Đường Kiếp cười theo, trả lời:
- Ở trong núi không biết đến tháng ngày, nháy mắt đã trôi qua, quả là sơ sót, kính xin phu nhân rộng lượng bỏ qua.

Thủy phu nhân lườm hắn một cái nói:
- Lúc còn làm đệ tử, cũng không phải bế quan khổ tu, làm gì đến mức ở trong núi không biết đến tháng ngày, sợ là vẫn do chuyện ta nói với ngươi lần trước, nên mới cố ý trốn tránh ta đúng không?

Đường Kiếp cười ngượng ngập, cũng không nói chuyện.

Sau khi trở về từ Phong Ma Đảo, bởi khi trước Thủy phu nhân nói, nếu Đường Kiếp có thể làm cho Vệ Thiên Xung trở thành đệ tử chân truyền, liền cho hắn một cơ hội trời ban, không nghĩ tới cái gọi là cơ hội trời ban mà Thủy phu nhân nói đó, không ngờ là để hắn tham gia Tiên Duyên Hội ở Tiêu Dao Cung.

Nói đến Tiên Duyên Hội, liền không thể không nhắc đến Tiêu Dao Cung này.

Nghe nói Tiêu Dao Cung vốn cũng không phải của Tê Hà Giới mà là một vị Tiên Đài đại năng phá giới tới đây, rồi lưu lại y bát. Cũng chính bởi là một môn phái được sáng lập bới Tiên Đài đại năng, nên có thể nói nội tình của Tiêu Dao Cung cũng rất thâm sâu.

Bởi tôn chỉ của Tiêu Dao Cung là tự do tự tại, nên sơn môn của họ cũng không cố định. Tổng đàn của họ chính là một tòa Tiên cung mờ ảo, từ lâu được gọi là Tiêu Dao Cung, điều này cùng khiến họ trở thành một môn phái ít bị phụ thuộc nhất.

Ở Tê Hà Giới, không có bất kì một môn phái nào có thể tồn tại vượt ra ngoài Lục Đại phái.

Bất luận thế lực nào cũng đều phải dựa vào ít nhất một trong Lục Đại môn phái!

Khi vị Tiên Đài đại năng kia còn tại thế, chúng nhân đều chỉ có thể nhẫn nhịn, nhưng hơn một trăm năm trước vị Tiên Đài đại năng kia cuối cùng cũng không thể chống chọi được với năm tháng vô tình, tọa hóa về với cát bụi. Đại năng vừa chết, Tiêu Dao Cung mất đi thần hộ mệnh lập tức lâm vào hoàn cảnh xấu.

Lục Đại phái nhân cơ hội gây sức ép, đều muốn kéo Tiêu Dao Cung về dưới trướng của mình, và cũng chính bởi vậy mà nảy sinh các loại tranh đấu gay gắt.

Tiêu Dao Cung chống đỡ hơn trăm năm, cuối cùng không gắng gượng nổi, qua những ngày chìm nổi rồi cũng đi đến điểm cuối.

Nhưng lựa chọn như thế nào, đối với Tiêu Dao Cung vẫn là một phiền toái lớn.

Lựa chọn bất luận một đại phái nào, cũng đều có thể đắc tội năm đại phái còn lại.

Vì thế, Tiêu Dao Cung quyết định tổ chức Tiên Duyên Hội, để Lục Đại phái cử người đến Tiêu Dao Cung đấu pháp tranh đoạt, trực tiếp đá quả bóng cao su lựa chọn này lại cho Lục Đại phái.

Đương nhiên, đã nói là tranh đoạt quyền sở hữu Tiêu Dao Cung, thì Tiêu Dao Cung cũng không tránh khỏi mất hết thể diện. Chính mình còn không bằng nổi một thứ hàng hóa?

Cho nên trong chuyện này, Tiêu Dao Cung tăng thêm một điểm tốt nữa: Tìm một vị đạo lữ cho tiểu cung chủ Thẩm Tình Đan của Tiêu Dao Cung.

Thẩm Tình Đan là người thừa kế duy nhất của Tiêu Dao Cung, nàng gả cho ai thì Tiêu Dao Cung cũng liền thuận lí thành chương thuộc sở hữu của phái đó, hơn nữa hai phái kết thành quan hệ thông gia, địa vị của Tiêu Dao Cung trong tương lai cũng sẽ được đảm bảo.

Đây là nguyên nhân Tiên Duyên Hội được tổ chức.

Đương nhiên bởi vì Thẩm Tình Đan năm đó cũng mới chỉ có mười sáu tuổi, cho nên người được cử đi tham gia Tiên Duyên Hội cũng không thể hơn Thẩm Tình Đan quá năm tuổi.

Do hạn chế về số tuổi, có nghĩa là chỉ có đám đệ tử tài năng mới có thể tham gia tranh đoạt tại Tiên Duyên Hội.

Đây là thiên đại cơ duyên mà Thủy phu nhân dành cho Đường Kiếp, nàng hi vọng Đường Kiếp có thể trở thành một trong những đại biểu của Tẩy Nguyệt học viện tham dự lần thịnh hội này.

Đường Kiếp vừa nghe nói, đây căn bản chính là đấu võ chiêu thân chứ gì nữa. Nếu Hứa Diệu Nhiên biết hắn tham gia Tiên Duyên Hội này, khẳng định sẽ xông lên cấu xé, mắng hắn là kẻ phụ lòng.

Cho nên lúc này, đối với sự oán trách của Thủy phu nhân, hắn cũng chỉ có thể cười mà không nói.

Thủy phu nhân nhìn hắn như vậy, thở dài nói:
- Tiên Duyên Hội chính là một thiên đại cơ duyên khó có được, nếu như ngươi đạt được, liền tương đương với việc trở thành vị hôn phu của cung chủ Tiêu Dao Cung trong tương lai, sau này địa vị ở Tẩy Nguyệt học viện tất nhiên sẽ được đề cao. Cơ hội này còn quý giá hơn rất nhiều so với chân truyền , vậy mà ngươi lại không biết quý trọng chút nào, ôi!

Đường Kiếp cười mỉa, nói:
- Là ta sai, chẳng qua hiện nay thời gian qua đi, người thay cảnh đổi, tiểu tử ta hối hận cũng vô dụng rồi.

- Ai nói thời gian qua đi người thay cảnh đổi rồi chứ?
Thủy phu nhân lườm hắn một cái:
- Tiên Duyên Hội này còn chưa bắt đầu đâu.

- Ồ?
Đường Kiếp ngây ra một lúc:
- Đây không phải là chuyện hai năm trước rồi sao?

Thủy phu nhân hừ một tiếng:
- Tất nhiên là có người cố ý trì hoãn, lấy cớ này nọ, đơn giản chính là tiểu cung chủ tuổi còn quá nhỏ, trước cứ thu xếp chuẩn bị đã, đợi đến tròn mười tám tuổi rồi nói sau.

Đường Kiếp hiện tại mới minh bạch.

Bản thân Tiêu Dao Cung cũng không muốn bị thuộc sở hữu của một đại phái nào cả, bị quá nhiều áp lực, cuối cùng bất đắc dĩ mới phải cúi đầu. Nhưng bản tính vẫn muốn trì hoãn, có thể kéo dài thêm được ngày nào hay ngày đấy. Tuy nhiên hai năm trước Thẩm Tình Đan mười sáu tuổi, hiện tại cũng đã đủ mười tám, nói cách khác, năm nay có muốn cũng không thể trì hoãn thêm nữa.

Nói như vậy còn không phải là…

Ta kháo, lại chĩa họng sung về phía ta rồi.

Quả nhiên Thủy phu nhân nhìn Đường Kiếp cười hì hì:
- Sao nào? Cho ngươi cơ hội, ngươi rốt cục có đi hay là không? Không phải khi nãy ngươi vừa nói là hối hận sao?

Đường Kiếp làm mặt lơ nói:
- Dao cung tiên tử, trong trắng ngọc ngac, không phàm nhân nào có thể xứng tầm, tiểu tử ta thấy mặc cảm rồi. Ta cảm thấy ta cứ tiếp tục hối hận có lẽ vẫn là hay nhất.

Thủy phu nhân bị sự vô sỉ của hắn làm cho chấn kinh rồi, nàng nhìn Đường Kiếp chằm chằm, lại không nhịn nổi cười to nói:
- Nói cho cùng cũng là việc nhà của ngươi, nếu ngươi chịu đi, tiến vào nhóm mười người đứng đầu hẳn là không vấn đề gì.

- Chỉ có điều vào nhóm mười người đứng đầu, cuối cùng cũng không được.
Đường Kiếp cười nói.

Thủy phu nhân lườm hắn một cái:
- Ngươi không hiểu thật hay giả bộ hồ đồ thế? Tiên Duyên Hội này đấu pháp, tranh đoạt tiểu cung chủ cũng không phải là kẻ đứng đầu là thắng. Chỉ cần đi vào nhóm mười người đứng đầu thì tất cả đều có cơ hội.

- Ồ?
Đường Kiếp ngẩn người:
- Đây là vì sao?

- Tự nhiên là cân nhắc vì chuyện chung thân đại sư của tiểu cung chủ, nếu như một tên đệ tử xấu xí vô cùng đoạt quán quân, chẳng lẽ cũng phải gả tiểu cung chủ cho hắn. Cho nên người tranh đoạt chức quán quân, cho dù không phải là thiếu niên ngọc thụ lâm phong, thì nhìn chung cũng phải tuấn tú lịch sự, bộ dạng nhân phẩm không tệ mới được.

- Hiểu rồi, cũng giống như chân truyền, mặt ngoài là mọi người tranh giành, kỳ thật quyết định cuối cùng vẫn là của Tiêu Dao Cung. Chỉ là có lý do tiểu cung chủ chọn rể này, cho dù không được chọn, ngũ đại phái khác cũng không thể làm gì khác được.

- Đúng vậy
Thủy phu nhân cười nói:
- Đương nhiên, cho dù nói thế nào đây cũng là cơ hội cho Lục Đại phái. Nếu như có bản lĩnh, sẽ dốc lòng bồi dưỡng ngươi, để đệ tử nhà mình toàn bộ tiến vào nhóm mười người đứng đầu, đó cũng chính là thắng lợi của nhà mình.

- Thanh danh của ta ở học viện không được tốt lắm. Hiện tại mọi người đều gọi ta là Đường Kiếp lừa đảo, cho dù có lọt vào nhóm mười người đứng đầu, tiểu cung chủ cũng sẽ không chọn ta đâu, ta nghĩ hay là thôi đi.
Đường Kiếp vội nói, vẻ mặt cương quyết không tranh giành, nếu như Thủy phu nhân không biết rõ hắn, thật có lẽ đã bị hắn hù dọa rồi.

Thủy phu nhân hừ một tiếng:
- Chỉ cần vào nhóm mười người đứng đầu, còn sợ gì không được chọn? Có khi cũng có thể nhận được một món bảo vật từ Tiêu Dao Cung cũng nên. Xếp hạng càng cao, càng có ưu thế được lựa chọn, chả lẽ ngươi cũng không động tâm?

Đường Kiếp vẫn chỉ lắc đầu.

Thủy phu nhân thấy hắn kiên định như thế, cũng chỉ có thể thở dài, nói:
- Thôi thôi, ngươi đã không muốn, ta cũng không gò ép nữa, hành trình núi Thiên Đô này, ta đúng là vẫn phải nhìn người khác rồi.

Đường Kiếp giống như bị sét đánh, cả người cứng đờ.

Hắn chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về phía Thủy phu nhân:
- Phu nhân vừa mới nói hành trình núi Thiên Đô là có ý gì?

Thủy phu nhân ngạc nhiên nói:
- Lần này Tiên Duyên Hội được tổ chức ở núi Thiên Đô, sao vậy?

Đường Kiếp hít một ngụm khí lạnh.

Vẻ mặt vốn đang nói năng ngọt xớt của Đường Kiếp bỗng chuyển thành ngưng trọng, hắn nghiêm mặt nói:
- Đương nhiên, phải nói lại, cả đời ta tu luyện, vốn là dũng mãnh tiến lên, có khó mới đi. Lại nói phu nhân đối với ta ưu ái như vậy, ta sao có thể phụ ý tốt của phu nhân chứ, Tiên Duyên Hội này, cứ để ta đi cũng được.

Núi Thiên Đô!

Nó giống như một giấc mộng, vẫn vương vấn ở trong tim Đường Kiếp.

Đường Kiếp đã từng cho rằng bản thân mình còn lâu mới có thể tới đó, thực hiện giấc mơ này.

Nhưng hôm nay, giấc mơ này đột nhiên lại bị người ta mang đến ngay trước mắt, điều này khiến Đường Kiếp không khỏi có chút choáng váng.

Kỳ thật cho dù có thể đi núi Thiên Đô, Đường Kiếp cũng có quá nhiều vấn đề khó có thể giải quyết. Chẳng hạn như hắn thoát thân khỏi Tiên Duyên Hội như thế nào; rồi hắn làm thế nào để tránh được tai mắt của Thiên Thần Cung ở nơi đó; hay coi như hắn thành công giải quyết hai người trở lên thì sẽ làm thế nào để phá vỡ đại trận…Có lẽ cuối cùng cũng phải đi nhìn qua một chút.

Nhưng cho dù chỉ là nhìn một chút, hắn cũng muốn đi.

Có một số việc, nhất định phải trải qua mới có thể hiểu được.

Hơn nữa nói lý ra, Đường Kiếp có một suy nghĩ, đó là nếu Binh Chủ Quy Khư chi địa là để chuẩn bị cho sự chuyển sinh của mình, thì việc chỉ có lên đến cảnh giới cực cao mới có thể đạt được là không có đạo lý, bởi vì làm như vậy sẽ chẳng có ý nghĩa gì cả.

Đường Kiếp nhớ rõ Hư Mô Dương từng nói qua, Binh Giám là được phát hiện ở bên ngoài Cửu Tuyệt Tru Tiên Trận, sau khi hắn phá vỡ tầng thứ nhất, có được Tàng Tượng Kinh.

Nói cách khác, Cửu Tuyệt Tru Tiên Trận rất có thể là hình thức truyền thụ tăng dần theo từng tầng, có lẽ phá vỡ tầng thứ hai sẽ có phát hiện mới.

Đương nhiên, tầng thứ hai của Cửu Tuyệt Tru Tiên Trận cũng không phải dễ phá vỡ như vậy, nhưng nếu như những điều suy tính trước đó không sai, thì muốn phá vỡ Cửu Tuyệt Tru Tiên Trận, ngoại trừ phải có phương pháp chính xác, quan trọng nhất có lẽ chính là đúng người. Chính bởi vì không đúng người, cho nên dù với thực lực của Hư Mô Dương cũng chỉ có thể phá vỡ tầng thứ nhất.

Mà Binh Giám nhận chủ truyền Ly Kinh, rất có thể đây chính là mấu chốt để giải quyết vấn đề thân phận.

Đương nhiên đây cũng chỉ là dự đoán, trước giờ chưa từng được chứng thực, Đường Kiếp cũng không biết đáp án, nhưng chính vì thế, hắn càng phải đi xem.

Về phần Tiên Duyên Hội tại sao lại tổ chức ở núi Thiên Đô, Đường Kiếp cũng đã hiểu.

Bởi nơi này nằm ở trung ương của Lục Đại phái.

Lục Đại phái ở Tê Hà Giới, Tẩy Nguyệt phái phía Đông, Thiên Thần Cung phía Tây, Thú Luyện Môn phía Tây Bắc, Thất Tuyệt Môn phía Đông Nam, Thiên Tinh Tông phía Bắc, Thiên Nhai Hải Các ở phía Nam, tạo thành hình lục giác. Mà núi Thiên Đô, nằm ngay tại chỗ giao giới của Thiên Tinh Tông và Thiên Nhai Hải Các, bản thân nó chính là một dãy núi khổng lồ nối ngang Đông Tây, là đường biên giới của lãnh thổ hai nước Tứ Cực và Nhai Hải.

Trên thực thế, núi Thiên Đô không chỉ thuộc về hai nước này, bởi vì nó kéo dài nối ngang Đông – Tây, thậm chí có một bộ phận còn kéo dài tới địa phận của Thú Luyện Môn và Thất Tuyệt Môn, chỉ là diện tích không đáng kể, mà Binh Chủ Quy Khư lại hoàn toàn không có quan hệ với hai nước này.

Trung ương dãy núi Thiên Đô có một ngọn núi, gọi là Hồng Mai Lĩnh, thế núi cũng không tính là quá cao, phong cảnh cũng không tệ lắm, ở ngay giữa núi Thiên Đô. Vì để cân đối cho Lục Đại phái, Tiêu Dao Cung sẽ tổ chức Tiên Duyên Hội trên Hồng Mai Lĩnh này, cách Thập Phương Cốc của Binh Chủ Quy Khư địa mà Đường Kiếp biết chỉ có nửa ngày đường núi.

Không có cơ hội nào tốt hơn lần này nữa rồi!

Tiêu Dao Cung quyết định bốn tháng sau sẽ tổ chức Tiên Duyên Hội, đến lúc đó tất cả đệ tử được lựa chọn sẽ đều tới núi Thiên Đô, tập trung theo môn phái, mỗi phái cử cả hai mươi đệ tử, về phần phương thức giành thắng lợi cụ thể đến lúc đó sẽ do Tiêu Dao Cung tuyên bố.

Cho nên kế tiếp Đường Kiếp cũng không nóng nảy, mà mỗi ngày đều tiếp tục tu luyện.

Nửa tháng sau, Đường Kiếp thuận lợi tiến cấp lên Linh Hải.

Lúc này, chuyện Tiên Duyên Hội cũng dần được truyền ra trong học viện, rất nhiều đệ tử đều biết sắp phát sinh một sự kiện trọng đại, đều châu đầu kề tai nghị luận, cũng không ít người mài đao soàn soạt, lộ vẻ dự định sẽ thi thố tài năng trong thịnh hội lần này, ôm lấy mĩ nhân trở về, còn nếu không cũng phải tiến vào nhóm mười người đứng đầu, lấy được phần thưởng bảo vật.

Hôm nay, Đường Kiếp vẫn còn đang tu luyện tại Đào Nhiên Cư.

Mở cửa ra liền thấy đúng là Bành Diệu Long, Đường Kiếp không khỏi ngơ ngác:
- Bành đại sư huynh?