Bởi vì vậy, lúc này mọi người đồng loạt ra tay, đánh đập đám rắn nhỏ. Trên tường thành nháy mắt đã xuất hiện đầy đao quang kiếm ảnh, trong không khí vang lên âm thanh gào rít sắc bén, đó chính là âm thanh bi thảm của Vô Diện Giao khi gặp phải công kích.

Vô số chiếc miệng cùng nhau rít lên, hợp hành âm thanh ồn ào ầm ĩ, máu bay toán loạn, Vô Diện Giao giống như muỗi gặp phải khói, đều ngã xuống.

Nhưng mà đồng thời, phản kích của Vô Diện Giao cũng sắc bén.

Sau khi mất đi sức mạnh khổng lò, tiểu Vô Diện Giao đổi lại được sự nhanh nhẹn. Chúng nó bay trườn khắp nơi, tránh né công kích, đồng thời tìm cơ hội phản kích.

Hơn mười con Vô Diện Giao bay thành một đoàn trên không trung, sau đó cùng nhau xông lên, nháy mắt nhảy vào thân thể một bnh sĩ, tiến vào bắt đầu ăn.

Thân hình trong quá trình cắn nuốt nhanh chóng lớn lên, bù lại thân thể lúc trước bị tiêu hao.

Cảnh này rơi vào trong mắt Đường Kiếp, ánh mắt hắn đột nhiên co rút lại một chút.

Tiếp tục như vậy, thoạt nhìn số lượng Vô Diện nhanh chóng giảm bớt, nhưng sự thực là nó thông qua ăn uống không ngừng phát triển cơ thể, chỉ là số lượng thay cho chất lượng không ngừng chuyển hóa.

Ý thức được điểm này, hắn kêu lên:
- Cứ thế này không ổn, trừ người tu ra, tất cả mọi người rời khỏi nơi này, không cho Vô Diện Giao cơ hội hồi phục.

Vân Đan Kỳ lớn tiếng nói:
- Chúng ta biết, nhưng những hải yêu khác phải là thế nào?

Gã quay người chỉ ra biển, thấy bên ngoài tường thành, vô số hải yêu trong biển đang kêu gào, mượn sóng biển vọt tới.

Liếc mắt nhìn đám hải yêu, Đường Kiếp thở dài.

Cuối cùng vẫn phải xuất ra thực lực, chân chính bại lộ thân phận của mình sao?

Đại Ma La Thiên Vương Chú tuy lợi hại, nhưng cũng không phải chú pháp chỉ Đường Kiếp biết, Tẩy Nguyệt phái có không ít người nắm giữ pháp thuật này, ngay cả ngoài Tẩy Nguyệt phái cũng có người hiểu được pháp thuật này, dù sao pháp thuật này vốn là từ ngoài truyền vào.

Nhưng dựa vào phương pháp này, chung quy vẫn không ngăn cản được đám yêu vật, và con Vô Diện Giao bất tử này.

Nghĩ vậy, Đường Kiếp cho tay vào túi Giới Tử, lấy một nắm đậu, đang định thi triển Rải đậu thành binh cản địch, thì trong lúc đó chợt nhận ra điều gì, không ngờ lại ngẩn người ra.

————————————

Cửu Tuyệt Tru Tiên Trận.

Trong động tối u ám, Đường Kiếp ngưng thần đứng bất động, trong tay vẫn còn cầm một quyển kinh thư.

Vách động ở trước mặt hắn, là một bộ hài cốt bị bảy khối bạch ngọc cố địch.

Bộ hài cốt đen tới mức phát sáng, trên hài cốt vẫn xuất hiện đốm lửa lập lờ.

- Bảy trăm bảy mươi bảy này trường sinh tế, thành tựu Thất Sát Ma Cốt, hôm nay cũng đã tới thời khắc cuối cùng. Thực muốn biết lấy Thiên Tâm Chân Nhân làm nguyên liệu chế tạo Thất Sát Qủy Vệ, hùng mạnh như thế nào…
Đường Kiếp thì thào nói.

Cuốn kinh trong tay lật lên, hiện ra hai chữ, chính là Qủy Kinh.

Năm đó Đường Kiếp có được Qủy Kinh, liền ở trên nso tìm các loại bí thuật.

Đáng tiếc dưới thời cơ chính đạo này, Qủy Kinh thuật lại không thể thấy ánh mặt trời.

Nhưng mà Đường Kiếp chưa từng từ bỏ việc lợi dụng Qủy Kinh.

Cửu Tuyệt Tru Tiên Trận đã cho Đường Kiếp cơ hội phát huy tác dụng của Qủy Kinh.

Dưới ngăn cách với nhân thế, trừ mình và ba người Hà Xung ra, không có người thứ năm.

Ở trong thế giới đó, mặc hắn có sử dụng cấm thuật gì, cũng không lo sợ bị người ta phát hiện ra.

Chính vì nguyên nhân này, mà sau khi Đường Kiếp lấy được Mai Họa Bình, hắn đột nhiên phát hiện mình có cơ hội tốt vô cùng.

Thất Sát Qủy Vệ.

Theo Qủy Kinh ghi chép, Thất Sát Ma Cốt là bí pháp hùng mạnh nhất của Dưỡng Qủy Tông năm đó. Dùng bí pháp này tế luyện Qủy Vệ, điểm khó đạt chính là vận dụng pháp thuật tới trình độ nhất định, thực lực cơ bản cùng cấp với khi còn sống.

Nếu chỉ như vậy thì cũng thôi, nhưng điều đắc ý nhất chính là, Thất Sát Qủy Vệ còn có linh tính, có thể nâng cao giết chóc, vả lại có trí khôn nhất định.

Trên thực tế, điểm cuối cùng mà vì sao Thất Sát Qủy Vệ phải phí nhiều thời gian tâm huyết như vậy, vì muốn duy trì linh tính của Thất Sát Qủy Vệ, cần đầu tư thời gian dài để tế luyện, vì thế hai năm qua Đường Kiếp kiếm được không ít tài nguyên, đều dùng vào đây.

Cho tới tận hôm nay, Thất Sát Qủy Vệ cuối cùng cũng đại thành.

Nhẹ nhàng điểm một cái vào trán bộ hài cốt, tia lửa mờ mờ trong hốc mắt Qủy Vệ đột nhiên sáng lên.

Đường Kiếp nhấc tay, bảy chiếc đinh Trấn Hồn vù vù lần lượt bay ra.

Ngay sau đó, Qủy Vệ trên vách động bay ra, lao thẳng tới Đường Kiếp.

Đường Kiếp vẫn không nhúc nhích, sau khi Qủy Vệ tới trước mặt Đường Kiếp, liền lùi lại, một chân quỳ xuống.

Đường Kiếp lẩm bẩm nói:
- Cho ta thấy năng lực của ngươi.

Nói xong hắn đánh ra một quyền.

Với thể lực kim cương của hắn, một quyền này chỉ dùng ba phần lực, cũng đủ để người tu Thoát Phàm nổ tan xác.

Lực lượng cường đại đánh trên người Qủy Vệ, Qủy Vệ bị đánh bay tới va vào vách núi, cả ngọn núi ầm ầm chấn động, sau đó một mảng lớn đất đá rơi xuống.

Qủy Vệ dường như không hề hấn gì, từ trên vách động trượt xuống, đi tới trước mặt Đường Kiếp, tiếp tục quỳ một chân xuống.

- Thử lại lần nữa.

Đường Kiếp lại đánh ra một quyền, lúc này đã dùng năm phần lực lượng.

Lại một cú va chạm mãnh liệt, bộ xương của Qủy Vệ cũng xuất hiện một vết nứt.

Tuy nhiên ngay sau đó, trên chỗ nứt hiện lên tia sáng, vết nứt trên thân thể Qủy Vệ tự động khép lại.

- Qủa nhiên là năng lực chống đỡ vẫn có hạn.
Nhìn thấy cảnh này, trong lòng Đường Kiếp cũng có tính toán.

Kỳ thực có thể đỡ được năm phần sức manh của Đường Kiếp, thì độ dũng mãnh của Qủy Vệ cũng khá khinh khủng rồi.

- Như vậy, thì thử công kích của ngươi đi.

Vù.

Năm ngón tay Qủy Vệ đâm vào ngực Đường Kiếp.

Công kích cắm sâu vào thịt, nửa ngón tay đều ở trong ở thể Đường Kiếp.

Đường Kiếp cảm thấy hài lòng, quả nhiên Qủy Vệ này vẫn là thứ đáng giá nhất của Dưỡng Qủy Tông công kích sắc bén.

Kế tiếp là thử tốc độ là pháp thuật, cũng đều khiến Đường Kiếp hài lòng.

Sau một hồi khảo nghiệm, Đường Kiếp xác nhận Qủy Vệ quả nhiên hùng mạnh, hoàn toàn đúng như Qủy Kinh ghi lại.

Nhìn bộ xương cốt màu đen, ngay cả Đường Kiếp cũng không khỏi tán thưởng.

Nó giống như con rối của Vệ Thiên Xung, kiên nghị, kiên cường, trung thành, hùng mạnh, vĩnh viễn không phản bội, nhưng so với con rối lại có linh tinh là trưởng thành, thứ đắc ý nhất chính là… nó là Thiên Tâm.

Qủy Vệ mạnh mẽ, ngoại trừ phương pháp tế luyện và đầu tư thời gian, quan trọng nhất chính là vật liệu tế luyện.

Thiên Tâm Chân Nhân Mai Họa Bình.

Chúc mừng ngươi trở thành thuộc hạ Thiên Tâm đầu tiên của ta.

So sánh với kẻ ngốc Thạch Tịnh Trai, Mai Họa Bình cường đại hơn nhiều, lại dễ dùng hơn, thậm chí còn thông minh hơn nhiều.

Cũng đúng lúc này, Đường Kiếp cảm nhận được tình huống của phân thân ở đảo Nhạc Sơn.

Hắn khẽ mỉm cười:
- Thật không ngờ tới, ngươi vừ mới luyện thành thì đã có cơ hội thi thố tài năng.

————————————————

Trên đảo Nhạc Sơn.

Ác chiến vẫn đang tiếp diễn.

Dưới sự công kích điên cuồng của Vô Diện Giao và đặc tính bất tử của nó, nên ai cũng đều cảm thấy khó giải quyết.

Đang lúc Đường Kiếp suy nghĩ, sẽ không tiếc bại lộ bản thân, thì hắn cảm nhận được mọi chuyện trong Cửu Tuyệt Tru Tiên trận.

Trong lòng hắn vừa động, một chưởng giết chết một con Vô Diện Giao, nói với Vân Đan Kỳ:
- Các ngươi chống đỡ một chút, ta đi một lát rồi quay lại ngay.

Nói xong hắn đã bay ra ngoài thành.

- Huynh đi đâu vậy?
Thẩm Ngưng Minh thấy vậy vội vã hỏi.

- Mắc tiểu.
Đường Kiếp lớn tiếng trả lời.

Lúc này lại mắc tiểu? Thẩm Ngưng Minh muốn hôn mê luôn.

Gã đương nhiên sẽ không tin lời Đường Kiếp, đang lúc đại chiến, bộ dạng Đường Kiếp như giống lâm trận bỏ chạy hơn.

Nhưng người này vừa rồi còn dùng Đại Ma La Thiên Vương Chú, pháp thuật vô cùng cường đại, làm gì có chuyện lâm trận bỏ chạy chứ?

So sánh với gã vẫn đứng bên cạnh Đường Kiếp, mấy môn hạ Thiên Nhai Hải Các tức giận, trực tiếp mắng to:
- Biết ngay là mấy tên gấp gáp tìm tới này không đáng tin cậy mà.

- Kẻ nhát gan!

- Được rồi, được rồi, dù sao cũng không phải người của mình, vì tiền tài mà đến, không muốn mất mạng mà rời đi, cũng đâu có gì kỳ lạ.

Đường Kiếp không biết họ nghị luận sau lưng, mà biết thì hắn cũng không quan tâm.

Hắn chỉ có thể nhanh chóng bay đi, tới nơi không có người, lập tức bày ra ảo trận.

Ảo trận sơ cấp, nhưng đã đủ dùng để che lấp tai mắt xung quanh.

Ngay khi ảo trận dâng lên, thì Đường Kiếp đã phát động Sơn Hà Xã Tắc đồ.

Trước kia khi bản đồ nạp núi sông, Đường Kiếp chỉ lo lắng đất đai quá ít, hiện tại cần bí mật phát động, nên lại vô cùng phù hợp. Nếu thực là ngàn dặm non sông, một ảo trận không thể che lấp được.

Tuy nhiên lại nói, thực sự có thể nạp ngàn dặm non sông, thì còn để ý việc bị Thú Luyện Môn nhìn trộm?

Trực tiếp giết hết toàn bộ là xong.

Ý niệm này chỉ thoáng qua trong đầu Đường Kiếp, ngay sau đó hắn lại tập trung chú ý, mở Vận Chuyển Trận, Thất Sát Qủy Vệ đã xuất hiện.

Nhìn thấy Đường Kiếp, biểu hiện đầu tiên của Qủy Vệ chính là ngẩn người ra.

Linh hồn Qủy Vệ và Đường Kiếp liên thông, chính vì nguyên nhân này, dù Đường Kiếp thay đổi thành bộ dạng nào, nó cũng có thể phân biệt được. Điều này càng chứng minh năng lực trí tuệ của Qủy Vệ, hiển nhiên là nhận ra hai Đường Kiếp có ngoại hình bất đồng rất lớn, nên nó mới tỏ vẻ kinh ngạc, điều này không thể tồn tại trên người Qủy Vệ bình thường.

Tuy nhiên ngay sau đó nó vẫn quỳ một chân trước người Đường Kiếp.

Đường Kiếp liền nói:
- Đi, giết chết toàn bộ hải yêu xâm lấn, đồng thời đừng cho kẻ nào phát hiện ta thân phận Qủy Vệ của ngươi.

Đây là điểm tốt khi Qủy Vệ có trí khôn, Đường Kiếp chỉ cần hạ mệnh lệnh, nó sẽ chấp hàn, cũng không cần Đường Kiếp phải khống chế.

Ngay sau đó, Thất Sát Qủy Vệ gật gật dầu, rồi thân hình dần dần biến mất.

Thuật ẩn thân, hơn nữa là thuật pháp ẩn thân vô cùng cao minh.

Nhìn Qủy Vệ biến mất, Đường Kiếp mới thu Sơn Hà Xã Tắc đồ lại, rồi rời khỏi.

Hắn biết rằng mình làm vậy sẽ khiến người ta hoài nghi.

Tuy nhiên hắn không quan tâm, vì chung quy hoài nghi thì cũng chỉ là hoài nghi, không có bằng chứng xác thực, không thể lập tức ra tay.

Mà đối với Đường Kiếp mà nói, hắn cần cũng chỉ là thời gian – thời gian để tìm ra Vạn Thú Viên.

Vạn Thú Viên chết tiệt này, rốt cuộc là nó ở nơi nào chứ?