Đây chính là một trong những cái phù mà Đường Kiếp lúc đầu lấy từ Thủy phu nhân, chuyên dùng để Tru tà trấn ác, khắc chế yêu vật, càng là một loại pháp phù uy lực cực lớn.
Một trận diệt ma đạo, bởi vì đối thủ là một học tử, tiểu yêu bớt chợt xuất hiện sức lực cũng đều bình thường, Trấn yêu phù từ trước giờ chưa có cơ hội dùng, nhưng lần này nhất định có tác dụng lớn.
Trấn yêu phù tổng cộng có thể dùng được năm lần, trước mắt chưa dùng lần nào, đây cũng là lần đầu tiên Đường Kiếp sử dụng.
Théo ánh sáng của phù phát ra, trong không trung tức khắc xuất hiện một ảo ảnh của một ngọn núi nhỏ màu vàng, phát ra một ánh hào quang vạn trượng.
ở dưới ánh hào quang này, tất cả những pháp thuật bỗng chốc trở thành ảm đạm vô quang, tất cả công kích chưa làm được cái gì đã bị tan biến hết, mà ngay cả Lang yêu dùng sức của yêu đơn thôi động phong đao đều biến thành mỏng manh ảm đạm, không tiếp tục tạo ra được uy hiếp gì với Đường Kiếp nữa.
Chỉ có Sư vương ảo ảnh vẫn rất sắc bén, kiên trì hướng về Đường Kiếp cắn xuống, Miệng Sư tử lớn cắn vào ánh sáng của tiểu kim sơn, cứ như cắn vào vỏ hạnh đào cứng, phát ra tiếng giòn vàng “ gặc .. gặc” , kim quang và răng nhọn va vào nhau phát ra nghìn vạn điểm hỏa tinh, như vũ bão ào ạt rơi xuống.
Con Sư Vương râu tóc căng phồng nhìn trời gầm lên giận dữ, một ảo ảnh liên kết với không trung, ảo ảnh trong không trung liền duy trì cắn xuống, Trên Trấn yêu phù hào quang chớp liên tục, cùng với ảo ảnh của Sư Vương hình thành thế giằng co.
Cùng lúc đó, Đường Kiếp hướng về phía mặt đấy lại chỉ một cái.
Một thân cây màu xanh từ dướt đất mọc lên, đến dưới chân của Đường Kiếp, nâng Đường kiếp lên cao, đúng vào hướng của Sư yêu.
Thực ra lúc này thay đổi đối thủ, Đường Kiếp đã phạm vào điều kiêng kị trong chiến đấu, nhưng con Sư yêu này đã phát uy, uy hiếp còn lớn hơn Ngưu yêu. Hơn nữa con này pháp thuật rất là mạnh , hiện tại đã dùng toàn lực đối kháng với trấn yêu phù, phù cuối cùng rốt cuộc vẫn là phù, nếu mà thật sự kéo dài nữa, cho dù có năm lần sử dụng cũng không chống được pháp lực của Sư yêu, Do vậy Đường Kiếp chỉ có thể tấn công nó trước, cho dù chỉ là làm yếu đi một tí linh lực cũng là rất tốt rồi.
Lúc này Đoạn Tràng Đao chém nghiêng, bổ ra một mảng trời mênh mông lửa cháy, Ngưu yêu và lang yêu cùng lúc hét lên giận giữ, nhưng lại làm gì để cứu được, nhìn thấy nhát đao chuẩn bị chém vào Sư yêu, Sư yêu đột nhiên nhìn vào Kim Qua Chùy trong tay
Kim Qua Chùy tự động bay lên “ keng” một tiếng lớn. Không ngờ đã tự động chặn lại đao kia.
“Ngự Khí?” Đường Kiếp bất cũng ngây ra một chút.
Hắn không ngờ con Sư yêu này còn có khả năng dùng khí ngự khí ( dùng khí để khống chế binh khí) , tiếp ngay sau đó Kim Qua Chùy đã trong không trung hóa thành rất nhiều Chùy ảnh, Ngập trời chùy ảnh đập về phía Đường Kiếp.
Đối mặt với cảnh này, Đường Kiếp cũng không dám trực tiếp chống đỡ, mà điều khiển cây dưới chân, Người hắn đã lao về phía sau, cùng lúc đó mấy dây leo cũng lao về hướng Kim Chùy, chỉ nhìn thấy Chùy kia phát ra một khoảng hào quang, Khiến cho những dây leo kia bị nghiền nát thành bột.
Yêu vật phần lớn là thân thể mạnh hơn pháp lực, một khi đã bị khống chế , thực lực bị ảnh hưởng rất lớn. Trong tình cảnh này, con sư yêu không những chống lại được Trấn Yêu phù công kích, mà còn có thể khống chế pháp khí tấn công lại Đường Kiếp, ép đường kiếp phải lùi lại, có thể thấy thực lực của nó pháp lực lớn hơn thân thể.
Nhưng mà rốt cuộc cũng là hai thứ dùng một lúc, kim quang trong không trung chợt lóe, Sư yêu ảo ảnh lui một chút, Trong mồm của Sư yêu rõ ràng là dùng linh khí hình thành những hư ảo răng nhọn, lúc này bị kim quang chấn động đều lần lượt nứt vỡ, trên Trấn yêu phù uy thế vô biên không bị áp chế cứ thế là áp xuống.
Sư yêu hét lớn một tiếng, sau lưng một lần nữa yêu khí lại nhiều lên, lúc này mới chống đỡ được công kích của yêu phù, chỉ là lúc này thì ảo ảnh Kim Qua Chùy lập tức biến mất.
Đường Kiếp giơ tay lên, ba điểm kim máng bay về hướng Sư yêu, chính là Binh Tự Quyết ngưng luyện ra ba cái kim chân.
Không có Kim Chùy ngăn cản, ba cái kim châm đồng thời xuyên thấu vào đầu của Sư yêu, đâm thành 3 cái lỗ nhỏ trên đầu nó, Con Sư yêu lắc một cái, không những không chết, mà còn phát ra một tiếng điên cuồng, ngược lại khình khí lại một lần nữa tăng lên, không những đẩy lùi kim quang trên Trấn Yêu Phù, mà Kim Chùy cũng bay lên, đánh về hướng của Đường Kiếp.
Đường kiếp khôn hốt hoảng, ngược lại trong mắt lại xuất hiện một nụ cười, hướng về sư yêu chỉ một cái: “ Liên!”
Ba cái kim vàng gắn thành một sợi kim tuyến, cắt mạnh về phía sau.
Nhìn thấy cảnh tượng này làm cho hai con Ngưu yêu và Lang yêu đồng thời ánh mắt lạnh lẽo đi, cùng lúc kêu lên: “ Nhịn Đại Vương cẩn thận!”
Chỉ thấy dây kim tuyến kia chỉ xoẹt qua cổ Sư yêu, mang theo một chút máu.
Quét!
Thời gian dường như ngừng lại, ảo ảnh của sư yêu trong không trung giương nanh múa vuốt lung lay một chút, sau đó biến thành vô số quang điểm, tiêu tan vào trong trời đất, tiếp theo là Kim chùy cũng nhảy loạn trong không trung , rồi cũng từ từ rơi xuống đất, không còn hung dữ như trước nữa.
Cuối cùng mới là thân thể của Kim Mao Sư Vương, đầu tiên là lắc lư một chút, tiếp theo là Cái đầu Sư vương từ trên thân rơi xuống, máu phun ra từ cổ, như thác nước.
“ Không!Sao có thể như thế được ?” Ngưu, lang hai yêu cùng lúc mở to mắt nhìn Sư yêu.
Chúng tưởng chừng như không tin được vào mắt mình.
Con Ngưu yêu lại rống lên một tiếng to: “ Không, Đại ca, đứng lên, anh không thể chết được ! anh là Băng Phong Sư Vương à! Băng thiên trượng của anh, phong quyển tàn vân của anh, thiên địa cuồng sa của anh, vô cực băng giáp của anh, anh còn nhiều tuyệt chiêu như thế, bao nhiêu chiêu còn chưa dùng kìa! Anh mạnh như thế, anh làm sao có thể chết như thế được! mau đứng dậy!”
Nhưng Băng Phong Sư Vương này không phải Khâu Rắn, mặc cho nó gọi như thế nào, cũng không thể đứng lên được nữa.
Con này mà nói chết oan khuất cũng không oan oan khuất
Oan khuất vì thực sự nó còn rất nhiều pháp thuật mạnh chưa dùng, nói không oan khuất vì đối phó với nó, Đường Kiếp thực ra cũng đã phải dùng đến hai thủ đoạn là Trấn Yêu Phù và Kim Tuyến , lúc đầu chỉ một lúc mà đã làm tốn mất hai lần dùng Trấn Yêu Phù, sau này thì làm cho sự tồn tại của Kim Tuyến lộ ra, Kim Tuyến tuy là sắc bén, nhưng lại rất mềm,rất dễ bị chặn lại, do thế chỉ hợp với đánh lén mà không hợp với tấn công bằng sức mạnh, chính vì vậy trước đây đối phó với Hắc Ngưu hắn mới không muốn dùng Kim Tuyến. Vì muốn một chiêu là giết chết Sư yêu, Đường Kiếp mới phải dùng đến khả năng biến hình của Kim Châm.
Có thể nói vì đối phó với Sư Vương, Đường Kiếp một lúc đã phải dùng hai quân bài mạnh của mình, mà đối thủ thật sự của hắn là, Khai trí thượng phẩm ảo ảnh Hồ yêu , đến bây giờ còn chưa thấy bóng dáng đâu.
Lúc này một chiêu đã thắng, Đường Kiếp cũng thở phào nhẹ nhõm, Lũ yêu thì khiếp đảm, Ngưu yêu tất nhiên là là khổng thể tin nổi mà rống to , con Thanh Lang còn cao giọng thét to hơn: “ Đại Vương, Đại Vương, Người mau đến đây! Gặp phải cường địch à!”
Âm thanh cao vút sôi sục, thẳng vào trời xanh, ngay đến Đường Kiếp cũng không khỏi ngây người, không ngờ đến Lang yêu lại còn có một cái cổ họng tốt đến như vậy, nhưng hắn cũng chỉ cười nhẹ một cái, đang định nói cái gì , thì nghe “ NGAO” một tiếng.
Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Hắc Ngưu cơ bắp khối khối nhô lên, xuất hiện một vòng xoáy sức mạnh cuộn trào mãnh liệt.
Trong cái vòng xoáy lực này, con Hắc Ngưu thân thể càng ngày càng to lên, chỉ nghe một trận “ Ba~ Ba” tiếng vang lên, mấy chục cáy dây leo đồng thời bay lên, ngay lập tức toàn bộ đứt hết.
Lần này Dây leo đứt nhanh quá, ngay đến Đường Kiếp cũng không kịp để trói đối phương nữa, Hắc Ngưu đã từ từ hạ về hướng mặt đất, trong không trung gào rú biến hóa, thân thể càng ngày càng to. Hắc Ngưu ban đầu hình người bây giờ đã biến thành bốn chân chạm đất về hình hài vốn có của nó, vừa chạm đất, đôi sừng nhọn đã nhắm thẳng hướng của Đường Kiếp mà lao tới.
Đường Kiếp chửi một câu “ Mẹ nó!”, lúc này đã không kịp dùng dây leo trói Ngưu yêu rồi, chỉ có thể tiếp tục vung đao lên.
Chỉ nghe ầm một tiếng, sừng trâu va vào lưỡi đao, Đoạn Tràng Đao bị vỡ mất một miếng lớn, Đường Kiếp thì bị chấn lùi lại mấy chục thước.
Ngưu yêu gầm lên một tiếng, trên mặt đất có vô số đất cát bay lên, cùng lúc bay về hướng Đường Kiếp.
Đường Kiếp tay vừa nhấc lên, Một mảng lớn dây leo cuối cùng cũng hồi sinh, một phần ngăn cản đất đá bao đến, một phần lại quấn lấy Ngưu yêu.
Chì là lần này dây leo vừa quấn lấy người Ngưu yêu, chỉ thấy Ngưu yêu bốn vó đạp một cái, một lực lớn đã làm cho tất cả dây bị chấn đứt hết. Đường Kiếp biết là không hay rồi, Chắc là con này đã nhập vào một cảnh giới đặc biệt, lúc này sức mạnh tăng lên, chỉ sợ đã lên ngang với trung phẩm khai trí trình độ rồi, không bằng không dùng trận pháp trói nó nữa , chỉ dùng dây leo kéo hắn tránh khỏi tấn công của Ngưu yêu, đồng thời Kim Tuyến trong tay một lần nữa quấn lấy Đoạn Tràng Đao, mắt nhìn vào vết thương trên đầu của Hắc Ngưu, tìm kiếm cơ hội ra tay.
Con Hắc Ngưu vẫn đang giận giữ mà điên cuồng lao đến, Đầu Trâu như múa may, sừng trâu như lưỡi hái, càn quét tất cả gì ở gần, đến chỗ nào , không kể là cỏ cây hay đất đá đều biến thành bụi hết. Chỉ là Đường Kiếp được dây leo mang đi, lúc tiến lúc lùi, lúc lên lúc xuống, di chuyển rất tùy ý, Tuy nhìn tình thế thì Hắc Ngưu chiếm phần hơn, nhưng lại không làm bị thương được Đường Kiếp một tí nào.
Lang yêu nhìn mà cuống lên: “ Cứ thế này không được, Lão Hắc ngươi thả ta ra trước đi”
Chỉ là lúc này Hắc Ngưu thần trí đã có phần hỗn loạn, hắn không nghe vào được gì, vẫn cứ loạn húc khắp nơi, thậm chí không để ý đến cả những con yêu thú khác đang bị trói, một con tiểu yêu đang chắn trước mặt của Hắc Ngưu, Không Ngờ Hắc Ngưu đâm thẳng vào, tích tắc sừng trâu đã đâm thủng con tiểu yêu, lại vung một cái, con tiểu yêu bị yêu khi qua người làm cho nổ thành thịt vụn.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Đường Kiếp cũng trong lòng cũng hơi giao động.
Hắn liền lui về hướng của các yêu thú, Hắc Ngưu đúng là chẳng ngó ngàng gì mà đuổi theo, cứ thẳng đường mà trà đạp qua.
Vì thế mà chợt nghe vô số tiếng kêu la thảm thiết của yêu thú, rất nhiều đều lần lượt ngã xuống dưới sừng hoặc chân của Ngưu yêu.
Thỉnh thoảng có con nào mạng lớn không chết, Đường Kiếp liền thêm cho một Nguyên Khí châm, triệt để lấy luôn mạng của đối phương.
Chỉ trong nháy mắt, trong Ất Mộc Thiên Thanh trận đã xác chết ngổn ngang, Hắc Ngưu vẫn tiếp tục lặp đi lặp lại giẫm lên, đuổi theo, gầm thét, điên cuồng đuổi giết Đường Kiếp, đôi mắt của Ngưu yêu vừa đỏ vừa sáng lên.
Nhưng mà phía sau cái hung bạo tàn nhẫn đó, Đường Kiếp lại chú ý thấy khí thế của nó đang dần dần yếu đi.
Sức mạnh điên cuồng cũng có điểm tận cùng của nó, cứ lặp đi lặp lại đuổi theo và phi theo, con Hắc Ngưu này dần dẫn kiệt sức, đôi mắt đỏ màu máu dần dẫn cùng hồi phục lại một ít.
Đường Kiếp thấy thế chỉ xuống dưới chân, dây chợt cao lên, đã đưa Đường Kiếp lên trên phía đầu của Lão Ngưu
Thanh lang nhìn thấy thế liền hét to “ Lão Hắc cẩn thận !”, lấy hết sức mình phóng ra Phong Đao.
Đường Kiếp cũng trực tiếp mở Ngưu Thủy Tráo và Vô Tướng Kim thân chống đỡ, Đoạn Tràng đao đã ngắm chuẩn Hắc Ngưu mà chém xuống.
Hắc Ngưu gầm lên một tiếng, đồng thời sừng trên đầu cũng hướng lên trên mà đâm.
Chỉ thấy Đường Kiếp không ngờ lại thu đao, Thân hình chợt lóe cái đã đến phía sau lưng của Lão Ngưu, chiêu vừa nãy không ngờ là hư chiêu, bây giờ mới là tấn công thật.
Lão ngưu cuồng gầm và nhảy lên muốn xé xác Đường Kiếp, ở dưới lại thấy dây leo xuất hiện.
Dây leo này tuy là nó có thể rất dễ chấn gãy, nhưng vẫn phải chấn một cái, thì đúng chỉ cần một ít thời gian này, Đường Kiếp đã lấy Đoạn Tràng Đao đâm vào, mà không phải là chém đứt, mà là dùng đầu nhọn của đao ngắm thẳng vào vết thương lúc trước, cứ thế đâm thẳng vào, Kim Tuyến mở đường, mũi đao làm cầu, đầu nhọn hẹp dài cứ thế mà đâm vào, gần như đâm xuyên đầu của Ngưu yêu.
“ NGAO” một tiếng rống chấn động trời đất vang lên, Lão Ngưu kia ngẩng lên trời gào thét lên khiến tiếng động vang trời. trong người không ngờ phát ra một ánh sáng màu vàng, chính là Ngưu Hoàng tự mình chữa trị.
“ Vô dụng thôi!” Đường Kiếp hừ một tiếng, tay trái ngón trỏ duỗi ra, cả ngón tay hiện lên một màu bạch ngọc kỳ lạ.
Liệt Ngọc Chỉ!
So với ban đầu đấu với Phù Dư Đạo Nhân, Đường Kiếp nửa ngày cũng không phóng ra được Liệt Ngọc Chỉ, Nhưng bây giờ hắn Liệt Ngọc Chỉ cũng đã thuần thục rồi, khi mà dùng đến không khó khăn như trước nữa.
Lúc này ngón tay đâm xuống một cái, Ngón tay của Đường Kiếp đã chém thành một vết ở trên lưng của Lão Ngưu.
Miệng vết thương này không quá dài, Liệt Ngọc Chỉ rốt cuộc vẫn không phải là Kim tuyến, do vậy khả năng cắt có hạn, nhưng đối với Đường Kiếp mà nói thì nó đã đủ rồi.
Bởi vì lúc sau, cả cánh tay của Đường Kiếp đều vào trong lưng của Ngưu yêu, Tóm mạnh bên trong một cái, tóm đúng vào Ngưu Hoàng, và đoạt luôn lấy nó.
Lần này là muốn lấy đi tính mạng của Lão Ngưu, Ngưu yêu sở dĩ hung ác và mạnh mẽ như vậy, là nhờ vào Ngưu Hoàng này cho nó sức mạnh, Vì cái Ngưu Hoàng này, nó đã dùng yêu đơn của nó luyện vào trong đó, mới có thể thành được chủ yếu như thế này, bị Đường Kiếp một phát đoạt được, quả thực là mệnh căn bị tóm, toàn thân tinh khí bị mất, bức tường phòng ngự như sắt của nó lập tức bị giảm đi rất nhiều.
Ngay sau đó Đoạn Tràng Đao trong tay của Đường Kiếp đổi từ đâm thẳng sang cắt ngang, dọc theo cổ của Lão Ngưu mà xuống, trực tiếp mổ sau lưng nó, làm cho Lão Ngưu bị cắt thành hai phần, chỉ có nửa cái đầu là còn gắn cùng.
Đại Hắc Ngưu hừ một tiếng, cuối cùng không chống đỡ nổi và đã ngã xuống, dù nó có sinh mệnh dẻo dai, nhưng đối diện với công kích như thế cũng không cách nào duy trì.
“ Lão Hắc!” Thanh Lang bi phẫn nhắm mắt lại.
Thân là yêu vật, nó cũng có thể coi là hạng hung ác, nhưng lúc này thủ đoạn của Đường Kiếp làm cho nó cũng cảm thấy tim đập chân run.
Lúc này Đường Kiếp, chính mình cũng toàn thân đẫm máu, lúc này đại bộ phận yêu thú đã chết đi, một phần bị Đường Kiếp giết, một phần bị dây leo trong trận pháp treo cổ hoặc hút chết, một bộ phận lại bị Hắc Ngưu giết chết, nhìn quanh bên trong Ất Mộc Thiên Thanh trận. duy nhất còn lại nguyên vẹn, chỉ có Thanh Lang.
Thanh Lang dường như cũng cảm nhận được mạng của mình không còn được lâu nữa, nhưng cũng không sợ hãi, chỉ trừng mắt nhìn Đường Kiếp: “ con người, ngươi muốn giết thì giết đi, đại vương nhà ta sẽ báo thù cho ta đấy!”
“báo thù” nghe thấy nói như thế, Đường Kiếp lại cúi đầu mỉm cười.
Hắn ngược lại cầm trường đao, đi đến bên Thanh Lang: “ mày không lẽ tưởng rằng, con Hồ ly thối đó sẽ thật sự để ý đến cái mạng của bọn mày sao?”
“Ngươi nói cái gì” Thanh Lang ngẩn ngơ.
“ Nghe không hiểu sao? Ta nói Đại Vương của bọn mày, con hồ ly thối, nó căn bản là không để ý đến sống chết của bọn mày… chẳng những ko để ý, thậm chí còn muốn mượn tay tao để trừ khử bọn mày”
“ Ngươi nói láo” Thanh Lang hét to.
“ Nói láo” Đường Kiếp hừ một tiếng: “ mày hô cứu mạng cũng hộ lâu như vậy rồi, vì sao nó vẫn chưa đến cứu bọn mày?”
“ Chỉ là Đại Vương chưa kịp đến !”
“ có lẽ là hoàn toàn tương phản … nó sớm đã tới rồi”
Thanh lang cười gằn nói: “ ngươi thật gian sảo, mày định châm trong quan hệ giữa ta và đại vương….”
“ mày sắp chết , tao còn ccais gì mà phải châm ngòi?” Đường Kiếp hỏi lại.
Thanh Lang lại một lần nữa suy nghĩ, Đường kiếp từ từ nói: “ Đánh cuộc, thấy thế nào?”