- Còn dám nói không có?
Hai tay Hứa Diệu Nhiên chống hông:
- Chàng tưởng là ta không nhìn ra hay sao? Hai người này hiện tại hận Thú Luyện Môn hận tận xương. Đáng tiếc bọn họ chỉ bây giờ chỉ có thân phận môn hạ, bọn họ có hận tới mấy cũng vô dụng, không ảnh hưởng gì được tới hai phái cả. Chính vì nguyên nhân này, nên Phong Bất Trí mới dám dùng thủ đoạn độc ác như vậy. Nhưng nếu như tương lai bọn họ thành Chân Nhân, hành vi của bọn họ có thể tạo ra ảnh hưởng lớn.
- Dù sao cũng chỉ là ảnh hưởng mà thôi.
Đường Kiếp buông tay nói:
- Dưới đại thế, ý chí cá nhân có thể thay đổi.
- Vậy nếu dứt khoát giải quyết ân oán thì sao? Hoặc giả nếu họ là Chân Quân thì sao?
Đường Kiếp cợt nhả nói:
- Ta không có khả năng tạo nên người đứng đầu Chân Quân đâu.
- Nhưng chàng có năng lực trợ giúp từng người có thù hận với Thú Luyện Môn và Thiên Thần Cung, đúng không? Chỉ cần rắc đủ mầm móng, chung quy cũng có một ít có thể nẩy mầm."
Đường Kiếp cười ha hả:
- Bảo bối, nàng càng ngày càng hiểu ta rồi đó.
Một câu bảo bối khiến cho Hứa Diệu Nhiên xấu hổ, đá một cước vào chân Đường Kiếp:
- Ai là bảo bối của chàng, kẻ phóng đãng vô sỉ, nói lời hạ lưu, đích thị là con ma háo sắc kẻ bậy bạ, cũng không biết reo bao nhiêu tai họa hại tiểu thư của nhà người ta, xem bản cô nương trảm con ma háo sắc vì dân trừ hại!
Đường Kiếp chợt nghiêng thân tránh thoát, Hứa Diệu Nhiên đuổi sát không buông, hai người đã là hi hi ha ha đùa giỡn.
Đúng lúc đó, chợt nghe một âm thanh lười biếng vang lên:
- Ồn ào quá… ồn ào quá!!
Hai người đồng thời quay đầu lại, chỉ thấy Y Y đang duỗi người, giơ đôi tay non nớt bé nhỏ như củ cải, nàng không ngủ đủ hai mắt vẫn như cũ nhắm nghiền, chiếc miệng nhỏ nhắn cũng là ở mở lớn ngáp ngáp.
- Y Y.
Hai người cùng nhau hô lên.
Hứa Diệu Nhiên chạy trước một bước bế Y Y lên, thân thiết nhìn nàng.
Mấy ngày nay ở chung, Hứa Diệu Nhiên đúng là đã cực kỳ yêu thích Y Y.
Vừa nhìn kỹ, Hứa Diệu Nhiên trợn mắt nói:
- Khai Trí thượng phẩm.
Lúc này Y Y từ Khai Trí hạ phẩm thăng lên Khai Trí thượng phẩm.
Ngay cả Đường Kiếp cũng giật nảy mình.
Sử dụng một lượng dược vật lớn tiến cấp, loại sự tình này không kỳ quái, nhưng dựa vào dược vật nhảy bậc, là chuyện so với khiêu chiến vượt cấp giành thắng lợi còn làm người ta hiếm lạ hơn.
Lúc này Đường Kiếp cũng không khỏi ngạc nhiên hỏi:
- Nàng để muội ấy ăn bao nhiêu linh dược vậy?
Hứa Diệu Nhiên trả lời:
- Nhiều lắm… hai ngày nay muội ấy không ngừng ăn.
- Cụ thể là bao nhiêu?
Hứa Diệu Nhiên ngẫm nghĩ trả lời:
- Nếu là dùng để làm cơm ăn, ước chừng đủ một gia đình ăn mười năm
- …
Y Y lúc này mới trợn mắt, nhìn đến Đường Kiếp, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra vui vẻ tươi cười, mạnh mẽ nhào đầu về phía trước hô to:
- Ca ca, huynh rốt cuộc đã tới! Ta vừa rồi mơ một giấc mộng, mơ thấy thiệt nhiều thật nhiều người đang đánh nhau, không trung trong chốc lát đen trong chốc lát trắng, rất thú vị, ta còn mơ thấy huynh nữa cơ.
Hoá ra nhóc con này còn cảm ứng được bọn họ chiến đấu.
Đường Kiếp cười nói:
-Vậy sao muội không ra tay?
- Ta có ra tay mà.
Y Y trả lời.
- Cái gì?
Đường Kiếp và Hứa Diệu Nhiên đồng thời ngẩn ra.
Y Y nghiêm túc gật đầu:
- Ừm, Y Y có ra tay, tuy nhiên không phải giúp đỡ mọi người, mà là đối phó với mọi người.
- Đối phó với chúng ta? Đối phó như thế nào?
Đường Kiếp hỏi.
Y Y gãi gãi đầu, nghĩ một lát mới nói:
- Giấc mộng đó ta cũng nhớ không rõ lắm, dường như ngay cả có cái thanh âm lúc ấy đối với ta là hét với ta, sau đó ta mơ hồ nghe lệnh gã sai khiến. Ta buoogn ra thiệt nhiều thiệt nhiều dây leo đi bắt người, ăn bọn họ vào trong bụng... giống như như thế này.
Y Y đột nhiên cào xuống mặt đất, chỉ thấy kia mặt đất rồi đột nhiên nứt ra ra một lớn kẽ hở, bên trong dâng lên vô số dây leo màu đen, như xúc tu trong khoảng không cuồng loạn nhảy múa, còn tại đằng kia sâu dưới lòng đất, mơ hồ còn có thể nghe được gầm rú điên cuồng.
Nghe tiếng hô lọt vào trong tai, chấn động đáy lòng, làm người ta tưởng tượng đến phát run.
Đường Kiếp và Hứa Diệu Nhiên nhìn nhau, đồng thanh hô lên:
- Đen nghiệt!
————————————————�� �
Ảo ảnh Bạch Hạc bay lên không trung, xông lên tầng mây, sau đó bay tới đỉnh núi cách đó không xa.
Áo bào đen Phong Bất Trí ngẩng đầu nhìn thoáng qua ảo ảnh bạch hạc, lấy ra một vật, chính là đài hoa sen bạch ngọc.
Ảo ảnh Bạch Hạc trên không trung dạo qua một vòng, sau đó rốt cục đậu xuống đài sen bạch ngọc, biến thành một pho tượng đá bạch hạc.
Nhìn này tượng đá Bạch Hạc, áo bào đen Phong Bất Trí nhẹ nhàng thở dài một tiếng:
- Sơ suất rồi.
Hách Liên Hổ đã nói:
- Thất gia, ngài...
- Tổn thất một thân thể.
Giọng điệu Phong Bất Trí bình thản trả lời.
Chỉ có người hiểu rõ gã mới biết, Phong Bất Trí xưa nay là càng bình tĩnh, càng phẫn nộ, lúc này Phong Bất Trí đúng là hận Đường Kiếp đến thấu xương.
Một đám đệ tử Thú Luyện Môn phía sau đòng thời chấn kinh.
Ngay cả Phong Bất Trí cũng bị Đường Kiếp đánh bại sao?
Kia sau này phải làm thế nào?
Phong Bất Trí nói:
- Chớ lo lắng, tuy rằng trận chiến này bất lợi, lai lịch của Đường Kiếp ta cũng đã thăm dò rõ ràng. Hắn nếu dám đến, chỉ có chết không có sống. Việc cấp bách, vẫn là lập tức hoàn thành Lang Chủ phân phó, cũng chuẩn bị nghênh đón Lang Chủ đại giá.
- Vâng.
Mọi người nghe thấy vậy, tất cả đều kính nể gã.
Phong Bất Trí lẩm bẩm nói:
- Còn có một đoạn cuối cùng, dứt khoát cường công đi
Nói xong hắn nhất phất ống tay áo, phía sau đã xuất hiện ảo ảnh con gấu đen.
Sau khi ảo ảnh gấu đen xuất hiện, Phong Bất Trí phất phất tay, một con gấu đen nữa xuất hiện, không ngờ tách ảo ảnh gấu đen làm hai.
Ảo ảnh gấu đen vừa mới xuất hiện, liền phóng lên trên núi.
Vừa mới lao ra không bao xa, liền thấy phía trước rồi đột nhiên ào ra một cỗ cơn lốc, quấn lấy ảo ảnh gấu đen.
Gấu đen vừa mới bị cuốn vào, chỉ thấy trong gió hiện lên vô số đao gió hàn quang, như đao cắt, nháy mắt cắt vụn xé rách con gấu đen thành phấn vụn.
Tuy nhiên mượn cơ hội này, Phong Bất Trí đã xem nhìn kỹ điểm yếu của cấm chế, nhẹ nhàng tung ra một chưởng chụp đi, liền phá hủy cấm chế, cơn lốc đình chỉ, Phong Bất Trí cũng mất đi một ảo ảnh gấu đen.
Phong Bất Trí cũng không quan tâm, chỉ phất tay, lại sinh ra một ảo ảnh gấu đen y hệt vừa rồi, tiếp tục vọt tới trước.
Đây đúng là Phong Bất Trí từ chỗ Đường Kiếp trộm học được phương pháp phân thân ảo ảnh, xác thực nói, là đang nghiên cứu huyễn ảnh của Đường Kiếp, sau cùng với hư không của mình tiến hành cải tiến.
Chỉ có điều mới học, Phong Bất Trí vẫn không thể giống như Quỷ Vệ phân ra ba mươi sáu cái ảo ảnh, nhưng chẳng dù cho chỉ là một cái ảo ảnh phân thân, cũng giúp Phong Bất Trí rất lớn.
Bởi vì giống hư không là yêu hồn ngưng luyện, không thể bị tổn thương, bởi vậy trước đó, Phong Bất Trí không có khả năng lấy thân thử nghiệm tấn công cấm chế.
Nhưng do hư không sinh ra ảo ảnh, lại chỉ tiêu hao linh khí, chỉ cần lcó đủ linh khí, tiêu hao nhiều ít đều không quan trọng.
Thời khắc này ảo ảnh gấu đen không ngừng xông lên, đoàn người Phong Bất Trí bước lên đỉnh núi đột nhiên nhanh hơn.
Bọn họ vốn là đã cách đỉnh núi quá gần, thời khắc này cường hãn xông lên, chỉ dùng một lát thời gian đã tới đỉnh núi.
Nhìn đến màu huyết sắc trên đỉnh núi, ánh mắt Phong Bất Trí lộ ra hưng phấn:
- Cuối cùng đã tới!
- Hổ nhi!
Gã quay đầu quát ra một tiếng.
- Có đệ tử.
Hách Liên Hổ đáp lời, lấy ra một bức họa đưa cho Phong Bất Trí.
Phong Bất Trí túm lấy, vứt vào không trung.
Chỉ thấy kia bức tranh trên không trung tung bay , hạ xuống mặt đất, đột nhiên phát ra vạn đạo hoa quang.
Đây rõ ràng là một tấm trận đồ, hơn nữa là một tấm cực trận đồ kỳ bậc cao, trên trận đồ có khắc một pháp trận.
Thời khắc này trận đồ hạ xuống, pháp trận vận chuyển, hoa quang kéo dài tới chân trời, rõ ràng là một pháp trận vận chuyển!
Trận đồ này chính là dùng để vận chuyển Thanh Lang Chân Quân Phong Mục Nguyên của Thú Luyện Môn đấy.
Phong Mục Nguyên thân là Chân Quân Thú Luyện Môn, mọi cử động đều làm cho người khác chú ý, tất nhiên không có khả năng giống như Phong Bất Trí, chạy tới đảo Nhạc Sơn canh giữ.
Một là quá hạ thấp thân phận, hai là Thiên Nhai Hải Các cũng không vui vẻ để một Chân Quân vui vẻ lượn lờ trên địa bào của họ.
Bởi vậy lúc này Thanh Lang Chân Quân, vẫn làm khách ở Thiên Nhai Hải Các, xong lại để Phong Bất Trí mang theo trận đồ.
Chỉ cần Phong Bất Trí đem trận đồ mang tới trung tâm trước, là có thể dùng trận đồ mời vị này Lang Thanh Chân Quân tới, trấn áp thần nguyên, lấy đi Vạn Thú Viên.
Thời khắc này trận đồ trải ra mở ra, Phong Bất Trí đã phát động trận pháp.
Một cột sáng ngút trời lập tức từ trong trận dâng lên, bay thẳng đến chân trời, đầu tiên là đánh lên Bát Môn Tỏa Thiên Trận.
Bát Môn Tỏa Thiên Trận là cấu thành ngoại tại cơ sở của cả Bí Cảnh, liền giống một cái lưới lớn, cấm phong toàn bộ Bí Cảnh, hình thành một thế giới đơn độc.
Sau khi cột sáng và Phong Mục Nguyên ở đảo Trường Phong liên kết, thì đầu tiên sẽ là bài trừ hoặc cho phép thông qua.
Phong Bất Trí mang trận đồ Vận chuyển đến, hiển nhiên hống hách là việc chính, không có chút ý đồ thỏa hiệp nào.
Bởi vậy thời khắc này dùng sức mạnh vọt lên, cột sáng giống như chiếc côn kình thiên, hung hăng đảo ở trên quầng sáng phía chân trời.
Ngay sau đó trên đỉnh đầu ầm một tiếng, chấn động tạo ra một cơn sóng lớn.
Khoảng không bi ánh sáng mở rộng ra, mang theo âm thanh động trời.
Dưới sự tấn công mãnh liệt của cột sáng, quầng sáng phong tỏa mà Bát Môn Tỏa Thiên Trận hình thành để phong tỏa, dần dần không chống đỡ nổi, trên bầu trời bởi vậy hiện ra lưu quang rực rỡ, liền giống sắc thái rực rỡ lửa khói, trên không trung chỗ này chỗ kia đều lóe sáng .
Sau chiêu đó, chỉ trong một lát, toàn bộ Bí Cảnh đều đã bị này Vận chuyển Trận phá hủy, đồng thời thần uy đến từ Lang Thanh Chân Quân cũng chính thức giáng lâm xuống khu vực này.
Đúng lúc này, huyết sắc trong động có ba bóng người lao ra, đồng thời đánh về phía Phong Bất Trí, chính là ba đại yêu Biến Hoa.