Lúc tia chớp này bổ đến, một tia màu vàng nhỏ đã từ tầng mây bay tới Đường Kiếp.

Đường Kiếp cũng không chống cự, kiếm tay trái chỉ bí quyết, một đạo chỉ phong lên trời, Nguyên Khí Châm.

Đánh vào tia chớp màu vàng, kích thích điện quang bùng nổ, đây là kiếm chỉ kinh lôi, là phương pháp kích thích tăng mạnh năng lượng.

Bị tia chớp màu vàng kích phát, lưỡi kiếm sắc vung lên cao đánh xuống, lúc rơi xuống đỉnh đầu vẫn mang theo ánh sáng chói mắt đánh vào tia chớp màu vàng, tiếp theo thì thấy tia chớp màu vàng kéo thành một dòng năng lượng kim sắc nhập vào đỉnh đầu Đường Kiếp, ngay sau đó thân thể Đường Kiếp chợt run bắn lên.

- Bình thần, tĩnh khí, dẫn năng lượng đi khắp toàn thân rồi nhập vào linh không, ngàn vạn lần không được nóng vội!
Hoàn toàn xuất phát từ bản năng, Tạ Phong Đường hô lên, thời khắc này y hận không thể bay đến bên Đường Kiếp, hét vào lỗ tai hắn.

Đây là cửa ải đầu khi tấn công Thoát Phàm, mượn dùng năng lượng tẩy luyện toàn thân, hiệu quả giống như Ly Kinh Luyện Thể, dùng để nâng cao thể chất cũng là thay đổi cho tu gia lần đầu Thoát Phàm, tiếp nhận càng nhiều thì lực công kích càng mạnh.

Tạ Phong Đường chỉ thấy tiếc nuối vô cùng, nếu lúc này có đan dược phụ trợ tấn công Thoát Phàm, có thể tăng thêm hiệu quả hấp thu, cũng là nâng cao tỷ lệ an toàn.

Ngay lúc mà y đang tiếc nuối, Đường Kiếp đột nhiên vỗ tay trái, trong túi Giới Tử bay ra một chiếc bình, một viên đan dược vàng óng từ trong bình bay ra, trôi nổi giữa không trung.

- Đó là cái gì?
Tạ Phong Đường nhìn nhưng không nhận ra.

Ngược lại Thiên Nhai Hải Các Hà phu nhân lên tiếng kinh hô:
- Hợp Khí Phá Chướng Đan?

Vừa nghe thấy cái tên này, đám Tạ Phong Đường cũng lập tức hiểu ra đây chính là Hợp Khí Phá Chướng Đan có tiếng tăm lừng lẫy của Thương Sơn Phái, chỉ là sao Đường Kiếp lại có vật này?

Mọi người cùng nhau nhìn về phía Thiên Nhai Hải Các, lần đại hội này, Thương Sơn Phái cũng có người tới đây, là một vị Phó chưởng môn, chỉ có điều vẻ mặt Phó chưởng môn cũng không hiểu ra sao, hiển nhiên cũng không biết Đường Kiếp lấy từ chỗ nào.

Chỉ biết sau khi Hợp Khí Phá Chướng Đan xuất hiện, Tạ Phong Đường không hề thoải mái xuống mà còn đấm ngực:
- Lãng phí, thật là lãng phí!

Đích thật là lãng phí, cái gọi là Hợp Khí Phá Chướng Đan, tên cũng như nghĩa, chính là kiêm đủ công dụng hợp khí và phá ngăn cách, mà trong hai thứ này, phá ngăn cách vẫn làm trọng, dù sao xung kích Thoát Phàm chính là khai thông Thiên Địa Kiều.

Giờ Đường Kiếp dùng sớm như vậy, hiệu quả hợp khí tốt thì hiệu quả phá ngăn cách trở nên bé nhỏ.

Kế đến mọi người nhìn toàn thân Đường Kiếp lưu chuyển màu vàng, đó là năng lượng đi khắp toàn thân, cải tạo thể chất, chỉ là người bình thường tấn công Thoát Phàm da có màu huỳnh quang, làn da giống ngọc lưu ly như Đường Kiếp lại vô cùng hiếm thấy.

Đây cũng là tác dụng Ly Kinh.

Tuy phân thân Đường Kiếp không có Ly Kinh mang đến thể chất dũng mãnh, nhưng bản chất thân thể này vẫn là đúc từ huyết nhục của Đường Kiếp mà thành, bởi vậy cũng mang theo đặc điểm thể chất không tạp chất của Đường Kiếp, hơn nữa còn có Hợp Khí Phá Chướng, thêm vào Bất động dẫn thiên quyết, có thể nói là ở mức phiêu lưu lớn nhất đồng thời cũng đạt được lợi ích lớn nhất, gần như không hề giữ lại chút năng lượng tiếp dẫn nào, giờ phút này thể chất tăng cường như dùng Ly Kinh tẩy một hai vạn lần, dù không bằng được bản thể trước đây, nhưng cũng đã có tăng tiến lớn.

Theo toàn thân được tẩy luyện, dưới tác dụng của pháp trận, những dòng khí xoáy vào tiến nhập linh không Đường Kiếp, hai màu vàng bạc cùng sáng lên, đã tới giai đoạn quan trọng nhất tấn công Thoát Phàm.

Tạ Phong Đường lắc đầu:
- Đáng tiếc, đáng tiếc cho Phá Chướng Đan, nếu dùng lúc này...

Y chưa nói hết, chỉ thấy trong bình lại có một viên Hợp Khí Phá Chướng Đan bay ra, tiến vào miệng Đường Kiếp.

Tạ Phong Đường dài mặt, nói không nên lời.

Lúc này y hoàn toàn hiểu ra, Đường Kiếp đã chuẩn bị tốt hơn y nghĩ tới, thậm chí còn sử dụng hoàn hảo mọi cơ hội, giống như bên hắn có một vị Thiên Tâm Linh Sư, bất cứ lúc nào cũng có thể lên tiếng chỉ dẫn hắn.

Dưới tình huống như vậy, thủ ấn Đường Kiếp biến hóa, luồng linh quang lớn tẩy rửa thân thể hắn thoát ra, biến hắn thành nguồn sáng. Tia sáng này mãnh liệt tới nhóm thượng sư nghi ngờ mình bị hoa mắt.

Một Thoát Phàm thượng sư hỏi bằng hữu bên cạnh:
- Lúc ta Thoát Phàm, hào quang trên người có mạnh thế này không?

Người kia nhìn y khinh miệt nói:
- Khi ngươi Thoát Phàm có ánh sáng sao? Ta không thấy.

"..."

Trong ánh sáng chói mắt, một đạo khí từ đỉnh đầu Đường Kiếp bốc lên, bay thẳng đến chân trời, tâm trí mọi người theo đó run rẩy.

Đây là thời khắc quan trọng nhất khi xung kích Thoát Phàm, đến bước này mọi người chỉ biết nhìn Thiên địa kiều trong cơ thể Đường Kiếp thuận gió xuôi nước hoàn thành, tuy nói trong quá trình có vài chỗ quan trọng cần chú ý, nhưng giờ xem ra, chẳng có phiền toái gì phát sinh, Đường Kiếp đã hoàn thành tiếp dẫn trong cơ thể, khai thác và kết nối, kế tiếp chính là câu thông thiên địa.

Kỳ thật độ khó chuyện này không cao, ít nhất không khó như khai mở linh không trong cơ thể, trên lý thuyết linh không có thể hoàn thành trong thời gian ngắn như vậy, việc câu thông thiên địa cũng sẽ không có vấn đề gì.

Tuy nhiên bước này lại liên quan đến ngộ đạo.

Lúc thể nội tu giả câu thông thiên địa, đồng thời cũng là lúc ý thức thiên địa xâm nhập, là cơ hội để lĩnh ngộ đạo của thiên địa, về phần có thể lĩnh ngộ tới đâu thì phải trông vào bản thân. Người có thiên tư có thể ngộ đạo đầy đủ, kém hơn một chút có thể nhó trộm được một phần đại đạo, nhưng phần lớn lại không bước qua được kỳ môn, cuối cùng chẳng ngộ được gì.

Vì nguyên nhân này này, thiên địa kiều trong cơ thể càng ngắn càng tốt, còn thời gia câu thông thiên địa càng dài càng tốt.

Thời gian càng dài, có thể có nhiều cơ hội ngộ đạo, thậm chí nội dung ngộ được càng nhiều.

- Đáng tiếc, nếu lại có Hợp Khí Phá Chướng Đan thì tốt rồi.
Tạ Phong Đường lại bất đắc dĩ thở dài. Tác dụng thứ ba của Hợp Khí Phá Chướng Đan chính là giúp khí cơ xâm nhập sâu, cường đại hơn, kéo dài thời gian.

Sau đó Tạ Phong Đường liền thấy trong bình bay ra ba viên đan dược rơi vào trong miệng Đường Kiếp.

Tạ Phong Đường hoàn toàn cà lăm, nửa ngày mới thốt một câu:
- Con mẹ hắn!

Không gian Lang Gia phúc địa vẫn là một khoảng trời sáng, ánh mặt trời mới lên bị luồng sáng kia che khuất, trông có phần ảm đạm.

Đường Kiếp đã đổi tư thế ngồi thành đứng, đứng vào trong trận tiếp dẫn, đứng trên Ngư Thần Thạch đối mặt với ánh sáng mặt trời, toàn thân mang theo hơi thở hùng mạnh, thăng hoa không gì sánh được.

Linh không trong cơ thể giờ đã có thay đổi lớn, phía dưới vẫn vùng biển Linh Hải, phía trên lại xuất hiện một tầng mây. Trong tầng mây một tòa Kim Sắc Bảo Tháp đứng sừng sững, bốn phía còn có những dây xích màu vàng quấn quanh, ngọn tháp vẫn thông với không trung, từ trong cơ thể Đường Kiếp thông về phía chân trời, thông tới chỗ sâu không thể nhìn thấy.

Đây là Thiên địa kiều do Đường Kiếp dùng năng lượng màu vàng dựng lên.

Thiên địa kiều của mỗi người, kỳ thật đều là một lần sáng tạo lại, vì mục đích câu thông thiên địa, thuyên chuyển năng lượng thiên địa, bởi vậy đa số đều dùng hình thái đơn giản nhất.

Có lẽ do công tác chuẩn bị và thể chất Tiên Thiên quá tốt, Đường Kiếp hấp thu năng lượng màu vàng vượt quá tưởng tượng hơn, khiến hắn có một Thiên Địa kiều khác thường —— Thông Thiên tháp.

Hình dạng của Thông Thiên do hắn tham khảo Thác tháp bảo bối của Lý Thiên vương năm đó, về phần bốn phía xiềng xích thì dùng để cố định, bởi vì chẳng biết tại sao, cổ khí cơ vẫn hướng lên bầu trời kéo dài, mãi tới lúc này vẫn chưa thấy điểm cuối, tháp kiều run rẩy khiến Đường Kiếp không thể không dùng năng lượng màu vàng phân hoá ra một ít xiềng xích cố định.

Khí cơ này chính là ý thức, một đường kéo dài, phá tan phúc địa, phá tan Hộ Diệm Cương Phong, phá tan Tê Hà Giới, trước mắt là một biển sao trời, vô số điểm sáng lóe lên ở phương xa, có vô số hoa lệ bảo quang chìm nổi trong đó.

Đường Kiếp biết, đây là Vô ngân tinh hải.

Vô ngân tinh hải là thực không phải ảo, là tồn tại chân thật, tồn tại sâu trong hư không.

Lúc tu giả xung kích Thoát Phàm, khí cơ câu thông thiên địa, ý thức xâm nhập hư không, chỉ cần khí mạch đủ dài là có thể tới nơi này. Lấy khí cơ làm thừng, lắng đọng lại ý thức ở đây, sẽ hoàn thành bước cuối xung kích Thoát Phàm.

Từ nay về sau, bất kể người ở chỗ nào, chỉ cần là nơi có linh khí đều có thể lấy lực lượng bản thân dẫn dắt lực lượng thiên địa, sử dụng được pháp thuật có uy lực khổng lồ, trở thành một tu giả chân chính.

Nhưng Vô ngân tinh hải cũng không phải điểm cuối của thiên địa kiều, nếu khí mạch còn thì vẫn có thể tiếp tục kéo dài, ở sâu trong Vô ngân tinh hải có thể nhìn thấy vô số bảo quang rực rỡ, đó là chân chính bảo quang, là biển sao trên triệu năm năm tháng, dưới sức mạnh to lớn của thiên địa hình thành thần khí.

Nếu ý thức tới được chỗ này, may mắn sẽ kiếm được một bảo, tương lai đạt tới trình độ nhất định sẽ có thể mượn bảo lực quang hoa cho mình dùng, nếu may mắn xâm nhập biển sao, còn có thể có thể coi đây là biển báo giao thông, đạt được thần khí.

Nhưng đó cùng không phải điểm cuối thiên địa kiều.

Chỉ là phàm vật, thần binh cũng không hấp dẫn sự chú ý của Đường Kiếp, ý thức theo khí cơ tiếp tục đi tới trước, như vĩnh viễn không dừng bước.

Đi thẳng qua biển sao rực rỡ, trước mắt là một cảnh tượng mờ mịt.

Trong lúc mông lung, Đường Kiếp nhìn thấy một Pháp luân ảnh tượng lớn hiện ra trước mắt mình, vẻ ngoài phong cách cổ xưa mang theo thê lương vô tận và cổ kính, một cỗ khí tức thần bí mà khổng lồ, sung mãn mà uy nghiêm bao trùm phía trên.

Thiên Đạo Pháp Luân!

Trái tim Đường Kiếp đập thình thịch.

So với thiên đạo bia lần trước, lần này Đường Kiếp thấy được rõ ràng hơn.

Nó thoạt nhìn trông rất lớn, bao phủ toàn bộ thiên địa, dường như toàn vũ trụ đều nằm trong sự bao quát của nó. Theo lý giống như một vùng biển lớn, mắt thường khó thể quan trắc tới, giống như ở trong núi nhưng không có khả năng quan trắc toàn cảnh ngọn núi.

Nhưng Đường Kiếp lại nhìn thấy được, cùng lúc cảm thấy biển Thiên Đạo Pháp Luân vĩ đại, cũng thấy rõ tất cả các mặt của nó.

Nó giống như một Luân cự chung khổng lồ, ở ngoài là vô số bánh răng, chen chúc, ở trong thì có mười hai cái lớn châm phân biệt chỉ theo mười hai hướng, mỗi hướng còn có một chữ, nhưng mơ hồ không thấy rõ lắm, mà phía dưới cùng Thiên Đạo Pháp Luân là một quả lắc, từ từ dao động.

Quỷ dị là, mười hai kim đồng hồ to nhất đáng lẽ phải thấy rõ nhất thì Đường Kiếp lại chỉ mơ hồ nhìn thấy, thứ vốn nhỏ nhất, cũng không nên thấy rõ nhất là bánh răng, Đường Kiếp lại thấy rất rõ ràng.

Hắn có thể thấy số bánh răng này, rõ ràng là do vô số làn khói ngưng tụ thành mũi nhọn màu đen, hình thành trên bánh răng dầy đặc.

Nếu quan sát cẩn thận sẽ thấy đám sương khói kia cũng là giả, chúng do vô số phong cách cổ xưa mà tự nhiên, quang vân trầm trọng mà cô đọng đan vào nhau mà thành, Quang vân như văn tự lại giống như đồ án phấp phới trên không trung như xiềng xích quấn lấy nhau, mỗi cái đều có ý nghĩa tồn tại độc đáo, tuyệt không lặp lại, đó chính là đạo văn.

Những đạo văn này cấu thành một dải thiên địa, tạo thành toàn bộ thế giới.

Đạo có thiên đạo, phân đại đạo, tiểu đạo.

Trong đó thiên đạo là duy nhất, đại đạo mười hai, tiểu đạo vô số, bất kể đại đạo hay tiểu đạo đều phụ thuộc vào thiên đạo.

Thiên đạo không thể ngộ!

Cái gọi là ngộ thiên đạo, kỳ thật đều là cách nói khoa trương, thứ chân chính có thể lĩnh ngộ chỉ là đại đạo và tiểu đạo.

Bánh răng là tiểu đạo, mười hai kim đồng hồ là đại đạo.

Có sự chuẩn bị chu toàn, ưu thế tài nguyên và địa lợi của Lang Gia phúc địa, khí cơ Đường Kiếp hùng hồn phá tan biển sao, đến địa phận của thiên đạo, chỉ cần hắn tập trung toàn lực quan sát ý một loại, cẩn thận tìm hiểu, có thể lĩnh ngộ một số tiểu đạo, về phần lĩnh ngộ bao nhiêu thì phải xem hắn tham ngộ bao nhiêu đạo văn.

Lúc này ánh mắt Đường Kiếp dừng lại một lát trên vô số đường văn nhỏ, sau đó nhìn về mười hai đường lớn ở trung tâm.

Với hắn mà nói, đó mới thứ đáng giá theo đuổi.

Hắn cố gắng muốn tới gần hơn nữa để xem cho rõ ràng hơn, nhưng khí cơ lại lại không đồng ý đi thêm nửa bước, dù Đường Kiếp thúc giục thế nào cũng vô dụng.

Điểm chết người chính là khí cơ còn đang yếu bớt, chậm rãi lui ra sau.

Càng chậm trễ thời gian Đường Kiếp ngộ đạo càng ngắn ngắn, nếu thời gian chậm trễ quá dài, khả năng sau này sẽ mất cơ hội.

- Không!
Đường Kiếp nhìn đạo vân xa xa ở Thiên Đạo Pháp Luân, lớn tiếng nói:
- Trước khi xung kích Thoát Phàm ta từng thấy Thiên Đạo Pháp Luân, lĩnh ngộ thấy rõ, giờ đã chính thức Thoát Phàm, thì phải vươn tới thiên cơ, lĩnh ngộ đại đạo.

Lời này hắn hét cho ý thức bên trong nghe, vang dội tới chín tầng trời, giống như một cây chùy, nện vào cái chuông Thiên Đạo Pháp Luân khổng lồ.

Ngay sau đó, mi tâm Đường Kiếp chậm rãi hiện hình, lại có quang hoa xuất hiện trên người Đường Kiếp, bao phủ toàn thân Đường Kiếp, quang hoa như trụ, khiến người ngoài không thể nhận ra.

Đồng thời sâu trong hư không, khí cơ ý thức điều gì cũng tăng mạnh xông thẳng tới trước, thị lực như điện, vận hành đâm rách một khoảng mây mù, dừng trên một cây kim đồng hồ.

Sau đó Đường Kiếp thấy kim đồng hồ đại đạo quả nhiên cũng do vô số đạo vân chi chít cấu thành, lúc ánh mắt Đường Kiếp dừng ở đó, đạo vân như sống lại, cảm nhận được ánh mắt nhìn, cũng cùng thả ra ánh sáng màu vàng.

Quang hoa màu vàng dừng ở ý niệm kéo dài của Đường Kiếp, một đám câu thông ý thức thiên địa đang lan tràn chợt lui về nhanh như chớp, từ phía chân trời có dòng nước xoáy lao nhanh tới.

- A!
Đường Kiếp hô to một tiếng, thân hình nhảy mạnh lên.

Những ý niệm hùng mạnh đã theo dòng xoáy kia theo khí cơ nhảy vào trong đầu hắn.