Đây chính là cửa thứ năm của Cửu Tuyệt Tru Tiên trận rồi.

Vốn tưởng rằng khi tiến vào, là có thể lấy được một lượng bảo vật lớn, ai ngờ sự tình lại hoàn toàn ngoài dự liệu.

Cửa thứ năm đích xác chính là vùng đất màu mỡ, bồng lai tiên cảnh, chỉ có điều chẳng ai ngờ rằng những bảo vật trên trời dưới đất kia không phải tùy ý mọc, phần lớn là mọc trong thung lũng, bên ngoài cũng có một lượng nhỏ linh vật, nhưng đều là những linh vật bình thường, tuy đều có ngàn vạn năm tuổi, nhưng lại là vật liệu không dùng được, mà những thứ ở trong cốc, lại bị con chim lửa khổng lồ kia canh giữ.

Con chim lửa thực sự rất khủng bố, Đường Kiếp từng thử thăm dò làm sao có thể hạ thủ được, nhưng không nghĩ ra bất cứ cách nào để xông qua, chỉ vừa liếc mắt cũng biết mình không phải đối thủ của nó, liền quay đầu rời đi.

Không thể cứ ngồi đợi xem trai cò cắn nhau được, Đường Kiếp và Thiên Thần Cung liên tiếp thay đổi địa điểm.

Dù sao thì nơi này cũng không hoang vắng như chiến trường thượng cổ, mọi người không cần phải đau đầu vì lương thực, nhưng Đường Kiếp chưa bao giờ từ bỏ ý định ý định tiến vào trong cốc, cố gắng lấy được chút tài nguyên, hôm nay hắn lại thử một lần nữa.

Ngay tại khi Đường Kiếp chết thảm, thì đồng thời cũng có hai bóng người lao ra, là hai Đường Kiếp.

Phục Chế Thuật.

Lúc này đây, hai Đường Kiếp không tìm cách hái Ngọc Hoàn Châu, mà là lao thẳng tới hai bên.

Bên trái là một bộ hài cốt khổng lồ.

Xương khô cao gần trăm trượng, nằm trong thung lũng như một toàn núi nhỏ. Dây mây màu đỏ mọc đầy trên bộ hài cốt, cuốn vào với nhau chạy thẳng lên trên, ở trên đỉnh kết thành một quả màu đỏ rực như máu. Ngoài bộ hài cốt khổng lồ này, vẫn còn hai bộ hài cốt nữa, như vậy tổng cộng có ba quả. Đây là hài cốt của người khổng lồ thần tộc, tràn đầy khí huyết, rất giàu dinh dưỡng.

Qủa Cự Thần Huyết, dựa vào dinh dưỡng trên xương cốt của người khổng lồ thần tộc mà kết trái, có tác dụng lớn nhất là khiến thân thể cường tráng, là bảo vật luyện thể.

Phía bên kia là một hồ nước, trong hồ có mười sáu đóa hoa sen khổng lồ màu trắng. Trên mỗi đóa sen, đều có một người tí hon, đầu trọc, trần truồng, chỉ to bằng ngón tay cái, hoặc đứng hoặc ngồi hoặc đi lại hoặc trầm tư hoặc vui cười, hoặc đang nằm ngửa mặt lên trời, hoặc đang khoanh chân ngồi thiền trong đóa sen. Nghe âm thanh phát ra ở đó, thì có trẻ con, có người lớn, có già có trẻ, có nam và nữ, đều đủ cả.

Đây chính là Bạch liên ngàn năm yêu hóa.

Người tí hon trong bông hoa sen chính là mệnh hồn của yêu sen, có tác dụng ích thọ, cường thân, nâng cao sức mạnh, tư chất, bổ sung những chỗ thiếu sót của cơ thê, là thượng bảo tu hành vô giá. Lấy ba ngàn năm làm giới hạn, vượt quá khoảng thời gian này không hái xuống, hoa sen tự khắc phân thành hai bông sen.

Trong hồ có mười sáu đóa sen trắng, có nghĩa là trận này đã cách đây trong khoảng một vạn hai ngàn năm tới một vạn năm ngàn năm, chính là khoảng thời gian lịch sử của Binh Chủ.

Hai Đường Kiếp đều đồng thời chạy về hai hướng khác nhau, chim lửa khổng lồ giận dữ, phóng ra hai mũi tên lửa bắn về hai hướng.

Ngay khi hai Đường Kiếp bị nát vụn, thì đồng thời lại xuất hiện bốn Đường Kiếp. Lần này bốn Đường Kiếp cùng lúc lao về Ngọc Hoàn Châu, Sen hóa yêu, quả Cự Thần và ngộc gốc quả Chu Lôi.

Bốn mũi tên lửa cùng lúc xuất hiện, như cũ không chút sai lệch xuyên qua bốn Đường Kiếp, cũng không làm tổn thương tới một ngọn cây cọng cỏ.

Đúng lúc này, một đạo kim quang hiện ta, đang lao về quả Cự Thần Huyết, đồng thời dưới chân Đường Kiếp lại hiện ra một Đường Kiếp nữa. Hoá ra lần thứ hai xông ra chỉ có ba Đường Kiếp, có một Đường Kiếp đã ẩn nấp đi.

Lúc này Đường Kiếp vừa lấy sợi kim tuyến ra, thân hình vừa hiện lên, con chim lửa khổng lồ đã kêu to một tiếng, phóng ra một đạo hỏa tiễn, biến hắn thành bột phấn.

Tuy nhiên lần này lại chậm một nhịp, sợi kim tuyến như đao, hái được quả Cự Thần Huyết, ôm lấy huyết quả lao ra ngoài cốc.

Trong hư không lại hiện ra Đường Kiếp thứ chín, gần như là không muốn sống tiếp tục lao lên, tiếp nhận lấy huyết quả đồng thời nhảy lùi về phía sau.

Lại một mũi tên lửa bắn ra, xuyên qua người Đường Kiếp, cơ thể Đường Kiếp liền biến mất, chỉ là một ảo ảnh. Khi ảo ảnh bị phá vỡ, huyết quả lại bay lên, lần này là bay thẳng ra ngoài cốc.

Đường Kiếp thực sự cuối cùng cũng xuất hiện, thân hình lóe lên, Loạn Phong Bộ phát động, hắn hiện tại đã ở trên không trung, tiếp nhận được huyết quả, sau đó như tia chớp lao đi, người đã đứng bên ngoài cốc.

Chỉ cần chậm lại nửa giây thôi, là mũi tên lửa ở phía chân trời đã phóng tới vị trí Đường Kiếp đứng lúc nãy, nổ tung tạo ra một chùm lửa hung mãnh.

Đường Kiếp dừng ở ngoài cốc, thân thể ngả nghiêng một chút, sau đó nhún người phóng đi.

- Hí…!
Con chim lửa phẫn nộ kéo dài âm rít lên một tiếng.

Tuy nhiên không biết tại sao, khi Đường Kiếp đứng ngoài cốc, nó lại không tiếp tục công kích, chỉ chậm rãi bay một vòng, sau cùng bay trở lại hồ dung nham.

Đường Kiếp vẫn chạy không ngừng nghỉ, đồng thời từ trong cánh rừng có một đoàn phục chế thể lao ra, chia thành bốn hướng chạy ra bốn hướng.

Ngay sau đó, ba bóng người đã bay nhanh tới.

Chỉ nghe vù vù một tiếng, toàn bộ phục chế thể của Đường Kiếp đều nổ tung, nhưng trong đó không có Đường Kiếp thật sự.

- Mẹ nó, lại để cho hắn chạy thoát rôi.
Nhìn toàn bộ phục chế thể đã biến mất, cũng không biết Đường Kiếp chạy theo hướng nào, Hà Xung phãn nộ bắt đầu điên cuồng gào thét, quay đầu nhìn lại trong cốc, sắc mặt đại biến:
- Hắn hái được quả Cự Thần Huyết rồi.

- Đoạt được vật ấy, thực lực của Đường Kiếp lại tăng vọt.
Đặng Ngọc Khánh lo lắng nói.

Hà Xung hừ một tiếng:
- Cái này thì không phải lo, mấu chốt chính là, nếu làm thế thì hắn lại phải án binh bất động một thời gian dài. Đợi lần sau hắn ra tay, cũng không biết là phải chờ tới khi nào.

- Hay là chúng ta cứ cố thủ ở nơi này?
Đoàn Lão Tứ nói.

Đặng Ngọc Khánh cười khổ:
- Vậy thì có tác dụng gì chứ? Không phải là vẫn cứng đầu ngồi đây đợi sao, nếu hắn không xuất hiện, chúng ta cũng không được ra ngoài.

- ….
Đoàn Lão Tứ không còn gì để nói.

Không phải bọn họ muốn cho Đường Kiếp cơ hội, mà là nếu không cho Đường Kiếp cơ hội, thì tức là bọn họ không cho chính mình cơ hội.

Vấn đề là Đường Kiếp ra tay rất cẩn thận, cho tới hiện nay đã lấy được không ít đồ tốt ở trong cốc, nhưng bọn họ thì không đạt được bất cứ thứ gì.

Không có cách nào khác, ai bảo bọn họ không biết Phục Chế Thuật chứ.

Con chim lửa khổng lồ kia vô cùng dũng mãnh, cho dù là Hà Xung cũng không địch nổi nó. Nếu cứ muốn xông vào thì đơn giản, nhưng muốn ra thì không hề dễ dàng. Bọn họ cũng từng thử qua vô số phương pháp, lặp đi lặp lại việc kích thích con chim lửa khổng lồ, nhưng kết quả là khiến con chim lửa phát cuồng, trược tiếp xông ra khỏi cốc đuổi giết bọn họ.

Đủ các loại phương pháp đều được sử dụng, nhưng vẫn không thể lấy được linh vật trong cốc. Biện pháp duy nhất chính là Phục Chế Thuật của Đường Kiếp, có thể lừa con chim lửa, trộm được kỳ thảo.

Chính bởi vì vậy, bọn họ cũng muốn Đường Kiếp quay lại.

Hắn so ra thì còn đen đủi hơn người khác, dựa theo tính toán của Binh Chủ, chỉ cần lừa gạt được con chim lửa là đủ, nhưng trong tính toán của Đường Kiếp, còn phải suy xét tới cả mấy người Hà Xung nữa.

Chính vì nguyên nhân này, nên Đường Kiếp cũng không dễ dàng ra tay, một lần ra tay phải đảm bảo chắc chắn thành công. Bốn năm nay, hắn tổng cộng ra tay ba lượt, thành công cả ba lượt. Hai lần trước hắn đã quét sạch linh vật ở cửa cốc, khiến thân thể Ngọc Thạch đại thành, lần này là lần hắn đầu tư công sức nhất, nhưng cũng là lần đạt được vật có giá trị nhất trong ba lần.

Hành động vừa rồi của Đường Kiếp, nhìn thì có vẻ đơn giản, nhưng kỳ thực từng bước đều kinh tâm động phách, chỉ hơi sai lầm thôi là đã có thể rơi vào bước kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Phục chế thuật do Binh Chủ truyền lại, đều là mục tiêu để đối thủ ngắm tới, tuy không có sinh mệnh, bản thân cũng không chịu giới hạn về số lượng, nhưng thứ rắc rối chân chính là do phải đồng thời khống chế quá nhiều nên năng lực sẽ bị giảm đi.

Trí tuệ vốn phức tạp, khi điều khiển phục chế thể, Đường Kiếp phải dồn nhiều tâm tư vào đó, đáng tiếc Đường Kiếp chưa bao giờ chú ý tới điều này. Phân tâm điều khiển hai cá thể còn có thể, chứ phân tâm điều khiển ba bốn cá thể khiến hắn gặp nhiều khó khăn, mà nhiều hơn nữa thì không làm được. Bởi vậy Đường Kiếp cũng không thể khống chế phần lớn phục chế thể, mà chỉ có thể luân phiên khống chế, cũng thiết kế phương án khổ luyện, từng bước thích ứng, trong đó điểm mấu chốt nhất là cất dấu hai phục chế thể, hắn không cầu có thể lừa được chim lửa, chỉ dùng hai phục chế thể đó làm cầu nối tới quả Cự Thần Huyết, sau đó Đường Kiếp dùng chính bản thân mình, tạo thành điểm nối thứ ba.

Ba điểm kết nối giống như ba viên đá nhô lên giữa hồ nước vậy, nhờ vậy mà Đường Kiếp mới có thể trộm thành công quả Cự Thần Huyết đấy.

Còn sợi dây kim tuyến, chính là Đường Kiếp trong lúc nhàn rỗi không có việc gì làm, đã đạt được nó trên từ những binh khí bị phá nát trên chiến trường thượng cổ. Tuy rằng những pháp bảo cường hãn tạm thời hắn chưa làm vỡ được, nhưng cũng có thể tìm những loại pháp bảo cấp thấp hơn.

Vì hành động lần này, Đường Kiếp đã chuẩn bị đằng đẵng hai năm liền, vẻn vẹn chỉ vì một lần đột phá. Kỳ thực, để cho hắn rèn luyện hàng trăm hàng ngàn lần, tính toán hết mọi khả năng có thể xảy ra, hành động lần này chỉ có thể thành công không thể thất bại, vì dù sao mỗi một lần thử nghiệm đều là một lần mạo hiểm lớn.

Mạo hiểm không phải chỉ đến từ chim lửa khổng lồ, mà còn đến từ mấy người Hà Xung.

Mà sau khi đạt được quả Cự Thần Huyết, bảo vật ở gần cốc cũng càng ngày càng ít, khả năng trộm được càng lúc càng khó khăn.

Cũng may qủa Cư Thần Huyết vốn là thứ quan trọng nằm trong kế hoạch của Đường Kiếp.

Hắn đã nhìn ra ý tứ của Binh Chủ từ lâu, đối mặt với con chim lửa khổng lồ mà ngay cả Hà Xung cũng phải ngao ngán, đừng có hy vọng có thể chiến thắng nó, thứ chân chính có thể ỷ vào chính là Ly Kinh và Phục Chế Thuật.

Binh Chủ nếu đã lưu lại toàn bộ những thứ này, thì tuyệt đối sẽ không để cơ hội cho người đến sau, chỉ là ngươi cần phải biết rõ lời giải là ở nơi nào.

May mắn chính là, từ nhiều năm trước, Đường Kiếp cũng đã biết đến phương pháp này – dưới chân núi Hỏa Diệm Sơn quanh năm phun trào, nở đầy một loài hoa màu đỏ như ngọn lửa tên gọi là hoa hỏa diệm.

Chúng chính là thứ mấu chốt, có thể nâng cao khả năng chống đỡ với ngọn lửa, giống như ngày trước Đường Kiếp đối phó với Lôi Điểu vậy.

Nhưng điểm bất đồng chính làm, hoa hỏa diệm trên đỉnh Hỏa Diệm Sơn không dễ hái, trên đó nhiệt độ cực cao, cho dù là thân thể Ngọc Thạch đại thành của Đường Kiếp cũng không thể chống đỡ nổi.

Tuy nhiên sau khi dùng quả Cự Thần Huyết xong, tu thành thân thể Kim Cương, thì có thể xâm nhập vào phía sau ngọn núi nơi có hoa hỏa diễm. Khó khắn lúc ban đầu sắp qua rồi, thứ chờ đợi Đường Kiếp chính là ánh bình minh rạng ngời.

Trong khu rừng rậm cách thung lũng khoảng hai mươi dặm, Đường Kiếp đang ăn quả Cự Thần Huyết. Vật này không như những thứ khác, không cần sử dụng Ly Kinh, mà có thể trực tiếp ăn để tăng cường thể chất.

Như có một dòng nước ấm tràn ngập cơ thể Đường Kiếp, khiến khí huyết hắn sôi trào. Đường Kiếp chỉ cảm thấy toàn thân tràn đầy sinh lực, Đường Kiếp biết đây chính là tác dụng của dược vật, hắn tĩnh tâm yên khí, dựa theo Ly Kinh, bắt đầu đưa dược tính phát ra toàn thân, từ trong ra ngoài không ngừng tẩy luyện cơ thể.

Huyết khí tràn đầy cơ thể phát ra ánh sáng màu đỏ, thân thể ngọc thạch càng trở lên sáng bóng hơn, thời gian chậm rãi trôi qua, làn da dần chuyển sang màu đồng, cơ bắp nổi lên cuồn cuộn.

Khiến người ta kinh ngạc, mà ngay cả thân hình cảu Đường Kiếp cũng xuất hiện biến hóa. Hắn nguyên bản đã là một thanh niên cao lớn cường tráng, chỉ có điều tướng mạo cũng không quá khác với người thường. Hiện giờ, thân thể phát triển, người lại cao thêm cơ thể ước chừng phải cao hai thước, toàn thân rắn chắc, cơ bắp đầy mình, có khi dùng búa đập vào người hắn cũng chưa chắc đã có tác dụng, khuôn mặt vì vậy mà cũng có thay đổi.

Nếu lúc này đặt Đường Kiếp và phân thân Đường Kiếp ở cùng một chỗ, sẽ ngay lập tức phát hiện bọn họ không phải giống hệt như nhau, mà chỉ có nét tương tự, thoạt nhìn giống như hai huynh đệ, chứ không phải một người hai thân thể.

Thân thể hắn cường tráng như một người khổng lồ nhỏ, thân hình chứ sức lực khiến ngay cả hô hấp cũng khiến mọi thứ lay động, ngay cả Đường Kiếp cũng có chút bất ngờ vì biến hóa của mình.

Hắn chạm vào cánh tay, sờ cơ ngực, hồi lâu mới thốt lên:
- Mới chỉ là sớ cấp Kim Cương, thân thể đã như thế này rồi, nếu lại tăng bậc thì phải làm thế nào bây giờ?

Tu luyện tới bây giờ, Đường Kiếp dĩ nhiên hiểu được, hai giai đoạn phía trước, thực ra chỉ là chuyển hóa căn cơ của cơ thể phàm nhân, thân thể Kim Cương mới chính thức phát huy được sự dũng mãnh của thể tu.

Không ngờ mới chỉ ở bậc sơ cấp, cơ thể đã không giống như bình thường. Đường Kiếp không khỏi nghĩ đến, cơ thể cao lớn vạn trượng mình thấy trong Binh Giám, không biết uy mãnh tới bậc nào.

Đúng lúc này, tinh thần của Đường Kiếp hơi chấn động, thốt lên:
- Phương pháp thăng tiến Tử Phủ?