Đường Kiếp ngẩn ra.

Hắn nhìn Y Y đang đứng trước mặt mình, cao đến eo mình, khuôn mặt nhỏ nhắn toát ra sự nhiệt tình.

Đúng thế.

Hơn nữa, Y Y đã ở cùng mình hơn hai mươi năm rồi.

Hơn hai mươi năm qua, cho dù nàng vẫn duy trì hình dáng như trước kia, nhưng đó cũng không có gì lạ, vì trời sinh tuổi thọ tinh vật cao, nhiều năm đi theo Đường Kiếp, nhiều chuyện vốn không hiểu, nay có lẽ đều đã hiểu.

Nghĩ vậy, Đường Kiếp mỉm cười một chút, sau đó hắn gật nhẹ đầu:
- Được, ta không nên xem thường muội. Vậy sau này nếu thích hợp muội có thể tham dự, nhưng không bao gồm chuyện này... Ta không hy vọng muội như vậy, Y Y ta có thể để muội cùng ta sóng vai chiến đấu, giết chết địch nhân, nhưng không thể để muội cùng ta tra tấn địch nhân, lấy tàn nhẫn làm trò vui, muội hiểu không?

Y Y gật nhẹ nói:
- Ta hiểu, nhưng không phải lúc nào huynh cũng ở bên cạnh ta, phải không?

- … Phải. Thực sự có một ngày như vậy, ta cho phép muội làm bất cứ chuyện gì.

Trên mặt Y Y nở một nụ cười tươi, nhào vào lòng Đường Kiếp.

Nàng kéo kéo tay Đường Kiếp:
- Đi.

- Đi đâu?

- Ngắm hoa viên.

Lôi kéo Đường Kiếp lao về phía trước, Y Y đưa Đường Kiếp vào hoa viên phía sau động phủ.

Đường Kiếp lúc này mới phát hiện ta, hơn một năm không ở đây, nơi này đã biến thành thế này.

Trong vườn đầy các loại linh thảo đủ màu sắc, chúng phần lớn đều là các loại linh thảo được gieo xuống từ mười năm trước, chỉ có điều thời gian sinh trưởng dài, nên chúng vẫn đang trong trạng thái ngủ đông.

Mà hiện tại, đám linh thực đó cuối cùng cũng đã lớn lên, một ít linh thực gieo xuống mười năm trước, hiện giờ đã có công hiệu của linh thực mười năm, trong đó có một số được Y Y chăm sóc cẩn thận, còn có thể lên tới trăm năm hỏa hậu.

Ngay cả Đường Kiếp cũng phải tán thưởng không thôi, có Y Y, ở phương diện dược liệu mình tiết kiệm được không ít tiền.

Phải biết rằng kế tiếp Đường Kiếp phải đối mặt chính là tấn công lên Thiên Tâm.

Tấn công Thiên Tâm không chỉ khó khăn, mà còn cực kỳ nguy hiểm, đồng thời cũng là chuyện cần tiêu rất nhiều tiền.

Theo Đường Kiếp biết, chỉ riêng việc cơ bản nhất khi tấn công Thiển Tâm, đã tiêu tốn gần trăm vạn linh tiền, hơn nữa còn chưa tính tới Ngũ Khí Triều Nguyên Đan khó dạt được kia nữa.

Ngũ Khí Triều Nguyên Đan chính là đan dược người tu dùng để tấn công lên Thiên Tâm, có thể nâng cao tỉ lệ thành công. Mỗi một viên đan dược giá trị đều bất phàm, dùng tiền cũng không mua được. Muốn đạt được vật ấy, khó như cơ hội bước vào Thủy Nguyệt Động Thiên vậy. Trước đó phải lập được công lớn, tạo ra cống hiến đặc biệt, sau đó lấy điểm cống hiến trao đổi – mười ngàn cống hiến đổi được một viên.

Đây cũng là cách Tẩy Nguyệt phái khống chế đệ tử, theo thực lực nâng cao, nhu cầu cũng không ngừng nâng cao, nếu người nào cũng nâng cao, nhu cầu của ngươi đòi hỏi từ môn phái chỉ có tăng không có giảm.

Mà muốn đạt được những chỗ tốt này, nhất định phải lập được công lao lớn cho môn phái.

Tuy nhiên thứ Y Y chân chính muốn cho Đường Kiếp xem, không phải là thứ này.

Ở chỗ sâu nhất trong khu vườn, một khoảnh vườn bị ngăn lại, một cây đậu như mũi đao mọc khá cao, thân cây hơi nghiêng nghiêng, răng cưa trên thân như mũi đao, thoạt nhìn nó giống như một thanh đao được cắm trên mặt đất.

Đây chính là Đậu vương giả mà Đường Kiếp từng gieo xuống.

Hiện tại, không ngờ trên cây đậu vương giả, đã có một quả đậu mọc ra.

Đúng vậy, một quả đậu mọc ra, buông xuống trên thân cây đâu, rất dễ nhìn thấy.

- Nó kết quả rồi hả?
Đường Kiếp vui mừng hỏi.

- Ừ.
Y Y gật đầu nói:
- Nửa tháng trước kết quả, chắc chỉ cần mấy ngày nữa là chín.

- Mười ba năm, cuối cùng quả cũng chín.
Đường Kiếp lẩm bẩm nói.

- Đúng là mười ba năm.
Y Y nghiêm túc sửa lại:
- Muội còn chăm thêm mười bảy năm trưởng thành.

- Ba mươi năm mới kết quả, không biết có thể cho được mấy hạt, và thực lực được bao nhiêu.
Đường Kiếp thổn thức nói.

- Một viên.
Y Y trả lời:
- Một quả đậu có ba viên, nhưng chỉ có một viên đi ra. Trước khi chúng xuất hiệ, phải trải qua chém giết, chỉ viên nào thắng lợi mới có thể đi ra ngoài.

Làm tinh vật, lại nuôi dưỡng những tiểu tử này trong thời gian dài như vậy, Y Y đã sớm hiểu rõ chúng.

Đường Kiếp hơi ngạc nhiên:
- Lại là như vậy sao? Vậy muội có biết nó sẽ mạnh thế nào không?

Y Y nghiêm túc trả lời:
- Rất mạnh, rất mạnh.

Thứ có thể khiến Y Y dùng vẻ mặt nghiêm túc như vậy, đến nay cũng không nhiều.

Nhìn bộ dạng của nàng, Đường Kiếp mỉm cười:
- Xem ta chúng ta lại có thêm một quân bài bí mật rồi.

Những quân bài bí mật, phần lớn đều đã bị đối thủ biết được, giá trị của hạt đậu này, có thể tăng vũ khí bí mật của hắn lên.

Xem ra, hiện tại cây đậu như mũi đao này tới đúng lúc.

Mười ngày sau.

Qủa đậu trên cây đậu cuối cùng nổ tung, một hạt đậu đỏ như máu bay ra, lăn từ trên không trung xuống đất.

Một dây leo lao tới hạt đậu màu đỏ, không ngờ huyết đậu nghiêng mình tránh né, tránh thoát sợ dây leo, tiếp tục rơi xuống đất.

- Đừng để nó rơi xuống đất.
Âm thanh Y Y mạnh mẽ vang lên.

Ngay khi huyết đậu sắp tiếp xúc với mặt đất, một luồn kình khí từ phía dưới bùng lên, hất tng huyết đậu lên không trung, sau đó mọt bàn tay từ trên không chụp tới, tóm được huyết đậu.

Huyết đậu phát ra tiếng thét thảm thiết, sau đó tiếp tục lách mình muốn tránh né.

Lúc này, càng nhiều dây leo lao tới, như một tấm lưới bao lấy huyết đậu.

Nó không thể trốn thoát được nữa, bị chiếc lưới bao lại.

Mặc dù vậy, huyết đậu như một quả bóng cao su, lăn lộn đập vào bốn xung quanh, chấn động khiến chiếc lưới rung ầm ầm, giống như đang nhốt một con thú khổng lồ bên trong vậy.

Ngay cả Đường Kiếp cũng cảm thấy kinh ngạc, cây đậu này kết thành loại hạt gì vậy?

- Nó rốt cuộc lợi hại thế nào?
Đường Kiếp lẩm bẩm hỏi.

- Chẳng phải thử thì sẽ biết sao?
Y Y vung bàn tay nhỏ lên, dây mây lại buộc chặt thêm, không cho huyết đậu tiếp tục cựa quậy.

- Thử? Nhưng không phải dùng một lần thì sẽ không dùng được nữa hay sao?
Đường Kiếp hỏi.

- Nó không như vậy.
Y Y trả lời.

————————————————

Đỉnh Thiên Cơ.

Đường Kiếp bước vào cửa chính Điện Huyền Cơ.

Người trực hôm này chính là Thiết Phong, người từng giao nhiệm vụ Vạn Thú Viên cho hắn.

Nhìn thấy Đường Kiếp tiến vào, Thiết Phong vội ra nghênh đón:
- Hóa ra là Đường sư đệ. Chúc mừng sư đệ, từ Thủy Nguyệt Động Thiên trở về, thực lực lại tăng tiến.

Đường Kiếp mới quay về vài ngày, nhưng chuyện của hắn có khi cả Tẩy Nguyệt phái đều biết cả, nên Thiết Phong biết cũng không có gì là lạ.

Đường Kiếp cười nói
- Đa tạ Thiết sư huynh quan tâm, sư đệ ở Thủy Nguyệt Động Thiên có chút thu hoạch, cảnh giới cũng nâng cao, tuy nhiên thực lực hiện tại… ha ha.

Hắn bật cười ha hả, Thiết Phong tất nhiên là hiểu ý của hắn, cười nói:
- Tam Khô Kiếp mỗi người đều phải trải qua, đây là điều không thể tránh khỏi, có thể đi sớm còn hơn so với muộn. Hơn nữa, ta thấy khí sắc sư đệ hơi tệ, hơn phân nửa cũng đã qua giai đoạn phàm tử, linh thể đã tân sinh rồi hả?

Đường Kiếp cũng cười không đáp, loại chuyện này đề cập tới tu luyện cơ mật, bình thường không ai muốn nối tới cả. Không chỉ như vậy, một số người vì bảo vệ chính mình, thậm chí còn làm đủ trò giả dối, ví dụ như cố ý dùng pháp thuật ngụy trang cơ thể thành một loại, mà bất kể người ta có làm thế nào cũng không thăm dò được trình độ của bản thân.

Thiết Phong kia cũng biết điểm đó, bởi vậy lúc này chỉ là thuận miệng nói ra, chứ cũng không hy vọng hắn sẽ trả lời thật. Sau đó nhận tiện nói thêm:
- Sự đệ muốn nhiệm vụ thế nào, nói với ta, ta tận lực tìm giúp đệ.

Đây chính là chỗ tốt sau khi đã tiến vào Thủy Nguyệt Động Thiên đấy.

Sau khi tiến vào Thủy Nguyệt Động Thiên, tức là đại biểu cho việc Tẩy Nguyệt phái coi trọng ngươi, nhất định ngươi là nhân vật có tiền đồ, tương lại sáng lạn, trừ phi là kẻ não tàn, nếu không sẽ không ai trêu chọc Đường Kiếp cả.

Ngày trước Du Nghiêm kiêu ngạo bậc nào, nhưng từ mười một năm trước sau khi Đường Kiếp trở lại, đã bị Đường chủ Hứa Bạch Băng hạ khẩu lệnh, từ Tri Sự hạ xuống làm đệ tử, hiện tại ngần ấy tuổi còn đang bôn ba bên ngoài.

Lúc này Đường Kiếp mới nói:
- Ta muốn một nhiệm vụ giết chóc đơn giản, tốt nhất là loại nhiệm vụ săn bắt loại yêu thú Khai Trí thượng phẩm nào đó.

Thiết Phong lập tức nhíu mày:
- Loại nhiệm vụ này rất khó tìm. Chúng ta là Bí Đường, chuyên hành động với các môn phái khác, nhiệm vụ bắt giết yêu thú không nhiều, ta trong nhiệm vụ tổng đường giúp đệ tìm một chút sao.

Gã đi vào trong chốc lát, cuối cùng cũng nói:
- Có, dược đường Tri Sự Lưu Chân Nhân muốn luyện Lôi linh đan, cần yêu thú Khai Trí thượng phẩm Lôi Lang, không quan tâm sống chết, chỉ cần sừng nhọn trên đầu con sói là được, mỗi một chiếc điểm cống hiến là ba trăm, cộng thêm ba trăm linh tiền.

- Hơi rẻ.
Đường Kiếp thản nhiên nói.

- Đúng thế, Lôi Lang sinh sống trong khu vực có địa hình phức tạp, hung hiểm vô cùng, vị Lưu Chân Nhân cũng thực nhỏ mọn, chỉ đưa ra ít điểm ưu đãi như vậy, cho nên tới giờ cũng không có ai chịu tiếp nhận nhiệm vụ này.

- Cũng phải đi một lần đấy, vậy nhận nhiệm vụ này đi.
Đường Kiếp nói, rồi tiếp nhận nhiệm vụ.

Thiết Phong thấy hắn tiếp nhận nhiệm vụ rồi rời đi, nói thầm một câu:
- Người có tiềm lực như vậy, không ngờ lại tiếp nhận nhiệm vụ nhỏ thế này, xem ra thực lực bị hạ thấp không nhỏ.

Gã vừa mới nói xong mấy lời này thi thấy một người tiến tới:
- Thiết sư huynh đang nói thực lực ai bị hạ thấp vậy?

Đệ tử kia Thiết Phong cũng quen biết, liền trả lời:
- Hóa ra là Hồng sư huynh à? Ta đang nói tới Đường Kiếp Đường sư đệ.

- Hả? Là Đường Kiếp một trong những thiên kiều chi tử của Bí Đường chúng ta, vừa mới tới đây hả?
Hồng sư huynh lộ ra bộ dạng hưng phấn, phỏng chừng là cũng khát vọng gặp được nhân vân nổi danh này.

Thiết Phong cười nói:
- Đúng thế, vừa mới tới nhờ ta tìm một nhiệm vụ săn bắt yêu thú Khai Trí thượng phẩm, rồi rời đi. Trước kia hắn là Cửu Chuyển tiếp nhận nhiệm vụ khó khăn hơn nhiều, hiện tại cũng đã Khai Thức, nhưng độ khó của nhiệm vụ lại giảm xuống, có thể thấy được thực lực của hắn bi ảnh hưởng không nhỏ đấy.

Thì ra là vậy, nói vậy thì việc này không phải là giả… Vậy thì tốt rồi, vậy thì tốt rồi.

Hồng sư huynh kia cúi đầu lẩm bẩm vài câu, trong mắt lóe ra ánh hào quang khác thường.