- Đừng động đậy!

Giữ lấy tiểu Hổ, Đường Kiếp dịu dàng bôi thuốc nhưng vẫn làm tiểu tử kia đau rên hừ hừ, dù Đường Kiếp cho nó miếng thịt ưng cũng không giúp nó yên tĩnh được chút nào.

Chiến một trận với Ưng yêu, tuy là động tác mau lẹ, trong giây lát đã có kết quả, nhưng cũng là trận đánh hung hiểm nhất gần đây của Đường Kiếp, không chỉ có chính hắn bị thương, ngay cả tiểu Hổ cũng suýt mất mạng.

Đồng chúc hạ phẩm, Ưng yêu này mạnh hơn Miêu Sơn yêu kia nhiều.

Thật không hiểu những yêu vật khác thực lực thế nào, nếu chẳng may còn mạnh hơn Ưng yêu thì có chút phiền toái, nghĩ vậy, tâm tình của Đường Kiếp nặng nề.

Bôi thuốc xong, Đường Kiếp để tiểu Hổ nghỉ ngơi, lúc này mới tới mở hộp ngọc, theo cách bào chế thu hồn phách của Ưng yêu đi.

Hắn vốn định dùng hỏa ma thiêu đốt hồn phách Ưng yêu, tuy nhiên dùng hỏa ma rèn cần mất bảy bảy bốn mươi chín ngày mới có kết quả, tuy giờ Đường Kiếp không có bất kỳ trợ giúp nào, tuy không bằng ngưng phách lúc trước, cũng chẳng sợ không biết công dụng, nhưng vẫn tốt hơn so với bốn mươi chín ngày.

Nhuyễn Hương Ngọc hội tụ thành dòng nước ấm, lúc trước ngưng kết Miêu sơn đã tiêu hao hơn nửa, Đường Kiếp phỏng chừng số dư còn lại để Ưng yêu ngưng phách, cũng may ngưng phách không giới hạn tài liệu, chỉ là là tài liệu khác nhau quyết định đặc tính khác nhau, hắn không biết Luyện Hồn Châu cần tài liệu gì, nên ngoài Nhuyễn Hương Ngọc những tài liệu khác đều lấy ra, đem thả hạt châu lên, thúc dục linh khí cho nó hấp thu.

Tuy nhiên Đường Kiếp đưa ra rất nhiều tài liệu nhưng nó cũng không để ý, ngược lại lúc Đường Kiếp bỏ ra một khối Hỏa Quạ tinh thì Luyện Hồn Châu trong nháy mắt đã hút hết tinh quang, ngoài ra còn có một nội đan của tiểu yêu cũng bị Luyện Hồn Châu hút.

Cuối cùng chính là một lọ kịch độc rắn lấy từ Ngũ độc tán nhân và ba miếng linh tiền không cẩn thận rơi trong đồng tài liệu cũng bị hạt châu này hút.

Đường Kiếp không ngờ Luyện Hồn Châu ăn tạp như vậy, không ngờ cái gì cũng không tha, đến linh tiền cũng ăn.

Linh tiền này do các đại phái dùng vàng, vân mực và tài liệu chế tạo, vừa đẹp vừa có thông linh tính, có thể sử dụng chế trận, thậm chí là thi pháp, bởi vậy chẳng những có giá trị số học mà còn có giá trị thực tiễn. Luyện Hồn Châu này nhìn thấy tài liệu dùng được, nên chẳng khách sáo ăn hết.

Đợi khi hấp thu tương đối, Đường Kiếp lại thử ngưng tụ hồn Ưng yêu, theo hắn dẫn đường, chỉ thấy Ưng hồn dần thành hình, những yêu hồn khác trong hạt châu cũng reo hò như muốn chia sẻ dòng nước ấm này, nhưng làm thế nào cũng không chiếm được, chỉ có thể điên cuồng va chạm, ngược lại còn khiến thân thể Ưng yêu đang cô đọng bị đâm cho tan vỡ.

Đường Kiếp biến sắc, biết mình đã phạm sai lầm, không nên đồng thời luyện hồn và ngưng phách, thế này là phiền phức rồi.

Tuy nhiên việc đã đến nước này, hắn cũng bất chấp tất cả, lực lượng tăng mạnh, gia tốc ngưng hợp.

Hồng Ưng yêu hồn trong hạt châu nhanh chóng biến hóa, các yêu hồn đánh trúng không ngừng hò hét dưới hỏa ma lập lòe, sinh hợp biến hóa dần dần thoát ly hạt châu.

Nhìn đến cảnh này, Đường Kiếp càng tăng tốc thúc đẩy yêu hồn thoát ly, cũng không để ý những yêu hồn trong hạt châu nữa.

Sự thiên vị này khiến các yêu hồn trong hạt châu đồng thanh gào thét, phẫn nộ rầm rĩ, đáng tiếc lại không làm gì được chuyện chủ nhân bao che Ưng hồn. Mắt thấy Ưng hồn từng điểm từng điểm thoát ly Luyện Hồn Châu, lũ yêu hồn cùng hô lớn, lao tới đánh Ưng hồn.

Lần va chạm này khiến Luyện Hồn Châu phát ra một luồng ánh sáng lớn, năng lượng tấn công từ Luyện Hồn Châu đánh về bốn phương tám hướng, suýt nổ bay Đường Kiếp.

Đường Kiếp lăn lộn trên không, không nén được phun ra một ngụm máu.

- Mẹ, cái này chơi to thật.
Đường Kiếp kinh hãi nói.

Hắn cũng không nghĩ chỉ một lần ngưng phách bình thường lại có kết quả như vậy, chỉ hy vọng sao Luyện Hồn Châu không vì vậy mà bị hủy.

Sau đó Đường Kiếp tới xem, Luyện Hồn Châu vẫn êm đềm nằm trên đất như trước, chỉ có điều trong hạt châu vốn phải có hơn mười yêu hồn, giờ đã mất hết không còn gì nữa.

Mà trên hạt châu, một bóng Ưng yêu như sương khói cao cao phiêu đãng.

Khác với Miêu Sơn hồn, nó không phải quả cầu đông lạnh mà là vật nhiều màu, thân bốc khói nhẹ, những nơi trọng yếu còn chấm những điểm trắng, thoạt nhìn đẹp đẽ quý giá vô cùng.

- Đây là cái gì?
Đường Kiếp cũng rung động.

Tượng Ưng nhiều màu đột nhiên trừng mắt nhìn Đường Kiếp, sau đó nó hí dài một tiếng phóng tới Đường Kiếp.

Đường Kiếp theo bản năng vung đao ngăn chở, chỉ thấy quang hoa chợt lóe, ngọn lửa nhiều màu kia đánh lên Đoạn Tràng Đao, sau khi phát ra một màn quang diễm thì biến mất không thấy gì nữa.

Đường Kiếp tìm quanh nhưng không thấy gì, Ưng hồn hắn mất bao tài liệu luyện ra cứ như vậy mà biến mất.

Điều này làm Đường Kiếp nói không nên lời.

Luyện Hồn Châu này dù sao cũng là bảo bối nổi danh tu giới, sao rơi vào tay hắn lại phát sinh chuyện ly kỳ như vậy? Đầu tiên luyện Miêu Sơn yêu thành quả cầu đông lạnh không có tác dụng, tiếp theo là diều hâu, bùng nổ rồi biến mất.

Thời khắc này Đường Kiếp chỉ có thể thu Luyện Hồn Châu lại, vì trong châu đã mất yêu hồn, Luyện Hồn Châu nhiếp hồn cảm thụ đánh úp lại, Đường Kiếp biết Luyện Hồn Châu chưa bị hao tổn, trong lòng nhẹ nhàng thở ra.

Vừa lúc Y Y nói:
- Đám bại hoại đã bắt được nhóm ca ca tỷ tỷ rồi, chúng nó đang tới tìm huynh.

- Có thương vong không?

- Không có.

- Không có... Đã biết, Y Y muội về đi, giờ không cần giám thị chúng, ta ở trước trận chờ muội.

Nói xong Đường Kiếp tiếp tục đi lên sườn núi.

Ất Mộc Thiên Thanh Trận mới là mấu chốt thắng bại cuối cùng.

Đang đi tới, Đường Kiếp đột nhiên cảm giác Đoạn Tràng Đao trong tay nóng lên, cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy trên đao nổi lên một tia màu đỏ không biết từ lúc nào.

Tia sáng màu đỏ quanh quẩn trong thân đao khiến nó rung động, thả ra từng làn khói sáng vầng mây ngũ sắc.

- Chẳng lẽ là...
Đường Kiếp nhìn thanh đao, trong lòng chợt nghĩ tới.

Chẳng lẽ Ưng hồn kia chưa biến mất, mà là tiến nhập vào đao?

Vậy không phải là...

- Khí Hồn!
Đường Kiếp thì thào thốt ra hai chữ này.

Ngay sau đó chỉ thấy hào quang trên Đoạn Tràng Đao tăng vọt, rồi đột nhiên thoát khỏi tay Đường Kiếp đâm vào không trung, Đường Kiếp thấy ảo ảnh trên thân đao, rõ ràng giống hệt Ưng hồn lúc trước.

Ưng hồn giương cao cánh, phát ra tiếng ngân dài, vì thế Đoạn Tràng Đao cũng run rẩy phát ra một tiếng kêu trong trẻo, trên thân đao lại có ánh lửa xẹt qua.

Đường Kiếp khẽ vẫy tay, chưa sử dụng bất luận thuật pháp khống chế nào, Đoạn Tràng Đao như cảm nhận được chủ nhân kêu gọi, tự động bay từ trên không xuống, rơi vào tay Đường Kiếp, Ưng hồn phấp phới lần nữa bay vào trong thân đao, biến mất không thấy gì, nhưng trên thân đao có thêm một mảng hoa văn, đúng là dáng vẻ của Ưng hồn.

Mà trên đao cũng tự động sinh ra một đôi cánh, giống phần khống chế giữa chuôi đao cánh tay Đường Kiếp cầm đao.

Cảnh tượng này khiến Đường Kiếp ngây người.

Khí Hồn, đây quả thật là Khí Hồn!

Khí Hồn có hai cách sinh ra, một là sử dụng linh vật hi hữu chế tạo nên pháp bảo, qua năm tháng vô tận lắng đọng có khả năng sinh ra Khí Hồn. Hai là tu giả trong lúc dùng pháp bảo liên tục lấy tâm huyết và sinh mạng bồi dưỡng nên.

Về phần hồn phách di dời mà sinh ra Khí Hồn, trước giờ Đường Kiếp chưa nghe nói qua, nếu Khí Hồn dễ sinh ra như vậy thì hồn khí cũng chẳng đáng giá như thế.

Đường Kiếp không ngờ mình trời xui đất khiến lại giúp Đoạn Tràng Đao có khí hồn. Hắn không biết đây là công dụng của Luyện Hồn Châu hay kết quả khi luyện hồn tiến hành cùng ngưng phách, nhưng hắn biết hôm nay mình đã kiếm được lợi lớn.

Có vũ khí khí hồn thì không giống những pháp bảo bình thường. Không chỉ uy lực đại tăng mà còn có thể tự động ngự sử, quan trọng nhất là bản thân khí hồn là linh trí tồn tại, có thể tự động hấp thu cấm chế vũ khí. Do đó, cũng tương đương với có được năng lực tự động tấn cấp.

Mỗi một hồn khí tiến giai cần những điều kiện khác nhau, nhưng chỉ cần thỏa mãn điều kiện là vẫn có thể vẫn tiến giai, cuối cùng có thể nâng cao tới trình độ nào quyết định bởi phẩm chất Khí Hồn.

Đoạn Tràng Đao vốn chỉ là thuật khí trung phẩm, nhưng sau khi có được khí hồn, phẩm chất Đoạn Tràng Đao trực tiếp nâng cao, dĩ nhiên biến thành thượng phẩm thuật khí, hơn nữa còn là tinh phẩm trong thượng phẩm.

Chẳng qua Đường Kiếp chưa cho nó tăng thêm cấm chế, bởi vậy uy lực tạm thời chỉ có thể phát huy ở trung phẩm.

Đường Kiếp vừa thấy tình huống này, không do dự nữa, vung tay đánh ra cấm thuật.

Cấm thuật không phải để tạo cấm chế, mà lợi dụng cấm thuật kèm theo hiệu quả tìm kiếm, tìm hiểu qia tình trạng của Đoạn Tràng Đao.

Đoạn Tràng Đao thân là trung phẩm thuật khí, có hai mươi bốn cấm chế, trong đó mười hai chủ phá giáp, tám chủ cứng cỏi, bốn chủ khôi phục, chính bởi thế nên là một lợi khí cận chiến điển hình, cường công mà không có thuật pháp.

Nhưng vào lúc đánh ra cấm thuật, Đường Kiếp lập tức cảm giác Đoạn Tràng Đao đã có phụ pháp không gian, hơn nữa còn có hỏa thân.

Suy xét lúc Luyện Hồn Châu hấp thu Hỏa Quạ tinh, mà trên Đoạn Tràng Đao dùng ô thép trộn lẫn vân mực chế thành, Luyện Hồn Châu hấp thu linh tiền cũng có vân mực, Đường Kiếp dần ý thức được, rất có thể kết quả này không chỉ liên quan tới yêu hồn mà còn liên quan tới tài liệu hấp thụ.

Những phần quan trọng hơn, trước khi thực nghiệm Đường Kiếp cũng không biết đáp án, nhưng trước tiên cứ nâng cao uy lực của Đoạn Tràng Đao rồi nói.

Thời khắc này Đường Kiếp không do dự nữa, liên tiếp đánh ra cấm chế.

Hắn ở đây rèn kim đài hai năm, lúc nhàn rỗi không có việc gì liền lột cấm chế, đập binh khí, sớm đã quen với mấy loại cấm chế này. Mà khi Đoạn Tràng Đao có khí hồn, chỉ cần đánh lên cấm chế là được, chứ không cần lặp lại thiết kế cứng nhắc như ban đầu.

Giờ hắn sử dụng Ly dương hỏa cấm chế khá thông thường, Ly dương hỏa cấm chế lấy mười hai làm một tổ, sau khi hoàn thành thuật khí thượng đều bắn ra ngọn lửa, cũng là cấm chế Đường Kiếp quen thuộc nhất.

Lúc một tổ hỏa cấm đi xuống, hỏa quang trên Đoạn Tràng Đao chợt lóe, điều làm Đường Kiếp ngạc nhiên là ngọn lửa kia có màu xanh.

- Lửa xanh?
Đường Kiếp thất thần:
- Đây là chuyện gì?

Ly dương hỏa là ngọn lửa bình thường, không thể có màu xanh được.

Bình độc dược của Ngũ độc tán nhân lóe lên trong đầu Đường Kiếp, trong lòng Đường Kiếp run lên, đột nhiên bắt lấy đao ném mạnh ra ngoài, chỉ thấy hoa quang trào ra, xẹt xuyên một cây đại thụ.

Đại thụ kia đầu tiên không nhúc nhích, sau đó run lên rồi đổ vật xuống, chỉ thấy đại thụ vỡ vụn, héo rũ thảm bại.

Quả nhiên là độc hỏa.

Cái này Đường Kiếp hiểu, ngưng phách thuộc tính đúng là hấp thu tài liệu cùng khí tức, rất có thể hấp thu càng nhiều thì công năng càng phức tạp, hấp thu càng nhiều tính năng càng mạnh.

Phiền ở chỗ độc hỏa này Đường Kiếp cũng không giải được.

Tuy Luyện Hồn Châu chỉ hấp thu một lọ độc dược, độc tính không mạnh, không có tác dụng với Đường Kiếp, dùng để chống lại người khác cũng có phiền toái, chỉ có thể nghĩ cách sau vậy.

Về phần Miêu hồn, Đường Kiếp cũng hiểu vấn đề nằm ở đâu.

Nó chỉ sử dụng tài liệu Nhuyễn Hương Ngọc, bởi vậy cũng chỉ khi gặp được Nhuyễn Hương Ngọc mới có thể phát huy tác dụng.

Nếu nói như vậy, nó có khả năng làm con rối rồi!

Khó trách lúc trước Đường Kiếp làm thế nào cũng không tìm được công dụng của nó, vì tiết kiệm năng lượng linh thạch, Đường Kiếp vẫn chưa thả con rối ra.

- Ca ca, huynh đã tới chưa? Nhóm yêu quái tới rồi!

Thanh âm của Y Y truyền đến.

- Đến đây!
Đường Kiếp lớn tiếng trả lời, chạy lên sườn núi, đồng thời lần lượt thả cấm chế lên Đoạn Tràng Đao... Cây đao này còn chưa được nâng tới cực hạn.