Đường Kiếp vừa ôm đối phương vừa bay đi đỡ đòn tiến công của mọi người, thanh kim đao trong tay không ngừng đâm vào trong cơ thể đối phương. Kim tuyến do Binh Tự Quyết ngưng tụ cũng có điểm không tốt, tuy rằng nó có thể phá vỡ bất cứ thứ gì nhưng lại không thể sử dụng bất kỳ pháp thuật nào thông qua nó, nhiều nhất cũng chỉ có thể dựa vào một chút linh khí mà thôi. Cho nên muốn phóng ra loại năng lực như Vô Song Trảm là việc không mấy khả năng.

Điều này khiến cho Đường Kiếp giết người thoạt nhìn lại giống như đang hành hạ người.

Dòng máu loãng tuôn trào, giống như trên bầu trời nổi lên một cơn mưa máu.

Mãi cho đến khi tên Lư sư đệ kia bị đâm chọc gần bằng tổ ong, đã mất đi năng lực tự bảo vệ, lúc này Đường Kiếp mới tiện tay đưa đao cắt ngang cổ họng y, cuối cùng đánh ra một quyền chấm dứt hoàn toàn sự sống của y.

- Lư Chân!

Nhìn thấy người một nhà chết thảm như vậy, hai gã đệ tử còn lại cùng nhau thương xót gào lên.

Tuy nhiên việc đánh bất ngờ cũng dừng ở đây. Lúc giết người thứ nhất, Đường Kiếp còn có thể dùng lưỡi đao sắc bén nằm ngoài dự đoán của mọi người, một kích đánh trúng vào điểm yếu của đối phương. Lúc giết người thứ hai, đối phương đã có chuẩn bị, khiến hắn không thể giải quyết nhanh gọn, phải thông qua rất nhiều nhát đao mới xong việc.

Tới lúc người thứ hai chết đi, hai người còn lại đã chuẩn bị xong phần phòng thủ, hơn nữa còn gọi ra một con Kim Cương Chiến Viên và một con Răng Nanh Dã Trư khổng lồ.

Đây là thói quen chung của đệ tử Thú Luyện Môn. Vạn Thú Đồng Tâm Quyết chỉ hạn chế năng lực khống chế của bọn họ chứ không hạn chế năng lực dự trữ của bọn họ. Trên thực tế, mỗi người đều chuẩn bị thêm một ít yêu thú khác nhau, tùy vào tình huống cụ thể sẽ lấy ra sử dụng.

Thời khắc này, chiến thú mà hai người này gọi ra đều là loại da dày thịt béo, chính là muốn nhằm vào đặc điểm lực xuyên thấu mạnh mà lực sát thương lại yếu của lưỡi đao vàng, có thể thấy rõ người của Thú Luyện Môn cũng rất khôn ngoan. Thật ra bọn họ gặp phải Đường Kiếp cho nên mới có vẻ trói chân trói tay, trên thực tế, bất kỳ người nào đi ra bên ngoài cũng đều là anh kiệt, có thể tự mình chống đỡ một phương.

Đám yêu thú mới được triệu tập cùng con Thiểm Điện Báo lúc trước đồng loạt lao thẳng về phía Đường Kiếp.

Đường Kiếp hừ lạnh một tiếng, tay phải thu lại Kim Đao rồi điểm ra hai ánh sao về phía hai người đằng xa kia.

Phi Tinh Chỉ!

Phi Tinh Chỉ là dùng để ngăn cản hai người, đồng thời tay trái của hắn duỗi ra, liên tục bấm ra mấy ấn pháp. Trong giây lát, hắn đã hoàn thành động tác, lập tức vươn một ngón tay, xa xa điểm vào trán con Thiểm Điện Báo.

Liệt Ngọc Chỉ!

- Điều này sao có thể?

Nhìn thấy cảnh này, hai người kia kinh hãi gần chết.

Lần này, Đường Kiếp thi triển hai pháp thuật Phi Tinh Chỉ và Liệt Ngọc Chỉ cùng một lúc.

Phải biết rằng từ xưa đến nay tiên gia thành pháp đều là một lần một pháp, cho dù cường đại như Tử Phủ Chân Quân thì cũng là một niệm một pháp, chưa từng nghe có ai một lần song pháp đấy. Tuy Phi Sao Chỉ rất ảo diệu nhưng lúc sử dụng vẫn có khác biệt trước sau, chẳng qua có thể bị ẩn núp, thoạt nhìn như song pháp nhưng bản chất vẫn có khác biệt.

Nhưng hiện tại hai tay Đường Kiếp lại thi triển pháp thuật cùng một lúc.

Đây chính là tác dụng của mười hai bí mật tuyền bên trong Cửu Lê Tâm Kinh, có thể khiến cho Đường Kiếp có thể đồng thời sử dụng hai loại pháp thuật. Chẳng qua hắn nắm giữ không tốt, cho nên chỉ có thể đưa ra cùng một loại pháp thuật mà thôi, nhưng dù vậy thì cũng đã đủ kinh hãi thế tục rồi.

Bùm!

Chỉ kình xuyên thấu qua trán của Thiểm Điện Báo, tạo thành một lỗ hổng lớn trên đầu nó, lộ ra bộ óc trắng bóng.

Không những thế, chỉ kình thậm chí còn duy trì thêm một chút. Như một cây thương bằng khí, dưới sự điều khiển của Đường Kiếp, nó vỡ ngang ra, phân chia Thiểm Điện Báo thành hai nửa.

Tử Cung Sinh Hoa

Tiếp đó, Đường Kiếp giơ cánh tay lên đánh ra một quyền. Trong tích tắc này, quyền phong hội tụ thành một nguồn nước lũ tuôn thẳng lên trời, đánh vào con bướm rực rỡ đang bay tới.

Một kích đập nát.

Khí Huyết Tịnh Hành Pháp!

Con bướm rực rỡ kia vốn không phải là yêu thú có lực sinh mạng hùng mạnh, hơn nữa sở trường là về độc thuật và ảo thuật, nếu thi triển ra sẽ làm cho đối phương khá hoa mắt chóng mặt. Tiếc rằng đối mặt với Loạn Phong Bộ và thể chất dũng mãnh của Đường Kiếp, ngay cả cơ hội thi triển cũng không có, bị một quyền làm nổ tung.

Nói đến hiểu biết sâu sắc, Đường Kiếp dĩ nhiên không thể so sánh với đám người Thích Thiếu Danh chuyên nghiên cứu một loại. Nhưng là người nắm giữ cản bản Cửu Lê Tâm Kinh, Đường Kiếp đương nhiên là có ưu thế của riêng hắn, chính là hắn có tất cả phần nâng cao.

Nếu xét riêng từng phần nâng cao này thì có lẽ chưa đủ để khen ngợi, nhưng lúc hợp lại tất cả các ưu thế, uy lực sẽ lớn đến kinh người.

Đối thủ của hắn sẽ nhận ra, dường như tốc độ ra tay của Đường Kiếp nhanh hơn người khác một chút, phòng ngự cũng mạnh hơn người khác một chút, công kích cũng cao hơn người khác một chút, thậm chí số lần bạo kích (song pháp) cũng hơn người khác rất nhiều.

Cho dù Đường Kiếp không sử dụng Kim Đao và các loại mánh khóe thì cũng đủ sức ứng phó với hai đối thủ có cảnh giới gần giống mình.

- Bảo bối của ta!

Hai gã đệ tử đồng thời kêu lên.

Nhưng ngay tại lúc Đường Kiếp đuổi giết con bướm rực rỡ, Kim Cương Chiến Viên đã gầm thét nhảy lên, đập mạnh chiến côn về phía Đường Kiếp, đồng thời con Răng Nanh Dã Trư cũng xông thẳng về phía hắn. Tốc độ của con lợn rừng này nhìn như chậm chạp nhưng nó da dày thịt béo, lực lượng cực lớn, chính là lựa chọn tốt nhất cho việc xung phong.

Đường Kiếp đảo tay một cái, Đoạn Tràng Đao xuất hiện, lập tức chém ra một đạo cuồng đao.

Thân thể khổng lồ của Kim Cương Chiến Viên kia bị Vô Song Trảm ép bách, đồng thời trong tay trái của Đường Kiếp lại xuất hiện lưỡi đao vàng, đâm thẳng vào Răng Nanh Dã Trư.

Con Răng Nanh Dã Trư kia bị một đao đâm trúng, thét lớn một tiếng rồi vẫn tiếp tục lao đến. Răng nanh sắc bén của nó xuyên thấu Vô Tướng Kim Thân, trực tiếp đâm vào bụng của Đường Kiếp. Đường Kiếp đau đớn kêu lên một tiếng trầm đục, ngã lùi về sau.

- Hắn bị thương rồi!

Hai gã đệ tử Thú Luyện Môn cùng reo hò.

Chiến đấu đến hiện tại, Đường Kiếp luôn hiện ra thần uy, lấy một đối bốn mà vẫn có thể giết chết hai người. Hai người này vốn đã tuyệt vọng, thời khắc này rốt cuộc cũng đã thấy được một ánh bình minh hy vọng.

Trong một khắc Đường Kiếp bị thương, trong đôi mắt của hắn chợt lóe sáng:

- Chấn!

Kim đao thu về, một chưởng nhấn vào trán lợn rừng, một nguồn lực lượng khổng lồ đánh tới, khiến Răng Nanh Dã Trư khóc thét bay lên.

Mượn lần phản kích này, hai tay của Đường Kiếp liên tục bấm ấn pháp, mười tám Vân Tùng Thiên Đao lại hiện ra, nhằm về phía Dã Trư, Chiến Viên và hai gã đệ tử Thú Luyện Môn.

Cùng lúc đó, hai người kia cũng thả ra một con con hổ và một con báo, chúng đều là những mãnh thú có ưu thế về tốc độ.

Nhưng bọn yêu thú này khá xui xẻo, vừa mới hiện hình còn chưa kịp công kích đã nhìn thấy mười tám thiên đao phá không bay ra.

Hai yêu thú vừa mới hiện hình đứng mũi chịu sào bị chém giết đầu tiên, tiếp theo là Răng Nanh Dã Trư bị chẻ thành hai đoạn. Tuy chưa chết nhưng nó đã mất hết sức mạnh, không thể bảo vệ chủ nhân nữa, cho nên ngay sau đó, tên đệ tử Thú Luyện Môn khống chế Răng Nanh Dã Trư kia đã bị số Vân Tùng Thiên Đao còn lại chèm chết tại chỗ.

- Sư đệ!

Tên đệ tử Thú Luyện Môn cuối cùng đau lòng hô to, Đường Kiếp lắc mình một cái, lại hiện ra phía sau tên đệ tử đó.

Lúc này, hắn lại phát động Loạn Phong Bộ, vốn tưởng rằng đệ tử kia đã chuẩn bị tốt, không ngờ trong chớp mắt hắn di chuyển đến phái sau đối phương, tên đệ tử kia đột nhiên xoay mạnh người, trong tay đã cầm thanh đao màu đen, đâm thẳng vào ngực Đường Kiếp.

Một đao này xảy ra quá bất ngờ khiến Đường Kiếp không kịp đề phòng, hộc máu bay ra

Tên đệ tử kia cười gằn nói:

- Muốn đánh lén ta sao? Có Ve Cảnh Thế ở đây, không ai có thể đánh lén ta.

Lúc này Đường Kiếp mới nhìn ra, chẳng biết từ lúc nào, trên vai đệ tử kia đã xuất hiện một con ve nhỏ.

Ve Cảnh Thế là một loại yêu trùng báo động, Đường Kiếp không ngờ đối phương có loại yêu vật này.

Bỏi vì phần lớn năng lực của đệ tử Thú Luyện Môn thể hiện thông qua yêu thú, cho nên thực lực đệ tử Thú Luyện Môn có đủ loại, không ai biết được bọn họ có những yêu thú nào và nắm giữ thủ đoạn gì.

Bởi vậy cho nên ngay cả Đường Kiếp cũng không tránh được bẫy của đối phương.

Đạt được một đao, đệ tử kia hung hăng tiến về phía Đường Kiếp, Kim Cương Chiến Viên lại nhảy lên lần nữa, chiến côn nhằm vào đỉnh đầu Đường Kiếp rơi xuống.

Hai tay Đường Kiếp xoay chuyển, Đoạn Tràng Đao đã chống lại chiến côn, chỉ có điều chiến lực của con vượn này rất lớn, quả là thể tu trời sinh. Dưới một côn này, Đường Kiếp không thể động đậy, trên Đoạn Tràng Đao cũng đã xuất hiện một lỗ thủng.

Ngay sau đó, đệ tử Thú Luyện Môn kia đã nắm lấy cơ hội này đâm một đao vào trong cơ thể Đường Kiếp.

Y cười gằn nói:

- Ngươi đi chết đi, Đường Kiếp!

- Ngươi nghĩ hay quá nhỉ!

Đường Kiếp lạnh lùng trả lời một câu.

Đột nhiên người hắn bỗng hiện ra hồng quang, một nguồn khí khổng lồ hiện ra, cứng rắn áp chế chiến côn trở về, đồng thời Đường Kiếp cũng đá một cước vào bụng đối phương.

Huyết Luyện Thần Thuật!

Khí Huyết Tịnh Hành Pháp!

Nguồn sức mạnh khổng lồ điên cuồng đánh vào bụng tên đệ tử kia, gần như khiến người y biến dạng thành một con tôm lớn. Nhưng thằng nhãi này cũng rất dũng mạnh, dù đau đớn nhưng vẫn quyết chết trận không lùi, lại đâm một đao vào người Đường Kiếp.

Cùng lúc đó, con vượn kia quăng cây côn đi, đánh một quyền vào mặt Đường Kiếp.

Một quyền này đánh gẫy mũi Đường Kiếp, khiến máu mũi của hắn chảy dài. Đường Kiếp cũng đâm ngược lại một đao, Đoạn Tràng Đao đâm vào cơ thể Chiến Viên, Vô Song Trảm bùng nổ khiến trên người Kim Cương Chiến Vương mở ra một lỗ hổng lớn. Trong tích tắc này, tên đệ tử kia lại đâm xuống loan đao, hoa quang tuôn ra, tạo thành một dòng suối máu.

Đường Kiếp ngẩng đầu phát ra tiếng hừ lạnh đau đớn, cũng không cúi đầu, tay trái lập tức đánh ra một quyền vào giữa ngực đệ tử kia.

Nguồn lực lượng khổng lồ đã lấy đi toàn bộ sự sống của tên đệ tử kia. Sau khi ngừng lại một lát, thân thể của tên đệ tử Thú Luyện Môn dần dần rơi xuống không trung, rơi cùng với y chính là con Kim Cương Chiến Viên.

Đường Kiếp ho nhẹ một tiếng, sau khi phun ra một ngụm máu tươi liền quay đầu tiếp tục bay đi.