Ngay sau đó Bành Diệu Long đột nhiên giơ hai tay, một bàn tay đã giơ cao về phía chân trời.

Tiếp theo là hơn hai mươi người cùng nhau xuất chưởng ra không trung xa xôi, vô số kình khí hợp trong chưởng , bàn tay đã trở nên như ngọn núi lớn nhỏ vậy.

Bành Diệu Long cười hì hì nói:
- Bách Nhân Sát trận! Giết!

- Giết!

Mọi người đồng thời hét lớn một tiếng.

Tiếp theo tay phải Bành Diệu Long nhấc một cái, chưởng lớn như núi trong không trung đã đánh xuống bên dưới.

Đây đúng là Huyết Chiến Đường Lai với chiêu Liên Thủ Sát Trận nổi danh, nghe nói nhiều nhất có thể liên hợp đến hàng ngàn người, uy lực của nó vô cùng lớn, cho dù Tử Phủ Chân Quân cũng sợ không chống được. Đương nhiên hiện tại bọn họ chỉ có hơn hai mươi người, cho nên chỉ có thể là Sát Trận cấp mười người, chưa đạt đến Bách Nhân Sát Trận được.

Ngay cả như thế, hơn hai mươi người này đều là tinh anh của phái Tẩy Nguyệt, người tuy ít những chất lượng cao, hơn nữa Đường Kiếp bọn họ đã bố trận trước, trận pháp gia tăng, liên thủ lại uy lực càng lớn, vì vậy cũng như là uy lực của Bách Nhân Sát Trận.

Thời khắc họ liên thủ, bàn tay khổng lồ như núi kia đã ầm ầm chưởng xuống.

Đám thú phía dưới đều hoảng hốt, hướng vào không trung đánh ra vô số loại thuật pháp, một đạo rồi một đạo pháp thuật đánh vào ngọn núi trên không kia, khiến cho ngọn núi run lắc, không ngừng văng tung tóe ra thành những mảng ánh sáng lớn.

Nhưng mà bất kể phía dưới công kích như thế nào, núi cao kia vẫn cứ hạ xuống, chỉ chớp mắt sẽ rơi xuống đất thôi.

Đúng lúc này, phía dưới hơn mười tên đại yêu biến hình bay vèo lên, cùng nhau tấn công vào ngọn núi nhỏ trong không trung kia.

Đây rốt cuộc chỉ là Ma Thiên Cự Thủ tạo thành từ Sát trận của một trăm người, đỡ không nổi công kích của nhiều yêu quái biến hình như thế, cuối cùng nó ngừng rơi lại, ầm ầm văng tung tóe.

Vạn yêu cùng hô, chúc mừng bọn chúng đã đập nát đòn công kích của kẻ thù, nhưng mà giây phút tiếp theo lại thêm một Ma Thiên Cự Thủ từ trên trời rơi xuống, lần này các chúng yêu không kịp ngăn cản, bị chưởng thủ kia nện ầm xuống dưới.

Đại Ma La Thiên Vương Chú!

Vừa mới bắt đầu, Đường Kiếp đã không tham gia vào Bách Nhân Sát Trận đó, Bách Nhân Sát Trận chỉ là để ngụy trang thu hút vạn yêu, Đại Ma La Thiên Vương Chú của hắn mới là chủ yếu, khi mà ngọn núi của Bách Nhân Sát Trận bị diệt thì mới xuất hiện pháp thuật khác ẩn sau Ma Thiên Cự Thủ đó.

Tuy rằng uy lực của nó yếu hơn Bách Nhân sát Trận rất nhiều, nhưng dùng để đối phó một số yêu vật thực lực hơi thấp thì đã đủ rồi.

Phải biết rằng với thực lực là đỉnh cao của cấp Thoát Phàm như vậy, lúc này toàn lực đánh ra, với những yêu hạ phẩm Khai Trí, một kích chắc chắn chết, yêu vật trung phẩm nếu thể chất trời sinh không mạnh thì cũng không ngăn được đòn tấn công này.

Bởi vậy một chưởng này xuống, giống như là đánh muỗi trong bình vậy, mưa máu đầy đất, chỉ một kích không biết chết biết bao nhiêu yêu vật!

Tuy nhiên hắn cũng chỉ có cơ hội đánh một kích, lúc một chưởng đó rút về muốn đánh thêm một kích nữa, mười mấy con đại yêu biến hình đã cùng lúc phát động đòn công kích vào không trung, chỉ cần một lượt công kích, bàn tay khổng lồ đó đã bị phá hủy.

Bàn tay khổng lồ đó bị phá hủy, Đường Kiếp cũng phun ra một ngụm máu lớn, Thiên Vương Chú bị phá nên hắn cũng bị ảnh hưởng không nhỏ.

Tuy nhiên hắn cũng không để ý cái này, một kích này hoàn thành xong liền kêu:
-Đủ rồi, khởi!

Song chưởng đồng thời đè xuống, sau đó thấy cả mặt đất động nhiên phát ra một ánh sáng chói lóe.

- Đây là...
Vạn yêu cùng ngây ngốc.

- Đây là Huyết Hải Sát trận, mau chạy!
Lúc này một thanh âm vang lên.

Rõ ràng là người áo đen kia.

Đã chết một bạch bái, còn có người khác chỉ huy. Người áo đen kia ngay từ đầu không ở trong trận, lúc này từ phía sau bay đến, vừa thấy cảnh này đã kêu to, rõ ràng là kiến thức uyên bác hơn so với bạch bái, ít nhất yêu quái bình thường cũng không thể hiểu trận pháp như thế.

Quả nhiên ngay cả Bắc Thương Hàn đều kinh hô:
- Không ngờ còn có người hiểu biết trận pháp?

Đường Kiếp lạnh lùng nhìn người áo đen kia hừ lạnh:
- Có phải là yêu đó có vấn đề không?

Nói xong hai tay nhấc lên, trên mặt đất đã chợt lóe lên hồng quang, bao phủ cả khu vực chiến đấu.

Lúc này nếu từ không trung quan sát xuống thì có thể thấy một vùng đất phạm vi vài dặm, thật ra sớm đã hội chế thành một trận đồ bao phủ cả khu vực. Trận đồ này phức tạp vô cùng, hoa văn khắc sâu, giữa mỗi một trận vân còn có máu tươi đang chảy.

Máu này là từ khi bắt đầu đã có, cũng có là của yêu vật chảy ra sau khi chết đi.

Đây chính là Huyết Hải Sát Trận.

Tài liệu bày binh bố trận tất cả đều biết. Có nhiều lúc lựa chọn trận pháp không chỉ quyết định bởi đối thủ, cùng lúc cũng phải coi tư liệu trong tay mình.

Để đối kháng với vạn yêu, Đường Kiếp đã vắt hết óc mình ra suy nghĩ, Huyết Hải Sát Trận chính là thủ đoạn quan trọng nhất trong lần này của hắn, còn về những thứ trước đây, là để chuẩn bị cho trận pháp này.

Huyết Hải Sát Trận, danh như tên nó, thật sự là lấy máu tươi làm trung tâm tài liệu bày trận.

Ưu điểm lớn nhất của trận pháp này chính là ở đây, chỉ cần có máu tươi là được, còn về phẩm chất cao thấp của máu tươi, quyết định uy lực cũa Huyết Hải Sát Trận.

Nguyên nhân chính là ở đây, Đường Kiếp quyết định chọn trận pháp này, là do nó thể đem thu hoạch lúc đó chuyển hóa thành trận pháp có lực chiến đấu cao nhất.

Trong khi chiến đấu, Đường Kiếp bọn họ tự nhiên không thể đi thu hoạch yêu thú, làm mạnh bản thân, hơn nữa lớn mạnh nhất thời chút đó cũng không gây ra tác dụng gì. Nhưng mà yêu thú bị giết chết trong chiến đấu lại có thể thúc đẩy động và là tài nguyên của Hải Huyết Sát Trận, do nó chỉ cần máu tươi, thậm chí không cần đi bố trận trước, chỉ cần vân trận bố trí xong thì máu tươi của yêu thú bị giết chảy ra sẽ tự khắc chảy vào vân trận.

Đây đúng là ưu điểm lớn nhất của Hải Huyết Sát Trận, chỉ cần chuẩn bị đầy đủ thì có thể bày trận chết chóc, một chút cũng không ảnh hưởng chiến đấu.

Chính vì nguyên nhân này, Đường Kiếp bọn họ vừa lúc bắt đầu đã ra hết sức giết kẻ địch, ngoại trừ kéo dài thời gian thì đó chính là cung cấp tài nguyên cho Hải Huyết Sát Trận.

Nếu như nói Hải Huyết Sát Trận có yếu điểm gì, thì đó chính là phải lượng máu tiêu hao quả thật quá nhiều, tên gọi là biển máu cũng không phải hổ danh. Nếu không vừa giết chóc, vừa lớn mạnh, lý luận này khiến cho trận pháp tồn tại vô hạn, giết chóc vô hạn.

Nhưng tại lúc này, khi mà vạn yêu tụ hợp, không còn gì có thể thích hợp hơn Hải Huyết Sát Trận nữa.

Khi mà biển máu hòa hợp, huyết triều di chuyển, cuốn đi khắp bốn phương tám hướng.

Một con gấu yêu nhìn thấy biển máu kéo đên, rít gào người theo bản năng vung móng vuốt ra.

Chỉ có điều trảo này không thể đánh lui biển máu, ngược lại còn khiến nó có cơ hội kéo đến, nhấn chìm con gấu to kia, cho nên con gấu kia kêu la thống khổ trong biển máu, toàn thân da lông đều bị biển máu kia ăn mòn bong ra từng mảnh, chớp mắt đã biến thành một bộ xương.

Giống như nó còn rất nhiều con thú khác cũng bị như vậy, Huyết Hải giống như cơn sóng tử vong khủng bố, cứ cuốn đến đâu là nhấn chìm mỗi con yêu vậy, đồng thời tiêu diệt bọn chúng, hấp thu sinh lực của bọn chúng để làm mạnh bản thân, thậm chí ngay cả yêu biến hình cũng không tha được, cứ như vậy mà cuốn qua, khiến cho lũ yêu kia chạy vắt giò lên cổ mà trốn.

Cảnh tượng này khiến người áo đen kia khóe mắt như muốn rách ra.

Hắn là phụng mệnh mà đến, chỉ huy vạn thú tấn công lên núi, tuy rằng sớm đã chuẩn bị tiêu diệt toàn bộ vạn thú, nhưng cũng không phải là dưới chân núi mà là ở trên đỉnh núi. Sao mà ngờ tới, nay ngay cả đỉnh núi còn chưa lên đã gặp phải suy sụp trọng đại như thế này.

Mắt thấy huyết triều cuồn cuộn, vạn yêu tổn thất thê thảm và nghiêm trọng, mà trên đỉnh đã xuất hiện bóng dáng của một nhóm đệ tử.

Tuy rằng thời gian ngăn địch của Đường Kiếp bọn họ không hề dài, đối mặt áp lực hùng mạnh vạn yêu, ba kế hoạch của bọn họ có thể nói là một cái tiếp một cái, thời gian thở dốc cũng không có, nhưng mà chút thời gian này đã đủ để hội quân đỉnh có phản ứng, có thời gian để làm chuẩn bị.

Một số đệ tử trên đỉnh đánh thẳng xuống, nếu không phải là Cấm Không Trận đồng thời cũng ngăn cản sự cứu viện của bọn họ, lúc này sợ là những đệ tử hội quân đỉnh cũng đã tham chiến rồi.

Trong tình huống như thế này, muốn lên đỉnh đã khó hơn lên trời.

Nhưng mà, đến đỉnh chính là mục đích cần đạt đến của trận này.

Tuyển đường có thể không diệt, vạn thú có thể chết hết, thậm chí mình cũng có thể chết, nhưng đỉnh không thể không lên.

Bởi vậy thời khắc này người áo đen kia nhìn thấy Huyết Hải đột kích, trong lòng tức giận, rốt cuộc phát ra một tiếng, đó là tiếng huýt sáo, dùng hết lực để giục.

Tiếng huýt gay gắt, như là mũi tên đâm vào không trung.

Tiếng còi huýt vang lên, trên bầu trời cũng hiện lên một chút kinh ngạc, sau đó là tiếng thở dài.

- Dựa vào các ngươi, cuối cùng cũng không đủ sao?

Lời này không lớn, nhưng lại hùng hồn có lực, vang lên trong tai mọi người thì thôi nhưng Đường Kiếp lại toàn thân run lên.

Hắn nhớ rõ thanh âm này!

Phong Mục Nguyên!

Đây là thanh âm của Thú Luyện Môn Lang Chủ, Phong Mục Nguyên!

Kỳ thật thanh âm này Vệ Thiên Xung và vài người tham gia Vạn Thú Viên đã nghe qua, chỉ có điều sự việc cách đây hơn mười năm, ai còn nhớ tiếng của Phong Mục Nguyên nữa chứ, duy có Đường Kiếp là không quên.

Gia tăng trí tuệ của hắn vốn bao gồm cả trí nhớ.

Phong Mục Nguyên là Chân Quân, tiếng của y Đường Kiếp sao có thể coi thường.

Chỉ cần thứ hắn không để ý thì hắn sẽ quên!

Quả nhiên là trò quỷ của Thú Luyện Môn, cũng chỉ có thể là bọn họ mới có thể dễ dàng xách động vạn thú.

Nhưng tại sao bọn chúng phải làm như vậy?

Chỉ là vì đối phó báo thù phái Tẩy Nguyệt.

Có lẽ vậy, nhưng có thể có mục đích sâu xa khác.