Cầm ngọc bài, Đường Kiếp đi vào thông đạo.
Bốn phía tối đen, cũng không biết đi được bao lâu, trước mắt rốt cục chói sáng, Đường Kiếp nhìn mình đang đứng giữa khu rừng trống trải.
Nơi này linh khí cực kỳ nồng đậm như Lang Gia phúc địa, nếu ở trong này tu luyện, một ngày cũng bằng mấy ngày luyện công bình thường.
Tuy nhiên đây không phải thứ quan trọng nhất.
Đường Kiếp nhìn cách mình không xa có một ít Uyên Lữ hoa sinh trưởng, hoa màu hồng phấn phấp phới xinh đẹp, mỗi một bông lớn vô cùng. Xem dáng hoa dĩ nhiên đã sinh trưởng sáu bảy trăm năm. Rễ Uyên Lữ hoa là thảo dược, nếu là có thể thu thập toàn bộ thì đúng là giá trị phi phàm.
Tuy nhiên Đường Kiếp lại không có ý định thu thập.
Căn cứ quy định của Tiêu Dao cung, mọi tài nguyên trên Lang Gia phúc địa, bất luận niên hạn cũng chỉ được thập mười hai loại, mỗi loại không được quá ba gốc, sau khi thu thập không được vứt bỏ.
Nói cách khác, tất cả học sinh ở Lang Gia phúc địa thu hoạch thảo dược nhiều nhất là ba mươi sáu gốc, một khi lựa chọn, trên đường không thể thay đổi, thảo dược hái rồi không thể trả lại.
Uyên Lữ hoa tuy tốt nhưng Đường Kiếp vẫn chưa để vào mắt, bởi vậy cũng không tính hái.
Hắn không biết mỗi học sinh tiến vào, gần như ai cũng được vận chuyển đến trước một vườn thảo dược quý.
Cũng có những học sinh không nhìn đám dược thảo này, trực tiếp rời đi, nhưng cũng có người chịu không nổi hấp dẫn đi hái thảo dược xuống.
Hái được thì cứ hái, dù có quy củ cũng thế, có vài người người vừa nhập cốc đã vi phạm quy định, trực tiếp nắm một bó to, bỏ qua quy củ ba gốc kia, nhìn quanh xác nhận không có người liền dương dương tự đắc.
Những người này không biết trò hề của chúng đã bị các thượng sư nhìn thấy mà nổi giận.
Tạ Phong Đường vỗ tay vịn, hừ nói:
- Khốn khiếp, ngu ngốc, rác rưởi!
Tẩy Nguyệt phái cũng không có ngoại lệ, có người mới vào cốc đã vi phạm quy định, hơn nữa người vi phạm quy định không phải ai khác mà chính là Vệ Thiên Xung.
Mập mạp chết bầm bị rơi vào tay một rừng cây gai tím, gai cây cứng như sắt, đúng là vật liệu để chế tác khôi lỗi và phụ trợ tu luyện. Mập mạp chết bầm vừa thấy loại bảo vật này, vung búa chém một phát, một hơi chém sáu cây, Tạ Phong Đường tức tới không thể xông lên đánh Vệ Thiên Xung một trận, hỏi xem hắn có tai không mà không biết để lời bề trên chỉ bảo trong lòng.
Lục Đại phái không ai hăng hái tranh giành danh hiệu khốn khiếp này nên cũng chẳng ai cười ai. Hơn nữa trận đấu vừa mới bắt đầu, làm trái nội quy cũng không phải là mất đi cơ hội. Nói trắng ra, tất cả quy củ đều để Tiêu Dao cung dùng làm bằng chứng tham khảo, chỉ cần Tiêu Dao cung nguyện ý thì dù tiểu cung chủ có chọn một tên phá cả Lang Gia phúc địa làm hôn phu thì cũng chẳng ai phản đối.
Về phần học sinh vi phạm quy định tạo ra tổn thất cho Tiêu Dao cung thì sẽ có Lục Đại phái bồi thường, tuy nhiên những học sinh này cũng đừng mơ tưởng, dù giờ họ có lất được nhiều hơn nữa, cuối cùng cũng phải giao hết ra, thậm chí ngay cả một phần cũng không được giữ.
- Cũng chỉ có mấy tiểu tử này còn được.
Tạ Phong Đường nhìn mấy người Bành Diệu Long, Đường Kiếp, thở phào nhẹ nhõm nói.
Không riêng gì y, tinh anh ngũ phái cũng không vi phạm quy định.
Đây cũng không phải nói họ có tố chất tốt mà là họ có hi vọng trở thành Top 10 nhất, tuy không biết bên ngoài có thể thấy được biểu hiện của mình, nhưng cũng chẳng ai muốn mất đi dù là một cơ hội nhỏ.
Càng đến chỗ cao càng cẩn thận.
Không bị Uyên Lữ hoa hấp dẫn, Đường Kiếp đi thẳng một đường, đồng thời thầm vận Thiên Mục tìm kiếm thập bảo. Kỳ thật nếu như hắn dùng Thông minh tuệ nhãn lúc này thì sẽ nắm chắc cơ hội tìm được thập bảo hơn. Tuy nhiên thuật này quá lộ liễu, dù Tiêu Dao cung luôn miệng nói không quan sát nhưng Đường Kiếp cũng không dám ký thác hy vọng vào đối thủ, bởi vậy cũng không dám dùng thuật này.
Phúc địa tám trăm năm là mảnh đất 800 mẫu, hơn nữa dựa vào sông núi nên toàn bộ Lang Gia phúc địa không nhỏ chút nào. Do đó Đường Kiếp đi hơn nửa ngày mà vẫn chưa nhìn thấy học sinh nào, nhưng hắn không vội mà có phần mừng rỡ, nhàn nhã.
Đang bước đi trong rừng, chợt nghe có âm thanh phía xa vang lên, một mùi tanh theo gió truyền đến.
Đường Kiếp căng thẳng, nắm Đoạn Tràng Đao trong tay, ngay sau đó thì thấy một đại xà lướt qua.
Đại xà cơ thể trắng nõn, thân dài hơn mười trượng, thân hình thô lớn, một đôi mắt to trừng trừng nhìn Đường Kiếp rồi đột nhiên kêu to một tiếng lao tới.
Đường Kiếp vung đao đón đỡ, chiến đao đánh vào đầu rắn, chợt nghe tiếng ầm vang lên, Đường Kiếp đã bay ra ngoài.
Bạch xà khí thế không giảm tiếp tục xông tới Đường Kiếp, cuối cùng Đường Kiếp phát động Tử Điện Túng Thân Pháp, thân hình gia tốc trong nháy mắt nên mới tránh thoát bạch xà bổ nhào tới, bạch xà vồ hụt rơi xuống đất tạo ra một cái động lớn.
Thân thể khổng lồ đứng lên lần nữa, bạch xà pháp ra một tiếng gầm rú phẫn nộ, yêu phong cuồn cuộn, thổi Đường Kiếp liên tục lui ra sau.
Bạch xà nhân cơ hội quét đuôi lớn ngang qua Đường Kiếp.
Lần này Đường Kiếp lại lóe lên, tuy nhiên chỉ có thể vận khởi Vô Tướng Kim Thân và Ngưng Thủy tráo chống đỡ, ngay sau đó Đường Kiếp bị bạch xà coi như quả bóng cao su hất ra ngoài. Cuối cùng Vô Tướng Kim Thân đã tăng thêm một tầng, chống được một kích này.
Không đợi hắn đứng lên, yêu xà đã là hí một tiếng phóng tới Đường Kiếp, bộ vảy toàn thân dựng lên như cái cưa, chẳng sợ để lộ sơ hở trước mặt Đường Kiếp.
Nhìn thấy cảnh này, Đường Kiếp mau lui về sau, một tay tung ra lượn lớn Hỏa Quạ xông tới yêu xà.
Lượng lớn Hỏa Quạ thiêu đốt yêu xà, nhưng đau đớn lại khiến hung tính của nó bị kích phát, khí thế xông lên không giảm, ngược lại toàn thân đâm sầm tới như một cây gỗ lớn trên trời.
Mắt thấy đại xà sắp đập tới người, thân hình Đường Kiếp chợt lóe, bóng người như quỷ mị biến mất trong hư vô, sau đó bất ngờ xuất hiện phía sau yêu xà.
- Loạn Phong Bộ!
Đúng là Loạn Phong Bộ của minh sư.
Ngoài Lang Gia phúc địa, một đám học sinh Tẩy Nguyệt đứng xem đều hô lớn, lộ vẻ nhận ra bộ pháp Đường Kiếp sử dụng.
- Không ngờ hắn nắm giữ Loạn Phong Bộ nhanh như vậy.
Có học sinh sợ hãi than.
Loạn Phong Bộ có phần khéo léo, sau khi đại xà dừng lại. Đường Kiếp liền xuất hiện, gào thét bổ ra một đao.
Thiên Liệt Trảm!
Thiên Liệt Trảm uy lực không nhỏ, toàn bộ thân đao tuy chưa nhập vào cơ thể con rắn kia, nhưng bạch xà đau tới hí dài, cuốn tới Đường Kiếp.
Thân hình Đường Kiếp lại lóe lên, xuất hiện ở nơi hắn biến mất lúc đầu.
- Hoá ra chỉ là Nhị tinh vị di.
Có người nhìn ra manh mối, nhẹ nhàng thở ra.
Nhị Thập Thất Tinh Loạn Phong Bộ, nói trắng ra là trong không gian có thể bày ra hai mươi bảy sao đặc thù, tu giả có thể ở những chỗ đó tự do thuấn di. Thực lực càng mạnh thì phạm vi lại càng rộng.
Đường Kiếp nắm giữ chỉ có di chuyển giữa hai sao, cứ ở hai điểm đó di chuyển qua lại, là Loạn Phong Bộ đơn giản nhất, nếu để đối phó tu giả sẽ dễ bị bắt mạch, thừa cơ đánh một kích.
Chỉ là đối phó với yêu thú không có chỉ số thông minh, di chuyển lưỡng tinh vị cũng đủ rồi.
Lúc chuyển qua bạch xà, Đường Kiếp lần nữa chỉ ra Nguyên Khí Châm.
Châm này châm vào vết thương của bạch xà làm nó biến hướng, khi nó tới gần liền dời đi lần nữa.
Cứ lặp lại như vậy, bạch xà kia bị Đường Kiếp trêu đùa trong lòng bàn tay, dần dần không chống đỡ nổi nữa. Cơ thể to lớn gần như bị Đường Kiếp cắt thành hai đoạn.
Bạch xà kia ngăn cản không nổi, rốt cục thối lui, đồng thời hồng quang trong cơ thể chợt lóe, đó là nội đan đang phát huy tác dụng, bắt đầu tự làm liền miệng vết thương.
Yêu xà này muốn chạy trốn rồi.
Đường Kiếp sao có thể dễ dàng tha cho nó trốn thoát, theo quy củ Tiêu Dao cung, nếu gặp yêu thú thì có bốn điều không. Một ... không ... đào ổ. Tức tại trong tình huống gì cũng không được xâm nhập sào huyệt yêu thú. Hai không giết ấu. Tức là bất luận ấu thú gì cũng không được giết. Ba không thể dùng độc, tức là không được hạ độc yêu thú. Bốn không thể diệt tộc. Đối với yêu thú thành đàn, nhất định phải giữ lại số lượng để sinh sản.
Chỉ cần không phải bốn tình huống trên, học sinh có thể tùy ý bắt giết.
Bởi vậy săn bắt yêu thú không hạn chế số lượng đấy, Đường Kiếp sẽ không bỏ qua.
Mắt thấy yêu xà muốn chạy, hắn phát động Tử Điện Túng Thân Pháp đuổi theo, giơ tay chém xuống, một đao Trảm Phong vào vết thương của yêu xà, gần như đem yêu xà chém thành hai đoạn, tiếp theo lại hung hăng nện một quyền vào chỗ hồng quang.
Lần này đập khéo hơn, hồng quang bị chấn động tán ra, cùng lúc đó Đường Kiếp lại dùng Thiên Liệt Trảm đánh xuống, liên tiếp hai phát công kích, yêu xà không chịu nổi, ở trên không bị cắt thành hai đoạn.
Lần này dù có nội đan cũng không thể tu bổ, hai đoạn cơ thể yêu xà điên cuồng giãy dụa trên mặt đất, trong đó một đoạn đập trúng Đường Kiếp, nện hắn thổ huyết bay ra.
Hủy diệt miệng vết thương, Đường Kiếp thân hình chợt lóe, lại là một lần Tinh vị chuyển hoán, Đoạn Tràng Đao vừa bổ vừa đâm dọc theo thân đại xà đâm thẳng vào. Không còn lân giáp phòng ngự, vết thương của bạch xà mềm non vô cùng, chỉ có thể mặc cho Đường Kiếp dùng chiến đao tiến quân thần tốc, gần như đâm xuyên qua cả người, thậm chí còn bị Đường Kiếp chạy dọc theo miệng vết thương tới phần đầu khiến nó nứt mạnh, miệng vỡ cả ra.
Đại xà kêu lên thê lương nhưng không động đậy nữa, cuối cùng bị Đường Kiếp giết chết.
Lúc này Đường Kiếp mới thở ra.
Học sinh Tẩy Nguyệt phái quan sát bên ngoài hoa hô Đường Kiếp, Tạ Phong Đường, Thái Quân Dương và người quen của Đường Kiếp lại đồng thời nhíu mày.
Tuy Đường Kiếp giết chết bạch xà, nhưng xem biểu hiện lại không thoải mái.
Trận chiến này hắn gần như vận dụng tất cả thủ đoạn, Vô Tướng Kim Thân, Tử Điện Túng Thân Pháp, Thần Đình Thiên Biến, mọi người đều biết hắn dùng từ Thần Tiêu bí pháp, Loạn Phong Bộ thì không phải ai cũng biết, nhưng vì sinh tồn mà lá bài tẩy cũng bị hắn dùng đến rồi.
Lấy thực lực của Đường Kiếp thì không nên như vậy.
Nhất là Thái Quân Dương, từng giao thủ với Đường Kiếp vô số lần, biết rõ khí lực của Đường Kiếp lớn hơn Thái Quân Dương bao nhiêu lần.
Nhưng trận chiến hôm nay, Đường Kiếp như biến thành một người khác. Bị bạch xà đánh bay không nói, thậm chí cả chém đứt bạch xà cũng phải dùng mười bảy mười tám đao. Đối với người ngoài có lẽ là bình thường, nhưng nếu là Đường Kiếp thì rất không bình thường, hoàn toàn không phải Đường Kiếp quen thuộc.
- Chẳng lẽ là do ai đó giả trang?
Thái Quân Dương chợt nghĩ tới điều này.
Nhưng hắn không biết ở ngoài có người đang nhìn mình, hắn giả bộ cho ai xem chứ?
Đúng rồi, tiểu tử này xưa nay giảo quyệt, nhất định đã đoán được tình huống này nên mới cố ý ngụy trang, Thái Quân Dương không khỏi nghĩ vậy.
Trong phúc địa, Đường Kiếp cố sức mổ xẻ xác rắn.
Rất nhiều đồ mất đi mới biết quý, không có Ly Kinh Luyện Thể mang đến khí lực hùng mạnh, Đường Kiếp càng thêm cảm nhận sự suy yếu của mình. Ngay cả Khai Trí hạ phẩm mình cũng dễ dàng hành hạ mà giờ đối phó với một con thông linh thượng phẩm phải cố hết sức.
Nói một cách khác, sử dụng phân thân nghênh chiến đã mất đi tư cách khiêu chiến vượt cấp.
Trong phúc địa, đa số học sinh đã vào Thoát Phàm Cảnh.
Trừ phi mình cũng nhập Thoát Phàm Cảnh, nếu không không có khả năng thu hoạch trong trận chiến này, Đường Kiếp không khỏi nghĩ.