là thể hiện trí tuệ nhân loại mà không phải là kết tinh của pháp thuật, mà Tê Hà Giới cũng không phải là có hệ thống, không thể nào nói sau khi đập vỡ mười ngàn phù sẽ có được một tờ phù siêu cấp.

Đan dược cũng như thế!

Bất đồng lớn nhất giữ chúng nó và Binh Tự Quyết chính là, thứ do Binh Tự Quyết sáng tạo ra kỳ thật cũng không phải pháp bảo mà là tài liệu nào đó, chẳng qua loại tài niều này có hiệu quả cực kỳ đặc thù, có thể phát huy tác dụng của vũ khí.

Ở trình độ nào đó, Binh Tự Quyết và thứ mà Đường Kiếp muốn làm bây giờ giống nhau, kỳ thật đều giống với công tác tiến hành xử lý rác rưởi. Mà trong quá trình xử lý rác rưởi chỉ có thể sinh ra nguyên vật liệu mà không phải là thanh phẩm.

Hơn nữa loại nguyên vật liệu này phải có trình độ cực cao, có thông tính.

Đây là bởi vì pháp bảo cũng tốt, mà lá bùa hay đan dược cũng thế, tài liệu sử dụng thường không giống nhau, ngươi không có khả năng luyện hóa một viên bạch linh thành đan dược mà chỉ được một ít đen đàn mà thôi.

Cũng bởi vì nguyên nhân chính này, nếu muốn dùng một loại phương pháp ngưng luyện vạn vật để tạo nên tài liệu hữu dụng với chính mình, nhất định phải có trình độ càng sâu càng tốt.

Giống như Binh Tự Quyết luyện hóa vàng cát liền không phải vàng cũng không phải sắt, không thuộc về bất luận kim loại nà mà thế gian đã biết, nhưng nó lại tồn tại ở thế gian này, cũng được Binh Tự Quyết ngưng luyện mà ra.

Nói theo phương diện này, đan dược và lá bùa cũng giống như thế.

Nghĩ đến đây, Đường Kiếp liền lắc đầu liên tục:
- Điều này không thể nào. Có lẽ ta có thể viết pháp, nhưng muốn tinh luyện như vàng cát thì phải miệt mài theo đuổi cản nguyên, cần nhận thứ rõ đúng thế giới và con đường này, cộng thêm thủ đoạn phi thường mới có thể làm được. Ta hoàn toàn không có đủ nhận thức, cũng không có thủ đoạn phi thường, nhất định không thể làm được.

- Căn nguyên sao?
Đôi mắt to của Y Y sáng lên nói:
- Căn nguyên của tu giới không phải là linh khí sao?

Đường Kiếp cười cười:
- Đương nhiên là linh khí, tuy nhiên…

Hắn đang muốn nói cũng không phải chỉ có linh khí, đột nhiên giật mình, một lần nữa nhìn về phía những đan dược và lá bùa kia, vẻ mặt trong nháy mắt trở nên muôn màu muôn vẻ.

Hắn đột nhiên nhảy dựng lên hô lớn:
- Đúng vậy, linh khí! Ta thật ngốc, vì sao không hoàn nguyên thành linh khí chứ? Linh khí chính là vật chất nguyên bản nhất trên thế gian này, cũng là thứ mà chúng ta tiếp xúc và lý giải nhiều nhất. Ta không thể giống như Binh Chủ lão tạo ra tài liệu mà chúng ta hoàn toàn không thể giải thích vì sao, nhưng ta có thể đem mấy thứ này tạo thành linh khí! Cái này không được sao?

- Nhưng…
Y Y lẩm bẩm nói:
- Vậy thì sao, làm sao dùng được?

Đúng vậy, thế thì có sao, làm sao dùng được.

Khắp nơi trên thế gian này đều là linh khí, là thứ trọng yếu nhất với tu giả, nhưng cũng không phải là thứ…. Đáng giá nhất. Nếu cần linh khí thì chính mình đi hô hấp cũng được, cần gì dung luyện phức tạp như vậy chứ? Cộng thêm dung luyện ra linh khí cảm giác không phải là quay về đại địa sao?

Đường Kiếp cũng cười:
- Vậy thì không để bọn chúng tiến vào thế giới này, ngươi thấy thế nào?

- Hả?
Y Y ngẩn ngơ:
- Có ý tứ gì?

- Vòng lên a.
Đường Kiếp trả lời:
- Thì làm giống như lục đại phái vậy?

- Vòng chỗ nào chứ?
Y Y khó hiểu.

- Sơn Hà Xã Tắc đồ.
Đường Kiếp trả lời.

—————————————

Trước khe suối bên ngoài trấn có một vùng núi nho nhỏ.

Hôm nay trên vùng núi này đột nhiên xuất hiện thêm một dòng suối chảy.

Nước suối chảy xuống khiến một ít sinh linh ở trong đó hoan hô nhảy lên, đó là sinh linh sinh tồn trong trận Trường Sinh Vạn Tượng do Đường Kiếp bày ra. Những sinh linh này cung cấp năng lượng cho đại trận, trái lại đại trận cũng cung cấp không gian sinh tồn cho chúng nó, theo phương diện này mà nói, Hồng Đoạn khe sớm đã trở thành một không gian độc lập, chỉ có điều ít đi một chút mà thôi.

Đường Kiếp đứng ở chỗ nước rơi xuống, nhìn giống như thác nước từ đám mây hạ xuống, khẽ cười một chút, sau đó tản ra một mảnh vật phẩm giống như mây nhưng không phải mây, giống như đất cũng không phải đất. Vật kia vừa rơi xuống đất liền biến thành một mảnh dốc nhỏ.

Vật ấy chính là vân bìn.

Tiếp theo lại là một ít bình thanh thủy vẩy ra, dừng ở toàn bộ bên trong Hồng Đoạn khe, lại giống như nổi lên một mảnh mưa nhỏ, dần động vạn vật sinh trưởng, sinh linh hoan hô, mà ngay cả vân bùn được tung ra lúc trước cũng biến hóa thành sao chổi sáng rọi.

Ngọc Thiềm Dịch.

Hai thứ đồ này chính là lấy được ở Thạch Môn Phái lúc trước, giống như Thất Sát Trấn Hồn Đinh, có thể xem là bảo bối đáng giá nhất lúc ấy. Thất Sát Trấn Hồn Đinh dùng để trấn phong, lúc chế tác Quỷ Vệ, Vân Bùn và Ngọc Thiềm Dịch Đường Kiếp vẫn không lấy ra sử dụng, nhưng hôm nay rốt cục đã lấy ra.

Nếu muốn chế tác một tiểu động tiên thuộc về mình, như vậy sáng tạo pháp thuật liền trở nên không có ý nghĩa, sáng tạo một pháp trận mới thích hợp hơn, hơn nữa với thực lực bây giờ của Đường Kiếp muốn sáng tạo pháp thuật là một việc gian nan, sáng tạo pháp trận có vẻ đơn giản hơn rất nhiều.

Sơn Hà Xã Tắc đồ chí là nơi Đường Kiếp chọn làm nơi bày trận.

Vì để bày trận thật tốt, lúc trước Đường Kiếp đã suy tính diễn luyện qua vô số lần, sau khi chà đạp một đống tài liệu mới hình thành pháp trận trước mắt, mà rốt cục là ngực chết hay là lừa chết phải xem một lần này.

Vì lần đầu tiên thành công tự nghĩ ra pháp trận nên Đường Kiếp không tiếc dùng tài liệu trân quý tốt nhất của bản thân, từng chút một bổ sung thêm cho nó.

Đây cũng là lần đầu tiên sau khi Sơn Hà Xã Tắc đồ thành công Đường Kiếp “thêm gạch” cho nó.

Chỉ mỗi hắn có thuyết pháp thêm gạch cho Sơn Hà Xã Tắc đồ, vật ấy mỗi một lần đổi chủ đều trống rỗng, chỉ có thể tiếp nhận một thổ địa, sau khi tiếp nhận sẽ không được phép tăng thêm.