Lúc trời tối, Đường Kiếp đã mua xong tất cả tài liệu mình cần.

Lúc này tiền trên người hắn tiêu mất hơn một vạn rồi.

Mang theo tài liệu vội vàng trở về, Đường Kiếp cẩn thận kiểm tra quanh thân, lúc này mới quay về phòng bắt đầu chế tạo thân ngoại hóa thân.

Hắn trước lấy trận đồ ra, sau đó phân tài liệu nhập vào trong trận đồ.

Chí Ngự Thiên Bảo Vô Thượng Tâm Kinh ghi lại phương pháp chế tạo thân ngoại hóa thân, từ bản chất cũng là một loại pháp, cần đến lực lượng của Thoát Phàm Cảnh mới có thể thi triển, bởi vậy dưới tình huống bình thường bí pháp của Ngũ Thần Giáo cũng phải đạt tới Thoát Phàm mới có thể sử dụng đấy.

Cũng may Đường Kiếp tu vi không đủ nhưng có thể dùng trận pháp thay thế, đây cũng là nguyên nhân người khác xem cũng không hiểu hắn đang làm —— rất khúc chiết. Để đạt được mục đích, có thể nói Đường Kiếp đã sử dụng vô số thủ đoạn nhỏ để tích lũy.

Khi quăng tất cả tài liệu vào xong, hoàn thành bố trí trận pháp, Đường Kiếp lấy Đoạn Tràng Đao ra, cắt một đường vào tay, bắt đầu lấy máu.

Cảnh tượng này cùng với lúc hắn chế tác linh huyết hồi xuân trận là độc nhất vô nhị.

Chỗ khác nhau là, lúc này hắn phóng thích nhiều, tiêu hao lớn hơn, thế cho nên một lần lấy máu không đủ dùng mà phải tích lũy nhiều lần. Vì thế trước đây nửa tháng, Đường Kiếp vẫn thường lấy máu cắt thịt, trong trận đồ đã sớm chứa đựng hơn phân nửa máu thịt cơ thể.

Lượng lớn máu thịt rót vào, trận đồ bắt đầu xuất hiện biến hóa, huyết sắc ngập nước bụi mù nước lên, dần dần tràn ngập gian phòng.

Bao phủ trong biển máu, một thân hình dần dần tạo ra.

Hóa huyết tái sinh thuật!

Đây là pháp thuật cao cấp hơn so với linh huyết hôi xuân, chính là lấy máu thịt trực tiếp tái tạo một thân thể mới.

Thân ngoại hóa thân chân chính, phân hồn tái tạo, từ trong ra ngoài, tính mạng thiên thành, vốn không cần phiền toái như vậy. Nhưng Đường Kiếp chỉ mới là Linh Đài Cảnh, nên chỉ có thể dùng cách này bù vào.

Bởi vậy thân ngoại hóa thân bước đầu tiên của hắn chính là tố hình.

Khi tố hình hoàn thành, không diện mạo không nhận thức, thậm chí ngay cả chiều cao cũng khác với Đường Kiếp.

Ngay sau đó Đường Kiếp lấy ra mảnh hồn ngọc nát chỉ vào mình, một ảo ảnh màu đen từ đỉnh đầu hắn dâng lên.

Lưỡng Nghi phân hồn thuật.

Đây là phân hồn bí thuật mà ngũ thần bí điển ghi lại.

Vào lúc hồn phách xuất khiếu, Đường Kiếp đã quát:
- Y Y, mau!

Y Y dĩ nhiên bay lên, Băng Tinh Kiếm trong tay vẽ một đường, chém xuống hồn phách Đường Kiếp.

Lần trảm hồn này đã trảm một phần nhỏ hồn của Đường Kiếp, Đường Kiếp đau hừ một tiếng, chỉ cảm thấy toàn thân phát lạnh, biết đây là thương tổn do hồn phách bị thương, nếu không phải hắn đã sớm có chuẩn bị, mua thảo dược nuôi dưỡng hồn, hộ phách đan, điếu mệnh tán ăn vào, chỉ riêng lần trảm hồn này có thể khiến thân thể hắn chết tại chỗ. Nhưng dù vậy, Đường Kiếp vẫn thấy choáng váng, vô lực ngã ngồi xuống đất.

Y Y bên này chém xuống hồn phách đưa vào mảnh hồn ngọc nát kia, hơn nữa lúc nội đan yêu hồ hướng vào cơ thể trong trận đồ, thân hình kia lập tức run lên.

Hình nhân do trận đồ tố ra vốn là vật vô tính vô mệnh, nhưng sau khi đưa tàn hồn của Đường Kiếp vào thì lập tức có chủ đạo, nội đan yêu hồ thì cho thân thể này biến hóa ra năng lực rất nhỏ, khiến nó bắt đầu chuyển hóa thành hình thể của Đường Kiếp, thậm chí còn tạo ra cả lục phủ ngũ tạng, ngọc môn linh nhãn, có thể nói là thần diệu vô cùng.

Nếu không có nội đan yêu hồ mang đến năng lực khống chế và biến hóa hùng mạnh, thì dù có tàn hồn chủ đạo, phân thân cũng không thể hoàn toàn giống với bản thể Đường Kiếp, đây cũng không phải là thân ngoại hóa thân rồi.

Mắt nhìn hình dáng Đường Kiếp dần hoàn thiện, Y Y lấy ra Nhãn nhục, lấp đầy vào phân thân. Sau khi Nhãn nhục nhập vào cơ thể, lập tức sinh ra tia sáng kỳ dị.

Theo ánh hào quang chớp động, phân thân Đường Kiếp chậm rãi mở hai mắt, bắn ra một đoàn thần quang, thậm chí ở mi tâm còn thoáng hiện chút tinh quang, kế thừa cả Động sát thiên mục của Đường Kiếp.

Đây đúng là một trong công dụng của Nhãn nhục, khai cửu khiếu.

Cái gọi là cửu khiếu, là chỉ tai mắt mũi miệng và thất khiếu, cộng thêm tâm khiếu và linh khiếu.

Trong đó mắt, tâm, linh là tam khiếu quan yếu nhất.

Mắt là cửa sổ tâm hồn, khó tạo nhất, bình thường lúc mở mắt thường thấy ánh mắt tối nghĩa, ánh mắt vô thần, chỉ có Nhãn nhục khai nhãn phương mới có thể kế thừa thần quang trong đó.

Tâm như song cửa, kỳ thật không chỉ là trái tim mà còn là đại não, Nhãn nhục trừ chín mắt ở ngoài, còn lại đều hóa thành não, là để khai tâm khiếu.

Linh là cánh cửa tu luyện, được gọi là thông linh khiếu, thư trăm mạch. Linh khiếu không mở thì không thể tu luyện. Vì người sinh có linh khiếu, bởi vậy nếu không có sẽ khiến người chú ý, chỉ có người do người tạo ra mới có thể không có linh khiếu. Nếu không dù có khai ngọc môn, linh nhãn, hiểu thuyết pháp, cũng không thể tu luyện thêm một bước.

Bởi vậy chỉ khi có được Nhãn nhục mới có thể giúp thân ngoại hóa thân tu luyện.

Vì nguyên nhân này, dục khai cửu khiếu cần Nhục nhãn ít nhất trên 900 năm, nếu không sẽ thiếu một khiếu, ảnh hưởng một tầng. Tuy có thể chọn cách bỏ qua những khiếu huyệt không quan trọng, nhưng các khiếu cùng một nhịp thở, không mở một khiếu sẽ ảnh hưởng thêm một phần. Đây chính là nguyên nhân khiến Đường Kiếp nhìn thấy Nhục nhãn 900 năm mới kích động như thế, đây có thể nói là cơ duyên do ông trời an bài!

Lúc cửu khiếu cùng mở ra, phân thân Đường Kiếp biến hóa, dần thay đổi thành dáng vẻ độc nhất vô nhị như bản thể.

Nhưng Đường Kiếp biết vẫn chưa đủ, đột nhiên hắn lấy ra ba tiểu đao màu đen, hung hăng đâm ba đao vào vùng đan điền của mình. Lần này ra tay rất ngoan độc nhưng Đường Kiếp lại rất thờ ơ, chỉ thấy ba tiểu đao màu đen xoay tròn toát ra khói nhẹ, trong khói nhẹ lại truyền tới tiếng thét thê lương chói tai, trong mây mù vấn vít, dần dần tạo ra ba hình nhân nhỏ.

Ba hình nhân này chính là tam thi.

Nhân thể có tam thi, tham, giận, si, ti vọng niệm, tráng tâm ma.

Cố tu giới có thuyết trảm tam thi thành đạo, muốn thành đại đạo, trước trảm tam thi.

Tuy nhiên ở Tẩy Nguyệt phái và đại môn phái, hầu như không làm theo cách này.

Tam thi tuy là ý nghĩ xằng bậy, nhưng cũng là ý niệm hữu hình trời sinh, có thể tráng tâm ma, cũng có thể dục thần hồn, là tu giả lấy hữu hình nhập vô hình, không thể khinh trảm.

Vả lại tham sân si là bản tính con người, khiến thế gian hắc ám, là vì lý do đáng chết này, trí giả thường không dùng đến!

Trước này không đề xướng trảm tam thi, chỉ yêu cầu lấy ý chí và tu dưỡng cá nhân đi khống chế và phục tùng.

Mà theo Ngũ Thần Giáo, tam thi càng có tác dụng quan trọng hơn, tức là nuôi dưỡng hồn!

Đường Kiếp chia hồn phách, không đủ một phần tư chủ hồn, hồn phách quá yếu, thế nên phân thân vẫn chưa có sinh mệnh, phải lấy tam thi nuôi nấng mới nhanh chóng mạnh lên, có được sinh mạng. Dù sao tam thi này, chỉ cần dục vọng không chết thì vĩnh sinh bất diệt, dùng chuyển tam thi bí pháp nuôi dưỡng hồn, chuyên trị thương tổn hồn phách.

Hiện giờ giáo đồ Ngũ Thần Giáo phải dựa vào chiêu thức ấy rêu rao, dựa vào đó mà sinh tồn.

Thời khắc này tam thi xuất hiện, Đường Kiếp quát:
- Y Y!

Y Y vung Băng Tinh Kiếm, trảm vào ba bóng người nhỏ, giống như chém phần hồn, cũng là chém một nửa, ba đạo hắc quang lao vào phân thân của Đường Kiếp trong trận đồ.

Làm được bước này, công tác làm thân ngoại hóa thân xem như cơ bản hoàn thành, kế tiếp chính là đợi tàn hồn lớn mạnh, phân thân sẽ sống lại.

Về phần Đường Kiếp, sau khi hoàn thành mọi chuyện, gương mặt đã trắng bệch.

Phân hồn thương tổn quả thực có thể so với một trận đánh cửu tử nhất sinh, toàn thân hỗn loạn. Tuy vậy Đường Kiếp biết mình vẫn chưa được ngủ, hắn run rẩy đứng lên, nói với Y Y:
- Muội thu dọn một chút, ta đi sẽ trở lại.

Rời phòng, Đường Kiếp đi tới chỗ Thị Mộng.

Thấy sắc mặt hắn tái nhợt như người chết Thị Mộng hoảng sợ:
- Ngươi làm sao vậy?

Đường Kiếp hữu khí vô lực nói:
- Ta vừa mới mới tu luyện bí pháp, bị thương hồn phách, cần chuyển tam thi nuôi dưỡng hồn, ngươi dùng chuyển tam thi bí pháp, giúp ta một tay.

Chuyển tam thi bí pháp là thuật tu bổ hồn phách, chỉ có điều tu luyện gian nan, không truyền bá rộng rãi, vả lại còn gây tổn thương cho hồn phách, bởi vậy Thị Mộng vẫn không thích học.

Đường Kiếp do hồn phách bị tổn thương nên không thể dùng thuật này tự trị liệu, thế nên mới nhờ tới Thị Mộng, vì vậy từ mấy tháng trước mới dùng nửa mảnh Nhuyễn Hương Ngọc ép Thị Mộng phải học cho tốt.

Thị Mộng vội vàng để Đường Kiếp vào phòng, vừa thi thuật cho hắn vừa nói:
- Tu luyện bí pháp gì, thoạt nhìn bị thương không nhẹ?

- Toái hồn kích.

Thị Mộng kì quái nói:
- Ngươi điên rồi? Luyện phát thuật nguy hiểm như vậy?

- Không phải Tiên Duyên Hội sắp bắt đầu sao, ta cũng phải cố gắng một chút.
Đường Kiếp thở dài.

- Không phải ngươi có hứng thú với tiểu cung chủ kia chứ?

- Nhưng ta có hứng thú với phần thưởng.

"..."

Đợi thi thuật hoàn thành, tinh thần Đường Kiếp rốt cuộc tốt lên nhiều, ngược lại sắc mặt Thị Mộng có chút khó coi.

Đường Kiếp hỏi:
- Ngươi không sao chứ?

Thị Mộng tức giận trả lời:
- Rất có sao, mẹ nó, đầu đau chết mất.

Đường Kiếp tự trảm hồn phách đã làm hồn phách thương tổn, thuộc loại trọng thương.

Vì giúp Đường Kiếp khôi phục, Thị Mộng cũng mang theo gánh nặng không nhỏ. Cuối cùng y không gánh nổi lần nữa, nhưng cũng không bị thương tổn lớn như Đường Kiếp, chỉ cần nghỉ ngơi thật tốt hai ngày là không sao.

- Uhm.
Đường Kiếp gật gật đầu, lấy ra một ít linh tiền giao cho Thị Mộng:
- Chuyện lần này...

- Ta biết, ta sẽ giữ bí mật.
Thị Mộng trả lời, về phần tiền kia y không đến thu.

Từ biệt Thị Mộng, trở lại phòng mình.

Đường Kiếp phân thân còn nằm trên giường, đột nhiên lắc đầu cười khổ một tiếng, sau đó giơ tay lên chỉ vào chỗ mi tâm phân thân.

Một chút ánh sáng âm u hiện ra.

Chuyển tam thi bí pháp!

————————————

Những ngày tiếp theo, Đường Kiếp ru rú trong nhà, ngày ngày đợi trong phòng.

Đây là giai đoạn mấu chốt nhất của thân ngoại hóa thân, bởi vì tàn hồn yếu kém, hơn nữa phân thân chưa có sinh mệnh, không thể tự mình khôi phục, một hai lần thi triển tam thi bí pháp căn bản không đủ cho phân thân sống lại, bởi vậy Đường Kiếp chỉ có thể từ từ làm.

Có lúc tự bản thân không được, để Thị Mộng tới giúp mình trị liệu một lần, cứ tuần hoàn như vậy khiến hiệu suất tăng lên rất nhiều.

Ngày thứ ba, phân thân Đường Kiếp rốt cục cựa mình.

Hắn đã có hơi thở đầu tiên.

Nhìn thấy cảnh này, Đường Kiếp hít vào một hơi thật dài, biết theo tình hình hiện tại, phân thân rốt cục có sinh mệnh rồi.

Đương nhiên, phân thân hiện giờ, sinh mạng bạc nhược như ngọn nến trước gió, phải cẩn thận che chở mới nhanh chóng trưởng thành.

Vì thế Đường Kiếp cũng không khỏi hâm mộ các tiên gia pháp thuật.

Như Nhất Khí Hóa Tam Thanh kia, chỉ cần ý niệm trong đầu vừa động, một thân ngoại hóa thân sẽ được tạo ra, đâu giống như mình, phải phí rất nhiều tiền vàng, phải chuẩn bị vô số lần, phải mạo hiểm ra sống vào chết, phải thả huyết nhục cắt hồn sống, thậm chí còn phải giống như bảo mẫu tìm mọi cách hầu hạ chiếu cố, gây sức ép với bản thân rồi gây sức ép người khác, vòng tuần hoàn gây sức ép... Cuối cùng mới có được một thân ngoại hóa thân.

Nhưng để kỳ tích sinh ra nhất định phải trả giá!

Từng chuyện ngoài ý muốn, từng kỳ tích phát sinh, từng chuyện không thể làm được đều có rất nhiều công sức và hy sinh, chỉ sau khi hoàn thành và khắc phục lần lượt các nan đề mới có thể phá vỡ kiến thức phổ thông, sáng tạo kỳ tích!

Hiện giờ, rốt cuộc Đường Kiếp đã làm được.

Lấy thân Linh Đài, có thể nắm giữ một thứ chân chính, có cùng liên kết máu thịt, liên kết linh hồn, thậm chí cả liên kết vận mệnh với mình.

Lúc phân thân có được sinh mạng, Đường Kiếp có thể cảm giác được, tính mạng mình như thêm một lần kéo dài.

Đó là một cảm giác không thể nói rõ, kỳ diệu vô cùng, giống như kẻ cắp có ba tay, bốn chân, năm đầu, dù nhiều ra mấy bộ phận nhưng lại hài hòa, hoàn toàn không ảnh hưởng đến lý giải và vận dụng của bản thân.

Lại qua hai ngày, hô hấp của phân thân dần có lực, ngón tay bắt đầu nhúc nhích, mí mắt khẽ rung động, toàn thân toát ra bạch khí nhè nhẹ, đó là dấu hiệu linh triều tràn ra, tu vi phân thân bắt đầu nâng cao, dấu hiệu tiến gần tới bản thể.

Ngày thứ sáu.

Đường Kiếp như thường lệ sử dụng tam thi bí pháp.

Lúc Bí pháp hoàn thành, phân thân Đường Kiếp rốt cục chậm rãi mở mắt.

Thần quang hơi hiện.

Một khắc này, phân thân và bản thể bốn mắt nhìn nhau.

Hai Đường Kiếp đồng thời mỉm cười.